Thánh Thần yên lặng, chợt lắc đầu cười nói:
- Đợi hai người chúng ta tiêu diệt hết sinh linh trong Chư Thiên, đến lúc đó lại giải quyết vấn đề này không phải càng tốt sao?
Thần Linh Đệ Tam nói:
- Đợi ngày sinh linh trong Chư Thiên này bị tiêu diệt hết, chính là ngươi ra tay với ta thì... ta làm sao còn cơ hội chống đỡ
- Cho nên Thánh Thần, những lời lừa gạt này nói cũng không có tác dụng gì đâu. Ngươi vẫn nên tỉnh lại đi.
Thánh Thần thở dài một tiếng, có chút khổ não vuốt vuốt cái trán, nói khẽ:
- Xem ra là chúng ta đàm phán không thành công rồi nhỉ?.
- Nếu giống như là vậy thì cũng chỉ có thể .. thôn phệ ngươi trước thôi
Từ trong hoa sen chín màu, hắn chậm rãi đứng lên, đưa hai tay ra, có giọng nói hờ hững, hùng vĩ quanh quẩn ở tất cả mọi nơi trong Chư Thiên.
- Ta ở đây tuyên bố, từ xưa đến nay trận thần chiến chân chính đầu tiên
- Hiện tại khai mạc.
Bóng tối.
Nơi đây là bóng tối vô tận…
Thân ảnh Chu Nguyên bị vùi lấp tại trong tầng tầng bóng tối, lực lượng vặn vẹo cùng tà ác vọt tới như thủy triều, dần dần xâm chiếm thần trí của hắn.
Ác niệm vô biên làm cho tâm cảnh Chu Nguyên dần dâng lên tình cảm phẫn nộ, tưởng như muốn phá hủy hết thảy.
Thân thể vận chuyển Tổ Long Kinh, tiếng long ngân cổ xưa truyền ra dần trở nên yếu ớt trước sự ăn mòn mãnh liệt của bóng tối.
Đối với tia ý chí của Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc thì thực lực của Chu Nguyên quá mức nhỏ bé, nhỏ đến mức chỉ dư âm từ quá trình chém giết của chúng thôi cũng khiến cho Chu Nguyên không chống đỡ được.
Mà Chu Nguyên cũng hiểu tự thân đang lâm vào trong hiểm cảnh. Hắn vốn muốn lợi dụng sự va chạm giữa ý chí Thánh Thần cùng với Tuyệt Thần Chú Độc, sau đó dùng Tổ Long kinh để áp chế, tạo thành dung hợp, loai lực lượng hình thành từ quá trình dung hợp này sẽ làm cho Chu Nguyên đạt tới cảnh giới trước nay chưa từng có.
Thế nhưng trải qua thời gian thử vừa rồi, hắn phát hiện bản thân đã quá tưởng tượng quá lý tưởng hóa. Bởi vì tự thân hắn quá yếu, yếu đến mức không thể điều động ý chí Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc, như vậy , kế hoạch của hắn đã chết yểu ngay từ bước đầu tiên.
Hiện tại lực lượng tự thân hắn đang không ngừng bị tan rã, một khi lực lượng trong cơ thể bị tan rã hầu như không còn mà lại không thể bổ sung kịp thời, vậy hắn sẽ triệt để chết tại đây.
Nhưng Chu Nguyên hiểu, hắn đã dốc toàn lực, dù như thế, hắn vẫn cảm giác thần trí đã dần không còn thanh minh.
Lần này hắn đi thực hiện một thí nghiệm nguy hiểm, nguy hiểm đến mức chính hắn cũng cảm thấy đây là thập tử vô sinh.
Nhưng đối với kết quả này, Chu Nguyên cũng đã có dự đoán trước. Hắn lựa chọn, muốn lấy vốn nhỏ đánh cuộc to, cũng là vì tìm kiếm một cơ hội nhỏ nhoi cho bản thân còn có cơ hội được gặp lại Yêu Yêu. Bằng không, khoảng cách giữa hai người sẽ mãi xa vô tận. Nếu như thế, thì tử vong còn đáng là gì nữa?
- Ta… sẽ không từ bỏ!
Trong bóng tối vô tận, tiếng thì thào của Chu Nguyên liên tục vang lên, chỉ là tiếng thì thào ấy dần trở nên đứt quãng, thâm chí hỗn loạn.
Nếu có ngườ có thể nhìn xuyên về nơi sâu nhất của hắc ám, thì sẽ phát hiện thân thể Chu Nguyên bây giờ chỉ còn phần đầu đang chim nổi trong bóng tối vô tận, mà trên gương mặt của hắn cũng dần trở nên vặn vẹo, trông cực kì quỷ dị.
Trên khuôn mặt hắn có vô số đường vân màu đen lan tràn, tựa như từng con giun ngọ nguậy dưới da, giời khắc này, phần đầu còn sót lại này cũng đang dần tan rã.
- Ta sắp chết sao?
- Yêu Yêu…
- Xin lỗi nàng!
Tiếng nỉ non trầm thấp vang lên, tâm thần Chu Nguyên sắp sửa triệt để trầm luân.
Nhưng, chính tại chớp mắt này, đột nhiên có một vòng ánh sáng màu tử kim thoáng hiện trong óc, tựa như một loại vật chất thần bí, tựa thực tựa ảo, chảy xuôi trong đầu.
Tâm thần Chu Nguyên cũng hơi tỉnh lại, hắn cảm nhận được khí tức thần bí trên vật chất thần bí kia.
Đó là khí tức của Yêu Yêu!
Đó là một đạo vật chất Thần Linh mà trước đó rất lâu Yêu Yêu đưa vào trong cơ thể hắn!
Biến hóa đột nhiên làm cho Chu Nguyên có chút thất thần, nhưng ngay sau đó, hắn phát hiện khi vật chất Thần Linh vừa xuất hiện, lực lượng ý chí Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc như nhận thấy một loại hơi thở nào đó, bọn chúng toát ra cảm xúc thèm muốn, tham lam, sau đó trực tiếp tràn vào trong đầu Chu Nguyên, muốn cắn nuốt lấy đạo vật chất Thần Linh này.
Thế là, ý chí Thánh Thần, Tuyệt Thần Chú Độc, vật chất Thần Linh bắt đầu dây dưa trong đầu Chu Nguyên, không ngừng ăn mòn lẫn nhau.
Tranh đấu trong đầu khiến cho Chu Nguyên đau đầu như muốn nứt.
Nhưng hắn cũng không tìm cách ngăn cản quá trình tranh đấu này, ngược lại tại khoảnh khắc này tựa như đột nhiên hiểu ra.
Trước đó, ý chí Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc quá mức bá đạo, hắn không thể dùng Tổ Long Kinh để khống chế dung hợp chúng được, nhưng bây giờ, lại đột nhiên xuất hiện một loại lực lượng mới.
Lực lượng mới đến từ vật chất Thần Linh, nó không có tính công kích quá mãnh liệt, sự tồn tại của nó hoàn toàn có thể dùng để cân bằng ý chí Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc.
Cấp độ lực lượng của Chu Nguyên quá thấp, không thể cân bằng được hai bên, nhưng hiển nhiên vật chất Thần Linh đã đầy đủ!
Trong lòng nghĩ ra, thế là Chu Nguyên không hề do dự bắt lấy cơ hội duy nhất này, hắn điều động tâm thần, trong đầu vang lên từng tiếng long ngâm cổ xưa. Chỉ thấy có một đạo long ảnh cổ lão như ẩn như hiện, long ảnh chiếm cứ, tựa như một tòa long đỉnh, mà ở phía trong long đỉnh có ba loại lực lượng khủng bố đang dây dưa.
Tổ Long Kinh vận chuyển, nhen nhóm lên từng ngọn lửa cháy hừng hực, thiêu đốt ba loại lực lượng khủng bố.
Tổ Long Kinh có nguồn gốc từ Tổ Long, mức độ huyền diệu là không cần phải bàn. Trước đây Tổ Long Kinh vận chuyển mà không thể luyện hóa ý chí Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc là vì cấp độ tự thân của Chu Nguyên quá thấp. Nhưng bây giờ có một đạo vật chất Thần Linh đứng giữa làm giảm xóc, hóa giải áp lực, Tổ Long Kinh lại vận chuyển, đã rốt cục có tác dụng.