Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 258 - Chương 257: Trấn Áp (2)

Chưa xác định
Chương 257: Trấn áp (2)

Cuối cùng, tại trong vô số những ánh mắt hoảng sợ,sắc mặt của Chu Nguyên không hề thay đổi mà duỗi ra một ngón tay,nhẹ nhàng búng một cái, cùng lúcđó cómột âm thanh thanh thúy vang lên.

-Huyền Sơn Phong Trấn Văn!

Oanh!

Theo tiếng búng tay này thì đột nhiên Nguyên Văn bùng phát mà ra.Tiếp theo nguyên khí ở giữa thiên địa cũng điên cuồng cuốn tới,chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi mà đạo Nguyên Văn kia đã hóa thành một ngọn núi nguyên khí cao tới hơn trăm trượng.

Ngọn núi được tạo thành từ nguyên khí ấy trực tiếp trấn áp về phía đỉnh đầu của Tần Trấn.

-Aaaa...!

Trên mặt Tần Trấn lộ ra vẻ hốt hoảng, hắnvội vàng vận chuyển nguyên khí,hai tay duỗi ra chống lại sự đè ép của ngọn núi nguyên khí kia.

Phốc phốc!

Bất quá chỉ vừa mới tiếp xúc với sức nặng của ngọn núi này thì Tần Trấn đã không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.Bởi vì ngọn núi ấy nặng tới mức không có cách nào hình dung,trực tiếp đem thân thể của hắn đè ép tới mức xương cốt như sắp sửa bị nứt ra. Một cơn đau nhức kịch liệt truyền đến từ chỗ hai tay rồi lan tràn ra xung quanh.Tưởng như chỉ qua một giây nữa thôi thì hai tay của hắn sẽ bị bẻ gãy.

Mà thân thể của Tần Trấn cũng bị đè ép xuống từng chút một. Mặc kệ hắn có gào thét như thế nào cũng đều không thể làm nên trò trống gì.

Bởi vì tựa hồ là toàn ngọn núi lớn làm từ nguyên khí kia còn có tác dụng ức chế được nguyên khí của người khác.Một khi bị nó tiếp xúc thì nguyên khí trong cơ thể sẽ trở nên trì trệ khó vận chuyển...

Lúc này,ở trên khắp Nguyên Sơn,vô số những ánh mắt tràn đầy vẻ rung động mà nhìn qua ngọn núi nguyên khí đang đem Tần Trấn trấn áp tới mức động cũng không thể nào động được mà nhìn qua thì có vẻ nhẹ nhàng linh hoạt kia.Ai cũng không nghĩ tới Chu Nguyên lại còn có loại thủ đoạn cao siêu như thế này!

Thì ra tạo nghệ trên phương diện nguyên văn của hắn cũng đã đạt đến trình độ cao tới mức này!

-Tần Trấn!

Đám người Lôi Hồng Đào cũng quá sợ hãi.Hiển nhiên bọn hắn cũng không nghĩtới chỉ là vừa mới đối mặt thì Tần Trấn đã bị thủ đoạn mà Chu Nguyên thực hiện làm cho bịtrực tiếp trấn áp xuống.

Bọn hắn cắn răng một cái, thân hình bắn mãnh liệt mà ra,muốn đi lên hỗ trợ cho Tần Trấn.

Soạt!

Bất quả ngay tại thời điểm mà bọn hắn vưatới phạm vi một trượng quanh thân của Tần Trấn thì bỗng nhiên trên mặt đất có một luồng quang văn dâng lên, giống như một cái lồng lửa mang theo sức nóng mãnh liệt vô cùng trực tiếp cách ly Tần Trấn cùng với bên ngoài.

Hiển nhiên đây lại là một đạo Nguyên Văn khác.

Đám người Lôi Hồng Đào điên cuồng công kích cái lồng lửa này. Tuy nhiên mặc dù nhìn qua thì dưới sự công kích này, cái lồng lửa đang run rẩy kịch liệt tưởng như sẽ chẳng chống được bao lâu nữa,thế nhưng trên thực tế, càng công kích thì chỉ tổ kéo dài thời gian, Tần Trấn đang bị khóa cấm ở bên trong lại càng chật vật,cố gắng kiên trì trong đau khổ...

-Hiện tại hỏi ngươi đã phục hay chưa? -Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua Tần Trấn vẫn còn đang cố gắng kiên trì,vẻ mặt hết sức thống khổ kia,thản nhiên mà nói.

Khuôn mặt của Tần Trấn vặn vẹo, hắndốc hết toàn lực chống cự lấy ngọn núi nguyên khí đang đè ép lấy mình kia.Toàn thân hắn đều đang run rẩy,mồ hôi lâm li khắp toàn thân, mệt tới mức muốnnói một câu cũng không có sức mà nói ra.

Mà đám người Tống Uyển Khê,Triệu Côn đứng ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này thì không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái.Hiển nhiên bọn hắn cũng không ngờ tới Tần Trấn với thực lực mạnh mẽ như vậy lại chẳng chống nổi một hiệp ở trong tay của Chu Nguyên,cứ trực tiếp bị trấn áp như vậy...

Tuy nói ở đây cũng có nguyên nhân là do Tần Trấn trở tay không kịp.Nhưng không thể phủ nhận một điều là tạo nghệ trên phương diện Nguyên Văn của Chu Nguyên đã đạt tới một mức độ nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Lúc này thì khi nhìn về phía Chu Nguyên,ánh mắt của đám người đã tràn đầy vẻ tôn kính.Càng thêm cảm nhận được thực lực của Chu Nguyên có chút sâu không lường được.

Không chỉ có bọn hắn mà ánh mắt của đông đảo những đệ tử ngoại sơn ở trên Nguyên Sơn cũng nhìn về phía Chu Nguyên với vẻ hơi kính sợ.

-Chu Nguyên,buông hắn ra cho ta!

Mà ngay tại thời điểm mà Tần Trấn đã sắp sửa không cách nào chịu đựng được thì Lục Phong cũng rốt cuộc không nhịn được mà quát lên.Hắn vốn muốn bọn người Tần Trấn ra mặt gây khó dễ cho Chu Nguyên.Nếu như thành công thì cái liên minh yếu ớt mà Chu Nguyên vất vả tạo thành kia sẽ trực tiếp bị tan vỡ.

Nhưng điều mà Lục Phong hắn không có nghĩ tới là Chu Nguyên lại xuất thủ một cách quả quyết như vậy.

Tình huống trước mắt không chỉ không đả kích được Chu Nguyên mà trái lại còn tạo dựng lên uy thế của Chu Nguyên trong lòng những đệ tử ngoại sơn này.

Nếu như lại để cho đến khi Tần Trấn bị hoàn toàn trấn áp tại trước mắt của bao người vậy thì không chỉ là bản thân Tần Trấn bị mất mặt,mà liên đới lấy thì danh vọng của Lục Phong hắn cũng sẽ phải chịu sự liên lụy.

Bất quá đối mặt với tiếng quát nghiêm nghị của Lục Phong thì Chu Nguyên lại chẳng thèm có phản ứng một chút nào.

-Chu Nguyên,đừng có tiếp tục làm càn!

Trong mắt của Lục Phong lướt qua một vòng hàn ý.Hắn cũng không do dự nữa,tay áo đột nhiên lắc một cái,theo đó thì có một dòng lũ nguyên khí dài tới mấy chục trượng trực tiếp quét sạch mà ra,mục tiêu trực chỉ về hướng ngọn núi hình thành từ nguyên khí kia.

Rốt cục thì Lục Phong cũng đã không nhịn được màphải xuất thủ.

Ánh mắt của Chu Nguyên loé lên, Thiên Nguyên bút đột nhiên xuất hiện ở trong tay cũng lắc một cái.

Chỉ trong nháy mắt thì thân bút đã bành trướng,phần lông tơ màu tuyết trắng ở nơi đầu ngòi bút hóa thành một tấm lụa gào thét mà ra.Nguyên khí màu vàng óng được quấn quanh ở từng sợi tơ va chạm trực tiếp cùng một chỗ với dòng lũ nguyên khí đang lao tới kia.

Oanh!

Dưới sự va chạm ấy thì một luồng dao động cuồng bạo càn quét mà ra.

Phần lông tơ màu tuyết trắng bị phá tan ra thành từng mảnh,cuối cùng đều được thu về ngòi bút.

Bất quá lợi dụngngay tại một cái chớp mắt này,Chu Nguyên xòe bàn tay khácra,nhẹ nhàng đè ép một cái.

Oanh!

Theo cái đè này thì ngọn núi nguyên khí đột nhiên chấn động,sức mạnh trấn áp được tăng mạnh.

-Aaaa...!

Theo đó tiếng kêu thảm thiết của Tần Trấn cũng càng vang hơn.Lúc này cả ngọn núi lớn được hình thành từ nguyên khí kia đã rơi trùng điệp lên trên mặt đất, cùng vớiđó thì cả người của Tần Trấn đã bị đè lún vào sâu trong lòng đất tạo thành một cái hố to,bộ dạng vô cùng chật vật.

-Ta phục!Ta phục rồi!

Rốt cuộc thì Tần Trấn phát ra một tiếng kêu thảm thiết.Hắn cũng không thể chịu đựng thêm một chút nào nữa rồi.

Oanh!

Đến lúc này thì dòng lũ nguyên khí mới kịp đánh một cáchcuồng bạo vào bên trên ngọn núi đang đè ép Tần Trấn kia,đem nó đánh cho vỡ nát. Tạo thành từng điểm sáng bay phấp phới đầy trời.

Trên dưới Nguyên Sơn đều lâm vào tĩnh mịch.Vô số ánh mắt đều nhìn về phía Lục Phong.Mà lúc này thì khuôn mặt vốn anh tuấn của Lục Phong cũng bởi vì tức giận mà tái nhợtmột mảnh.Hắn dùng ánh mắt âm trầm nhìn về phía Chu Nguyên,theo đó có một cỗ khí thế kinh khủng bay lên từ thể nội của Lục Phong.

Sau một khắc,âm thanh rét lạnh cũng chậm rãi vang lên từ trong miệng của Lục Phong:

-Chu Nguyên, hànhđộng này củangươi làđang tìm cái chết!

Bình Luận (0)
Comment