Thời gian trôi qua chớp mắt đã một tháng. Một hôm Chu Nguyên đang ở trong khoang thuyền nhắm mắt tu luyện bỗng nhiên mở mắt, vì hắn cảm thấy nguyên khí trong không gian có chút dao động, giống như sôi trào. Mà cùng lúc đó ngoài khoang thuyền truyền đến rất nhiều tiếng hoan hô. Trong lòng khẽ động, Chu Nguyên mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, sau đó hắn thấy được tầng mây phía trước bị tách ra, mà nơi xa xôi kia lục địa bắt đầu xuất hiện.
Khi nhìn thấy lục đại kia trong lòng Chu Nguyên cũng rung động, bởi hắn cảm giác được trên bầu trời của lục địa tràn ngập nguyên khí thiên địa cực mỏng. Mức độ của nguyên khí viễn siêu so với bất cứ tòa thành nào đám Chu Nguyên đi qua. Mà trong trời đất nguyên khí hình thành rất nhiều khí tượng mơ hồ, một cảm giác được ông trời ưu ái tự nhiên sinh ra.
Chu Nguyên ngộ ra tự nhủ “đây chính là Thánh Châu đại lục độc chiếm sáu phần vận khí của Thương Huyền Thiên sao?” Quả thật là bao la vô tận. Tu luyện ở nơi này, coi như thiên phú như nhau nhưng thành tựu sẽ vượt qua người ở đại lục khác. Từ ý nghĩ nào đó có thể nói toàn bộ Thánh Châu đại lục cơ bản là phúc địa tu luyên cực lớn.
Trách không được Mục sư thúc nói kiêu tử bản thổ Thánh Châu đại lục cự kỳ kiêu ngạo, từ nhỏ sinh trưởng ở nơi này thì trong mắt họ những kiêu tử ở đại lục khác thật sự có chút nhà quê.
Chu Nguyên cảm thán một tiếng.
“Cộc cộc!”
Lúc Chu Nguyên đang cảm thán, tiếng đập cửa vang lên. Chu Nguyên lên tiếng, cửa khoang bị đẩy ra, một khuôn mặt tròn vo lộ ra nhìn Chu Nguyên dáng vẻ nịnh nọt cười:
Tiểu Nguyên ca, Mục sư thúc đang bảo chúng ta chuẩn bị nói là đến Thánh Châu đại lục sẽ lên đường rời đi, tiến về Thương Huyền tông.
Ở cửa đứng một tên mập mạp, khuôn mặt mang theo ý cười nhưng đôi mắt nhỏ kia thường lóe lên tinh quang, rõ ràng cũng là một tên vô cùng tinh ranh. Tên mập này tên là Thẩm Vạn Kim cũng là kiêu tử trên Thương Mang đại lục, sau lưng hắn có Thẩm gia ở trên Thương Mang đại lục cũng được coi như chúa tể một phương, nghe nói gia tài phú khả địch quốc.
Đương nhiên thực lực của tên mập này cũng không thấp nếu không sẽ không được Mục Vô Cực chọn. Nhưng từ sau khi được Mục Vô Cực nhắc nhở những kiêu tử này cũng hiểu được, thân phận trước kia sẽ trở nên bình thường sau khi đến Thương Huyền tông. Thậm chí bọn họ còn có nguy cơ không thể trở thành đệ tử chính thức của Thương Huyền tông.
Hiện thực tàn khốc làm cho bọn họ tỉnh táo lại, thế là hầu hết mọi người lao vào liều mạng khổ tu, mong muốn thực lực có thể tăng lên một chút khi đến Thương Huyền tông. Tránh đến lúc đó chỉ có thể trở thành tam đẳng đệ tử bị người khác khinh thường. Mà tên mập Thẩm Vạn Kim này lại lựa chọn phương thức chính là ôm chặt đùi Chu Nguyên. Cho nên khoảng thời gian này hắn tùy tùng Chu Nguyên, theo lệnh mà làm.
Hành động của hắn khiến Chu Nguyên dở khóc dở cười, nhưng hắn cũng có chút ngạc nhiên đối với loại người cầm được buông được như Thẩm Vạn Kim. Tên mập này mặc dù xấu xí nhưng rõ ràng cũng là nhân tài. Cho nên Chu Nguyên có khuyên can mấy lần nhưng Thẩm Vạn Kim vẫn làm theo ý mình, hắn cũng lười nói mặc kệ hắn. Mà sau một thời gian tiếp xúc Chu Nguyên nhận ra Thẩm Van Kim tính tình cũng ngay thẳng. Vì hắn không có chút nào nhăn nhó vô cùng thẳng thắn bày tỏ, đại ca, ta chính là đến ôm đùi, cầu ngươi che chở, về sau ta chính là người của ngươi. Đối với loại mặt dày như này Chu Nguyên thực sự cạn lời.
Được.
Chu Nguyên cười gật gật đầu, thu thập một chút rồi ra cửa, cùng Thẩm Vạn Kim đi đến đầu thuyền:
Ta nói ngươi tốt xấu gì cũng là thiếu gia Thẩm gia, thực lực của Thẩm gia trên thương mang đại lục so với Đại Chu chúng ta chỉ có mạnh hơn chứ không yếu, sao ngươi phải bày ra bộ dạng này?
Ra khỏi cửa, Chu Nguyên liếc Thẩm Vạn Kim một cái cười nói. Nếu như ở trên Thương Mang đại lục mà nói từ bối cảnh đến thân phận, Thẩm Vạn Kim đều mạnh hơn so với hắn. Thẩm Van Kim nghe vậy, cười tít mắt:
Tiểu Nguyên ca, ngươi có biết gia huấn của Thẩm gia chúng là gì không? Hai chữ… Nhãn lực. Thẩm gia chúng ta thích kết giao bằng hữu mặc kệ mạnh yếu, cho nên ở Thương Mang đại lục Thẩm gia chúng ta nhiều bằng hữu nhất. Mà làm thế nào để chọn người đáng giá đầu tư trong đám bằng hữu kia thì nhất định phải cần nhãn lực. Năng lực khác của Thẩm Vạn Kim ta rất bình thường nhưng ta rất tin phục nhãn lực của bản thân. Cho nên ta có thể nhìn ra được về sau Tiểu Nguyên ca ngươi ở Thương Huyền tông có thể trở nên nổi bật. Hiện ra ta bán cái tốt kết thiện duyên, nói không chừng tương lai ta sẽ đầu tư thành công.
Thẩm Vạn Kim sờ lên bụng tròn vo, có chút đắc ý nói.
Mặc dù tài năng tu luyện ta không bằng được Tiểu Nguyên ca, nhưng nếu nói về làm ăn kiếm tiền ngược lại có chút bản lĩnh. Ngày sau Tiểu Nguyên ca chính là chỗ dựa của ta, ta kiếm tiền mọi người chia, chẳng phải rất tốt?
Nhìn tên gia hỏa này ngay cả viễn cảnh tương lai đều viết ra, Chu Nguyên bật cười cảm thán một tiếng, thật đúng là nhân tài. Nhưng Chu Nguyên cũng bị hắn làm động tâm một chút, vì hắn nói hoàn toàn chính xác, tài nguyên tu luyện vô cùng quan trọng, mà nhiều khi cần phải dùng nguyên tinh đổi lấy. Rời đi Thương Mang đại lục hắn phải dựa vào bản thân, trong khi hắn lại không hiểu làm sao để tiền đẻ ra tiền, nguyên tinh trong tay chỉ dám dùng ít một. Nếu là Thẩm Vạn Kim có thể giúp hắn kiếm tiền đổi tài nguyên tu luyện, cũng xem như sự hợp tác không tồi.
Trong lúc nói chuyện hai người rất nhanh cũng đã đến đầu thuyền, chỉ thấy Mục Vô Cực ngồi ở phía trước, mà đám Yêu Yêu, Tiêu Thiên Huyền đám người đều đã có mặt. Nhìn thấy Chu Nguyên đi lại, mấy tên kiêu tử kia cũng nhìn hắn với ánh mắt nhiệt tình, vì bọn hắn biết Chu Nguyên có tấm lệnh bài kia. Đến lúc đó tất nhiên được chọn làm nhất đẳng đệ tử, địa vị sẽ cao hơn bọn hắn, cho nên cần chớp cơ hội tạo mối quan hệ.
Tuy nhiên mặt bọn hắn không dày như Thẩm Vạn Kim nên vẫn duy trì mấy phần thận trọng như trước. Đối với ánh mắt nhiệt tình của mọi người Chu Nguyên không có biểu hiện gì lâng lâng, từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ bình tĩnh, mỉm cười đáp lại cuối cùng đi đến bên cạnh Yêu Yêu.
Xin chào Yêu Yêu tỷ.
Thẩm Vạn Kim khoa trương cúi đầu khom lưng. Yêu Yêu nhìn hắn một cái, hơi gật đầu. Trong khoảng thời gian này, Thẩm Vạn Kim ngoài phục tùng Chu Nguyên còn tiến hành tấn công vào hảo cảm của Yêu Yêu, mà phương thức hắn chọn rất hợp lý. Mà Yêu Yêu thích cái gì? Tất nhiên là rượu ngon. Cho nên hắn bất chấp dâng lên rất nhiều rượu ngon, cuối cùng Yêu Yêu cũng có chút ấn tượng với tên mập này, bằng không với tính cách lạnh lùng của nàng ngoại trừ Chu Nguyên ở đây sợ không ai có thể khiến nàng gật đầu. Đầu thuyền, Mục Vô Cực nhìn người đã đến đông đủ, hút một điếu thuốc, từ tốn nói:
Còn nửa ngày nữa chúng ta sẽ đến Thánh Châu đại lục. Đến lúc đó các ngươi theo ta xuống thuyền đi về Thương Huyền tông.
Thần sắc của cả đám đều nghiêm nghị gật đầu. Mục Vô Cực đứng dậy lắc tẩu thuốc một cái, khói xanh bay lên biến thành đám mây dài mấy chục trượng, lơ lửng ngoài cửa sổ. Hắn nói xong liền nhắm mắt nghỉ ngơi, những người khác ngồi xếp bằng chờ đợi. Sau nửa ngày thuền lớn truyền đến một thanh âm chấn động, cuối cùng cũng tiến vào địa vực Thánh Châu đại lục.
Đi thôi.
Mục Vô Cực khẽ lắc mình bay lên trên đám mây, Chu Nguyên Yêu Yêu mấy người cũng lần lượt leo lên. Đứng ở trên mây Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn qua thuyền lớn, chỉ thấy ở mạn thuyền có mấy thân ảnh trẻ tuổi cũng đang đứng nhìn về phía bên này đúng là đám Lục La, Tả Khâu Thanh Ngư, Lý Thuần Quân.
Chu Nguyên, Yêu Yêu, bảo trọng!
Lục La vẫy tay, Tả Khâu Thanh Ngư cũng nở nụ cười xinh đẹp, nói:
Chu Nguyên, ta chờ ngày ngươi danh dương Thánh Châu đại lục.
Chu Nguyên ôm quyền hướng về bọn hắn cười một tiếng, khẽ nói:
Các vị cùng nhau nỗ lực.
Hắn hít sâu một hơi, dứt khoát quay người ngồi xếp bằng xuống, đối với phía sau nhẹ nhàng giơ tay. Mục Vô Cực hut thuốc, đụn mây chở đám người lao đi cực nhanh, chỉ mấy phút sau đã biến mất ở chân trời. Trên mây, Chu Nguyên nhìn nó lao đi vùn vụt, hai mắt nhắm lại, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
“Thương Huyền tông…”
“Thật sự là chờ mong đâu…