Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 270 - Chương 269: Chấn Nhiếp (1)

Chưa xác định
Chương 269: Chấn nhiếp (1)

Bách Hương lâu, trong không khí tràn ngập hơi rượu. Thế nhưng bầu không khí của cả toà lầu đều hoàn toàn tĩnh lặng.

Đám người Lục Phong, Dương Tu cùng Tần Trấn đều chứng kiến từ đầu đến đuôi cảnh tượng Lục Huyền Âm bị trói treo ở giữa không trung. Lúc này, trong ánh mắt của bọn hắn vẫn còn vương lấy sự hoảng sợ. Chén rượu trong tay đã trượt xuống từ lúc nào, rơi vỡ nát trên mặt đất.

Ai cũng không nghĩ tới loại kết quả này. Thế mà Lục Huyền Âm mới là kẻ thua cuộc!

-Làm sao có thể như vậy được?! -Khuôn mặt của Lục Phong đan xen hai màu xanh trắng. Hắn lầm bà lầm bầm. Trong giọng nói khó nén vẻ không thể tin.

Mà khi nhìn về phía Yêu Yêu thì ánh mắt của những người khác cũng tràn đầy sợ hãi tựa như gặp quỷ giữa ban ngày. Phải biết, Lục Huyền Âm chính là đệ tử đai vàng của nội sơn. Mà thực lực của cô ta lại càng cao cường, ít nhất là đã đạt đến Thái Sơn cảnh lục trọng thiên.

Thực lực như vậy đã đủ để nghiền ép bất luận một tên đệ tử ngoại sơn nào. Ngay cả người đứng đầu ngoại sơn như Lục Phong cũng chênh lệch rất xa về mặt thực lực với Lục Huyền Âm.

Thế nhưng nào ai có thể nghĩ tới, Lục Huyền Âm với thực lực Thái Sơ cảnh lục trọng thiên ấy, lại bị một cô gái đệ tử ngoại sơn trói lại một cách dễ dàng như vậy được?!

Rốt cuộc thì thực lực của cô gái tên Yêu Yêu này lại cao tới nhường nào?!

Đám người Lục Phong bên kia vẫn còn chìm đắm trong sự kinh ngạc cùng sợ hãi. Mà mấy người Chu Nguyên bên này, trừ chính bản thân hắn ra, thì đám người Triệu Côn cùng Tống Uyển Khê cũng chẳng khá hơn chút nào. Biểu lộ trên khuôn mặt của cả đám đều rất đặc sắc. Thậm chí có đệ tử còn liên tục dụi dụi con mắt, tưởng là chính mình xuất hiện ảo giác.

-Thực lực của Tiểu Yêu Sư Muội đã kinh khủng tới mức này rồi cơ à...?!!!

Triệu Côn nuốt nước miếng một cái. Từ khi tiến vào ngoại sơn của Thương Huyền tông thì Yêu Yêu rất ít khi xuất thủ. Thế nên có lẽ ngoại trừ Chu Nguyên thì chẳng còn ai có thể hiểu được thực lực của nàng đã đạt tới một mức độ như thế nào. Thế nhưng trải qua chuyện ngày hôm nay, sau trận đấu vừa rồi của Yêu Yêu thì cả đám đều đã có một nhận thức hết sức trực quan về thực lực của cô gái ấy. Quả thực là mạnh tới mức vừa nhắc tới đã khiến người ta phải run lên trong lòng.

Tại thời điểm mà đám người hai bên vẫn còn đang đờ người ra trước kết quả không tưởng này thì bản thân Lục Huyền Âm đang bị trói chặt ở giữa không trung lại xấu hổ cùng giận dữ vô cùng. Cô ta giãy dụa trong điên cuồng, nguyên khí bên trong cơ thể không ngừng lao ra với ý đồ kéo đứt những con rắn nước kia.

Thế nhưng những con rắn nước được biến thành từ Nguyên Văn này lại chẳng hề tầm thường. Dường như chúng có mang theo đặc tính phong ấn linh lực. Thế nên trong lúc nhất thời thì Lục Huyền Âm không có cách nào tránh thoát ra được.

-Ngươi có chịu thua hay không? -Yêu Yêu nhìn thẳng vào Lục Huyền Âm vẫn còn đang cố giãy dụa, âm thanh lạnh nhạt vang lên.

Lục Huyền Âm cũng không đáp, chỉ là cắn chặt răng nhìn chằm chằm vào Yêu Yêu.

-Được thôi, nếu không chịu mở miệng nhận thua thì hãy cứ đợi trong tư thế ấy thêm ba canh giờ nữa đi. Sau ba canh giờ thì những Nguyên Văn này sẽ tự tán đi. -Yêu Yêu nói.

Lục Huyền Âm nghe vậy thì sắc mặt biến đổi. Nếu như cứ bị trói ở trong tư thế này suốt ba canh giờ cho bàn dân thiên hạ nhìn xem, vậy sau ngày hôm nay mặt mũi của cô ta sẽ mất sạch sành sanh. Đến lúc đó khi tin tức này được truyền về nội sơn, cô ta sẽ trở thành trò cười cho những kẻ khác.

Nghĩ tới đây, cô ta nghiến chặt hàm răng, cuối cùng vẫn cố gắng nén lại sự xấu hổ cùng giận dữ, run rẩy mà nói:

-Ta, nhận thua!

Nhận được lời chịu thua của Lục Huyền Âm, ngón tay thon dài mềm mại như búp măng kia của Yêu Yêu búng nhẹ một cái. Theo đó thì những con rắn nước đang trói chặt tay chân của Lục Huyền Âm cũng lập tức tán đi. Không có gì chống đỡ, Lục Huyền Âm vô cùng chật vật mà rơi trên mặt đất.

Vừa rơi xuống mặt đất, lập tức, trong con ngươi của Lục Huyền Âm ngưng tụ lấy một vòng ý lạnh. Cô ta cầm lấy trường kiếm Thanh Phong, thậm chí trên thân thể cũng nổi lên một tầng sát khí.

Bất quá, ngay tại lúc mà ánh mắt lạnh lùng của Yêu Yêu chiếu lên trên người cô ta thì thân thể của Lục Huyền Âm lại run rẩy. Lại một lần nữa, cô ta cảm nhận được hương vị của sự sợ hãi. Bản năng sinh tồn nhắc nhở cô ta, nếu ả ta dám tiếp tục xuất thủ thì cô gái đang đứng trước mặt mình với thực lực sâu không lường được này sẽ không lại nương tay như trước nữa.

-Đến tột cùng thì ngươi là ai?!! -Lục Huyền Âm cắn răng,nói.

Cô ta không thể nào hiểu được, với tạo nghệ cao cường trên phương diện Nguyên Văn của Yêu Yêu vậy mà lại chỉ là một tên đệ tử ngoại sơn. Phải biết với thực lực này thì đã dư sức trở thành người nổi bật ở trong hàng ngũ những đệ tử của Linh Văn Phong.

Yêu Yêu không trả lời câu hỏi của Lục Huyền Âm, nhìn cô ta một chút, mở miệng nói:

-Chỉ là tranh đấu của các đệ tử ngoại sơn, một đệ tử nội sơn như ngươi lại dính vào làm cái gì?

Sắc mặt của Lục Huyền Âm chẳng mấy tốt đẹp, cô ta đe dọa:

-Ngươi cũng chớ có đắc ý quá sớm. Ta sẽ nhớ kỹ mối nhục ngày hôm nay. Về sau ắt sẽ có thời điểm đòi lại!

Yêu Yêu tùy ý mà nói:

-Ta đây luôn luôn hoan nghênh. Thế nhưng nhắc nhở ngươi một câu, khi làm bất cứ chuyện gì cũng phải cân nhắc tới hậu quả mà nó mang lại. Ở lần tiếp theo khi ngươi chọc giận ta, ta không dám khẳng định kết cục mà ngươi nhận phải sẽ chỉ đơn giản như là bị treo một lúc như thế này đâu.

Gương mặt xinh đẹp của Lục Huyền Âm đỏ bừng lên vì tức giận. Hôm nay, cô ta đã bị mất hết mặt mũi, cũng chẳng có tâm tình mà lưu lại nơi này. Thế là vội vàng đứng dậy, dùng khuôn mặt lạnh lùng nhìn về phía đám người Lục Phong, nói:

-Đi!

Mấy người Lục Phong cũng đều trầm mặc mà đứng dậy. Sắc mặt ai nấy đều không dễ nhìn.

Đặc biệt là Lục Phong, ánh mắt của hắn tràn đầy vẻ ảm đạm mà nhìn về phía Yêu Yêu. Ngày hôm nay, thực lực mà cô gái này thể hiện ra quá mức kinh người. Điều này khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Trước nó hắn còn tưởng rằng Chu Nguyên chính là đối thủ đáng gờm nhất của mình trong lần tuyển sơn đại điển này. Thế nhưng bây giờ xem ra thì cô gái có tên Chu Tiểu Yêu này mới là kẻ có thực lực sâu không lường được.

Đối mặt với cô gái ấy thì cho dù là kẻ vốn ngạo mạn như Lục Phong cũng chẳng có chút nào nắm chắc là mình có thể thắng được.

Nếu như có cô gái này ở đây thì làm sao có thể tranh đoạt được vị trí thứ nhất ở trong tuyển sơn đại điển diễn ra vào ngày mai đây?

Lục Huyền Âm cũng nhìn thấy thần sắc khác thường của Lục Phong, cũng đoán được suy nghĩ trong lòng của hắn, thế nhưng lại chẳng thể làm gì, chỉ có thể nói:

-Có cô ta ở đây thì các ngươi chỉ đành dứt bỏ tâm tư tranh giành vị trí đệ nhất đi thôi.

Ngay cả Lục Huyền Âm đều không phải là đối thủ của Yêu Yêu, huống chia là Lục Phong.

Đôi mắt sáng đẹp của Yêu Yêu quét tới trên người Lục Huyền Âm, thản nhiên mà nói:

-Ngươi cũng không cần phải kích ta. Yên tâm, ngày mai, ta sẽ chỉ chiếm lấy một cái vị trí trong tổng số 10 vị trí đầu của tuyển sơn đại điển. Bản thân ta cũng không có hứng thú gì nhiều với cái gọi là vị trí thứ nhất kia.

-Về phần tranh chấp giữa Chu Nguyên cùng tên kia thì ta cũng sẽ không nhúng tay.

-Nếu em họ của ngươi có thể giành chiến thắng, vậy đây là năng lực của hắn xứng đáng có được vị trí thứ nhất. Về phần Chu Nguyên, nếu bị thua thì đó cũng là do thực lực của hắn còn chưa đủ.

Hiển nhiên, Yêu Yêu đã biết được tranh chấp giữa Chu Nguyên cùng Lục Phong. Bất quá đối mặt với tình huống này thì nàng lại không có dự định nhúng tay tham dự. Bởi lẽ nàng hiểu rõ con đường tu luyện vốn luôn gian nan cách trở. Mà nếu muốn có thể đi đến cuối cùng thì chỉ có thể dựa vào thực lực của tự thân.

Mặc dù Lục Phong có thể sẽ tạo thành uy hiếp cho Chu Nguyên, nhưng cùng lúc cũng sẽ kích phát ra tiềm lực của Chu Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment