Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 250 - Chương 249: Chia Cắt Danh Ngạch

Chưa xác định
Chương 249: Chia Cắt Danh Ngạch

Lục Phong đã đi xa, bầu không khí ‘giương cung bạt kiếm’ trên đường núi cũng từ từ tiêu tán, nguyên khí cuồng bạo cũng chậm rãi thu liễm lại.

Cố Hồng Y bay xuống bên cạnh Chu Nguyên, nàng nhìn bóng Lục Phong rời đi, hàm răng khẽ cắn môi, trong mắt có chút áy náy nhìn về phía Chu Nguyên.

Nàng làm sao không biết được, Lục Phong ra tay với Chu Nguyên hoàn toàn là bởi vì nàng.

Nếu không phải nàng ở chỗ Chu Nguyên tu hành Hóa Hư Thuật, Lục Phong cũng sẽ không căm ghét Chu Nguyên.

Chu Nguyên nhìn về phía Cố Hồng Y, cười cười rồi khoát tay áo, nói:

-Ta cùng hắn tính tình không hợp nhau, nếu như không phải là cô, sau này cũng sẽ không tránh khỏi vì nguyên nhân khác mà tranh chấp.

Lục Phong tài trí hơn người, nhìn như có vẻ lạnh lùng nhưng thực ra là luôn xem thường người khác, huống chi những đệ tử đến từ đại lục khác như bọn hắn đều không vừa mắt Lục Phong.

Rất nhiều đệ tử khi gặp Lục Phong đều sẽ bày ra thái độ khiêm nhường, điểm này Chu Nguyên làm không được, mà lại hắn mặc dù cũng không chủ động gây phiền toái, nhưng không thể phủ nhận, Chu Nguyên có sự sắc bén của riêng hắn.

Mà một khi Chu Nguyên cùng Lục Phong tiếp xúc, hai người liền giống như cái gai làm cho đối phương không vừa mắt.

Cho nên Chu Nguyên nghĩ, cho dù không có nguyên nhân là Cố Hồng Y, hắn cùng Lục Phong sớm muộn cũng sẽ xuất hiện tranh chấp.

Cố Hồng Y lại chỉ nghĩ là Chu Nguyên đang an ủi nàng, nói:

-Ngươi yên tâm, Lục Phong mặc dù có chút gia thế, nhưng hắn nếu dám lấy những thứ này để đối phó với ngươi, ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu.

Chu Nguyên cười nói:

-Hắn chỉ lấy gia thế để chấn áp doạ dẫm ta thôi, với tính cách cao ngạo của hắn, nếu muốn đối phó với ta mà phải nhờ tới những tiền bối trong nhà hắn, vậy thì đối với hắn mà nói chính là tự làm nhục chính mình.

Cố Hồng Y ngờ ngợ, nàng do dự một chút, mới nói:

-Vậy ta. . . Còn có thể cùng ngươi tu luyện Hóa Hư Thuật không?

Nàng cũng không muốn gây thêm phiền phức cho người ta, nhưng nếu không có Chu Nguyên trợ giúp, nàng muốn tu thành Hóa Hư Thuật đệ nhị trọng sẽ mất thời gian dài, càng trì hoãn càng tốn nhiều sức lực.

Chu Nguyên khẽ cười một tiếng, nói:

-Ta vừa rồi cũng đã nói, chỉ cần ngươi đến, ta sẽ dạy, không có người nào có thể thay đổi suy nghĩ của ta.

Đối với Cố Hồng Y, thật sự hắn vẫn có ý nghĩ muốn kết giao, dù sao người sống ở bên ngoài cũng không thể cứ đi đắc tội với người khác, bằng hữu là không thể thiếu.

Ánh mắt Cố Hồng Y phát sáng, vô cùng vui mừng, Chu Nguyên vẫn lựa chọn tiếp tục dạy nàng, không thể nghi ngờ là hắn đã trực tiếp coi thường loại áp lực Lục Phong mang đến, điều này đứng ở góc độ người ngoài nhìn vào, giữa Lục Phong và Cố Hồng Y, Chu Nguyên đã lựa chọn Cố Hồng Y mà không màng tới sự uy hiếp của Lục Phong.

Nhưng mà cũng không thể để Chu Nguyên bị Lục Phong gây áp lực được.

-Chu Nguyên, nếu như Lục Phong còn muốn tìm ngươi gây phiền phức, ngươi có thể tìm ta, ta đi giải quyết hắn.

Cố Hồng Y nói.

Chu Nguyên nghe vậy, không cho ý kiến chỉ cười một tiếng.

-Chỉ cần hắn không phải không biết liêm sỉ mà đi nhờ tiền bối trong gia tộc, hắn có chiêu gì, ta sẽ tiếp chiêu đó, vừa hay ta cũng muốn mở mang kiến thức một chút, đệ nhất ngoại sơn đệ tử của chúng ta có bản sự lớn đến thế nào.

Thanh âm của hắn vẫn bình tĩnh, nhưng ở chỗ sâu nhất lại ẩn chứa một tia lạnh lùng, hiển nhiên hành động hôm nay của Lục Phong đã chọc giận hắn.

Nghe thấy lời nói của Chu Nguyên có ý tứ muốn cùng Lục Phong giao thủ, Cố Hồng Y lập tức lo lắng tới nhảy quýnh lên, vội vàng nhắc nhở:

-Ngươi cũng không nên coi thường hắn, thực lực Lục Phong rất mạnh, mà trong các đệ tử bản địa ở Thánh Châu, hắn có sức hiệu triệu cực cao.

-Yên tâm đi, ta sẽ không coi thường hắn, nhưng Lục Phong mặc dù không yếu, nhưng nếu như hắn coi Chu Nguyên ta là quả hồng mềm mà cắn, sợ là hắn cũng sẽ gãy răng. . .

Chu Nguyên phất tay, cũng không nói thêm nhiều lời, thoải mái nhàn nhã thuận đường núi mà đi.

Nhìn thân ảnh hắn rời đi, Cố Hồng Y cắn răng, thầm nói:

-Lúc này, còn thể hiện đẹp trai cái gì. . .

Nàng lại là quay đầu, nhìn về hướng Lục Phong lúc trước rời đi, trong mắt lướt qua một tia lạnh lùng.

-Lục Phong, ngươi cũng không nên ức hiếp người quá đáng, tính cách của Cố Hồng Y ta, ngươi cũng biết. . .

. . .

Bóng đêm bao phủ ngoại sơn.

Trong một tòa tiểu lâu lại là hội tụ rất nhiều người, mà tại trong đám người này dễ nhận ra nhất là bóng người toàn thân bạch y Lục Phong.

Lục Phong ngồi ở trung tâm, ánh mắt bao quát xung quanh, những người khác nhìn tới đều vô y thức mang theo chút kính sợ.

Là một đệ tử đứng đầu trong số các ngoại sơn đệ tử, danh tiếng của Lục Phong ở khắp ngoại sơn rất lớn.

Mà hơn mười đệ tử ở đây lúc này cũng đều là nhất đẳng đệ tử, toàn bộ đều là người bản địa Thánh Châu, bọn hắn chính là những đệ tử giỏi nhất trong thế hệ này ở ngoại sơn. Không có nghi ngờ gì, những người tụ hội ở đây chính là lực lượng mạnh nhất của ngoại sơn đệ tử.

Đối mặt với uy quyền của bọn hắn, bất kỳ ngoại sơn đệ tử nào cũng đều cố gắng tránh va chạm là tốt.

-Lão Lục, khó được một ngày như hôm nay, ngươi lại mở miệng mời khách, hẳn là có chuyện?

Dương Tu cười híp mắt, ở nơi này có thể gọi Lục Phong như vậy, cũng liền chỉ có một mình hắn.

Dù sao tuy nói thiên phú của hắn hơi kém Lục Phong, nhưng cũng không yếu, mà lại xuất thân từ Dương Gia, ở Thánh Châu đại lục, cũng không tính là yếu.

-Lục ca nếu có chuyện, cứ việc phân phó là được.

Bên kia, có một thanh niên lông mi có nét hung dữ cười nói, người này tên là Tần Trấn, trong các ngoại sơn đệ tử danh tiếng cũng cực cao, nghe nói trong thập đại ngoại sơn đệ tử, xếp hạng thứ sáu.

Mà lúc này nếu nhìn kỹ, thì sẽ làm cho người kinh ngạc phát hiện, trong thập đại ngoại sơn đệ tử, ở đây tập hợp gần một nửa.

Đệ tử khác nghe vậy, cũng là nhao nhao phụ họa.

Lục Phong cười nhạt một tiếng, xòe bàn tay ra hiệu, lập tức mọi người hoàn toàn yên tĩnh, ánh mắt của hắn quyét xung quanh, nói:

-Còn hơn một tháng nữa sẽ đến là Tuyển Sơn Đại Điển.

Vẻ mặt của mọi người đều hơi run sợ, rõ ràng ai cũng hiểu, Tuyển Sơn Đại Điển kia quan trọng thế nào, có quan hệ tới tiền đồ ngày sau của bọn hắn ở tại Thương Huyền Tông.

-Nghe nói đệ tử đứng thứ nhất trong Tuyển Sơn Đại Điển, tông môn sẽ có ban thưởng, không chỉ có sẽ ban cho một đạo Thiên nguyên thuật, hơn nữa còn sẽ phá lệ ban cho ‘Nguyên Tủy Tẩy Lễ’ một lần.

Nghe được lời này của Lục Phong, xung quanh lập tức xôn xao, ánh mắt của mọi người đều như có lửa nóng.

-Là Nguyên Tủy Tẩy Lễ?

Dương Tu cũng tán thưởng, nói:

-Nghe nói Nguyên Tủy Tẩy Lễ này, chỉ có đệ tử đai tím mới có thể hưởng dụng, vô cùng quý giá.

Nghe được lời này của Dương Tu, đối với những đệ tử không hiểu rõ bọn họ không nhịn được liếm môi, đệ tử đai tím chính là cấp bậc đệ tử cao nhất ở nội sơn.

-Bất quá người đứng đầu này chỉ có thể thuộc về Lục ca.

Có người thở dài, mặc dù bọn hắn cũng nóng mắt đối với phần thưởng dành cho hạng nhất, nhưng ai cũng đều hiểu được, có Lục Phong ở đây, căn bản không có người có thể cùng hắn tranh chấp.

Lục Phong cười cười, nói:

-Ngoại trừ hạng nhất kia, chỉ cần có thể nắm giữ mười vị trí đầu, có thể trực tiếp trở thành nội sơn đệ tử đai vàng, đợi một thời gian, trở thành đệ tử đai tím, liền có thể nếm thử Nguyên Tủy Tẩy Lễ.

Thanh niên tên là Tần Trấn sờ cằm, nói:

-Nhưng cuộc tranh dành thứ hạng mười vị trí đầu vô cùng kịch liệt, ngoại sơn đệ tử thế hệ này cũng có mấy nhân vật xuất chúng.

-Đúng vậy, đám nhà quê ở những đại lục khác, cũng có chút lợi hại.

Có người phụ họa.

Lục Phong nói:

-Lần này triệu tập mọi người, chính là vì việc này.

Ánh mắt của hắn nhìn đám người xung quanh, nói:

-Tuyển Sơn Đại Điển cạnh tranh kịch liệt, cho nên ta dự định trước khi đại điển diễn ra, ta sẽ đem định ra danh sách mười vị trí đầu, miễn cho đến lúc đó chém giết bừa bãi.

Đám người hai mắt nhìn nhau, hiển nhiên không hiểu rõ ý tứ của hắn, dù sao việc định ra mười vị trí đầu, những đệ tử bọn hắn có thể có quyền gì?

-Chúng ta có tư cách định ra mười vị trí đầu sao?

Có người không xác định hỏi.

-Nắm đấm của ai cứng, người đó sẽ có tư cách.

Lục Phong cười nhạt nói.

-Mười vị trí đầu, chúng ta là những đệ tử bản địa của Thánh Châu sẽ chiếm tám cái, còn lại hai cái, sẽ ném cho đám đệ tử ở các đại lục khác tranh.

Đám người liền sáng mắt, nếu như những đệ tử bản địa của Thánh Châu bọn hắn có thể chiếm tám vị trí, vậy thì đối với bọn họ mà nói, chính là tin tức tốt.

Bất quá, tám vị trí thật sự là hơi nhiều.

-Những đệ tử ở các đại lục khác có đồng ý không?

Tần Trấn nhịn không được hỏi. Không thể không nói đến đệ tử từ đại lục khác số lượng nhiều, tuy nói chất lượng không sánh bằng bọn hắn, nhưng nếu để cho bọn hắn nhiều người như vậy chỉ có thể đoạt hai trong mười vị trí, sợ là không quá dễ dàng.

-Ai không đồng ý, vậy để hắn tới nói chuyện với ta.

Lục Phong mỉm cười nói.

-Vẫn là Lục ca bá khí!

Những người khác nhao nhao giơ ngón tay cái lên, hưng phấn không thôi, tình hình này rõ ràng là Lục Phong muốn dùng sức mạnh để chiếm tám vị trí đầu cho đệ tử bản địa của Thánh Châu.

-Nếu cuộc họp này tất cả đều đã nhất trí, lúc Tuyển Sơn Đại Điển diễn ra, nếu có người không theo quy củ, vậy chúng ta sẽ đuổi hắn ra ngoài. . .

Lục Phong hai mắt nhắm lại, nói.

Đông đảo đám đệ tử bản địa của Thánh Châu liếc nhau, đều là nói:

-Hết thảy đều nghe theo sự phân phó của Lục ca.

Lục Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lơ đãng nói:

-Mặt khác, nếu những đệ tử đại lục khác có ý kiến, thì nói cho bọn chúng biết, đây là do Chu Nguyên gây ra.

Hắn hành động như vậy, không thể nghi ngờ là muốn để cho đám đệ tử đại lúc khác oán giận Chu Nguyên.

Đông đảo đệ tử lúc này mới chợt hiểu, thì ra là Chu Nguyên chọc tới Lục ca. . .

-Lục ca yên tâm, tiểu tử kia gần đây danh tiếng quá cao, cũng là nên để hắn biết được, trong ngoại sơn này rốt cuộc là do ai định đoạt. . .

Nhìn lòng căm phẫn của đám người, Lục Phong cười cười, ngẩng đầu lên, hai mắt u lãnh nhìn ra khe núi xa xa.

-Chu Nguyên à, Chu Nguyên, ngươi nhìn ta, chỉ dùng một thủ đoạn nhỏ đã khiến cho ngươi bị bốn phía ghen ghét…

-Nghe nói ngươi muốn chiếm lấy một trong mười vị trí đầu ở Tuyển Sơn Đại Điển?

-Ha ha, đã như vậy, vậy ngươi cũng chỉ có thể đi đoạt vị trí của những đệ tử đại lục khác, hi vọng ngươi đừng bị nước bọt dìm chết. . .

-Về phần tám vị trí khác, chỉ cần ngươi dám động, không cần ta động thủ, những đệ tử Thánh Châu sẽ khiến ngươi đầu rơi máu chảy. . .

Bình Luận (0)
Comment