Thôn Thôn lập tức ủ rũ xuống, đây chẳng phải là nói Chu Nguyên biến thành tên đần rồi?
Yêu Yêu hiểu ý của Thôn Thôn, cười một tiếng, động viên nói:
- Cũng nên tiến hành từng bước một nha, hiện tại chàng ấy đã không còn điên cuồng, chúng ta có thể dẫn chàng ấy về, nghĩ biện pháp khác.
Chợt, nàng lại quay người nhìn về hướng Chu Nguyên, lúc này hắn đã trở nên ngơ ngơ ngác ngác, không còn vui vẻ xán lạn như xưa nữa.
Con mắt Yêu Yêu lại hơi đỏ lên, trong lòng quặn đau, nhưng sau đó nàng cố nén lại, duỗi tay kéo lấy bàn tay Chu Nguyên, mỉm cười nói:
- Chu Nguyên, đi thôi, chúng ta về nhà.
Nàng kéo tay Chu Nguyên, Thôn Thôn chủ động hạ xuống để hai người ngồi tại trên lưng của nó, sau đó nó gầm lên một tiếng, lao qua tinh hà, bay về phía Chư Thiên.
Trong hư không Hỗn Độn, vô số viên thiên thạch trôi nổi, lộn xộn mà vô tự.
Yêu Yêu xếp bằng ở trên lưng Thôn Thôn, bàn tay nắm chặt tay Chu Nguyên, nhìn đôi mắt đờ đẫn của hắn, nhẹ giọng nói:
- Chu Nguyên, chàng yên tâm, nhất định ta sẽ làm cho chàng tốt lên…
Khi dại quân Chư Thiên tan tác lùi về Chư Thiên, kết quả cuối cùng cũng lan truyền khắp mỗi một nơi hẻo lánh, tực tiếp dẫn phát cảm xúc hoang mang cùng hoảng sợ ngập trời.
Đệ Tam Thần chiến bại, bị Thánh Thần hấp thu Thần tính, bây giờ Thánh Thần đang ở thời kỳ lột xác, một khi lột xác thành công, thực lực của hắn sẽ trở nên càng thêm mạnh mẽ.
Khi đó, trong Chư Thiên này còn ai có thể chống lại hắn?
Có thể nói, thời khắc khi Thánh Thần tỉnh lại, cũng chính là lúc sinh linh Chư Thiên bước vào tận thế.
Kết quả này làm cho sinh linh Chư Thiên sa vào trong hoảng sợ cùng bối rối, tiếp đó tưởng như toàn bộ trật tự trong Chư Thiên đều sắp sụp đổ.
Quy Khư Thần Điện vẫn đang cố gắng duy trì trật tự trong Chư Thiên, nhưng ngay cả trong Quy Khư Thần Điện này thì cũng xuất hiện bầu không khí tuyệt vọng bị quan. Một số Thánh Giả của Quy Khư Thần Điện đều không còn ôm chờ mong, một khi hi vọng trong lòng bị tiêu diệt, vậy tất cả đều không còn ý nghĩa nữa.
Đối với tình huống này, bốn bị Cổ Tôn Thương Uyên, Kim La cũng không thể làm gì được. Bọn họ chỉ có thể cố gắng điều chỉnh tâm tính, sau đó khuyên can các vị Thánh Giả khác của Quy Khư Thần Điện, bất kể thế nào, Quy Khư Thần Điện cũng là chỗ dựa cuối cùng của Chư Thiên, bọn họ cần phải gánh chịu trách nhiệm tới thời khắc cuối cùng.
Chỉ là đối diện hiện thực tàn khốc, dù bốn vị Cổ Tôn dốc toàn lực chống đỡ đại cục, nhưng cuối cùng kết quả là bản thân bọn họ càng ngày càng mệt mỏi mà thôi.
Toàn bộ Chư Thiên đều lâm vào hỗn loạn không chịu nổi.
--------------------
Mà khi Yêu Yêu mang theo Chu Nguyên trở lại Thương Huyền Thiên, thì là đã qua một tháng sau.
Nàng trực tiếp về vương triều Đại Chu.
Tại trong cung điện vương cung, Chu Kình, Tần Ngọc cũng nhìn thấy Chu Nguyên trong tình trạng ngây người, ánh mắt đờ đẫn, hai người đều khóc không thành tiếng.
Bọn họ không ngờ tới, sẽ có một ngày, đứa con trai luôn tự tìn tràn đầy sức sống của mình sẽ biến thành bộ dáng này.
- Chu thúc, Tần di… Con xin lỗi, đều là bởi vì con, mới khiến chàng trở nên như vậy. – Nhìn vẻ thương tâm như chết của hai người, hốc mắt Yêu Yêu cũng đỏ lên, sau đó nàng đột nhiên quỳ xuống trước mặt hai người.
Nước mặt Tần Ngọc vẫn lăn dài, nhưng nàng vẫn tiến lên đỡ Yêu Yêu, xòe tay sờ lên gương mặt gầy gò của nàng, nức nở nói:
- Yêu Yêu, chúng ta không trách con, những chuyện xảy ra cũng không phải là việc mà con có thể làm chủ được. Dẫu sao con có thể thức tỉnh được, lòng chúng ta cũng được an ủi.
Nước mắt cũng trượt xuống trên gương mặt Yêu Yêu, nàng nói:
- Tần di, người yên tâm, con nhất định sẽ nghĩ ra cách chữa trị cho Chu Nguyên.
Tần Ngọc gật gật đầu, chợt lau đi nước mắt trên mặt Yêu Yêu, cố cười nói:
- Cũng đừng gọi ta là Tần di, đừng quên con đã thành thân cùng Chu Nguyên rồi đấy!
Yêu Yêu hơi giật mình, trên khuôn mặt trắng nõn như ngọc hiện lên đỏ ửng nhàn nhạt, nhưng nàng vấn dùng hết dũng khí, nói khẽ một tiếng:
- Mẹ…
Nhìn qua nữ hài xưa nay thanh lãnh tựa như tiên trên trời, nay lại lộ ra bộ dáng đáng yêu như vậy, dù Tần Ngọc cũng là một nữ tử cũng không khỏi cảm thấy lòng như hòa tan. Nàng không khỏi nghĩ, nếu lúc này có Chu Nguyên đứng ở bên cạnh cười nhìn cảnh này, thì sẽ hoàn mỹ biết bao.
- Con ngoan!
Tần Ngọc lấy một chiếc trâm phượng ra từ trong ngực, sau đó giúp Yêu Yêu vấn tốc, đeo lên trâm ngọc, người và ngọc đều đẹp.
- Về sau, con chính là con dâu của Chu gia ta rồi. – Tần Ngọc cười nói.
Yêu Yêu nghe vậy, duỗi ra tay nhỏ, nhẹ nhàng cầm lấy tay Chu Nguyên vẫn đang đứng đờ như tượng đá ở bên cạnh, sau đó ngượng ngùng gật nhẹ đầu với Tần Ngọc.
Tần Ngọc càng xem càng yêu, cảm xúc đau thương trong lòng cũng giảm bớt đi chút ít.
Mà lúc này, chợt có cung nữ tới báo, nói bốn vị Cổ Tôn Thương Uyên tới thắm.
Hiển nhiên, bọn họ cũng cảm ứng được Yêu Yêu trở về, nên lập tức tới đây hỏi thăm tình huống.
Chu Kình nhìn Yêu Yêu, thấy nàng gật đầu, liền cho người dẫn bốn vị Cổ Tôn vào.
Bốn vị Cổ Tôn Thương Uyên, Kim La, Đế Long, Xích Cơ vừa tiến vào trong điện, ánh mắt đều nhìn về phía Chu Nguyên đang đừng đờ người, ánh mắt thẫn thờ ở một bên.
- Yêu Yêu, Chu Nguyên sao vậy? – Thương Uyên cau mày, lo lắng hỏi.
- Vật chất chịu tải Thần tính của chàng ấy bị phá hư, khiến cho Thần tính tràn ra va chạm cùng nhân tính, từ đó làm cho thân thể mất khống chế. – Yêu Yêu giải thích một chút.
- Liệu có thể khôi phục được không? Lúc nào thì khôi phục? – Kim La Cổ Tôn dò hỏi.
- Còn phải nhìn tình hình. – Yêu Yêu hơi lắc nhẹ đầu.
- Tính đến bây giờ, Thánh Thần đã tiến hành lột xác được một tháng rồi… Hiện tại toàn Chư Thiên bắt đầu đại loạn, Quy Khư Thần Điện cũng sắp không khống chế nổi. – Kim La Cổ Tôn cười khổ nói.
Nhưng khuôn mặt Yêu Yêu vẫn lạnh lùng, hiển nhiên nàng cũng không cảm thấy hứng thú với những vấn đề này. Bây giờ nàng chỉ muốn dốc sức làm Chu Nguyên khôi phục lại, về phần Chư Thiên sẽ như thế nào, nàng cũng không quan tâm.