Nói đoạn, Mục Vô Cực duỗi tay chỉ về hướng phía dưới. Sáu vị đứng đầu cũng nhìn theo ngón tay của Mục Vô Cực chỉ, sau đó liền nhìn thấy cảnh tượng Chu Nguyên đang chỉ huy một nhóm đệ tử không ngừng lướt qua từng toà bệ đá và hướng lên phía trên.
Mà tại ở phía trước, cách đám người Chu Nguyên không xa chính là nhóm người của Lục Phong.
Có thể nhìn ra được, hai nhóm đội ngũ này đã bao gồm gần như tất cả những đệ tử nổi bật trong thế hệ này của ngoại sơn Thương Huyền tông.
-Thực lực của cậu nhóc này chỉ mới ở mức Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên mà thôi, vậy mà lại có thể thu phục được nhiều người như vậy? -Trong giọng nói của Liễu Liên Y, Phong Chủ Tuyết Liên Phong, tràn đầy vẻ hăng hái.
-Thần hồn của cậu ta cũng không hề yếu, hẳn là đã bước vào Thực cảnh, khó trách khó trách.
Chỉ đảo mắt thì Liễu Thiên Y đã nhận ra thần hồn của Chu Nguyên hết sức mạnh mẽ.
Vị lão nhân lông mày trắng của Linh Văn Phong cũng nhìn lại. Trên khuôn mặt buồn rười rượi của ông ấy cũng hiện lên một chút hứng thú, nói:
-Thiên phú của thần hồn cũng không tồi. Hẳn là đã có chút tạo nghệ trên phương diện Nguyên Văn.
Mục Vô Cực nói:
-Chàng trai Chu Nguyên này đến từ Thương Mang đại lục. Hắn đã từng bộc lộ ra tài năng của mình ở trong Thánh Tích Chi Địa, cuối cùng thu hoạch được một giọt Thánh huyết tẩy lễ của lão tổ.
Lời này vừa nói ra thì thần sắc của sáu vị đứng đầu đều hơi ngưng tụ lại, bầu không khí chợt có chút trầm mặc.
Thanh Dương chưởng giáo chậm rãi nói:
-Lão sư đã thân hóa ngàn vạn. Người mất đi ở trong Thương Huyền Thiên, tạo nên rất nhiều nơi Thánh Tích Chi Địa. Bất quá người có thể thu hoạch được Thánh huyết tẩy lễ lại không nhiều. Từ điểm này xem ra thì chàng trai Chu Nguyên này cũng có thực lực đáng kể.
Cố Hồng Thiên, Phong chủ của Hồng Nhai phong, nắm chặt lấy năm ngón tay. Dưới cơn giận dữ của hắn thì không gian trong lòng bàn tay dường như đều bị bật nát. Ánh mắt của hắn có chút âm trầm, trong giọng nói tràn đầy vẻ giận dữ:
-Bọn Thánh Cung súc sinh này!!!
Hiển nhiên, kẻ có hiềm nghi lớn nhất gây ra cái chết của Thương Huyền lão tổ năm đó chính là đám người Thánh Cung kia.
Chẳng qua hiện tại thì uy thế của Thánh Cung rất lớn. Hơn nữa đứng sau lưng của đám người này chính là Thánh tộc với thực lực kinh khủng kia. Cho nên ngay cả một tông môn mạnh mẽ như Thương Huyền tông cũng chỉ có thể chôn mối hận giết sư này ở trong lòng.
Không khí quanh thân của Liễu Liên Y cùng lão nhân lông mày trắng cũng trở nên lạnh lùng rất nhiều.
Cuối cùng, Thanh Dương chưởng giáo khoát tay áo, âm thanh trầm thấp nói:
-Nên lấy đại cục làm trọng!
-Hừ!
Trong đôi mắt của Liễu Liên Y lướt qua vẻ tức giận. Nàng hừ lạnh một tiếng, còn đang định nói thêm điều gì, thế nhưng cuối cùng vẫn cố nín nhịn xuống. Lúc này, gương mặt tuyệt mĩ lại hiện lên vẻ lạnh lùng cực điểm.
Lão nhân lông mày trắng cũng rủ xuống mí mắt, duy trì trầm mặc.
Linh Quân, Phong chủ của Kiếm Lai phong cũng khẽ thở dài một hơi.
Khuôn mặt của Phong chủ Lôi Ngục phong vẫn không có biểu tình như cũ.
Thanh Dương chưởng giáo cười cười, khuyên bảo đám người vài câu, sau đó lại rời ánh mắt nhìn về phía dưới nơi rất nhiều các đệ tử đang tiến lên không ngừng kia. Lực chú ý còn đặc biệt nhìn vào nơi Chu Nguyên đang lãnh đạo mấy chục người phóng không ngừng về phía đỉnh của Kim Tự Tháp.
Thanh Dương chưởng giáo nhìn chăm chú vào thân ảnh tuổi trẻ ấy, nói khẽ:
-Vậy chúng ta cùng mong chờ, để xem cậu trai trẻ này sẽ có thể mang đến cho chúng ta niềm kinh hỉ lớn tới nhường nào đi...
Giữa bầu trời, 9999 tòa bệ đá sắp xếp thành hình Kim Tự Tháp lơ lửng ở giữa không trung, tỏa ra ánh sáng chói lọi dưới sự chiếu rọi của ánh nắng mặt trời.
Oanh! Oanh!
Mà ngay tại lúc này, đang có từng đợt lốc xoáy nguyên khí hết sức cuồng bạo phát tán ra từ trên từng tòa bệ đá này.
Chỉ thấy có hằng hà sa số những bóng người đang lần theo từng tòa bệ đá mà lên, mục tiêu của bọn họ là tiến lên cao không ngừng.
Quy tắc thi đấu của tuyển sơn đại điển cũng không nhiều, trái lại lại hết sức đơn giản. Nói đơn giản là ở vị trí trung tâm của mỗi tòa bệ đá sẽ được đặt một chiếc bồ đoàn. Chỉ cần có người có thể ngồi được lên trên chiếc bồ đoàn này trong thời gian một nén nhang cháy mà không bị quấy nhiễu thì tòa bệ đá ấy sẽ lập tức đóng lại, cấm chỉ người bên ngoài tiến vào. Điều này cũng đồng nghĩa với việc là vị trí tòa bệ đá này đã bị người đó đoạt được.
Mà để có thể đạt tới mục tiêu này thì các đệ tử có thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào cũng được.
Thế nên, có một tình huống thường xảy ra là nếu như xuất hiện một người với thực lực mạnh mẽ giữ lấy một tòa bệ đá thì những người không địch nổi khác sẽ liên hợp lại với nhau cùng vây công người này. Nhìn chung cảnh tượng là hỗn loạn tưng bừng.
Vút! Vút!
Đám người Chu Nguyên, Tống Uyển Khê cùng Triệu Côn hội tụ vào chung một chỗ, tạo thành một đoàn đội với sức mạnh to lớn. Cả nhóm đều đang cố gắng không ngừng leo lên từng tòa bệ đá. Cho đến nay thì tốc độ của bọn hắn vẫn chưa có dấu hiệu suy giảm nào cả.
Hiện nay đang có khoảng 50 người có thể ở trong cùng độ cao với nhóm người Chu Nguyên. Để có thể đến được vị trí này thì không ai không phải là đệ tử tinh anh của ngoại sơn. Tuy nhiên, mục tiêu của những người này cũng không chỉ là dừng ở nơi đây, mà mỗi người bọn họ đều muốn tiến vào top mười0 của tuyển sơn đại điển. Thế nên đây vẫn chưa phải là nơi mà bọn hắn cần dừng lại.
Điều đáng chú ý nhất trong nhóm người này ,ngoại trừ đoàn người Chu Nguyên ra thì tại phía bên phải không xa phía trước cũng đang có một đoàn đội đang phóng qua từng tòa bệ đá với tốc độ khá nhanh. Nhóm người này chính là những đệ tử bản thổ của Thánh Châu đại lục dưới sự cầm đầu của Lục Phong.
Thỉnh thoảng thì ánh mắt của thành viên hai bên sẽ va đụng vào nhau. Ánh mắt của hai bên ác liệt tới mức khiến cho tưởng như không khí đều sinh ra đốm lửa.
Tuy nói dù cho có gộp cả nhân số của hai bên vào thì cũng chẳng đáng là bao so với toàn bộ quần thể các đệ tử ngoại sơn. Thế nhưng trong tổng số hơn vài vạn đệ tử ngoại sơn ấy thì chỉ có hai nhóm người bọn họ là hai đoàn thể có người lãnh đạo mạnh mẽ. Thế nên mỗi hành vi cử chỉ cũng như động thái của hai nhóm người đều sẽ gây nên sự chú ý đặc biệt của người khác.
Cũng bởi vì vậy, ở những tòa bệ đá mà hai nhóm người đi qua thì những đệ tử khác ở trên cùng tòa bệ đá sẽ vội vàng lùi lại, không dám xảy ra tranh chấp cùng với bọn hắn.
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, hai nhóm người đã vượt qua rất nhiều tòa bệ đá. Đến tận bây giờ thì bọn họ đã tiếp cận với khu vực phía trên của Kim Tự Tháp.
Có thể đặt chân lên tòa bệ đá ở chỗ này thì đã được xếp vào hàng top mười.