Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 283 - Chương 282: Thiên Nguyên Bút Tiến Hóa! (1)

Chưa xác định
Chương 282: Thiên Nguyên bút tiến hóa! (1)

Đột nhiên có một cột ánh sáng màu xanh lao ra từ trên đỉnh đầu của Lục Phong rồi phóng lên tận trời. Từ cột ánh sáng màu xanh ấy, có thể nhìn thấy có một thanh thanh phong trường kiếm đang phát ra những tiếng kiếm reo trong trẻo mà to rõ.

Các đệ tử đang đứng xem ở phía dưới đầu có thể cảm nhận được một luồng uy áp lăng lệ phát tán ra từ trong thanh trường kiếm ấy.

Vô số những ánh mắt mang theo vẻ kinh hãi mà nhìn chăm chú lên thanh kiếm này. Chỉ thấy có những đường vân hết sức cổ xưa khắc họa ở bên trên thân của thanh trường kiếm. Ánh sáng xanh xung quanh thanh kiếm thể hiện ra sự thần bí cùng sức mạnh. Nơi chuôi kiếm được bao phủ bởi một cặp móng vuốt tựa như của một con chim ưng.

Hiển nhiên, cấp độ của thanh trường kiếm Thanh Ưng đã vượt xa so với sức mạnh nên có của Huyền Nguyên binh.

Trên tầng mây nguyên khí, Thanh Dương chưởng giáo quan sát cây trường kiếm Thanh Ưng một lúc rồi nói:

-Nghe nói Lục gia có một món bảo vật tên là "Thanh Ưng Kiếm". Món bảo vật này có cấp độ Thiên Nguyên binh trung phẩm. Người chế tạo đã dung hợp linh hồn của một con Nguyên thú lục phẩm, mỏ ưng của Thanh Thần Ưng cùng với lông vũ của nó đề luyện hóa thành cây kiếm này.

-Tuy rằng thanh kiếm trước mắt mà Lục Phong lấy ra này có được hình thái giống với trong miêu tả của "Thanh Ưng Kiếm". Thế nhưng chỉ giống ở bề ngoài, lại không có được sự sắc bén nên có. Đây hẳn chỉ là một sản phẩm mô phỏng.

-Tuy nhiên, dù có thế thì thanh kiếm mô phỏng này cũng đã đạt đến cấp độ Chuẩn Thiên Nguyên binh. Đối với những đệ tử chỉ có cảnh giới Thái Sơ mà nói thì đây sẽ là một thứ vũ khí có sức sát thương không tầm thường.

Lông mi của Liễu Liên Y không nhịn được cau lại, nói:

-Phải cậy nhờ vào đồ vật bên ngoài để dành chiến thắng. Dù cho có đạt được mục đích thì cũng chỉ là thắng mà không võ.

Nghe vậy thì Phong Chủ Linh Quân lại cười một tiếng, nói:

-Tuyển sơn đại điển cũng không có quy định rằng các đệ tử không được sử dụng Nguyên binh. Dù sao thì bản thân đệ tử phải có được cơ duyên tốt đẹp thì mới có cơ hội sở hữu được Nguyên binh. Mà đồng dạng thì cơ duyên cũng là một phần của thực lực.

Sau khi tuyển sơn đại điển kết thúc thì Lục Phong sẽ gia nhập Kiếm Lai Phong. Thế nên Phong Chủ Linh Quân mới hết sức ủng hộ Lục Phong giành được vị trí thứ nhất như vậy. Bởi lẽ khi ngay cả người đứng đầu của tuyển sơn đại điển cũng lựa chọn gia nhập vào Kiếm Lai Phong thì sẽ tạo thành một tín hiệu thu hút những đệ tử khác đi theo. Đến lúc đó, khi mà có các đệ tử gia nhập không ngừng thì thực lực của Kiếm Lai Phong sẽ càng lúc càng lớn mạnh.

Liễu Liên Y chỉ liếc mắt nhìn Linh Quân một chút rồi cũng không nói thêm điều gì. Dù sao cũng đúng thật là không có quy định rằng các đệ tử không được sử dụng Nguyên binh trong tuyển sơn đại điển.

“Cậu nhóc, đừng có chịu thua một cách dễ dàng như vậy đấy...”. Đôi mắt đẹp của Liễu Liên Y nhìn về phía Chu Nguyên, âm thầm cổ vũ ở trong lòng.

Từ trước đến nay thì Liễu Liên Y vẫn luôn không quá ưa thích Linh Quân. Tuy nói bây giờ hai người đã đều là đồng môn, nàng cũng chẳng làm gì được hắn. Thế nhưng nếu như có thể chứng kiến được sự việc gì làm cho Linh Quân không thoải mái thì ngược lại, đối với Liễu Liên Y mà nói thì đây lại là một tin tức tốt.

Dưới cái nhìn chăm chú của vô số người, bên trên tòa bệ đá Hoàng Kim, Chu Nguyên cũng hơi nhíu mày nhìn qua thanh trường kiếm màu xanh đang lơ lửng giữa không trung kia. Áp lực mà thanh kiếm này phát ra mạnh tới mức khiến cho Chu Nguyên cảm thấy có chút kinh hãi.

Tuy nhiên Chu Nguyên cũng nhận ra rằng cây Thanh Ưng Kiếm này của Lục Phong vẫn chưa đạt tới cấp độ của Thiên Nguyên binh chân chính. Bởi lẽ khi Binh khí đã đạt tới cấp độ Thiên Nguyên binh thì chúng sẽ có khả năng điều khiển được nguyên khí trong thiên địa, có thể nói là có uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Mà hiển nhiên là cây kiếm này của Lục Phong vẫn còn có khoảng cách với cấp độ này một chút.

Nhưng dù vậy thì đây cũng là một thanh kiếm có uy lực mạnh hơn rất nhiều so với Huyền Nguyên binh. Có thể coi cấp độ của nó được xếp vào giữa Huyền Nguyên binh cùng Thiên Nguyên binh.

-Thật là phiền phức! -Chu Nguyên lẩm bẩm nói.

Lục Phong vốn có tu vi Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên, nguyên khí cực kỳ hùng hậu. Thế mà bây giờ lại nhận được sự trợ giúp của cây Thanh Ưng Kiếm này thì quả thực là như hổ thêm cánh. Với trạng thái bây giờ của Lục Phong thì chỉ sợ đã được coi là vô địch trong hàng ngũ những đệ tử có cảnh giới Thái Sơ tứ trọng thiên.

Tại lúc mà sắc mặt của Chu Nguyên vẫn còn đang ngưng đọng, ánh mắt lạnh lùng của Lục Phong lại nhìn thẳng vào hẳn, thản nhiên nói:

-Ngươi cũng đừng có oán trách rằng ta lại sử dụng tài nguyên của gia tộc để bắt nạt ngươi. Phải biết xuất thân của ta vốn là Lục gia, đây cũng được coi là một phần thực lực của ta. Chính bởi vậy ta cũng sẽ không vì mặt mũi mà bỏ qua loại ưu thế này. Nếu có kẻ thật vì mặt mũi mà làm như vậy thì chỉ có thể nói là hắn quá ngu.

Trong lời nói của Lục Phong tràn đầy vẻ kiêu căng. Dù sao, không thể phủ nhận rằng xuất thân tốt đẹp cũng là một phần cơ duyên cùng thực lực của các đệ tử.

Lục Phong vừa nói xong, cũng không đợi Chu Nguyên có phản ứng gì thì hắn đã chập tay tạo thành một dạng kiếm ấn, quát nhẹ lên một tiếng:

-Kéc!

Chỉ thấy cây Thanh Ưng Kiếm đang trôi nổi ở trong cột ánh sáng màu xanh kia lại phát ra tiếng kêu của chim ưng hô ứng với tiếng quát của Lục Phong. Sau đó, cây kiếm này lại bộc phát ra đến vạn tia ánh sáng xanh. Từng tia kiếm khí cực kì sắc nhọn tràn ngập trong hư không.

Vút!

Thanh Ưng Kiếm chấn động, hóa thành một bóng sáng lao về phía Chu Nguyên với loại tốc độ cực nhanh tựa như có thể xuyên thủng cả hư không.

Trong nháy mắt thì thân thể của Chu Nguyên trở nên hư hóa, nhanh như tia chớp lùi lại phía sau.

-Tốc độ của ngươi có nhanh đến đâu cũng không thể nhanh bằng kiếm của ta được! -Lục Phong thấy thế lại cười lạnh thành tiếng.

Ông!

Chỉ thấy đột nhiên Thanh Ưng Kiếm chấn động một cái, chỉ chớp mắt thì nó đã xuất hiện ở phía trước người Chu Nguyên bằng một cách thức hết sức quỷ dị. Đầu kiếm sắc bén trực chỉ vào nơi yếu hại trên thân thể của Chu Nguyên. Kiếm khí sắc nhọn mà nó tỏa ra còn chưa chạm vào người thì trên bề mặt của những mảnh lân phiến màu tử kim đang bao bọc quanh người Chu Nguyên đã xuất hiện những vết nứt kéo dài.

Dấu hiệu này cảnh báo cho Chu Nguyên biết được, rằng nếu như để cho cây Thanh Ưng Kiếm này đâm trúng thì dù cho là Huyền Mãng Lân cũng không thể bảo vệ được hắn.

Đối với uy lực của chuẩn Thiên Nguyên binh thì những đệ tử chưa từng tu luyện phép thuật ngoại luyện như Chu Nguyên là không có cách nào có thể chống đỡ được.

Chỉ trong nháy mắt thì bóng dáng của thanh kiếm đã phóng đại, đạt tới khoảng cách rất gần người của Chu Nguyên. Cũng ngay vào lúc này, Chu Nguyên xòe bàn tay một cái, Thiên Nguyên Bút đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Dưới sự điều khiển của Chu Nguyên thì Thiên Nguyên Bút lập tức căng phồng lên. Phần lông tơ màu tuyết trắng ở phía đầu ngòi bút cũng kéo dài ra, tạo thành vô số những con rắn trắng dài quấn quanh lấy thanh kiếm màu xanh đang lao tới kia.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Thế nhưng thanh kiếm màu xanh lại quá sắc bén, lông tơ màu tuyết trắng mới chỉ tiếp xúc với vỏ ánh sáng bên ngoài của thanh kiếm thì đã bị cắt đứt tả tơi.

Thân hình của Chu Nguyên vội vàng lùi lại phía sau. Đồng thời hắn cũng liên tục cung cấp nguyên khí cho Thiên Nguyên Bút đề phân hóa ra vô số những lông tơ màu trắng như tuyết, tạo thành một mạng lưới để chống cự lại với thế tiến công của cây kiếm màu xanh kia.

Thế nhưng thanh kiếm màu xanh lại lao tới với uy thế thẳng tiến không lùi. Bất kì chướng ngại vật nào ngăn cản trên đường đi của nó cũng đều bị nó cắt chém thành từng mảnh.

Hiển nhiên, Thiên Nguyên Bút đã liên tục bại lui.

Dù sao thì lúc này Thiên Nguyên Bút mới chỉ thức tỉnh đạo Nguyên văn thứ ba mà thôi. Phẩm chất của nó cũng mới chỉ ở mức độ Huyền Nguyên binh trung phẩm. Cho dù bản thân nó đã từng là Thánh Nguyên binh, thế nhưng trạng thái lúc này của Thiên Nguyên Bút lại tựa như con hổ dữ đang trong cơn ngủ say, chẳng thể phát huy ra thực lực chân chính của mình.

Mà thân ảnh của Chu Nguyên cũng đang lùi lại phía sau không ngừng.

Về phần Lục Phong lại đang đứng ở giữa không trung, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt tràn đầy vẻ trêu tức mà đứng xem Chu Nguyên đang liên tục bại lui. Nguyên khí trong cơ thể của hắn cũng đang cung cấp một cách liên tục cho cây Thanh Ưng Kiếm kia để duy trì thế tiến công không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment