Ánh mắt đạm mạc của Thánh Thần nhìn qua Chu Nguyên, trong mắt hiện lên vẻ quỷ dị, nói:
- Chu Nguyên, sự xuất hiện của ngươi làm cho ta cảm thấy hơi vui vẻ một chút, nên ta cũng muốn tặng lại cho ngươi một phần quà tặng.
Chu Nguyên nghe vậy, lập tức cảnh giác, chợt thân ảnh hắn lập tức lùi lại, vượt qua trùng điệp hư không cùng tinh hà.
Vẻ quỷ dị trong mắt Thánh Thần càng ngày càng nặng, chợt Thần há miệng, phun ra một chùm sáng, chùm sang lập tức bắn đi với tốc độ nhanh không tưởng, đuổi sát theo Chu Nguyên.
Chu Nguyên thấy thế, thần lực chấn động hư không, tạo thành vô số tấm chắn ở phía trước.
Xoẹt!
Nhưng chùm sáng kia lại trực tiếp xuyên qua từng tầng tấm chắn thần lực, cuối cùng đánh trúng Chu Nguyên.
Nhưng không hề có ba động khủng bố nào đó bộc phát ra.
Thân ảnh Chu Nguyên dừng lại, trên khuôn mặt lộ vẻ kinh nghi, bởi vì hắn phát hiện thứ xông vào trong cơ thể mình cũng không phải là đòn tấn công gì đó của Thánh Thần.
Ngược lại, chùm sáng thần bí vừa tiến vào thân thể hắn kia liền khiến cho thần lực của hắn bắt đầu nhanh chóng tăng lên.
- Đây là… Thần tính?!
Con ngươi Chu Nguyên không khỏi co rụt lại, bởi vì hắn phát hiện, trong chùm sáng kia lại ẩn chứa thứ mà ngay cả Thánh Thần cũng vô cùng trân quý!
Mà bây giờ, Thánh Thần lại không hề do dự đưa một đạo Thần tính hùng hậu như vậy vào trong cơ thể của hắn?!
Thần đang muốn làm gì?
- Có cảm thấy bất ngờ không?
Lúc này thần lực kết tinh đã tràn tới trên khuôn mặt Thánh Thần, Thần nhìn qua Chu Nguyên, mắt lộ vẻ quỷ dị, nói:
- Chu Nguyên, nếu ngươi đã khao khát thành Thần như vậy, vậy ta liền giúp ngươi một chút, để cho ngươi được cảm nhận lực lượng chân chính của nó.
Sắc mắt Chu Nguyên không khỏi biến đổi kịch liệt, bởi vì hắn phát hiện, khi thần lực trong cơ thể không ngừng tăng lên, đạo vật chất Thần Linh mà hắn cực khổ luyện hóa ra để gánh chịu Thần tính kia lại bắt đầu có dấu hiệu vỡ vụn.
Đó là vì nó dần không thể gánh chịu thần lực đang tăng lên với tốc độ quá nhanh như thế này!
Thì ra Thánh Thần không hề phát hiện đòn công kích gì đối với Chu Nguyên, ngược lại cho hắn một đạo Thần tính, kích thích thần lực trong cơ thể Chu Nguyên liên tục tăng lên, mãi cho tới khi lượng thần lực vượt qua khả năng gánh chịu cực hạn của vật chất Thần Linh, vậy nó sẽ vỡ nát ra.
Đến lúc đó, không còn vật chất Thần Linh thay thế cho thần cốt gánh chịu thần lực, Thần tính trong cơ thể Chu Nguyên sẽ bộc phát, va đụng xung đột với nhân tính vốn có của hắn, sau chuyện này, dù Chu Nguyên còn có thể sống sốt, thì sợ rằng cũng trở nên hỗn loạn cùng điên cuồng, không còn tỉnh táo.
Có thể nói, đạo Thần tính này chính là một chất độc đầy ngọt ngào mà Thánh Thần cho Chu Nguyên!
Nghĩ tới đây, sắc mặt Chu Nguyên không khỏi trở nên âm trầm, hắn không ngờ tới, Thánh Thần lại dùng cách này để phản công.
Thần lực kết tinh bên ngoài thân thể Thánh Thần càng ngày càng dày đặc, cuối cùng lan tràn qua khuôn mặt Thần, bao trùm lấy cả thân thể, thế là, một vật thể tựa như quả trứng, dài chừng mười trượng, do thần lực kết tinh mà thành, bắt đầu trôi nổi trong hư không Hỗn Độn, quanh thân quả trứng tỏa ra thần quang vô tận, phá hủy hết thảy vật chất dám tới gần.
Mà âm thanh sau cunfgc ủa Thánh Thần cùng truyền ra, vang khắp mỗi nơi hẻo lánh của Chư Thiên:
- Lũ sâu kiến Chư Thiên, hãy hưởng thụ giây phút an bình cuối cùng này đi. Chờ đến ngày ta lột xác mà ra, chính là lúc Chư Thiên quay về với Hỗn Độn.
- Và…
- Chu Nguyên, cẩn thận hưởng thụ quà tặng ta dành cho ngươi đi!
m thanh Thánh Thần quanh quẩn quanh khắp Chư Thiên, mà thần quang bộc phát ra quanh thân thể Chu Nguyên càng ngày càng kinh khủng, mãi đến một thời khắc nào đó, có một âm thanh vỡ rất nhỏ vang lên.
Trong con mắt Chu Nguyên hiện lên vẻ đắng chát.
Vật chất Thần Linh đùng để chịu tải Thần tính đã… vỡ tan.
Tại lúc cuối cùng, hắn chỉ có thể quay đầu nhìn về phía đại quân Chư Thiên ở xa xôi, nói ra câu nói cuối cùng:
- Không… không nên tới gần ta!
Trong hư không Hỗn Độn, chiến đấu chợt dừng lại.
Các cơn phong bạo hình thành do thần lực cũng dần lắng lại, cảm giác an bình tới một cách đột nhiên này làm cho đại quân Chư Thiên vốn đang trốn chạy ra xa đều tạm không phản ứng lại.
- Chiến đấu kết thúc rồi?! – Có vị Thánh Giả Chư Thiên kinh nghi hỏi.
Các Cổ Tôn Kim La, Thương Uyên đồng thời nhìn xuyên qua hư không, nhìn về phía xa kia, sau đó đều thấy viên trứng thần tinh đang trôi nổi trong hư không, tỏa ra vạn đạo thần quang kia.
Mà ở cách viên trứng xa xa, thân ảnh Chu Nguyên thì lẳng lặng đứng ở hư không, đầu cúi thấp xuống, không có động tác gì.
- Thánh Thần đã tiến vào thời kì lột xác. – Kim La Cổ Tôn mở miệng nói, vẻ mặt phức tạp. Bây giờ Thánh Thần đang ở thời kì lột xác, không thể đuổi giết bọn họ nữa, nhưng chờ đến khi Thần lại thức tỉnh, vậy sẽ trở nên càng thêm mạnh mẽ, đến lúc đó kết cục của Chư Thiên vẫn không có gì thay đổi.
- Chu Nguyên xảy ra chuyện gì? – Thương Uyên lộ vẻ nghi hoặc, bây giờ Thánh Thần đã bước vào thời kì lột xác, Chu Nguyên lại không hề có cử động gì, nhìn có vẻ rất bất thường.
Các Thánh khác cũng nghi ngờ lắc đầu.
- Có nên tới gần xem không? Bây giờ hắn là một vị Thần cảnh duy nhất của Chư Thiên ta, mà Thánh Thần bây giờ lại đang ở vào thời kì lột xác, đây cũng có thể là một cơ hội… - Xích Cơ Cổ Tôn nói.
Ánh mắt của những người khác lập tức sáng lên, hiện tại Thánh Thần bị thần lực kết tinh bao trùm, nếu có thể phá hoại quá trình lột xác của Thần, có lẽ có thể khiến cho Thần bị thương nặng.
Chỉ là bây giờ viên trứng thần lực kết tinh kia đang tỏa ra hàng vạn đạo thần quang, nếu các Thánh Giả tới gần, sợ là lập tức sẽ bị thần quang tiêu diệt, cho nên cũng chỉ có tồn tại có thần lực như Chu Nguyên, mới có khả năng phá hoại viên trứng kia.
- Chờ một lát đã, câu nói cảnh cáo lúc nãy của hắn làm cho ta đột nhiên cảm thấy bất an. – Nhưng cuối cùng Kim La Cổ Tôn lắc đầu nói.
Đám người nghe vậy cũng gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.