Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 259 - Chương 258: Ngừng (1)

Chưa xác định
Chương 258: Ngừng (1)

- Chu Nguyên, nguơi đây là đang cố tìm cái chết!

Ngay tại thời điểm mà âm thanh lạnh lẽo tới thấu xương kia của Lục Phong vang lên thì một cỗ nguyên khí kinh người bộc phát một cáchđột nhiên từ thể nội của hắn ra bên ngoài với sức mạnh tựa như một cơn bão.

Mà theo đó thì mặt đất dưới chân Lục Phong cũng nứt toác ra từng vết nứt cực lớn, chằng chịt giống như mạng nhện.

Trước uy thế mạnh mẽấy thì đệ tử chung quanh cũng không nhịn được mà biến sắc mặt. Có nhiều người với tu vi yếu không thể chịu được loại áp bách nguyên khí lớn thế này nên không khỏi mà nhanh chóng lùi lại.

Lúc này,khiđám người nhìn về phíaLục Phong thì trong mắt của tất cả đều không giấu nổi vẻ hoảng sợ. Chỉ với luồng uy áp thế này thôi thì bọn hắn cũng đã cảm nhận được một cách sâu sắc về sự chênh lệch giữa đám người mình cùng với hắn.

Thân là hàng thật giá thật người được phong danh hiệu đứng đầu trong hàng ngũ các đệ tử ngoại sơn. Thế nên khi đứng trướcLục Phong, ngoài sợ hãi thì đám đệ tử bình thường ấycũng chỉ còn có sợ hãi thật sâu.

Đệ tử chung quanh nhau nhau lùi về phía sau.

Riêng chỉ có mình Chu Nguyên vẫn ngồi xếp bằng như cũ ở trên đài tu luyện. Đồng dạng, Chu Nguyên cũng dùng ánh mắt lanh lẽo như đao mà nhìn chằm chằm về phía Lục Phong.

- Làm sao? Rốt cục cũng không thể ngồi yên được rồi? -Chu Nguyên lạnh lùng nói. Cùng lúc đó, nguyên khí ở bên trong thể nội Chu Nguyên cũng rít gào thành tiếng, cuối cùng gào thét mà ratừ trên đỉnh đầu của hắn, quanh quẩn ở trên không trung. Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy bóng ảnh của một con cự mãng đang dùng ánh mắt ngạo nghễ mà nhìn xuống .

Ánh mắt của Lục Phong hết sức âm trầm. Trong đó còn ẩn chứacả một phần tức giận.

Hiển nhiên, hành động nhằm vào Chu Nguyên ngày hôm nay của đám người Tần Trấn là do Lục Phong hắn ra hiệu. Vốn dĩ hắn dự định muốn nhờ vào hành động này để đè xuống uy thế của Chu Nguyên, làm cho uy vọng của Chu Nguyên bị đánh mất sạch sành sanh trong lòng đám đệ tử đến từ các đại lục bên ngoài kia.

Thế nhưng điều mà Lục Phong không nghĩ tới là Chu Nguyên vậy mà xuất thủ một cách lăng lệ quả quyết như vậy. Không những thế, đây cũng là lần thứ nhất mà Lục Phong hắn nhìn thấy Chu Nguyên triển lộ ra tạo nghệ trên phương diện nguyên văn trước mặt mọi người.

Tuy nói tu vi về mặt nguyên khí của Chu Nguyên mới chỉ là Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên. Thế nhưng đừng quên hắn lại có thể khắc hoạ ra nguyên văn tứ phẩm. Đối với loại nguyên văn đạt đến cấp độ này thì cho dù là những cao thủ cảnh giới Thái Sơ tam trọng thiên thông thường cũng là khó mà chống cự.

Nếu như tính cả phương diện này vào thì Chu Nguyên, với sự trợ giúp hết sức to lớn của nguyên văn tứ phẩm, cũng đã có đủ khả năng coi thường những đối thủ tam trọng thiên thông thường khác.

Mà với tình hình trước mắt, Chu Nguyên mượn nhờ nguyên văn, ra tay một cáchnhanh chóng, mạnh mẽ như chớp giật đã là cho đám người trở tay không kịp, chỉ vừa mối đối mặt thì đã bị trấn áp. Không thể nghi ngờ là điều này đã khiến cho mặt mũi của Lục Phong bị mất hết.

Trái ngược lại với đó là sự phóng đại về mặt danh vọng của Chu Nguyên.

Kết quả như vậy đã đi ngược lại với mong muốn của Lục Phong. Thế nên lúc nãy hắn mới không khống chế được mình mà nồi giận như vậy.

- Đúng là đồ không biết trời cao đất rộng. Vốn vẫn dự định lưu lại cho ngươi vài ngày, để cho ngươi được tự đắc thêm một thời gian nữa, đợi đến lúc tuyển sơn đại điển diễn ra ta lại ra tay xử trí. Thế nhưng trước mắt ngươi lại vội vã không dằn nổi nhảy ra trước mặt ta muốn tìm chết như vậy, vậy ta sẽ để ngươi biết được, trong mắt ta thì ngươi vẫn luôn chỉ là một con tôm tép nhãi nhép mà thôi! –Âm thanh băng hàn của Lục Phong vang lên.

Mà theo câu nói này của Lục Phong thì nguyên khí xung quanh thân hể của hắn vốn đã cuồng bạo nay lại càng trở nên cuồng bạo hơn, tạo nên từng luồng lốc xoáy vờn quanh thân Lục Phong. Những cơn lốc xoáy này cô đọng áp súc lại trở thành từng lưỡi đao gió màu xanh, có thể nghe thấy từng tiếng nứt toác truyền ra ở chung quanh những lưỡi đao gió này. Đó là do hư không xung quanh chúng bị sự sắc bén của lưỡi đao gió xé nứt.

Lúc này,thanh thếmàLục Phongtạo nên quả là quá doạ người!

- Thật trùng hợp, từ sớm thì ta cũng đã muốn xem thử một chút, xem xem đến tột cùng thì ngươi lại có tư cách gì mà lại được phong tặng cái danh hiệu kẻ đứng đầu của nơi ngoại sơn này! –Ánh mắt của Chu Nguyên trở nên lăng lệ ác liệt. Áo bào chấn động mạnh một cái, theo đó thét lên một tiếng dài.

Khi nhìn thấy cảnh tượng này thì các đệ tử đang quan sát chung quanh đều không nhịn được mà tắc lưỡi mấy cái. Ai cũng không nghĩ tới là dù đối mặt với nhân vật cấp bậc như Lục Phong mà Chu Nguyên vẫn có thái độ cường ngạnh không chịu nhường nhịn một chút nào như vậy.

Mọi người đều âm thầm suy đoán, nói không chắc thì vào ngày hôm nay, ở nơi Nguyên Sơn này, sẽ diễn ra cuộc đụng độ trực tiếp giữa hai nhân vật có tiếng tăm nổi bật nhất trong hàng ngũ các đệ tửcủa nơi ngoại sơn này.

Rất nhiều đệ tử đều cố mở to mắt nhìn về phía Chu Nguyên cùng Lục Phong. Trong mắt của tất cả đều ẩn chứa đi một tia hiếu kỳ cùng chờmong.

- Tất cả dừng tay lại cho ta!

Bất quá ngay tại thời điểm mà ánh mắt của Chu Nguyên cùng Lục Phong đã trởr nên lạnh lẽo tới gần cực hạn thì đột nhiên có một âm thanh vang dội như sấm rền vang lên. Ẩn chứa trong tiếng hét ấy là cả một luồng nguyên khí bàng bạc, chỉ cần quét xuống liền đã trực tiếp đè ép lại khí thếcủa Chu Nguyên cùng Lục Phong.

Vô số đệ tử ngẩng đầu nhìn về phía nơi phát ra tiếng hét, thì chỉ thấy nơi xa có một đám mây hình thành từ nguyên khí đang bay nhanh về hướng này. Mà người đang đứng ở trên đó chính là Trần Viên. Hơn nữa ở bên cạnh hắn còn có một bóng hình xinh đẹp với bộ áo đỏ bắt mắt, không ai khác chính là Cố Hồng Y.

Bay lại gần, Trần Viênhướng ánh mắt nhìn về phía hai người Chu Nguyên cùng Lục Phong. Cau mày mà nói:

- Thời gian cho tới khi tuyển sơn đại điển diễn ra cũng đã không còn nhiều nữa. Nếu có ân oán gút mắc gì thì chờ đến khi bước lên đài tỷ thí thì hẵng giải quyết. Còn bây giờ,các ngươi không được phép tự tiện tranh đấu.

Kỳ thực trước đó thì Trần Viêncũng đã biết được sẽ xảy ra chuyện gìvào hôm này, vì việc này mà hắn còn cố ý không đi vào khu vực Nguyên Sơn. Nói gì thì nói, hắn cũng chẳng có cảm nhận tốt đẹp gì đối với Chu Nguyên. Nếu như hôm này thằng này bị Lục Phong dạy dỗ cho một trận thì đúng là không có gì tốt hơn.

Bất quá hắn lại không nghĩ rằng chính Cố Hồng Y lại tới tận cửa tìm mình. Điều này khiến cho hắn chỉ có thể hết sức bất đắc dĩ mà tự mình chạy đến nơi đây cản lại cuộc xung đột này. Dù sao Cố Hồng Y có bối cảnh cực lớn. Hắn cũng không muốn chỉ vì việc nhỏ mà đắc tội cô gái nhỏ này.

Đã Trần Viên lộ diện thì cũng đồng nghĩa với việc trận tranh đấu lần này giữa Chu Nguyên cùng Lục Phong chỉ đành phải kết thúc mà không có kết quả.

Bình Luận (0)
Comment