Trên bạch ngọc quảng trường, Chu Nguyên nhìn về nơi thần hồn của Vũ Hoàng biến mất, thân hình dần dần hạ xuống, khuôn mặt bình tĩnh.
Thần hồn của Vũ Hoàng có thể đào tẩu, hơi có chút nằm ngoài dự liệu của hắn. Bất quá may mắn chính là, Thánh Long khí trong thể nội Vũ Hoàng đã bị hắn lấy Oán Long Độc mạnh mẽ đoạt lại hai phần ba.
Đã mất đi phần lớn Thánh Long khí, không thể nghi ngờ, đối với Vũ Hoàng sẽ tạo thành trọng thương cùng rất nhiều di chứng.
Năm đó Vũ Vương chiếm Thánh Long khí trong cơ thể hắn, nghiêm chỉnh mà nói, hẳn là bị chia ra làm ba. Đại Vũ "Mãng tước" là thứ nhất, còn có một bộ phận biến thành Đại Vũ vương triều trấn quốc khí vận.
Mà bây giờ, Chu Nguyên chỉ là lấy lại một bộ phận mà thôi.
Chu Nguyên giơ bàn tay lên, chỉ thấy lòng bàn tay có một đoàn khí huyết hồng, tản ra oán khí nồng đậm, đó chính là Oán Long Độc.
Sau khi hấp thu hai phần ba Thánh Long khí trong thể nội Vũ Hoàng, Oán Long Độc dường như trở nên càng thêm nồng đậm. Mà hình dạng của nó cũng từ một đoàn huyết vụ biến thành hình ảnh một con rồng thu nhỏ màu máu.
- Lực lượng của Oán Long Độc được tăng cường. - Chu Nguyên có thể cảm nhận được Oán Long Độc trở nên càng thêm bá đạo. Điều này khiến cho hắn có chút lo lắng. Thứ này như con dao hai lưỡi, có đôi khi là lợi khí, cũng có lúc cũng làm cho Chu Nguyên cực kỳ kiêng kị.
Dù sao mười mấy năm trước, Chu Nguyên đã bị nó giày vò đến sống không bằng chết.
- Ngươi và ta là cùng một thể. Thánh Long khí kia cũng không thể để ngươi một mình chiếm lấy.
Chu Nguyên vừa dứt lời, Thông Thiên Huyền Mãng Khí chiếm cứ trong Khí Phủ bắt đầu vận chuyển, thấp thoáng có tiếng rít gào truyền ra. Ám kim nguyên khí tạo thành hình mãng xà trong Khí Phủ của Chu Nguyên bỗng mở miệng hút mạnh.
Một cỗ hấp lực phát ra khiến Oán Long Độc trong lòng bàn tay lập tức chấn động, truyền ra tiếng long ngâm trầm thấp.
Từng tia Thánh Long khí,từ trong Oán Long Độc bị rút ra, không ngừng dung nhập vào trong Thông Thiên Huyền Mãng Khí.
Rống rống!
Oán Long Độc gào thét, phảng phất như muốn kháng cự.
Đáng tiếc, nỗ lực của nó không có tác dụng quá lớn. Chu Nguyên sao có thể ngồi nhìn nó nuốt hết những Thánh Long khí kia tăng cường sức mạnh bản thân để ngày sau lại gây phiền toái lớn cho hắn.
Hơn nữa, "Thánh Long khí" vô cùng có ích đối với "Thông Thiên Huyền Mãng Khí".
Từng tia Thánh Long khí không ngừng bị "Thông Thiên Huyền Mãng Khí" hấp thu. Sau đó, Chu Nguyên phát hiện,c Thông Thiên Huyền Mãng Khí vốn có màu ám kim, hiện tại lại mơ hồ trở nên càng thêm sáng tỏ…
Bên cạnh đó, phẩm chất của nó dường như cũng đang dần dần tăng lên.
Trong mắt Chu Nguyên lướt qua tia sáng. Quả nhiên, Thánh Long khí đối với "Thông Thiên Huyền Mãng Khí" có tác dụng cực kỳ lớn. Dựa theo suy đoán của hắn, nếu cứ tiếp tục như vậy, phẩm chất của Thông Thiên Huyền Mãng Khí nhất định có thể tăng từ chuẩn ngũ phẩm lên đến lục phẩm!
Mặc dù chỉ tăng lên một cấp bậc, nhưng Chu Nguyên lại chắc chắn sẽ có sự biến hóa rất lớn.
Trên cả Thương Mang đại lục này, đến các đại vương triều cũng chưa chắc có thể có được lục phẩm nguyên khí.
- Đáng tiếc, cuối cùng vẫn bị tên Vũ Hoàng đó cầm đi một bộ phận Thánh Long khí. Bằng không, nói không chừng còn có thể để Thông Thiên Huyền Mãng Khí hoàn thành một lần tiến hóa, trực tiếp tiến giai trở thành thất phẩm cấp độ "Trấn Thế Thiên Giao Khí"!
Chu Nguyên có chút tiếc hận. Những Thánh Long khí này nhiều lắm là chỉ có thể để "Thông Thiên Huyền Mãng Khí" tăng một cấp, không đủ để tiến hóa đến thất phẩm.
Tuy nhiên, hắn cũng không phải người lo được lo mất. Lần này có thể đoạt lại một bộ phận Thánh Long khí đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Về phần Vũ Hoàng, lần này hắn bị trọng thương, muốn khôi phục, cũng không dễ dàng như vậy.
- Thánh Long khí…
Năm ngón tay Chu Nguyên chậm rãi khép lại thành nắm đấm. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lẽo.
- Sớm muộn gì ta cũng sẽ lấy lại toàn bộ!
Hắn kiềm chế tâm tình trong lòng, mặc cho Thông Thiên Huyền Mãng Khí trong thể nội vẫn không ngừng hấp thu Thánh Long khí từ Oán Long Độc. Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn vào sâu trong quảng trường bạch ngọc.
Ở nơi đó, mây mù bỗng nhiên tán đi, lộ ra một con đường nhỏ làm bằng đá xanh.
Chu Nguyên trầm ngâm một chút, rồi quyết định bước tới con đường mòn đá xanh.
Hắn muốn nhìn xem bản thân khổ công tốn sức, thiên tân vạn khổ để tới được nơi đây sẽ gặp kỳ ngộ gì.
…
Đại Vũ vương triều.
Trong đại điện bách quan nghị sự, trên vương tọa, một người khoác long bào ngồi ngay ngắn, từ thể nội toát ra khí tức uy nghiêm khiến cho người kính sợ.
Ở trên đỉnh đầu hắn thấp thoáng có nguyên khí ngưng tụ, tạo thành một đám mây lớn, không ngừng có ánh sáng nguyên khí rủ xuống.
Đó là một nam tử trung niên có khuôn mặt uy nghiêm, hai mắt hãm sâu, lộ ra cực kỳ lạnh lùng.
Người này chính là vương thượng Đại Vũ vương triều, Vũ Vương!
Lúc này, hắn đang khép hờ hai mắt, lắng nghe bách quan bẩm báo.
Đột nhiên, Vũ Vương mở to hai mắt, nhìn thẳng về phía ngoài đại điện. Trên không trung Đại Vũ vương cung chợt có tiếng long ngâm vang vọng. Trong tiếng long ngâm kia, toàn bộ thiên địa nguyên khí đều bạo động.
Mặt đất chấn động, toàn bộ vương cung đều trở nên hỗn loạn.
Sắc mặt Vũ Vương đột nhiên trở nên âm trầm. Hai mắt hắn có ánh sáng hiển hiện, nhìn chằm chằm về phía bầu trời vương cung. Trong mắt hắn, không trung vương cung có Long Hoàng khí tượng.
Hai luồng khí tượng bao quanh vương cung, tượng trưng cho trấn quốc khí vận của Đại Vũ bọn hắn.
Lúc này, hoàng khí vẫn còn tồn tại, nhưng long khí lại là lấy một tốc độ kinh người ảm đạm xuống.
- Long khí hao tổn?
Vũ Vương bỗng nhiên đứng dậy, khuôn mặt kịch biến, khó có thể tin nói:
- Hoàng nhi đã xảy ra chuyện rồi?
- Thiên địa nguyên khí bắt đầu dịch chuyển.
- Phương đông… Đó là Đại Chu vương triều!
Đôi mắt Vũ Vương trở nên cực kỳ đáng sợ, nói:
- Đại Chu vương triều được lắm! Quả thật là đến chết cũng không đầu hàng!
Mặc dù không rõ đến tột cùng có chuyện gì xảy ra, nhưng trấn quốc long khí bị hao tổn, rõ ràng đã di rơi vào Đại Chu vương triều, đồng thời cũng dẫn động thiên địa nguyên khí dich chuyển theo.
Hắn đột nhiên nhìn về phía bách quan, nghiêm nghị nói:
- Nhanh! Lập tức phái người tiến về Thánh Tích Chi Địa tìm thái tử. Nhất định phải bảo hộ nó chu toàn!
…
Đại Chu vương triều.
Trong vương cung, Chu Kình đang đi dạo cùng Tần Ngọc trong Hoa Uyển, bước chân của hắn đột nhiên tạm dừng, khó hiểu ngẩng đầu lên.
Trong mắt hắn có nguyên khí phun trào, lập tức nhìn thấy tại phía trên vương cung của Đại Chu vương triều, bỗng nhiên có một luồng khí vận đột nhiên xuất hiện. Cuối cùng nó ổn định vị trí, mơ hồ tạo thành hình ảnh một con rồng.
Nguyên khí trong toàn bộ Đại Chu đều trở nên hùng hồn hơn một chút.
- Đây… đây là trấn quốc khí vận? - Chu Kình ngây người ra, khó có thể tin thất thanh nói.
Năm đó, thời điểm Đại Chu vương triều cường thịnh, dĩ nhiên cũng có khí vận bảo vệ vương quốc. Nhưng về sau, khi Vũ gia phản loạn, Đại Chu suy yếu, trấn quốc khí vận cũng bị tán đi rất nhiều, thời gian này chỉ có thể đau khổ kiên trì.
Nhưng nào ngờ, hôm nay trấn quốc khí vận lại xuất hiện!
Chu Kình ngơ ngác nhìn cảnh tượng này. Một lát sau, con mắt hắn đỏ bừng, run giọng nói:
- Là Nguyên nhi!
- Nhất định là Nguyên nhi đoạt lại Thánh Long khí!
- Nguyên nhi tiến về phía Thánh Tích Chi Địa, hẳn là đã gặp Vũ Hoàn. Nguyên nhi đã đoạt lại một bộ phận Thánh Long khí từ hắn!
Chu Kình rất nhanh đoán ra nguyên nhân. Lúc này, hắn vẫn cảm thấy khó có thể tin được. Hắn nắm chặt đôi tay của Tần Ngọc, kích động nói:
- Nguyên nhi vậy mà có thể đánh bại Vũ Hoàng kia!
- Thật sao?
Tần Ngọc cũng cảm thấy khó tin, nhưng vẫn vui vẻ đến rnước mắt rơi lã chã. Những ngày qua, thời thời khắc khắc nàng đều lo lắng cho Chu Nguyên. Dù sao những người tiến về Thánh Tích Chi Địa đều là đỉnh tiêm kiêu tử trên Thương Mang đại lục. Chu Nguyên so sánh cùng bọn hắn, quả thực nội tình vẫn kém một chút.
Mà bây giờ, nàng lại nghe tin được Chu Nguyên đánh bại Vũ Hoàng…
Chu Kình dùng sức gật đầu, nói:
- Nếu không, Đại Chu chúng ta không thể lại xuất hiện long khí hộ quốc!
Hắn không nhịn được cười ha hả. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy ở khóe mắt hắn không ngăn được có nước mắt chảy ra.
- Tốt! Tốt! Để ta xem từ nay về sau, ai còn dám nói Nguyên nhi nhà chúng ta là Phế Long của Chu Gia!
Những năm gần đây, hắn bị Vũ Vương cùng Đại Vũ vương triều ép tới không thở nổi, hắn khó khăn duy trì Đại Chu vương triều, nhưng lại như vực sâu âm u vĩnh viễn không mặt trời, không hề nhìn thấy một tia hi vọng.
Hắn cũng không thể bảo hộ tốt cho Chu Nguyên, khiến nhi tử vừa ra đời đã gặp phải kiếp nạn. Điều này làm cho hắn vô cùng tự trách.
Cho tới bây giờ…
Hắn ngẩng đầu, nhìn về hướng Đại Vũ vương triều. Lúc này, hắn như nhìn thấy bộ dáng vô cùng tức giận của Vũ Vương.
- Vũ Vương… Ngươi cho rằng năm đó ngươi chiếm lấy Thánh Long khí vận của con ta thì có thể đẩy hắn vào vực sâu vạn trượng sao…
- Ngươi cho rằng ngươi đã thắng chắc a?
- Nhưng mà, hiện tại xem ra…
- Ngươi còn chưa hoàn toàn chiến thắng đâu!
- Mà Đại Chu chúng ta cũng không hoàn toàn thua!
…
Một tòa cung điện cổ xưa nằm trên đỉnh núi mây mù lượn lờ.
Trong lầu các, một tên thiếu nữ áo tím chợt mở ra mắt phượng, dung nhan tuyệt mỹ của nàng hiện ra vẻ yêu dị. Mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng đã dung mạo mị hoặc chúng sinh.
Đặc biệt là khí chất trên thân nàng vừa tôn quý mà lại thần bí, tựa như Phượng Hoàng.
Đương nhiên đó là Vũ Dao của Đại Vũ vương triều.
Trước đó máu huyết nàng có chút dâng trào, mơ hồ cảm ứng được điều gì đó.
- Vũ Hoàng… Ta đã nói rồi! Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ thua dưới sự cao ngạo cùng tự đại của mình. - Thiếu nữ nhàn nhạt tự nói.
Nàng cùng Vũ Hoàng là anh em song sinh, đồng thời cùng nhận được một bộ phận Thánh Long khívì vậy nàng cũng cảm ứng được biến hóa của Thánh Long khí.
Rõ ràng, Vũ Hoàng đã thất bại.
Hơn nữa còn thua trong tay kẻ bị gọi là Phế Long của Đại Chu vương triều kia.
Tuy nhiên, đối với việc Vũ Hoàng bị thua, bị người đoạt lại Thánh Long khí vận, tâm tình của nàng cũng không có quá lớn dao động.
Bởi vì bản thân nàng chính là một người lạnh lùng.
Hon nữa, nàng cũng có thể cảm nhận được tình yêu say đắm dị dạng mà Vũ Hoàng dành cho nàng. Điều này làm cho nàng không thích chút nào.
- Chu Nguyên…
Nàng nhẹ nhàng đọc lên cái tên này, chợt bên môi đỏ mọng nhếch lên nụ cười đầy mị hoặc, khẽ:
- Xem ra, ngươi quả nhiên là Thánh Long, cho dù rơi xuống rừng sâu vực thẳm vẫn có thể lại lần nữa leo ra…
Mắt phượng khẽ nâng, tựa như xuyên thủng không gian, nhìn thấy một thân ảnh nào đó trong Thương Huyền Thiên kia.
- Ta biết chắc hẳn ngươi muốn đoạt lại tất cả Thánh Long khí a? Thật sự là đúng dịp! Thật ra, ta cũng muốn chiếm Thánh Long khí một mình…
Ngón tay ngọc tinh tế của Vũ Dao nhẹ nhàng vén sợi tóc đen tuyền rủ xuống gướng mặt trơn bóng. Mắt phượng đầy uy nghiêm dần nhắm lại, quanh quẩn đâu đó còn có tiếng thì thầm vang lên:
- Chu Nguyên, tiếp tục trở nên càng mạnh mẽ đi… Bởi vì, chờ đến lúc hai chúng ta gặp nhau chính là thời điểm ta ăn ngươi sạch sẽ nha!
- Ngươi cũng phải cẩn thận a! Dù sao, ta cũng không phải đồ đần như Vũ Hoàng kia a…
- Hì hì…