-Vì cái gì?
Chu Nguyên nghe được câu nói này của Tào Kim thì hơi sững sờ một chút, sau đó cau mày nói:
-Chẳng lẽ là vì Tào quản sự lo lắng giá cả quá cao khiến cho ta không thể mua được? Hay là ngài nghi ngại việc ta có thể luyện hóa được loại tinh huyết cao tới cấp bậc này hay không? Điều này thì cũng xin Tào quản sự yên tâm. Ta cũng không phải là hạng người không biết lượng sức mình.
Tào Kim khoát tay áo, lúng túng nói:
-Nguyên nhân cũng không phải bởi vì những điều này...Chỉ là đã có người mua mất ba cái bình tinh huyết của nguyên thú này rồi.
-Trước đó ta lấy ra để ở đây cũng chỉ coi như là làm dự bị. Nhưng không nghĩ tới chúng lại lọt vào mắt xanh của cậu rồi.
Quả thực Tào Kim cũng không nghĩ tới tầm mắt của Chu Nguyên lại cao như vậy, ngay cả tinh huyết của Nguyên thú có cấp bậc cao tới tứ phẩm cao giai cũng không thể thỏa mãn được yêu cầu của hắn. Hết lần này tới lần khác Chu Nguyên lại sẽ coi trọng phần tinh huyết của Nguyên thú ngũ phẩm này. Phải biết nguyên thủ ngũ phẩm đã có thực lực có thể sánh ngang với cao thủ Thần Phủ cảnh rồi.
Bình thường mà nói thì kẻ mới có cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên thì đâu có can đảm dám thử nghiệm luyện hóa loại tinh huyết có đẳng cấp cao như thế này.
Chu Nguyên nghe vậy thì hơi cau mày lại. Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới là tinh những bình tinh huyết của Nguyên thú ngũ phẩm này đã bị người khác mua đi.
-Đã như vậy, thế phải chăng nơi đây còn có tinh huyết của Nguyên thú có cấp bậc ngũ phẩm hay không?-Chu Nguyên mở miệng hỏi.
Tào Kim lắc đầu nói:
-Dù sao nơi đây cũng chỉ là phân bộ ngoại sơn của Lâm Lang các mà thôi. Thế nên chúng ta cũng chỉ để dành lại ba cái bình tinh huyết này để làm dự phòng. Ngược lại nếu như là ở Lâm Lang các của Nội Sơn thì họ chắc chắn sẽ dự trữ đầy đủ các loại tài nguyên phụ trợ tu luyện như thế này.
Chu Nguyên không còn lời nào để nói. Hắn đưa mắt nhìn ba cái bình ngọc chứa đựng tinh huyết của Nguyên thú họ rồng cao tới ngũ phẩm kia, trong lòng thực sự là có chút ngứa ngáy khó nhịn. Cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi:
-Không biết là vị đồng môn nào dự định mua 3 bình tinh huyết này? Ta có thể trả ra giá tiền gấp đôi để mua lại ba cái bình ngọc này từ chỗ của hắn.
"Cửu Long Điển" có yêu cầu khá cao đối với phẩm chất của tinh huyết nguyên thú. Theo Chu Nguyên thấy nếu như đã tu luyện thì nên cố gắng thập toàn thập mỹ, không muốn để cho nó có một chút thiếu hụt nào cả.
Tào Kim nghe vậy thì hơi do dự một chút, vừa định mở miệng nói chuyện thì bỗng nhiên liền nghe thấy một tiếng cười nhạt truyền đến từ phía bên ngoài cánh cửa, trong tiếng cười còn mang theo sự nghiền ngẫm:
-Ha ha, xem ra cái công việc giảng dạy Nguyên thuật này quả thực là quá kiếm tiền đấy nhỉ?! Không nghĩ tới Lục Phong ta cũng sẽ có một ngày được hưởng thụ loại đãi ngộ như thế này.
Cánh cửa bị đẩy ra, chỉ thấy Lục Phong với toàn thân áo trắng, trên mặt còn treo nụ cười khe khẽ, bước chân mà đến. Trong ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên với đầy vẻ trêu tức.
Sắc mặt của Chu Nguyên cũng không nhịn được trầm xuống. Hắn cũng không nghĩ tới người đã ra tay đặt trước 3 bình tinh huyết này lại chính là Lục Phong.
-Ngươi cũng đang tu luyện "Cửu Long Điển"?-Chu Nguyên nhắm hai mắt lại.
-"Cửu Long Điển"?-Lục Phong cười nhạt một tiếng, nói:
-Mặc dù môn Nguyên thuật này cũng có thể được xếp vào hàng ngũ những môn Nguyên thuật có phẩm chất không tệ, thế nhưng ta lại có những lựa chọn tốt hơn so với nói nhiều. Sở dĩ muốn mua ba bình tinh huyết của Nguyên thú họ rồng này cũng chỉ là để chơi đùa cho vui mà thôi.
Trong mắt Chu Nguyên lướt qua một vòng ánh sáng lạnh lẽo. Chuyện đến bây giờ cũng đã rõ ràng rồi, hiển nhiên là tên Lục Phong này đã biết được Chu Nguyên lựa chọn tu luyện "Cửu Long Điển", cho nên cố ý âm thầm ra tay quấy rối, đi trước một bước đặt mua chỗ tinh huyết có phẩm chất cao nhất mà Lâm Lang các có thể bỏ ra được này nhằm ngáng chân Chu Nguyên.
Hơn nữa làm như vậy còn có thể giảm xuống khả năng Chu Nguyên có thể thu hoạch được sự tiến bộ trên phương diện thực lực, kìm hãm lại bước chân không cho hắn có cơ hội biểu hiện ở dịp tuyển sơn đại điển sắp sửa diễn ra vào một tháng sau.
-Lục Phong!
Ánh mắt của Chu Nguyên tràn đầy vẻ lạnh lẽo như băng, theo đó một luồng nguyên khí hùng hồn bạo phát đi ra từ bên trong cơ thể. Luồng nguyên khí màu vàng óng này quấn quanh ở xung quanh, trong lúc mơ hồ trông như là một con mãng xà to lớn màu vàng óng đang phát ra những tiếng rít gào về phía Lục Phong.
-Ồ? Muốn đánh nhau cùng với ta? Là ai cho ngươi lá gan mà lại dám làm chuyện điên rồ như vậy?-Lục Phong cười một tiếng với vẻ nghiền ngẫm, ngược lại cũng không sợ hãi chút nào, nguyên khí mạnh mẽ bên trong thể nội cũng quét nhanh mà ra, trong giọng nói tràn đầy vẻ mỉa mai hướng về phía Chu Nguyên.
-Tất cả dừng tay!!!
Tào Kim nhìn thấy hai người khắc khẩu chuẩn bị động thủ thì vội vàng hét lớn một tiếng, đưa mình ngăn chặn ở giữa hai người, quát lên:
-Dám ra tay động thủ tại Lâm Lang Các, chẳng lẽ hai người các ngươi không sợ phải nhận trừng phạt hay sao?
Nói đoạn, Tào Kim vung tay lên, sau đó có vô số bóng người tuôn ra từ các nơi của Lâm Lang các. Theo đó có vô số các cột nguyên khí bay lên khóa chặt lại vị trí của hai người Chu Nguyên cùng Lục Phong.
Ánh mắt của Chu Nguyên và Lục Phong va chạm vào nhau, hai người đều thấy được được trong con ngươi của đối phương và băng hàn và lạnh lẽo. Thế nhưng đến cuối cùng bọn hắn cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó riêng phần mình thu liễm lại nguyên khí.
Bọn hắn cũng biết, nếu như hôm nay bọn hắn dám đánh nhau ở tại nơi này thì tất nhiên là sẽ không tránh khỏi phải chịu sự trừng phạt. Đến lúc đó không những phải chịu xử phạt, mà lại tất nhiên là thời gian tu luyện sẽ bị chậm trễ, được không đủ bù mất.
Lục Phong cười lạnh một tiếng, chợt vung tay áo lên, nguyên khí theo đó bay ra cuốn lấy 3 cái bình ngọc chứa đựng tinh huyết của nguyên thú ngũ phẩm kia quay trở về, sau nó thản nhiên mà nói:
-Ngươi cứ việc yên tâm. Dù cho những bình tinh huyết nguyên thú này bị giữ trong tay của ta có trở nên phế bỏ đi chăng nữa thì ta cũng sẽ không bao giờ đem chúng bán cho ngươi đâu.
Mặc kệ sự khiêu khích của Lục Phong, ngược lại thì theo thời gian dần trôi qua, lúc này vẻ lạnh lẽo trong mắt của Chu Nguyên cũng dần thu liễm lại. Chỉ bất quá nơi chỗ sâu ánh mắt của hắn lại bình tĩnh đến mức đáng sợ như một mặt hồ băng. Chu Nguyên cũng không tiếp tục để ý tới Lục Phong, mà quay đầu nhìn về phía Tào Kim và nói:
-Tào quản sự, ngài hãy để lại ba bình tinh huyết của Nguyên thú tứ phẩm cao giai kia cho ta đi!
Nếu đã không thể lấy được tinh huyết của Nguyên thú ngũ phẩm thì cũng chỉ có thể tạm thời sử dụng chỗ tinh huyết của Nguyên thú tứ phẩm cao giai này mà thôi. Chỉ đáng tiếc là đến lúc tu luyện xong thì uy lực của "Cửu Long Điển" sẽ có sự yếu bớt nhất định, nhưng nhìn chung cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng quá lớn.
Tào Kim nhìn Chu Nguyên với vẻ áy náy tràn đầy.Hắn gật gật đầu, sau đó liền ra hiệu cho chị nữ bưng những bình chứa đựng tinh huyết của Nguyên thú kia lên.
Chu Nguyên thu lại cất kỹ, thanh toán Nguyên Ngọc, cũng không nói thêm điều gì mà quay người hướng về phía cửa mà đi.
Ngay tại thời điểm mà thân hình của Chu Nguyên và Lục Phong lướt qua nhau thì bất chợt Lục Phong cười một tiếng, nói:
-Chu Nguyên, đừng tưởng rằng chuyện đã đến đây là đã kết thúc. Rất nhanh thôi, ngươi sẽ có thể thấy được phần trò hay mà ta tận tâm chuẩn bị cho ngươi ở phía sau rồi đấy!
Hai mắt của Chu Nguyên hơi khép lại, hắn nghiêng đầu nhìn Lục Phong rồi nói:
-Ngươi rất thích gây sự?
-Nghe nói ngươi nhất định phải giành được vị trí đầu trong lần tuyển sơn đại điển sắp sửa diễn ra này?
Tới đây thì nơi khóe miệng của Chu Nguyên cũng chậm rãi kéo lên thành một vòng đường cong lạnh lẽo.
Lục Phong cũng hơi nghiêng đầu, cười nói:
-Đúng như thế thì ngươi lại có thể làm gì?
Ánh mắt của Chu Nguyên nhìn chằm chằm Lục Phong, nói:
-Vậy ta cũng chỉ có thể thông báo cho ngươi một cái tin xấu. Chỉ sợ ngươi sẽ không thể được như ý nguyện, cái vị trí thứ nhất kia sẽ không thuộc về Lục Phong ngươi!
-Nếu ngươi đã muốn chơi, vậy ta sẽ cùng chơi với ngươi một trận thoải mái.
Nói xong, Chu Nguyên thu hồi ánh mắt rồi quay người rời đi.
Lục Phong Đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Chu Nguyên đang dần dần rời đi xa, từ nơi khóe miệng chậm rãi dâng lên một vòng ý cười tràn đầy vẻ khinh miệt. Dường như hắn cảm thấy cực kỳ buồn cười mà lắc lắc đầu.
-Thật là một tên...
-Một tên không biết Trời cao đất rộng là gì.
-Ha...Ngược lại ta cũng muốn chống mắt lên, để coi coi người dựa vào cái gì mà cũng dám tranh đoạt vị trí thứ nhất kia cùng với ta.
...
Sau khi rời khỏi nội đường thì Chu Nguyên cũng không nhịn được mà thở ra một hơi thật sâu, dường như muốn đem những buồn bực khó chịu kia đều đào thải ra bên ngoài. Cử động lần này của Lục Phong cũng đích thực đã thành công gây ra sự khó chịu không nhỏ dành cho Chu Nguyên.
-Đã không có tinh huyết của Nguyên thú ngũ phẩm, vậy cũng chỉ đành dùng tạm phần tinh huyết của Nguyên thú tứ phẩm cao giai này mà thôi.-Chu Nguyên lẩm bẩm nói.
Tới đây thì Chu Nguyên cũng không thèm suy nghĩ nhiều thêm nữa. Hắn cất bước đi dạo khắp nơi ở trong Lâm Lang Các, sau khi tìm được Yêu Yêu thì hai người cùng đi dạo hơn nửa ngày trời, sau đó mới ung dung chậm rãi ra khỏi Lâm Lang các, sóng vai nhau cùng đi về căn lầu nhỏ của mình.
-Nhìn bộ dáng của cậu kìa, trên mặt viết rõ ràng mấy chữ: "Ta đang khó chịu". Lại bị ai làm cho tức giận rồi?-Hai người bước đi trên con đường nhỏ trong núi. Yêu Yêu tay ôm theo Thôn Thôn, đôi mắt lướt nhìn Chu Nguyên một chút, đôi môi đỏ thắm hé mở, nói.
-Có rõ ràng như vậy sao?-Chu Nguyên có chút lúng túng mà sờ sờ gương mặt. Chẳng lẽ hắn nhận biểu hiện ra sự khó chịu một cách rõ ràng như vậy?
Con ngươi của Yêu Yêu dừng lại ở trên gương mặt của Chu Nguyên một chút.
Chu Nguyên bị Yêu Yêu nhìn chằm chằm thì càng lúc càng cảm thấy không được tự nhiên. Cuối cùng cũng chỉ đành nhún nhún vai, giảng thuật lại những sự tình vừa mới phát sinh cho nàng nghe.
Sau khi nghe xong thì gương mặt xinh đẹp vốn luôn biểu lộ lạnh nhạt của Yêu Yêu cũng hơi động một chút, nói:
-Nghĩa là nói để tu luyện được môn "Cửu Long Điển" kia thì cần phải sưu tập được tinh huyết của Nguyên thú họ rồng, đúng chứ?
Chu Nguyên gật gật đầu.
-Bất quá tình hình bây giờ là nơi có khả năng nhất có thể mua được tinh huyết của Nguyên thủ họ rồng là Lâm Lang Các cũng chỉ có thể cung cấp cho ta được phần tinh huyết của Nguyên thú ở cấp độ tứ phẩm cao giai này mà thôi. Kể ra thì đây cũng vẫn có phần chênh lệch cùng với mong muốn của ta. Thế nên chắc là nếu đem những phần tinh huyết này luyện hóa thì sau khi tu thành "Cửu Long Điển" sẽ có uy lực yếu đi một chút.-Chu Nguyên nói thêm.
Yêu Yêu nghe vậy thì chợt nhoẻn miệng cười. Nàng hơi hơi ngoái đầu, mái tóc đen dài rủ xuống tới tựa như thác nước, lộ ra khuôn mặt đẹp đẽ tới mức tuyệt mỹ. Chỉ nghe nàng cất giọng nói:
-Thực ra đây cũng không phải là vấn đề to tát gì...
Đôi mắt đẹp của Yêu Yêu nhìn xem Chu Nguyên, thấp giọng nói:
-Ta có biện pháp có thể khiến cho ba phần tinh huyết của Nguyên thú họ rồng chỉ cao ở mức tứ phẩm cao giai này có thể có hiệu quả càng lợi hại hơn so với phần tinh huyết của Nguyên thú ngũ phẩm kia.
Nghe vậy thì ánh mắt của Chu Nguyên không nhịn được ngưng tụ lại, vô cùng kinh ngạc mà nói:
-Thật sao?
Yêu Yêu dùng sức gật gật cái đầu. Sau đó, tại trong ánh mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc của Chu Nguyên, nàng duỗi ra hai ngón tay ngọc đem che lại hai cái lỗ tai của Thôn Thôn vẫn còn đang mờ mịt không biết chuyện gì kia, nói khẽ:
-Vụng trộm nói cho cậu biết một cái bí mật nha. Nếu như đem máu của Thôn Thôn hòa trộn cùng với tinh huyết của những nguyên thú họ rồng có cấp bậc tứ phẩm cao giai này thì sẽ tạo thành hiệu quả tăng tiến trên phương diện phẩm chất đấy...
Trong nháy mắt thì bước chân của Chu Nguyên dừng lại. Hắn nuốt nước miếng một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Yêu Yêu.
Yêu Yêu đón lấy ánh mắt của hắn, mỉm cười nói:
-Không cho phép để cho Thôn Thôn biết rằng bí mật này là ta nói cho cậu.
Chu Nguyên hít một hơi thật sâu, sau đó nở ra một nụ cười tự cho là ôn nhu nhất có thể. Nói đoạn, hắn vươn tay ôm lấy Thôn Thôn vẫn còn đang giữ lấy cái vẻ mặt mờ mịt không biết gì kia.
Bàn tay Chu Nguyên nhẹ nhàng vuốt ve, trong giọng nói tràn ngập vẻ "dịu dàng":
-Chú cún nhỏ, có muốn đi ăn cơm ở Bách Hương lâu hay không?
-Ta mời chú mày, đảm bảo bao ăn no!
Nghe vậy thì chỉ trong nháy mắt, đôi đồng tử của Thôn Thôn bắn ra từng luồng ánh sáng tràn ngập khát vọng.
Giờ này khắc này, trong mắt của Thôn Thôn thì đột nhiên hình tượng của Chu Nguyên trở nên cực kỳ cao lớn.