Thời gian như bóng câu qua khe cửa, lặng lẽ ở miền trung du ngoại sơn qua đi từng ngày.
Bất tri bất giác, khoảng cách ba tháng tới Tuyển Sơn Đại Điển giờ cũng chỉ còn thời gian một tháng, toàn bộ ngoại sơn dường như đều bao trùm không khí căng thẳng.
Rất nhiều đệ tử đều đang liều mạng tu luyện, cố gắng muốn tăng thực lực bản thân, dự định trong Tuyển Sơn Đại Điển chiếm được một vị trí tốt, đồng thời cũng có thể lấy được cái nhìn thiện cảm của các sư trưởng ở Thương Huyền Tông, toan tính cho tiền đồ tu luyện sau này.
Dù sao vào ngày Tuyển Sơn Đại Điển, trong Thương Huyền Tông sẽ có rất nhiều đại nhân vật hiện thân, đây là một cơ hội tốt để thể hiện bản thân mình.
Thế là, trong đoạn thời gian này, bầu không khí ở ngoại sơn cũng không còn nhẹ nhàng như lúc trước, thậm chí ngay cả trong không khí, dường như cũng mang tư vị của sự khẩn trương lo lắng. Tất cả mọi người, nếu không phải tu luyện trên Nguyên Sơn thì cũng ở trong giảng đường tu luyện nguyên thuật, để nâng cao thực lực bản thân…
Mà Chu Nguyên cũng không ngoại lệ.
Thời gian bây giờ của hắn mỗi ngày đều vô cùng phong phú, tu luyện Nguyên Sơn, giảng dạy nguyên thuật cùng nghiên cứu ‘Cửu Long Điển’ vừa mới cầm tới tay, đương nhiên khi thần hồn của hắn bước vào Thực Cảnh, hắn cũng bắt đầu dành chút thời gian theo Yêu Yêu học tập tứ phẩm nguyên văn. . .
Tuy đối với việc chiếm được một bậc trong mười vị trí đầu tiên, hắn có niềm tin tuyệt đối, nhưng hắn cũng hiểu trong ngoại sơn này, người tài không ít, nếu kiêu ngạo tự mãn chỉ sợ bất cứ lúc nào cũng sẽ bị người vượt qua.
Cho nên tâm tình của Chu Nguyên từ đầu đến cuối đều là duy trì sự cảnh giác, không chịu để bản thân buông lỏng, đem hết khả năng nâng cao thực lực của bản thân. . .
Dù sao Chu Nguyên rất rõ ràng mục đích hắn vào Thương Huyền Tông, đó chính là muốn nhờ điều kiện tu luyện ở nơi này, bằng tốc độ nhanh nhất để bản thân có thể bước vào Thần Phủ Cảnh.
Trên Thương Mang đại lục, Đại Chu bọn hắn còn đang bị Đại Võ vương triều như hổ đói nhìn chằm chằm, Võ Vương dã tâm bừng bừng, lúc khí vận của Võ Hoàng bị hắn đoạt lại, tất nhiên bọn chúng đã bắt đầu rình rập Đại Chu.
Một khi bị bọn hắn túm được cơ hội, Đại Chu tất sẽ đứng trước kiếp nạn lần nữa.
Cho nên, nếu Chu Nguyên không muốn chờ hắn học thành tài mà toàn bộ Đại Chu đã bị tàn phá, thì chỉ còn một cách đó là hắn nhất định phải không ngừng cố gắng nâng cao thực lực bản thân. . .
. . .
Trên tiểu lâu.
Chu Nguyên ngồi xếp bằng dưới ánh nắng mặt trời, đôi mắt hắn khép hờ, bàn tay nắm chặt ngọc giản ‘Cửu Long Điển’, tâm thần chìm vào trong đó, tìm hiểu đạo ‘Cửu Long Điển’ảo diệu.
Hồi lâu sau, hai mắt Chu Nguyên mới chậm rãi mở ra.
Hắn lĩnh hội thượng phẩm Tiểu Thiên Nguyên Thuật ‘Cửu Long Điển’này cũng vài ngày, đối với những điểm quan trọng trong đó cũng đa phần nắm vững.
-Thuật này thật là kỳ diệu. . .
Chu Nguyên nhìn ngọc giản, có chút hào hứng lẩm bẩm.
Dựa theo ngọc giản nói, muốn tu thành ‘Cửu Long Điển’, cần dùng phương pháp đặc thù, luyện hóa chín loại máu rồng, dùng cái này hình thành ấn ký nguyên thuật, in dấu ở trong Khí Phủ.
Mà một khi tu thành, lúc cùng người đối chiến, nguyên khí như rồng, đợi đến khi đại thành, càng là có Cửu Long xuất hiện, uy lực hung hãn đến cực hạn, thậm chí có thể so sánh với Thiên nguyên thuật chân chính.
Huyền diệu nhất chính là, luyện hóa máu rồng phẩm cấp càng cao, ‘Cửu Long Điển’ uy lực càng mạnh.
-Nhưng thuật này điểm khó là ở chỗ luyện hóa chín loại màu rồng. . . Loại máu kia, nhất định cuồng bạo khó thuần, nếu là dung nhập vào trong cơ thể, một khi sơ sẩy sẽ bị ăn mòn, cho nên nhất định phải có sức mạnh mới có thể khống chế nó.
Có thể tính là nguyên thú, nghĩ đến phẩm cấp cũng sẽ không quá thấp, loại máu nguyên thú này cực kỳ cuồng bạo, người thường căn bản không dám tùy tiện dung nhập nó vào trong cơ thể.
Chu Nguyên trầm ngâm một lát, lại lắc đầu không muốn nghĩ nhiều nữa, xem ra hắn muốn đi Lâm Lang Các một chuyến, ở đó hắn hẳn là có thể tìm đủ các loại màu rồng.
Nghĩ ra liền xuất phát, hắn trực tiếp đi xuống lầu. Trước tiểu lâu, Yêu Yêu nghe hắn muốn đi Lâm Lang Các, cũng ôm Thôn Thôn thảnh thơi đuổi theo, nàng đến đó, thuần túy là bởi vì Lâm Lang Các có nhiều thứ mới mẻ, thậm chí có thể ở đó tìm một chút rượu ngon. . .
Lâm Lang Các ở trên một ngọn núi thuộc trung bộ ngoại sơn, lầu các to lớn mở rộng, giống như một con quái vật khổng lồ. Ở các góc lầu đều treo chuông gió, gió núi thổi qua, có tiếng chuông thanh thúy vang xa, cực kỳ êm tai.
Nơi này cũng là nơi tấp nập nhất ngoại sơn, rất nhiều đệ tử thường xuyên tới đây, dù sao trong Lâm Lang Các cũng có không ít bảo bối, có đôi khi chỉ là đi dạo cũng mất cả một ngày.
Bước vào Lâm Lang Các, Chu Nguyên để Yêu Yêu một mình đi dạo, còn hắn trực tiếp đi tìm một thị nữ ở Lâm Lang Các.
-Ta cần tìm máu rồng, phẩm cấp càng cao càng tốt!
Chu Nguyên dõng dạc nói, lộ ra dáng vẻ là kẻ không thiếu tiền. Dù sao gần nhất giảng dạy nguyên thuật, hắn thực sự bây giờ khá giàu.
Thị nữ nhìn thấy hắn khẩu khí lớn như vậy cũng ngẩn người, chợt ngọt ngào nói:
-Vị đồng môn này xin mời đi theo ta, ta sẽ mời quản sự tới.
Thế là thị nữ đi phía trước dẫn đường, dẫn Chu Nguyên tiến vào nội đường an tọa.
Chu Nguyên đợi một hồi, có một vị nam tử trung niên đi đến, hắn cười quan sát Chu Nguyên một chút, nói:
-Tại hạ Tào Kim, quản sự Lâm Lang Các, Chu Nguyên tiểu ca chính là nhân vật gần đây đã làm mưa làm gió ở ngoại sơn.
Tào Kim tuy nói là, nhưng cũng chỉ là một ngoại sơn đệ tử, chỉ là tuổi tác cao, được phân tới làm ngoại sơn quản sự Lâm Lang Các.
-Nghe nói Chu Nguyên tiểu ca muốn màu rồng?
Tào Kim cười nói:
-Muốn tu luyện ‘Cửu Long Điển’ ư?
Tuy nói bây giờ số lượng đệ tử có thể tu luyện ‘Cửu Long Điển’ không nhiều, nhưng tóm lại vẫn là có người, mà rõ ràng, bọn hắn đều tới Lâm Lang Các tìm máu rồng.
Chu Nguyên gật gật đầu, ôm quyền nói:
-Phiền Tào quản sự.
-Không dám.
Tào Kim cười một tiếng, phất tay một cái, có thị nữ bưng khay bạc tiến lên. Trên khay bạc có ba bình ngọc, bình ngọc óng ánh trong đó có chất lỏng sền sệt màu đỏ tươi, trong lúc mơ hồ có khí tức hung bạo phát ra.
-Đây là máu của Huyền Âm Mãng, Tam Đầu Viêm Xà, Hỏa Long Tích, bọn chúng đều là nguyên thú tứ phẩm sơ giai, giá mỗi một bình đều là năm trăm nguyên ngọc.
-Tứ phẩm sơ giai ư. . .
Chu Nguyên nhíu mày nhăn, nói:
-Có phẩm chất cao hơn không?
Tứ phẩm sơ giai cũng tương đương với Thái Sơ Cảnh nhất trọng thiên đến tam trọng thiên cấp độ này cũng không làm cho Chu Nguyên hài lòng, dù sao tu luyện ‘Cửu Long Điển’, máu nguyên thú phẩm chất càng cao, uy lực càng mạnh.
Mặc dù hắn cũng không dám mong máu nguyên thú phẩm cấp quá cao, nhưng tứ phẩm sơ giai vẫn còn có chút thấp.
-Xem ra Chu Nguyên tiểu ca hoàn toàn không thiếu nguyên ngọc.
Tào Kim nghe vậy cười một tiếng , bình thường nói, đại đa số đệ tử tu luyện ‘Cửu Long Điển’, có thể có được loại máu nguyên thú này đã thỏa mãn rồi, bởi vì dù sao bây giờ cũng chỉ là ngoại sơn đệ tử, nguyên ngọc cũng không tính có quá nhiều.
Hắn phất tay áo, lại là có thị nữ bưng hai cái khay bạc, phía trên có vải đỏ che lấp.
Hắn đầu tiên nhấc một tấm vải đỏ lên, có ba bình ngọc xuất hiện. Trong bình ngọc, huyết dịch đỏ tươi đang sôi trào. Loại chấn động cuồng bạo kia dù bình ngọc làm từ vật liệu đặc thù, thì động tĩnh vẫn phát ra, vừa nghe liền cảm giác cả người nóng rực.
-Đây là Xích Hỏa Giao, Thiên Niên Địa Tích Dịch, Tử Ma Xà. . . Đều là nguyên thú tứ phẩm cao giai, cực kỳ lợi hại, thực lực Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên trở lên gặp phải bọn chúng cũng rất khó giải quyết.
Tào Kim cười nói:
-Nhưng giá cũng càng cao, một bình giá một nghìn năm trăm nguyên ngọc.
Hắn nhìn Chu Nguyên, cười nói:
-Như thế nào, có hài lòng không?
Chu Nguyên sắc mặt thán phục, Lâm Lang Các quả nhiên cái gì cũng có, tứ phẩm cao giai, đối với hắn hôm nay mà nói hoàn toàn không tệ.
Nhưng giá cả đúng là quá cao, ngoại sơn đệ tử bình thường, một tháng chỉ có ba mươi nguyên ngọc, nếu cố gắng làm nhiệm vụ, thu nhập có thể nhiều hơn một chút, nhưng tính toán thế nào cũng chỉ có mấy trăm nguyên ngọc, còn xa mới đủ tiền để mua những loại máu này.
-Đây là cái gì?
Chu Nguyên nghĩ một lát, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về phía chiếc khay bạc đang bị mảnh vải đỏ phủ lên, hắn tò mò hỏi, mơ hồ cảm giác được có chấn động cực kỳ cuồng bạo từ đó phát ra.
Tào Kim khẽ giật mình, chợt nói:
-Chỗ máu này, chỉ sợ Chu Nguyên tiểu ca không dùng được. . .
-Làm sao?
Chu Nguyên hỏi.
Tào Kim nhấc mảnh vải đỏ lên, lộ ra ba cái bình ngọc, trong bình ngọc, máu đỏ tươi tương tựa như tạo thành vòng xoáy nhỏ, dường như lại có hư ảnh nhàn nhạt ở trong đó.
Một cỗ chấn đọng kinh người phát ra.
-Đây là gì?
Ánh mắt Chu Nguyên ngưng tụ, tinh huyết trong ba bình ngọc này, hắn cảm giác được có một chút nguy hiểm.
Sắc mặt Tào Kim cũng có chút ngưng trọng, chậm rãi nói:
-Đây là ba lọ chứa máu nguyên thú ngũ phẩm. . .
Ánh mắt Chu Nguyên không nhịn được nhíu lại, máu nguyên thú ngũ phẩm. . . Vậy không phải tương đương với cường giả Thần Phủ Cảnh sao?
Không nghĩ tới, loại máu này Lâm Lang Các cũng có!
Chu Nguyên giờ mới hiểu được vừa rồi Tào Kim vì sao nói hắn không dùng được, bởi vì loại máu nguyên thú ngũ phẩm này quá hung bạo, đệ tử Thái Sơ Cảnh nhất trọng thiên bình thường, căn bản không dám thử đem nó luyện hóa.
Nhưng Chu Nguyên cho tới bây giờ không sợ làm mấy chuyện có tính khiêu chiến.
Đương nhiên quan trọng nhất chính là, Thái Sơ Cảnh nhất trọng thiên khác không dám luyện hóa, không có nghĩa hắn cũng không dám. . .
Mà nếu có thể luyện hóa máu nguyên thú ngũ phẩm này, nếu tu luyện được ‘Cửu Long Điển’, uy lực sẽ mạnh hơn, đây mới là chỗ làm cho Chu Nguyên động tâm.
-Tào quản sự, ba bình này là giá bao nhiêu? Ta muốn.
Chu Nguyên hài lòng cười, như đinh đóng cột nói.
Tào Kim nghe vậy, cũng là ngẩn người, rõ ràng không nghĩ tới Chu Nguyên lại có can đảm như vậy, nhưng chợt hắn cười khổ một tiếng, có chút khó khăn lắc đầu.
-Chu Nguyên tiểu ca, cái này ta chỉ sợ không thể bán cho ngươi. . .