Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 274 - Chương 273: Tuyển Sơn Đại Điển Bắt Đầu (1)

Chưa xác định
Chương 273: Tuyển sơn đại điển bắt đầu (1)

Ngay trong nháy mắt mà âm thanh của Thanh Dương chưởng giáo vừa mới rơi xuống thì vô số các đệ tử ngoại sơn đều bộc phát ra chiến ý sôi trào. Ánh mắt của từng đệ tử đều nhìn chằm chằm về phía kim tự tháp do 9990 bệ đá hình thành đang lơ lửng trên bầu trời kia...

Những bệ đá này đại biểu cho số lượng các đệ tử sẽ được nội sơn thu nhận trong lần tuyển sơn đại điển này, chỉ có 9999 người.

Thế nhưng tổng số các đệ tử ngoại sơn lại cao tới mấy vạn người. Nói cách khác, đến cuối cùng thì tuyệt đại đa số các đệ tử sẽ bị đào thải đi ra. Có thể nói cạnh tranh như vậy là tương đối kịch liệt.

Muốn đứng vững gót chân ở trên một tòa bệ đá, đồng thời giành được cái vị trí này, vậy lẽ dĩ nhiên là cần phải trải qua từng trận chiến đấu hết sức gian khổ. Quan trọng là phải tạo thành hiệu quả uy hiếp những đệ tử khác không dám tranh chấp cùng với mình nữa.

Vô số ánh mắt của các đệ tử giao nhau, tựa như có từng tia lửa bắn tung tóe mà ra.

Oanh!

Đột nhiên, có nguyên khí bộc phát ở một nơi nào đó. Đây tựa như là một cái kíp nổ, triệt để kích nổ thùng thuốc nổ ở nơi ngoại sơn này. Chỉ thấy trong nháy mắt tiếp theo thì có vô số thân ảnh bắn mãnh liệt mà ra. Số lượng người đông tới mức nếu như đứng từ xa nhìn lại thì cảnh tượng này giống như một bầy châu chấu phóng lên tận trời. Cả đám đều lao về hướng những toà bệ đá đang lơ lửng ở giữa không trung kia.

Cảnh tượng này quả thật hùng vĩ tới cực điểm.

-Đi thôi! Hôm nay chính là thời điểm mà chúng ta ra oai rồi!

Lục Phong đưa mắt nhìn qua cảnh tượng này, lập tức cũng cười lạnh thành tiếng. Ánh mắt của hắn tràn đầy vẻ lạnh lùng mà nhìn về phía đám người Chu Nguyên ở cách đó không xa. Sau đó hắn rung mạnh tay áo lên, theo đó có nguyên khí hùng hồn bộc phát mà ra, đỡ lấy cả người Lục Phong phóng lên tận trời.

Ở tại phía sau lưng Lục Phong, rất nhiều đệ tử bản thổ của Thánh Châu đại lục với thực lực không kém như Dương Tu, Tần Trấn cũng bắn mãnh liệt mà ra, theo sát phía sau lưng của Lục Phong với khí thế hùng hổ dọa người khiến cho không người dám ngăn cản ở phía trước.

-Mọi người, chúng ta cũng xông tới đi!

Chu Nguyên nhìn lấy cảnh tượng quang ảnh lướt qua đầy trời trước mắt, cũng hít sâu một hơi, từ nơi sâu trong đôi mắt dần dần hiện lên một luồng chiến ý sôi trào.

Ánh mắt của đám người Triệu Côn, Tống Uyển Khê cùng Kiều Tu cũng tràn đầy vẻ nóng bỏng, đồng thời gật đầu.

Trải qua ba tháng vất vả tu luyện. Ngày hôm nay chính là thời điểm kiểm chứng những gì mà bọn họ đã thu hoạch được trong ba tháng qua ấy.

Oanh!

Nguyên khí đồng thời phun trào, thân ảnh của đám người Chu Nguyên cũng cùng lúc bắn mãnh liệt mà ra. Mấy chục đạo thân ảnh ấy hội tụ vào chung một chỗ cũng khiến cho người ta phải chú ý.

Mới chỉ qua mười mấy hơi thở ngắn ngủi thì rất nhiều người đã đặt chân lên trên những bệ đá ở dưới cùng kia. Bất quá, ngoại trừ một số cực ít người lựa chọn dừng lại thì càng nhiều người lại chẳng có nửa điểm chần chờ, trực tiếp coi đây là bàn đạp để tiếp tục lướt mình hướng lên phía trên, lại một lần nữa chinh phục những bệ đá ở trên cao.

Ai cũng biết được, người có thể chiếm lấy vị trí càng cao thì thực lực của người đó cũng càng mạnh. Đây không chỉ là vấn đề thứ tự khác nhau mà đãi ngộ mà những người ở trên nhận được sau này cũng sẽ càng cao hơn.

Thế nên ai cũng muốn dốc hết khả năng để đi lên vị trí càng cao hơn của Kim Tự Tháp, mà không phải là chỉ lẹt đẹt ở phía dưới đáy Tháp.

Đương nhiên, cũng không phải là ai đều có đủ thực lực cũng như can đảm để làm như vậy. Đối với những đệ tử chỉ có dự định chiếm lấy một vị trí tiến vào nội sơn liền thỏa mãn mà nói thì lựa chọn của bọn họ chính là dừng lại. Bọn hắn đứng tại vị trí trung tâm của bệ đá, biểu lộ ra quyết tâm muốn tranh đoạt tòa bệ đá này.

Mà bất kỳ ai có ý muốn tranh đoạt với bọn họ sẽ bước chân vào trong toà bệ đá ấy. Hai người bọn họ sẽ giao chiến cùng với nhau để quyết định quyền sở hữu của tòa bệ đá là thuộc về ai.

Thế là, chỉ qua mấy phút đồng hồ ngắn ngủi thì tại trên rất nhiều bệ đá ở phía dưới đã bộc phát ra từng trận chiến đấu cuồng nhiệt. Trên từng bệ đá, bóng người đều trực tiếp động thủ chém giết.

Cả đất trời đều bị bao phủ bởi những âm thanh khi nguyên khí va chạm cùng nổ tung.

Cùng lúc đó, tại trên tầng mây nguyên khí ở phía trên cao cũng đang có rất nhiều ánh mắt phóng xuống, nhìn qua từng toà bệ đá đang có nguyên khí va chạm kia.

Thanh Dương chưởng giáo nhìn qua năm người đang ngồi bên cạnh mình, cười nói:

-Cũng không biết trong lần này thì vị trí đứng đầu của tuyển sơn đại điển sẽ rơi vào trong tay người nào?!

Nghe vậy, vị Phong chủ của Kiếm Lai phong có tên là Linh Quân đang ngồi bên phải của Thanh Dương chưởng giáo cười một tiếng ôn hòa, nói:

-Nghe nói người thanh niên Lục Phong của Lục gia kia đang tạm thời tạm giữ vị trí đứng đầu trong 10 người nổi bật của ngoại sơn. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hắn chính là người có khả năng nhất để giành được vị trí đứng đầu của lần tuyển sơn đại điển này.

Nghe vậy, Liễu Liên Y, Phong chủ của Tuyết Liên phong đang ngồi bên trái của Thanh Dương chưởng giáo cũng liếc mắt nhìn qua, dường như trong giọng nói còn chứa ẩn ý mà nói:

-Nghe nói người thanh niên Lục Phong này đã sớm được Linh Quân Phong Chủ chọn trúng. Nếu như kết thúc tuyển sơn đại điển thì chỉ sợ là hắn sẽ trực tiếp gia nhập vào Kiếm Lai phong rồi còn gì? Trong những năm này thì Kiếm Lai phong cũng đã đoạt được không ít những mầm mống tốt đẹp đấy chứ!

Linh Quân Phong chủ mỉm cười nói:

-Dù sao mức độ tích lũy của Kiếm Lai phong chúng ta vẫn còn rất thấp. Thế nên cũng chỉ đành tìm thêm một chút đệ tử. Còn nếu như đem so cùng với Thương Huyền Phong thì vẫn còn kém hơn rất nhiều.

Thanh Dương chưởng giáo cười nhạt, nói:

-Để Kiếm Lai phong có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay thì không thể không nhắc tới công lao của Linh Quân Phong Chủ.

-Nói gì thì nói, Thương Huyền tông cũng chính là tâm huyết của lão sư để lại. Lẽ dĩ nhiên là ta cũng phải góp công góp sức xây dựng cho tông môn rồi. -Linh Quân Phong Chủ lại cười nói.

Nghe được câu nói này thì Thanh Dương chưởng giáo vẫn mang vẻ mỉm cười trên mặt. Tuy nhiên đôi mắt của Phong chủ Tuyết Liên Phong, Liễu Liên Y, lại hơi khép lại một chút với biên độ nhỏ không thể thấy.

-Khởi bẩm chưởng môn, mặc dù đúng là Lục Phong nắm giữ phần thắng rất lớn trong lần tuyển sơn đại điển này. Thế nhưng cũng có một người có đủ khả năng để sánh ngang cùng với Lục Phong. -Ngay tại lúc này, có một bóng người đang vốn đang ở sau lưng Thanh Dương chưởng giáo lại đứng ra, cung kính nói.

Ánh mắt của mấy người nhìn lại thì chỉ thấy người này chính là người từng dẫn theo Chu Nguyên gia nhập vào Thương Huyền tông, Mục Vô Cực.

-Ồ? -Thanh Dương chưởng giáo nghe vậy thì cười một tiếng, hỏi lại:

-Chẳng lẽ là cô bé hậu bối của Phong chủ Hồng Nhai phong kia à?

Nghe được lời này của Thanh Dương chưởng giáo thì Cố Thiên Hồng, vị Phong chủ Hồng Nhai phong với thân thể màu ánh kim kia lại nhếch môi cười cười, thanh âm vang rõ như tiếng sấm:

-Mặc dù thiên phú của tiểu nha đầu kia cũng không tệ lắm, thế nhưng vẫn còn kém hơn một chút so với Lục Phong. Nếu như xảy ra tranh chấp mà nói thì hẳn là phần thắng sẽ không cao.

Mục Vô Cực cũng là cười một tiếng, nói:

-Thiên phú của Hồng Y hết sức kinh người. Nếu như có thể cho cô bé một chút thời gian thì sợ là sẽ chẳng người nào trong lần tuyển sơn đại điển này có thể địch nổi. Bất quá người mà ta đề cập tới cũng không phải là Cố Hồng Y, mà là một cậu nhóc có tên là Chu Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment