Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 215 - Chương 214: Đệ Tử Nhất Đẳng

Chưa xác định
Chương 214: Đệ tử nhất đẳng

Khi âm thanh của tên Trần Viên kia vừa vang lên, thì khắp quảng trường vốn đang sôi trào kia lại trở nên an tĩnh lại chỉ trong khoảnh khắc. Từng cái ánh mắt đều mang theo sự khẩn trương cũng chờ mong nhìn về phía bên trên bệ đá.

Mặc dù những người trẻ tuổi ở đây đều đã từng là kiêu tử đỉnh tiêm ở bên trên đại lục của chính mình. Thế nhưng bọn họ đều rất rõ ràng, ngoại trừ một số người cực kỳ có thiên phú, dù cho tới đâu cũng đều là người nổi bật nhất ra, thì đối với những người còn lại mà nói, khi tới nơi đây thì thực lực của bọn họ sẽ trở nên không đáng nhắc tới. Mà theo đó là thân phận địa vị của bọn hắn, đem so sánh cùng với lúc trước, chỉ có thể nói cũng là rớt xuống ngàn trượng.

Tại bên trong Thương Huyền tông này, bọn họ sẽ gặp phải cạnh tranh với mức độ kịch liệt mà trước nay chưa từng có. Nếu như muốn đề cao thân phận địa vị của bản thân thì nhất định phải cố gắng tăng lên thực lực.

Mà hiển nhiên tại trong lần đầu tiên bình xét cấp bậc của đệ tử này, không thể nghi ngờ là đợt người thứ nhất có thể thu hoạch được tư cách trở thành đệ tử nhất đẳng thì sẽ càng có thêm được ưu thế một chút.

Tại vô số những ánh mắt nhìn soi mói kia, Trần Viên giương lên danh sách trong tay, nói:

–Kết quả của lần bình xét này là có tổng cộng 148 vị đệ tử nhất đẳng. 1.056 vị đệ tử nhị đẳng, 9.500 vị đệ tử tam đẳng.

Lời này vừa mới nói ra chỉ trên quảng trường lập tức xuất hiện đôi chút bạo động.

Chu Nguyên cũng là cảm thấy sợ hãi thán phục. Dù sao ở nơi đây cũng tụ tập hơn vạn đệ tử đến từ từng cái đại lục. Thế nhưng để có thể có tư cách trở thành đệ tử nhất đẳng thì cũng chỉ có khoảng hơn trăm người mà thôi. Bởi vậy cũng có thể thấy được đến tột cùng thì giá trị của cái cấp bậc đệ tử nhất đẳng này lớn tới bao nhiêu.

–Vậy mà cũng chỉ mới có hơn một ngàn người có tư cách được xếp vào đệ tử nhị đẳng. La ca không hổ là kiêu tử đứng đầu của Thiên Thanh đại lục.

Ở tại vị trí cách đám người Chu Nguyên không xa, mấy người đang vây quanh thân tên La Tùng kia cũng không ngừng mở miệng thổi phồng.

Trên khuôn mặt của La Tùng cố gắng nở ra nụ cười khiêm tốn. Hắn khoát tay áo nói:

–Chỉ là đệ tử nhị đẳng mà thôi, vẫn còn phải cố gắng nhiều hơn một chút, tranh thủ có thể trở thành đệ tử nhất đẳng. Đến lúc ta trở thành đệ tử nhất đẳng rồi thì cũng có thể thử một chút trong truyền thuyết thì phần nguyên thực ngũ phẩm kia có thể có cái gì ghê gớm.

Bất quá tại thời điểm mà hắn nói những lời này thì ánh mắt lại đang không ngừng quét về phía Yêu Yêu. Vẻ tự đắc ở trong ánh mắt lại không cách nào che giấu được.

Mà trong ánh mắt của những người đang xúm lại xung quanh hắn kia cũng lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ. Mà một chút thiếu nữ cũng có đôi chút nhan sắc lại đang không ngừng liếc mắt đưa tình đối với tên La Tùng kia.

Vẻ tự đắc trong mắt của La Tùng lại hiện lên càng sâu. Thế nhưng khi ánh mắt của hắn nhìn về phía Yêu Yêu thì lại phát hiện cô gái mà mình chú ý lại căn bản là chưa bao giờ thèm để ý tới chính mình. Điều này khiến cho hắn không khỏi cảm thấy có chút thất vọng.

“Cô gái này quả thật là cũng có chút kiêu ngạo. Bất quá điều này cũng rất thích hợp với dung mạo cùng với khí chất của nàng. Không biết tên tiểu tử kia có quan hệ như thế nào với cô ấy. Nhưng ta cũng không cần phải lo ngại. Dù sao chỉ là một tên có thực lực chuẩn Thái Sơ mà thôi, không có chút sức cạnh tranh nào cả. Đợi cho thời gian ở lại Thương Huyền tông càng lâu thì hắn mới càng rõ ràng bản thân không có tư cách nào có thể xứng đôi cùng với một vị mỹ nữ như vậy.” –La Tùng thầm nghĩ trong lòng.

Hiển nhiên đối với thực lực chỉ vẻn vẹn ở mức chuẩn Thái Sơ của Chu Nguyên thì hắn cũng không có quá mức để ở trong lòng.

–Tiếp sau đây, bước đầu tiên là ta sẽ công bố danh sách đệ tử nhất đẳng.

Trên đài cao, Trần Viên thản nhiên mà nói:

–Khi đọc tới tên của ai thì người đó liền tiến lên nhận lấy lệnh bài biểu thị thân phận nhất đẳng của mình!

–Thánh Châu đại lục, Dũng Phong.

Cái tên này vừa được đọc ra thì trên quảng trường xuất hiện một chút rối loạn. Sau đó mấy người Chu Nguyên liền nhìn thấy có một tên thanh niên áo trắng bước lên trên đài cao. Ngũ quan của người này giống như là đao khắc, tràn đầy đường cong cảm giác, từng luồng dao động hùng hồn của nguyên khí phát ra từ bên trong thể nội của hắn khiến cho hắn ẩn ẩn tạo ra uy thế không giận mà uy.

Tựa hồ là tên Lục Phong này có lai lịch không nhỏ. Khi hắn vừa mới xuất hiện thì trên quảng trường cũng liền vang lên một chút tiếng thét chói tai của thiếu nữ.

Ánh mắt của Chu Nguyên cũng nhìn qua thanh niên mặc áo trắng tên là Lục Phong kia, trong con ngươi cũng đôi chút ngưng lại. Từ trên thân của người này thì hắn đã nhận ra được từng tia từng tia khí tức nguy hiểm. Hiển nhiên là người này cũng không hề đơn giản một chút nào.

Mà đang đứng tại bên cạnh đám người Chu Nguyên, tên La Tùng kia cũng cảm thán một chút, nói:

–Nghe nói tên Lục Phong này chính là người của Lục gia của Thánh Châu đại lục. Bối cảnh cực lớn, lại thêm thiên phú cực cao, tương lai nhất định sẽ trở thành nhân vật trọng yếu của Thương Huyền tông.

Hắn lại nhìn qua Yêu Yêu cùng Chu Nguyên, thận trọng mà nói:

–Hai ngày trước ta còn nói chuyện qua cùng với hắn, coi như là cũng có chút quen biết.

Đám người đứng ở xung quanh La Tùng nghe vậy thì vội vàng tranh thủ lấy lòng, nói:

–Nghe nói cách làm người của tên Lục Phong này cũng hết sức cao ngạo. Chỉ là người bình thường thì không thể nhập được vào bên trong mắt của hắn. Lục ca có thể nói chuyện cùng với hắn thì đã là rất khó lường rồi!

Chu Nguyên không nhịn được mà cùng với Yêu Yêu liếc nhau. Những tên này chẳng lẽ là đồ đần à? Có thể nói với người ta mấy câu nói mà lại đem xem như là một phần tiền vốn cùng thực lực của bản thân?

Bất quả mặc dù tên La Tùng này không ngừng mèo khen mèo dài đuôi khiến cho người khác cảm thấy chán ghét, nhưng một chút tin tức mà hắn nói ra cũng làm cho Chu Nguyên ghi tạc trong lòng.

–Thánh Châu đại lục, Cố Hồng Y.

Sau tiếng gọi thì có một bóng hình xinh đẹp với màu hồng như lửa lướt mạnh mẽ mà lên, khiến cho đông đảo ánh mắt nhìn lại. Lập tức ánh mắt của rất nhiều tên nam tử đang đứng ở đây đều trở nên nóng bỏng hơn nhiều. Bởi vì xuất hiện ở bên trên đài kia lại là một cô thiếu nữ áo đỏ.

Cô gái có làn da trắng muốt như tuyết, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ. Eo nhỏ chân dài khiến cho người khác không thể không chú ý. Vóc dáng nóng bỏng làm cho người ta có chút không rời mắt nổi.

Khí chất của cô gái áo đỏ có phần khí khái hào hùng, bừng bừng phấn chấn. Ở quanh phần eo có quấn lấy một cái trường tiên màu đỏ rực càng làm nổi bật lên vòng eo tinh tế.

–Cô gái này tên là Cố Hồng Y. Nghe nói trưởng bối của cô ấy chính là cao tầng ở bên trong Thương Huyền tông. Lại thêm thực lực bản thân của cô cũng rất mạnh mẽ, dung mạo xinh đẹp nên có không biết bao nhiêu người muốn lấy được niềm vui của nàng. Bất quá xinh đẹp thì xinh đẹp thật nhưng cô nàng lại cực kỳ hiếu chiến. Ai dám có can đảm chọc tới cô ấy thì sợ là sẽ phải tương đương đau đầu.-Tên La Tùng kia lại tiếp tục khoe khoang.

Trong khoảng thời gian 10 phút đồng hồ tiếp theo thì không ngừng có tên người được kêu lên, ứng với đó là từng tên thiếu niên thiếu nữ với khí chất bất phàm lên đài, tại trong rất nhiều ánh mắt hâm mộ kia lĩnh đi thân phận lệnh bài mang trong đó là ý nghĩa cao hơn người khác một cấp bậc.

Trong chớp mắt liền có ước chừng khoảng trăm người đã đi lên.

Mà Chu Nguyên đứng ở bên dưới quan sát thì cũng có hơi chút suy nghĩ. Bởi vì hắn phát hiện trong hơn trăm tên đệ tử nhất đẳng đi lên này lại có chừng hơn phân nửa kiêu tử là đến từ Thánh Châu đại lục.

“Thánh Châu đại lục quả thực là nơi được ông trời ưu ái.:

Chu Nguyên than thầm một tiếng ở trong lòng. Nếu như đem kiêu tử ở các đại lục khác so sánh cùng với các kiêu tử của Thánh Châu đại lục thì hiển nhiên là ngay từ khi vừa mới sinh ra, những người khác đã bị rớt lại phía sau một bước. Thế nên muốn đuổi theo thì lại càng không dễ dàng.

Từng cái danh từ đang không ngừng được vang lên. Rất nhanh thì cũng sắp sửa đến hồi kết thúc.

–Thương Mang đại lục, Chu Tiểu Yêu.

Tại thời điểm mà cái tên này vừa vang lên thì Yêu Yêu ôm theo Thôn Thôn ở trong ngực bước lên trên đài.

–Ây, cô làm cái gì vậy? –Tên La Tùng kia thấy thế thì vội vàng nói.

Yêu Yêu tự nhiên là không thèm để ý tới hắn, cứ một mực đi thẳng tới bên chân đài cao, sau đó tại dưới cái nhìn soi mói tràn đầy vẻ kinh hãi của tên La Tùng kia, trực tiếp leo lên trên đài.

Mà trong nháy mắt mà khi Yêu Yêu leo lên đài cao thì không thể nghi ngờ là toàn bộ quảng trường đều trở nên yên tĩnh lại. Trong mọi ánh mắt đều không giấu được vẻ kinh diễm.

Lúc trước thì cô gái tên là Cố Hồng Y kia cũng đáng được coi là một vị mỹ nhân hiếm thấy. Thế nhưng đem so sánh cùng với Yêu Yêu thì hẳn là cũng thiếu đi mấy phần khí chất.

Rất nhanh liền có vô số những tiếng bạo động truyền ra.

–Oa, đó là ai vậy? Thật là xinh đẹp!

–Dường như là người đến từ Thương Mang đại lục, chưa từng nghe qua nơi này…

–Bất quá cô ấy lại có tư cách trở thành đệ tử nhất đẳng vậy mà tại sao lại không thể cảm nhận được tới sự dao động của nguyên khí?

–Hay là tạo nghệ ở bên trên phương diện thần hồn của cô ấy cực cao. Ta có thể cảm giác được thần hồn của nàng cực kỳ mạnh mẽ…

–…

Vô số tiếng bàn luận vang lên xôn xao liên tiếp nhau.

Mà ở tại nơi quảng trường phía trước kia, người thanh niên tên là Lục Phong vốn đang nhắm mắt lại kia cũng vào lúc này mở to mắt, có chút hăng hái mà nhìn qua Yêu Yêu, lầm bầm nói:

–Thần hôn thật mạnh!

–Cô ấy, cô ấy vậy mà lại là đệ tử nhất đẳng? –Lúc này thì sắc mặt của tên La Tùng kia đã trở nên lúc xanh lúc trắng. Mà những người ở bên cạnh hắn cũng là thành thành thật thật im lặng, nhớ tới hành động lúc trước của đám người bọn hắn thì ai cũng không nhịn được xấu hổ đến mức đỏ chót cả khuôn mặt.

Về phần Yêu Yêu đang đứng ở trên đài kia thì lại cảm thấy có chút không thích đối với vô số ánh mắt sáng rực đang nhìn mình chằm chằm kia. Sau khi tiếp nhận thân phận lệnh bài liền trực tiếp đi xuống, về tới bên cạnh của Chu Nguyên.

Bởi vậy mà cũng có rất nhiều ánh mắt nhìn về hướng Chu Nguyên. Bất quá khi bọn họ phát hiện được Chu Nguyên lại chỉ có thực lực chuẩn Thái Sơ mà thôi thì không ai thèm để ý đến hăn nữa mà nhìn sang chỗ khác.

Tên La Tùng kia cũng không còn dám nói cái gì cùng với Yêu Yêu nữa. Thế nhưng khi nhìn về phía Chu Nguyên lại âm thầm dè bỉu:

“Tiểu tử, cô gái này quá mức ưu tú. Mặc dù ta không có tư cách có thể chạm đến nàng. Nhưng ngươi cũng là kém quá xa…”

Trên đài, Trần Viên liếc mắt nhìn sách ngọc ở trong tay, khóe miệng cũng hiện lên một vòng trêu tức, tiếng nói nhàn nhạt:

–Kế tiếp là vị đệ tử cuối cùng có tư cách bình xét nhất đẳng… Cũng là người đến từ Thương Mang đại lục, Chu Nguyên…

Chu Nguyên nhìn thấy ánh mắt của tên Trần Viên kia thì trong lòng cũng hiểu biết dụng ý của đối phương. Bất quá thần sắc của hắn cũng không có chút thay đổi nào, chỉ là trực tiếp cất bước đi lên đài.

Mà thấy cảnh tượng như vậy thì La Tùng đang đứng ở một bên cũng không ngừng giật giật mí mắt. Những tên tiểu đệ đứng ở bên cạnh hắn cũng đều là hai mặt nhìn nhau.

–Hắn muốn làm cái gì vậy?

–Chẳng lẽ là…Đừng nói người có tên là Chu Nguyên kia chính là hắn đấy?

Tại vô số những ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, Chu Nguyên đã xuyên qua đám người, cuối cùng tại trước sự chứng kiến của bao người, thái độ hết sức bình tĩnh mà sải bước lên trên đài. Rốt cuộc thì từ trong tay của người hầu nhận lấy thân phần lệnh bài tượng trưng cho thân phận đệ tử nhất đẳng.

Mà khi hắn đứng lên trên đài và nhận lấy thân phận lệnh bài xong thì trên toàn bộ quảng trường cũng trở nên an tĩnh trong một cái chớp mắt. Sau một khắc thì có vô số những tiếng kinh ngạc khó có thể tin liền đột nhiên bộc phát ra.

–Chuẩn Thái Sơ?

–Chỉ có loại thực lực như thế này mà cũng có tư cách trở thành đệ tử nhất đẳng?!

–Làm sao có thể, một vị đệ tử nhất đẳng với cảnh giới chuẩn Thái Sơ? Nói đùa cái gì vậy?

Tiếng chất vấn đầy trời vọt tới không ngừng giống như là thủy triều.

Bình Luận (0)
Comment