Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1780 - Chương 1779: Chất Độc Ngọt Ngào

Chưa xác định
Chương 1779: Chất độc ngọt ngào

Kim La Cổ Tôn gật đầu, trầm giọng nói:

- Đại quân tiếp tục rút lui.

Nhận được mệnh lệnh, đại quân Chư Thiên lại tiếp tục lui về phía sau, nhưng ai cũng hiểu, chủ yếu vẫn phải xem liệu Chu Nguyên có ngăn được Thánh Thần hay không. Nếu thật ngăn không được, vậy dù lui xa đến mấy, Thánh Thần chỉ cần phẩy tay, thần lực trực tiếp xuyên qua không gian trùng điệp, gạt bỏ hết thảy bọn họ.

Trên lưng tử kim cự thú, Yêu Yêu nắm chặt tay, nhìn về phía thần lực va chạm sáng chói ở nơi rất xa kia, nàng không ngờ rằng khi lại thức tỉnh lại, cục diện lại đã biến thành thế này.

Mà hiển nhiên, tất cả mọi chuyện đều do vị Đệ Tam Thần kia, hoặc nói cách khác là Thần tính trong cơ thể nàng gây ra.

- Chu Nguyên…

Yêu Yêu nỉ non trong lòng, đôi mắt đẹp đỏ ửng. Nàng có thể tưởng tượng ra, trong khoảng thời gian Thần tính thức tỉnh này, Chu Nguyên đã phải đau đớn đến nhường nào.

Nếu không phải đau đến không còn muốn sống, hắn cũng sẽ không lựa chọn liều mình để tìm kiếm cơ hội nơi ý chí Thánh Thần cùng Tuyệt Thần Chú Độc.

Đôi tay Yêu Yêu vuốt nhẹ lông bờm màu vàng trên đầu Thôn Thôn, trong con ngươi hiện lên vẻ mệt mỏi. Thật ra, nàng không quá có hứng thú đi bảo vệ Chư Thiên này, đặc biệt là nếu vì mục tiêu đó mà để Thần tính khống chế, để cho Chu Nguyên không ngừng bị tổn thương, thì nàng thà rằng để Chư Thiên này hủy diệt đi còn hơn.

- Chu Nguyên, mặc kệ kết quả thế nào, thiếp đều sẽ ở bên chàng, sẽ không bao giờ vứt bỏ lại chàng một mình nữa. – Nàng nói khẽ.

- Ha ha, đây chính là thực lực Ngụy Thần mà ngươi phải tốn bao công sức mới có được đấy à? Có vẻ rất bình thường mà, chỉ với lực lượng thế này, người lấy lòng tin ở đâu ra mà dám đánh với ta?

- Thật cho rằng lực lượng của Tiên Thiên Thần Linh là đẳng cấp mà loại Ngụy Thần như ngươi có thể chống lại ư?

- Chu Nguyên, ngươi rất thông minh, nhưng tiếc rằng sâu kiến dù mạnh hơn vẫn chỉ là sâu kiến. Trốn giấu trong bui bặm tìm cơ hội sinh tồn với là cuộc sống của ngươi, mà dám khiêu chiến tồn tại mà ngươi không bao giờ với tới, thì bất quá là thiêu thân lao đầu vào lửa, tự tìm đường chết thôi.

Thần lực va chạm hư không Hỗn Độn, Thánh Thần nhìn Chu Nguyên dần lâm vào thế yếu, không ngừng phát ra tiếng cười khẽ. Hiện tại, hắn nhìn Chu Nguyên như đang nhìn một con dã thú sa vào bẫy, đang điên cuồng va đụng vào thành bẫy một cách vô lực.

Đối mặt với tiếng cười trêu tức của Thánh Thần, Chu Nguyên thờ ơ, mặc kệ thần lực của mình dần tan tác, thân ảnh liên tục di chuyển bốn phương, không ngừng kéo chân Thánh Thần.

Mãi đến một thời khắc, vẻ mặt Thánh Thần bỗng hơi động, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Hắn ngẩng đầu, chỉ thấy hư không bốn phương đột nhiên vỡ ra, có bốn đạo thần ấn khổng lồ bay ra, lơ lửng giữa hư không, mỗi thần ẩn tựa như long ảnh cổ lão, ở trên đó, Thánh Thần cảm ứng được khí tức khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái.

Đó là ý chí của Tổ Long.

Thân ảnh đang di chuyển khắp nơi của Chu Nguyên cũng dừng lại. Hắn thở dài một hơi, trước đây hắn liền phát hiện ra, có vẻ như Thánh Thần bị lớp thần lực kết tinh thành vỏ trứng kia hạn chế không thể di chuyển, vì thế hắn liền thừa dịp thần lực va đụng, di chuyển khắp bốn phương, bố trí thành một đạo át chủ bài do chính hắn chuẩn bị.

- Loại lực lượng này bắt nguồn từ Tuyệt Thần Chú Độc à? – Thánh Thần thản nhiên nói. Dù sao Tuyệt Thần Chú Độc đã hành hạ Thần vô số năm rồi, không ai hiểu rõ về Tuyệt Thần Chú Độc hơn Thần. Mà quan trọng nhất là trong Tuyệt Thần Chú Độc có ẩn chứa một chút lực lượng của ý chí Tổ Long. Mà không thể nghi ngờ là Chu Nguyên đã tinh luyện được những ý chí này ra, dùng để đối đầu với hắn.

- Không thể không khen ngươi một câu. Rõ ràng chỉ là sâu kiến, lại luôn có những ý nghĩ rất ngoài dự liệu. - Thánh Thần lắc đầu, trong mắt hơi hiện lên sát cơ:

- Trong khắp sinh linh Chư Thiên này, ngươi là người đầu tiên khiến ta sinh ra ý niệm muốn giết.

Chu Nguyên vẫn không nói nhảm, vẻ mặt lộ rõ ngưng trọng, hai tay hơi khép lại, âm thanh trầm thấp vang vọng giữa hư không:

- Tứ Nguyên Phong Thần Ấn!

Oanh!

Thần ấn long ảnh bay lơ lửng ở bốn phương đột nhiên chấn động, có tiếng long ngâm cổ xưa vang lên, sau một khắc, bốn đạo quang ảnh cự long gào thét lao ra, tựa như bốn cột sáng, xuyên thủng qua hư không, đâm vào thân thể Thánh Thần.

- Đây là… thuật phong ấn? Ngươi lại muốn phong ấn ta?! – m thanh của Thánh Thần vang lên.

Thần lực kết tinh đang tuôn ra quanh thân Thánh Thần như bị bốn đạo long ảnh kích thích, chợt tăng cao tốc độ tuôn ra, làm cho chỉ chớp mắt đã bao trùm hơn phân nửa thân thể của Thánh Thần.

Mà trong những thần lực kết tinh tạo thành vỏ trứng này có xen lẫn bốn đạo long ảnh.

- Thì ra là thế, ngươi dự định phong ấn ta trong thời kỳ lột xác?

Thánh Thần cảm nhận biến hóa tự thân, hai mắt hơi híp lại:

- Chu Nguyên, đây chính là mục đích của ngươi à? Không thể không nói, ngươi luôn có cách khiến người ta phải thay đổi cái nhìn.

- Chỉ là ngươi thật cho rằng cách này có thể phong ấn ta mãi mãi à? Thuật phong ấn này ngươi chỉ có thể tạm dời thời gian Chư Thiên bị hủy diệt lùi lại thêm một chút mà thôi.

Thánh Thần cũng không ngăn cản long ảnh phong ấn, bởi vì hiện tại thần lực kết tinh đã đang bao trùm thân thể Thần, lực lượng của Thần đang dần co lại tích súc chuẩn bị cho quá trình lột xác. Cho nên thật ra từ nãy đến giờ, tâm thần của Thần vẫn đang quan sát tình huống trong cơ thể mình, lúc này mới khiến hco Chu Nguyên có cơ hội bố trí thành đạo phong ấn này.

Từ góc độ nào đó mà nói thì đúng là Chu Nguyên đã chọn đúng thời điểm tốt nhất để tạo ra phong ấn.

Chỉ tiếc chênh lệch thực lực giữa hai bên vẫn là quá lớn.

Thần lực kết tinh đã bao trùm tới cổ Thánh Thần, Chu Nguyên thấy thở, thầm thở dài một hơi. Tạm thời tăng tốc độ Thánh Thần bước vào giai đoạn lột xác, tranh thủ thời gian nghỉ tạm, về phần về sau nên làm như thế nào cũng chỉ có thể tìm cách khác.

Bình Luận (0)
Comment