Vù vù!
Những lưỡi đao gió màu xanh nhiều tựa như nước biển. Chúng bao phủ mỗi một góc hẻo lánh của tòa bệ đá màu vàng. Khi di chuyển, những lưỡi đao gió này phát ra âm thanh vù vù tựa như bầy ong. Mỗi một lưỡi đao gió đều cực kỳ sắc bén, khiến cho khi người ta nhìn vào sẽ sản sinh ra sự sợ hãi trong lòng.
Chỉ trong khoảng thời gian chiến đấu ngắn ngủi thì Lục Phong đã thể hiện ra những thủ đoạn không hề tầm thường. Hiển nhiên, điều này cũng khẳng định việc chẳng phải vô cớ mà Lục Phong được coi là người đứng đầu trong số mười đệ tử đứng đầu của ngoại sơn.
Chỉ nhìn vào những lưỡi đao gió bay đầy trời đang vờn quanh vị trí trung ương kia thôi thì người đang đứng xem đã cảm thấy hốt hoảng thay cho Chu Nguyên rồi.
-Giết!
Sự lạnh lùng trong mắt của Lục Phong đã đạt tới mức cực điểm. Hắn không chút do dự mà nắm bàn tay lại. Chỉ thấy những lưỡi đao gió đang bay đầy trời ấy lại đột nhiên chấn động. Ngay sau đó có từng tiếng gió rít vang lên, chỉ thấy biển trời đao gió này dồn dập bay về phía Chu Nguyên đang đứng ở nơi trung tâm.
-Dù cho tốc độ của ngươi có nhanh đến đâu thì cũng không có cách nào tránh thoát khỏi phạm vi biển gió này của ta! -Khóe miệng Lục Phong nở lên một nụ cười lạnh lẽo.
Tựa hồ là Chu Nguyên cũng biết được rằng không có cách nào tránh né được, thế nên hắn cũng chỉ đứng nguyên tại vị trí cũ mà chưa từng cử động. Chỉ là trên gương mặt hiện lên vẻ nghiêm trọng chưa từng có mà đối diện với vô số những lưỡi đao gió đang lao đến trên người mình từ bốn phương tám hướng kia.
Trong mỗi một lưỡi đao gió này đều có ẩn chứa một luồng nguyên khí cực kỳ sắc bén. Thế nên nếu như bị vây ở bên trong vòng công kích của những lưỡi đao gió này, thì dù cho có là cao thủ cảnh giới Thái Sơ cảnh tam trọng thiên hay tứ trọng thiên đi nữa, thì kết cục cuối cùng cũng chỉ có một, đó chính là bị vạn tiễn xuyên tâm.
Mà Chu Nguyên, chỉ với tu vi Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên, khi đang bị vây trong vòng vây của những lưỡi đao gió này thì tình huống của hắn lại càng không ổn.
Tại trong vô số những cái nhìn soi mói thì biển đao gió này gào thét mà tới, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã bao phủ lại thân hình của Chu Nguyên.
Két xoẹt!
Vô số có những âm thanh chói tai do mặt đá hoàng kim của tòa bệ đá bị hàng trăm hàng ngàn những lưỡi đao gió cắt chém vang lên.
Thế công của những lưỡi đao gió này liên miên không dừng, tưởng như vô cùng vô tận.
Trải qua một lúc lâu thì đợt tiến công của biển đao gió được hình thành từ nguyên khí cùng cơn gió ở xung quanh mới dần ngừng lại. Cùng với đó thì vô số ánh mắt của những người đứng xem cũng dồn dập nhìn về phía vị trí lúc trước của Chu Nguyên.
Chỉ thấy trong màn khói bụi mịt mờ nơi trung tâm ấy, thân hình của Chu Nguyên vẫn đứng thẳng tại chỗ như cũ.
Trên mặt của Lục Phong hiện lên nụ cười lạnh lùng. Đúng là chỉ có tìm chết mới dám đón đỡ trực diện thế công của biển đao gió này của hắn. Đừng nói là cảnh giới của Chu Nguyên mới dừng ở Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên, dù cho có là cao thủ Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên ở đây thì cũng phải nhận lấy cái kết cục bị thương nặng.
Tuy nhiên nụ cười trên gương mặt của Lục Phong còn chưa kịp nở rộ thì khi nhìn về phía trước, ánh mắt của hắn đã ngưng tụ lại một cách hết sức đột nhiên.
Chỉ thấy ở nơi trung tâm vụ va chạm, Chu Nguyên vẫn đang đứng thẳng ở nguyên vị trí, thân thể của hắn hơi có vẻ hư hóa, nhưng điểm đáng chú ý là cùng lúc đó, ở phía mặt ngoài thân thể của hắn đang được bao phủ bởi một lớp bảo vệ hình thành từ những mảnh lân giáp màu tử kim.
Nhìn kỹ lại thì có thể thấy ở phía trên của những mảnh lân giáp màu tử kim này còn có từng đường văn phức tạp, tỏa ra lực lượng hết sức kỳ lạ.
Rõ ràng đây là lực lượng của Nguyên văn.
Trải qua vụ va chạm thì bên trên những lân giáp màu tử kim đang bao phủ Chu Nguyên kia đã xuất hiện đầy những vết cắt chém. Thậm chí có một số lân giáp đã bị chém vỡ ra từng mảnh. Thế nhưng trên tổng thể mà nói thì biển đao gió với lực công kích mạnh mẽ kia lại không thể phá vỡ được lớp phòng ngự này của Chu Nguyên.
Chứng kiến được loại kết quả này thì những người đứng xem không nhịn được kinh ngạc mà hô thành tiếng. Thế là tiếng bàn luận xôn xao vang lên đầy trời.
Ai cũng không ngờ rằng thế công với sức mạnh đủ để khiến cho cao thủ cảnh giới Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên bị thương kia lại để cho Chu Nguyên có thể ngăn cản một cách dễ dàng như vậy...
-Không tồi! Chắc hẳn chàng trai này tu luyện Hóa Hư Thuật đây mà? Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi mà có thể tu luyện Hóa Hư Thuật tới cảnh giới cao như thế này, từ điểm này cũng có thể thấy được thiên phú không tầm thường của cậu ta. -Trên tầng mây nguyên khí, Thanh Dương chưởng giáo gật nhẹ đầu, nói.
Cố Thiên Hồng, Phong chủ của Hồng Nhai phong cũng rất đồng ý. Hắn cất tiếng, giọng to như sấm rền, nói:
-Nhìn bộ dáng của lớp Tử Kim Lân kia thì chắc hẳn chàng trai này còn tu cả ngoại luyện. Ta cảm thấy hắn rất thích hợp để đi trên con đường ngoại luyện.
Vị lão giả lông mày trắng với khuôn mặt buồn khổ của Linh Văn phong kia lại lắc đầu, nói:
-Mặc dù lớp Tử Kim Lân kia là một trong những nguyên nhân giúp cho cậu nhóc này có thể ngăn trở được pháp thuật Phong Hải Thuật của Lục Phong, thế nhưng đây cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu. Điểm mấu chốt rút giúp cho cậu ta chống đỡ qua được tình thế hung hiểm này chính là bởi vì cậu ta đã kịp khắc họa một đạo Nguyên văn phòng ngự tứ phẩm lên phía trên Tử Kim Lân.
-Thế nên theo ta thấy thì lựa chọn tu hành Nguyên văn lại càng thích hợp cho Chu Nguyên hơn là đi theo con đường ngoại luyện. Nhiều khi tu luyện ngoại luyện khiến cho sức mạnh cơ bắp quá mạnh, ảnh hưởng đến đầu óc.
Cố Thiên Hồng nghe vậy thì trừng mắt, tức giận mà nói:
-Lão Bạch, lão lại tào lao cái gì đấy?! Đừng quên người ta lựa chọn tu hành Nguyên văn giống lão cũng là bởi vì họ đã không còn con đường nào khác có thể đi. Đã thế thì làm sao có thể so sánh được với ngoại luyện của chúng ta?!
Lão giả lông mày trắng chỉ lắc đầu thở dài:
-Đúng là đàn gảy tai trâu, ngu dốt không sửa.
Đôi mắt phượng của Liễu Thiên Y, Phong chủ của Tuyết Liên Phong lại nhìn về phía Linh Quân, nói:
-Xem ra thì việc Lục Phong muốn đoạt lấy vị trí thứ nhất trong tuyển sơn đại điển cũng chẳng phải là dễ dàng đâu nhỉ?!
Linh Quân, Phong chủ của Kiếm Lai Phongnghe vậy thì cười một tiếng đầy ôn hòa, nói:
-Câu nói ấy của Liễu phong chủ lại sai mất rồi. Theo ta thấy thì đây chỉ là thủ đoạn thăm dò của Lục Phong mà thôi. Nếu ngay cả những chiêu thức bình thường thế này mà cậu Chu Nguyên kia cũng không đỡ nổi, vậy thì kẻ này quả là chẳng xứng đáng là đối thủ ngang tầm với Lục Phong.
-Từ đầu trận chiến tới giờ thì luôn là Lục Phong nắm giữ quyền chủ động trong tay. Có thể nói chàng trai Chu Nguyên chỉ với thực lực Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên này lại có thể chống đỡ được đến tận bây giờ cũng đã là rất tốt rồi. Nhưng nếu như nói cậu ta vẫn còn có thể tiếp tục chống đỡ thậm chí là chiến thắng được Lục Phong thì chỉ sợ là rất khó.