Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 214 - Chương 213: La Tùng

Chưa xác định
Chương 213: La Tùng

Chu Nguyên cùng với Yêu Yêu đi theo Mục Vô Cực ra khỏi ốc xá. Đi được một đoạn thì Mục Vô Cực quay đầu cười với hai người một tiếng rồi nói:

–Tiếp theo thì ta cũng muốn đi trả nhiệm vụ. Trong 3 tháng tiếp theo đây thì các ngươi liền muốn lưu lại tại nơi này.

–Đa tạ Mục sư thúc đã vất vả tiếp đưa từ vạn dặm xa xôi. –Sắc mặt của Chu Nguyên vô cùng trịnh trọng mà thi một cái lễ với Mục Vô Cực. Tuy nói việc Mục Vô Cực tiến về Thương Mang đại lục cũng là bởi vì nhiệm vụ của tông môn yêu cầu. Nhưng dù nói thế nào thì đây cũng là một phần ân tình.

Mà lại khi đối mặt với sự hùng hổ dọa người của tên sứ giả Thánh Cung kia thì cũng chính là Mục Vô Cực là người đứng ra che chở cho bọn họ.

Thế nên trong lòng của Chu Nguyên cũng tràn đầy sự biết ơn đối với vị đại thúc đi chân trần mà trông có vẻ lôi thôi lếch thếch này.

Mà Yêu Yêu đứng ở một bên cũng hơi hơi cúi đầu. Mặc dù nàng cũng không giao lưu gì nhiều cho lắm cùng với Mục Vô Cực nhưng cũng có thể cảm giác được, Mục Vô Cực là người có tính cách sáng sủa rộng rãi, cũng không có gì kiêu căng ngạo mạn đối với những đệ tử mới tới như bọn họ. Nói đi nói lại thì tính cách của người này cũng không hề tệ một chút nào.

Mục Vô Cực thấy vậy thì chỉ khoát tay áo, cười nói:

–Ta tu hành ở tại Thiên Thương Phong. Về sau nếu các ngươi gặp phải phiền toái gì đó thì có thể trực tiếp tới tìm ta.

Nói đoạn, hắn lại liếc mắt nhìn về phía trong ốc xá, thấp giọng nói:

–Tên Trần Viên kia cũng không phải là người quá hòa hợp cùng với ta. Lần này chúng ta đắc tội với hắn, bắt buộc hắn phải nôn ra hai suất đệ tử nhất đẳng thì chỉ sợ trong lòng tên kia sẽ lại càng khó chịu.

–Mặc dù hắn cũng sẽ không dám làm chuyện gì quá mức quá đáng. Thế nhưng dù sao thì sự cạnh tranh giữa những đệ tử mới tới luôn luôn là cực kỳ kịch liệt. Các ngươi cũng nên chú ý một chút, hắn có thể lợi dụng điều này để gây khó khăn cho các ngươi. Dù nói thế nào thì tất cả các ngươi đều là những kẻ có thể được tuyển chọn từ hàng trăm hàng ngàn người mới có thể tới nơi đây. Thế nên những kiêu tử của đại lục khác cũng sẽ không hề tầm thường một chút nào. Cho nên ở trong quá khứ cũng không thiếu trường hợp thân là đệ tử nhất đẳng mà lại bị những đệ tử khác cướp đi thân phận này…

–Bất quá cũng đừng bởi như vậy mà liền bó tay bó chân. Nếu như có người gây phiền toái thì cũng không cần khách khí. Chỉ cần mọi thứ vẫn còn tại trong quy củ, lại thêm bản thân Chu Nguyên có cái lệnh bài này, thì cho dù có xảy ra sự việc lớn tới mức phải kinh động tới chưởng môn, thì trước khi đưa ra quyết định cuối cùng, chưởng môn cũng phải nhường nhịn một phần mặt mũi cho chủ nhân của cái lệnh bài này. –Mục Vô Cực nhắc nhở.

Chu Nguyên gật gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.

Mục Vô Cực lại nói thêm một chút về những điều cần chú ý liền khoát tay áo, chân đạp khói xanh phi không mà lên. Chỉ trong chớp mắt thân hình hắn đã biến mất tại giữa núi rừng trùng điệp.

Nhìn qua thân ảnh của hắn dần rời xa, Chu Nguyên cũng thở một hơi thật dài. Hắn đưa mắt nhìn qua hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh này, biết được có lẽ trong khoảng một thời gian rất dài tiếp theo thì nơi này chính là nơi đặt chân của mình.

Bởi vì nơi này có thể làm cho Chu Nguyên trở nên càng thêm mạnh mẽ và cường đại.

–Đi thôi, chỉ là một Thương Huyền tông mà thôi, cũng không phải là nơi gì đó quá mức đáng sợ…

Yêu Yêu nhẹ nhàng vuốt ve Thôn Thôn đang nằm trong ngực, đôi môi đỏ hé mở, nói:

–Chí ít thì bên cạnh ngươi luôn có ta cùng với Thôn Thôn làm bạn.

Thôn Thôn nghe vậy thì cũng mở mắt ra nhìn Chu Nguyên một chút, lại duỗi ra móng vuốt vỗ vỗ lên cánh tay của Chu Nguyên. Phảng phất như là đang nói yên tâm đi, mọi chuyện đều có ta bảo kê cho ngươi.

Chu Nguyên không nhịn được cười một tiếng, bất quá trong lòng lại càng trở nên ấm áp. Thời gian trôi qua thật nhanh, quay đầu nhìn lại thì tựa hồ trong lúc không hề hay biết mà Yêu Yêu cùng Thôn Thôn đã bầu bạn ở bên cạnh hắn được hơn hai năm rồi…

Chỉ bất quá, lần đầu gặp mặt thì hắn mới chỉ là một tên thanh niên yếu đuối mà ngay cả bát mạch đều không thể mở ra. Nhưng mà bây giờ hắn cũng đã vươn ra khỏi Thương Mang đại lục, đồng thời tiến vào và trở thành đệ tử của một trong những tông môn khổng lồ nhất –Thương Huyền tông này…

Thời gian 2 năm trôi qua đã cải biến rất nhiều thứ.

Bất quá Chu Nguyên cũng hiểu rõ. Có lẽ khiêu chiến chân chính thì hiện tại mới bắt đầu. Nếu như muốn có thể đặt chân vững vàng ở trong một tông môn khổng lồ như thế này thì chỉ sợ sẽ phải đối mặt với những khó khăn càng thêm trắc trở hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

Nhưng cũng may chính là không phải là chỉ một mình hắn đơn độc đi tới nơi đây.

Chính như những gì mà Yêu Yêu đã nói, bên cạnh hắn vẫn còn có Yêu Yêu cùng với Thôn Thôn làm bạn cơ mà…

Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn lên, từng tia nắng mặt trời chiếu rọi xuống, rơi vào bên trên gương mặt trẻ tuổi của hắn. Nét mặt của Chu Nguyên dần giãn ra, nở một nụ cười tràn đầy tự tin giống như tỏa ra ánh sáng.

Thương Huyền tông lại như thế nào…

Cạnh tranh kịch liệt lại có thể làm sao…

Năm đó, ngay cả thời khắc tuyệt vọng như vậy mà hắn đều có thể chịu đựng nổi và vượt qua thì nói chi là hiện tại?

–Đi thôi!

Chu Nguyên nói với Yêu Yêu rồi dẫn đầu cất bước đi về phía trước. Mục tiêu là một cái quảng trường khổng lồ đã không ngừng có người tụ tập và đến ở trước mặt.

Từ rất sớm thì đã có đông nghìn nghịt người tụ tập lại ở trên quảng trường này. Phóng tầm mắt nhìn lại thì người ở đây đều có độ tuổi còn rất trẻ, ai ai cũng đều tinh thần phấn chấn, hơn nữa thực lực cũng không hề yếu. Khắp nơi đều tràn ngập không khí sôi trào cùng tươi trẻ.

Ở nơi này có rất nhiều kiêu tử đến khắp các đại lục ở bên trong Thương Huyền Thiên hội tụ về đây. Bất quá hiển nhiên, khi những kiêu tử này tụ tập về đây thì vẫn như cũ là có thể phân biệt rõ ràng từng nhóm người một.

Làm người khác chú ý nhất thì không ai qua được những người đang đứng ở phía trước nhất của quảng trường. Ở nơi đó có to to nhỏ nhỏ từng đám người tụ tập. Mà điểm giống nhau giữa những đám người này là tại trong mỗi một nhóm người đều sẽ có một hoặc hai tên thiếu niên hoặc thiếu nữ với thần thái lộ ra ngạo khí, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ kiêu ngạo…

Mà nguyên khí bao bọc ở xung quanh bọn hắn cũng cường đại hơn nhiều so với những người bên ngoài.

–Tiểu Nguyên ca, ở nơi này!

Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đi về đến bên trên quảng trường thì nghe thấy có một âm thanh quen thuộc vang lên từ nơi không xa. Đưa mắt nhìn lại thì chỉ thấy Thẩm Vạn Kim với dáng người tròn vo cực kỳ bắt mắt kia đang không ngừng vẫy tay đối với bọn hắn.

Chu Nguyên liền vội vàng đi tới.

Nhìn lại thì có thể thấy ở sau lưng Thẩm Vạn Kim còn có mấy bóng người đi theo. Bao quát cả Tiêu Thiên Huyền ở bên trong thì những người này đều là những kiêu tử đến từ Thương Mang đại lục.

Chỉ bất quá, bọn họ – những kẻ vốn đã từng là những người có thanh danh cực kỳ hiển hách ở trên Thương Mang đại lục, nhưng khi đến nơi đây lại bắt đầu lộ ra vẻ có chút mất tự nhiên. Bởi vì bọn họ đều phát hiện được, những ưu thế mà trước đây bọn họ vẫn lấy đó làm kiêu ngạo kia lại trở nên hết sức tầm thường không có gì đáng chú ý khi đặt chân ở nơi đây.

Mà cách gọi kiêu tử này dành cho bọn họ thì khi đến nơi đây cũng đã không còn thích hợp nữa.

Chính là bởi vì loại tâm thái lo được lo mất như thế này, thế nên khi nhìn thấy Chu Nguyên đi tới thì bọn họ đều không tự chủ được đi gần lại.

Mà ánh mắt của Tiêu Thiên Huyền cũng hết sức phức tạp nhìn về phía Chu Nguyên, hắn cố ý chỉ đi ở phía cuối cùng của đám người. Chỉ một lát thì ánh mắt của hắn cũng không dám tiếp tục nhìn về phía Chu Nguyên.

–Tiểu Nguyên ca, Thương Huyền tông không hổ là tông môn đứng đầu, thực lực quả thực là sâu không lường được. Chỉ tính riêng những đệ tử mới tới nơi này thôi thì đã đạt tới số lượng trên vạn người. Hơn nữa toàn bộ đều là những kiêu tử đỉnh tiêm đến từ các đại lục ở khắp các nơi…-Thẩm Vạn Kim không ngừng sợ hãi thán phục mà nhìn qua bốn phía.

–Vừa rồi thì đệ cũng đã nghe ngóng được một chút tin tức. Ở trong số những đệ tử mới tới này thì hẳn là sẽ có hơn 100 vị đệ tử nhất đẳng.

Nghe vậy thì trong lòng Chu Nguyên cũng hơi có vẻ kinh ngạc. Hơn 100 vị đệ tử nhất đẳng? Điều này chẳng phải là nói rất rõ ở đây, trong số những đệ tử mới tới này, thì sẽ có được hơn trăm người có được thực lực xấp xỉ với cảnh giới Thái Sơ tam trọng thiên?

“Thật sự là mở mang tầm mắt.” –Chu Nguyên than thầm một tiếng. Quả nhiên phải đi xa hơn, nhìn nhiều hơn thì mới có thể thấy cảnh tượng rầm rộ tới mức như vậy.

Bắt quả đối với việc chỉ trong một thời gian ngắn mà Thẩm Vạn Kim lại có thể thu thập được loại tin tức như thế này thì Chu Nguyên cũng cảm thấy đôi chút kinh ngạc. Nụ cười híp mắt của tên này cũng hoàn toàn chính xác là rất dễ gây ra sự thiện cảm cho những người xung quanh, giúp cho hắn càng dễ dàng hòa mình vào trong mọi người.

–Trong hơn 100 người có tư cách đệ tử nhất đẳng này thì hẳn là liền có Tiểu Nguyên ca cùng với Yêu Yêu tỷ! –Thẩm Vạn Kim cười hì hì nói:

–Về sau còn cần phải dựa vào hai vị đại ca đại tỷ bao bọc cho chúng tiểu đệ!

Chu Nguyên nghe vậy thì cũng không nhịn được cười một tiếng. Bất quá ngay tại khi Chu Nguyên vừa muốn nói gì thì chợt bên cạnh có một âm thanh vang lên một cách đột ngột:

–Ha ha, chỉ có thực lực chuẩn Thái Sơn thì làm sao có thể trở thành đệ tử nhất đẳng cho được. Các ngươi cũng quá đem việc này coi như là trò đùa rồi.

Âm thanh xuất hiện một cách rất đột nhiên khiến cho đám người đều hơi sững sờ. Mọi người xoay đầu nhìn lại thì liền gặp được, ở cách đó không xa đang có một bóng người nhìn qua bọn hắn.

Đây là một người thanh niên với khuôn mặt hơi có vẻ đẹp trai, lúc này trên mặt của hắn đang hiện lên vẻ tươi cười. Mà ở tại xung quanh người thanh niên này cũng đang có một đám người vây quanh giống như chúng tinh phụng nguyệt*.

*Chúng tinh phụng nguyệt: bầy sao vây quanh trăng.

Mà từng luồng nguyên khí phát tán ra từ bên trong thể nội của người thanh niên này cũng tạo ra dao động đã đạt tới thực lực của Thái Sơ cảnh nhị trọng thiên.

Thanh niên kia nhìn thấy đám người Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua thì trên mặt lập tức hiện ra một vòng nụ cười tự cho là tiêu sái. Bất quá ai nấy đều có thể thấy được từ đầu đến cuối thì ánh mắt của hắn đều tập trung ở trên người Yêu Yêu.

–Tại hạ là La Tùng, đến Từ Thiên Thanh đại lục… –Thanh niên mỉm cười ôm quyền, nói:

–Nói thế nào thì về sau mọi người cũng đều là sư huynh đệ, giữa lẫn nhau có thể giúp đỡ một chút.

Hắn dường như không thèm để ý mà nhấc tay lên:

–Lần này thì hẳn là ta có thể đạt được tư cách đệ tử nhị đẳng. Nếu như tương lai có thể cố gắng thêm một chút thì ngược lại là có thể tranh thủ xem, xem có thể hay không trở thành một trong những đệ tử nhất đẳng kia.

Nghe vậy thì đám người vốn đang đứng ở bên cạnh của tên thanh niên kia cũng vội vàng lên tiếng cổ vũ:

–Ha ha, có thể nhận biết được La huynh thì cũng coi như là duyên phận của mấy người các ngươi.

Bọn hắn đương nhiên là có thể nhìn ra được mục đích của La Tùng là hướng về phía Yêu Yêu. Dù sao thì dáng dấp của cô gái này quả thực là quá đẹp. Từ khi cô vừa mới xuất hiện thì đã có rất nhiều người vội vàng tìm hiểu nghe ngóng thông tin về nàng.

Nhưng mà đối mặt với ánh mắt tràn đầy vẻ nóng bỏng của tên La Tùng kia thì từ đầu đến cuối, Yêu Yêu lại chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, mà chỉ là chuyên tâm đùa lấy Thôn Thôn đang nằm ở bên trong ngực.

Chu Nguyên thấy vậy thì cũng cười thầm một tiếng. Mặc dù nhìn qua thì tên La Tùng này cũng có vẻ là người ôn hòa. Thế nhưng ẩn sâu bên trong giọng nói là sự kiêu căng cùng với tự cho bản thân tài giỏi hơn người của hắn lại không thể che giấu được. Thế nên Chu Nguyên chỉ là cười lắc lắc đầu nói:

–Chúng ta là người đến từ Thương Mang đại lục. Cảm ơn ý tốt nhưng nếu nói về việc giúp đỡ lẫn nhau thì hẳn là không cần.

Nghe được Chu Nguyên vậy mà cự tuyệt đề nghị của mình thì tên La Tùng kia cũng sửng sốt một chút. Hiển nhiên là không nghĩ tới đám người này vậy mà lại cự tuyệt lời mời của hắn, thế nên sắc mặt có chút trở nên cứng nhắc.

Mà đám người ở bên cạnh hắn thì lại trực tiếp phản bác:

–Tên tiểu tử không biết điều.

Có thể nhận được sự thưởng thức của La ca chính là phúc phận của ngươi. Đừng có không biết tốt xấu như vậy!

Mà một vài thiếu nữ cũng có chút tư sắc ở trong đám người đang vây xung quanh La Tùng cũng dùng ánh mắt khinh thường mà nhìn Chu Nguyên một chút. Hiển nhiên bọn họ đều cảm thấy loại thái độ này của Chu Nguyên là rất không thức thời. Dù sao thì chỉ là một tên có cảnh giới chuẩn Thái Sơ mà thôi, Thực sự là quá không bắt mắt, căn bản là không có cách nào sĩ diện được với ai.

La Tùng cười khan một tiếng, cố gắng giữ gìn phong độ ở trước mặt của mỹ nhân. Thế nên hắn chỉ là khoát khoát tay áo, nhìn thật sâu một chút về phía Chu Nguyên mà nói:

–Vị bằng hữu này nên nhớ nơi này cũng không còn là chỗ đại lục trước kia của các ngươi nữa. Cho nên làm người thì cũng nên biết nhìn xa trông rộng một chút. Miễn cho về sau lại bị ăn thiệt thòi…

–Ha ha, nếu như sau này các ngươi còn thay đổi quyết định chỉ có thể tiếp tục tới tìm ta.

Chu Nguyên nghe vậy chỉ thở dài một hơi bất đắc dĩ. Hắn nhìn qua Yêu Yêu, thấp giọng nói:

–Lúc này cũng chỉ là vừa mới tới mà thôi, vậy mà tỷ liền đã bắt đầu chiêu ong dẫn điệp* rồi. Để cho bớt gặp phiền phức, hay là tỷ chịu khó tiếp tục đóng vai nam trang được không?

*Chiêu ong dẫn điệp: hình ảnh ẩn dụ cho người có vẻ đẹp như bông hoa rực rỡ thu hút bầy ong bướm vây quanh.

Yêu Yêu lườm Chu Nguyên một cái, nói:

–Nếu như giả thành bộ dáng của nam tử, chẳng may lại rước lấy một tên cực phẩm như là Tả Khâu Thanh Ngư thì lại càng đau đầu thêm mà thôi.

Tên La Tùng kia nhìn thấy Chu Nguyên đang cùng với Yêu Yêu nói nhỏ, bộ dáng lại hết sức thân mật, căn bản là chưa từng để mắt tới hắn thì trong lòng cũng lướt qua một vòng tức giận. Hắn vừa muốn nói cái gì thì chợt trên quảng trường có tiếng chuông vang lên.

Lại sau đó bọn hắn liền nhìn thấy ở phía trên đài cao của quảng trường kia, tên béo Trần viên kia đang đi chậm tới, thanh âm nhàn nhạt của hắn vang vọng khắp toàn trường.

–Tất cả đều giữ yên tĩnh lại. Tiếp đó ta muốn công bố cấp bậc của các đệ tử mới đến…

Bình Luận (0)
Comment