Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 289 - Chương 288: Đột Phá (1)

Chưa xác định
Chương 288: Đột phá (1)

Từng đợt nguyên khí hùng hồn, hung dữ như lang như sói bộc phát từ thể nội của Lục Phong ra khắp xung quanh, bao phủ hoàn toàn tòa bệ đá Hoàng Kim.

Trên tầng mây nguyên khí, Liễu Liên Y, Phong chủ của Tuyết Liên Phong nhíu lại lông mày, thản nhiên nói:

-Thậm chí sử dụng cả Nhiên Huyết bí thuật. Xem ra người thanh niên tên Lục Phong này đã bất chấp tất cả để đạt được vị trí thứ nhất.

Nhiên Huyết bí thuật, chính là một loại Bí pháp có tác dụng tăng lên thực lực của bản thân ở trong một thời gian ngắn, được kích hoạt bằng cách đốt cháy tinh huyết của bản thân mình. Mặc dù tác dụng mà nó mang lại là cực lớn, thế nhưng sau khi sử dụng thì người dùng sẽ phải gánh chịu di chứng không nhỏ. Hiển nhiên là Lục Phong đã không từ bất cứ một thủ đoạn nào.

Ba người Thanh Dương chưởng giáo, lão nhân mày trắng cùng Cố Thiên Hồng cũng nhíu lại lông mày. Mặc dù chính xác là tuyển sơn đại điển không có quá nhiều quy định về việc các đệ tử sử dụng bí pháp. Thế nhưng nói cho cùng thì bản chất của tuyển sơn đại điển vẫn là để cho các đệ tử có cơ hội giao lưu học hỏi. Thế nhưng bây giờ xem ra thì loại hành động này của Lục Phong đã đi ngược lại với mục đích ấy.

-Dù sao thì cũng là người trẻ tuổi, tầm mắt cao,tính cách lại háo thắng. Thế nên khi phải chịu thất bại thì khó tránh khỏi sẽ làm ra những hành động thiếu lý trí. -Phong Chủ Linh Quân cười cười, nói.

Nghe chuyện có vẻ như là Linh Quân đang trách cứ Lục Phong, thế nhưng cẩn thận nghĩ lại thì phát hiện là kẻ này đang cố tình nói nhẹ đi, biến thủ đoạn ngoan độc không từ thủ đoạn nào này của Lục Phong trở thành hành vi bắt nguồn từ lòng hiếu thắng.

Đôi môi đỏ của Phong Chủ Liễu Liên Y hơi nhếch lên, trong con ngươi cũng lộ ra vẻ trào phúng. Hiển nhiên nàng cảm thấy rất buồn cười đối với hành động đổi trắng thay đen này của Phong Chủ Linh Quân.

Tuy nhiên Liễu Liên Y cũng không nói thêm điều gì, tránh khỏi nảy sinh tranh chấp giữa hai bên. Chỉ là ánh mắt của nàng tràn đầy vẻ tiếc nuối mà nhìn về phía Chu Nguyên. Không thể phủ nhận rằng trong trận chiến ngày hôm nay thì Chu Nguyên đã thể hiện rất tốt, khi mà chỉ dùng thực lực Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên lại có thể khiến cho Lục Phong trở nên chật vật như vậy.

Chỉ đáng tiếc là chàng trai ấy vẫn là có chút không may.

Khi nhìn về phía Lục Phong thì trong ánh mắt của Phong Chủ Linh Quân đã thiếu đi vẻ khen ngợi rất nhiều. Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn sang Liễu Liên Y đang ngồi ở phía bên kia, cảm thấy có chút buồn bực trong lòng.

Mà gương mặt xinh đẹp của Lục Huyền Âm cũng vì sợ hãi mà trở nên hơi trắng bệch. Cô ta biết được, trong lòng của Phong Chủ Linh Quân đã sinh ra sự thất vọng đối với biểu hiện của Lục Phong. Dù sao chính Lục Phong mới là người chiếm cứ rất nhiều ưu thế, thế nhưng lại bị một đệ tử chỉ mới ở cảnh giới Thái Sơ nhất trọng thiên đánh cho đến mức phải dùng Nhiên Huyết bí thuật. Bây giờ, dù cho Lục Phong có giành chiến thắng thì chiến thắng ấy cũng chẳng quang vinh là mấy.

Cô ta nắm chặt lại hay nắm tay, cũng không dám bào chữa cho em họ của mình. Thế là Lục Huyền Âm chỉ có thể dùng ánh mắt tràn ngập oán hận mà nhìn về phía Chu Nguyên.

“Tên khốn kiếp!”

Cô ta mắng thầm trong lòng. Theo dự tính ban đầu, sau khi Lục Phong giành được vị trí thứ nhất của tuyển sơn đại điển với một chiến thắng cực kỳ đẹp mắt, thì hắn sẽ lựa chọn ra nhập vào Kiếm Lai Phong. Với thành tích mà Lục Phong đạt được thì hắn ta sẽ được phong chủ Linh Quân coi trọng, được nhận sự bồi dưỡng trọng điểm. Đến lúc đó thì không thể nghi ngờ là Lục Phong sẽ trở thành một trong những nhân vật đứng đầu của Thương Huyền tông trong tương lai.

Thế nhưng nào ai nghĩ tới, kế hoạch tốt đẹp là thế lại bị một tên quê mùa không biết từ đâu ra phá hỏng mất. Bây giờ dù cho có thắng thì cũng sẽ bị người ta chê trách.

“Lục Phong, nhất định phải đánh cho thằng nhãi quê mùa ấy trở thành kẻ tàn phế, khiến cho hắn phải trả giá đắt với những gì mà hắn đã gây ra.”

Mặc kệ những ánh mắt khen chê đến từ bốn phương tám hướng xung quanh, đôi mắt dữ tợn của Lục Phong lại chỉ nhìn Chu Nguyên chằm chằm. Hơn ai hết, bản thân Lục Phong cũng hiểu rằng một khi mình sử dụng loại bí pháp này thì dù cho có thắng cũng sẽ rất có khả năng là sẽ bị người khác chê bai, lên án. Thế nhưng hắn đã không có cách nào khác, hắn không thể để Chu Nguyên cướp đi vị trí thứ nhất của tuyển sơn đại điển của mình. Phải biết Lục Phong đã đánh cược tất cả tiền đồ tương lai của mình vào cái vị trí này rồi.

Cho nên, dù cho hành động này sẽ tạo thành một vết nhơ trong lý lịch của mình thì Lục Phong cũng nhất định phải đoạt được cái vị trí thứ nhất kia vào trong tay.

Đối với ánh mắt đầy dữ tợn kia của Lục Phong, Chu Nguyên chỉ hơi nhíu mày, lạnh nhạt nói:

-Muốn giành lấy vị trí thứ nhất thì hãy dùng thực lực của mình mà tranh đoạt. Đừng dùng những lời lẽ đe dọa tràn đầy vẻ ngây thơ như thế nữa.

Lục Phong giận quá mà cười, nói:

-Được, được lắm, nếu ngươi đã muốn tìm cái chết thì ta sẽ giúp ngươi thực hiện mong muốn này!

Dứt lời, Lục Phong lập tức điều khiển nguyên khí, bộc phát ra một luồng uy áp từ trong cơ thể ra bên ngoài, trực tiếp làm cho thân thể của Chu Nguyên trở nên nặng nề.

Nếu như Lục Phong vẫn chỉ là ở cảnh giới Thái Sơ tứ trọng thiên thì Chu Nguyên còn có thể dùng một vài biện pháp để đền bù chênh lệch giữa hai bên. Thế nhưng tại thời khắc mà tu vi của Lục Phong đột phá tới cấp độ ngũ trọng thiên thì chênh lệch giữa hai người bọn họ đã kéo ra quá xa rồi.

Thân hình Lục Phong bay lên chậm rãi, dưới chân tựa như cưỡi mây đạp gió.

Mà nguyên khí ở sau lưng hắn cũng tụ tập lại tràn ngập trong không gian, lại một lần nữa, biến thành một mảnh sao trời màu xanh.

-Tinh Thần Điển, Thanh Tinh!

Nguyên khí tụ tập điên cuồng vào sau lưng của Lục Phong, cuối cùng chỉ thấy từ sau lưng hắn dâng lên một ngôi sao màu xanh cực kỳ to lớn. Ngôi sao ấy phát ra từng luồng dao động hết sức kinh người.

Ngôi sao màu xanh này chứa đựng tất cả nguyên khí mà Lục Phong có thể sử dụng bây giờ. Hiển nhiên, đến giờ phút này thì hắn đã không còn kiên nhẫn để trận chiến kéo dài thêm nữa, mà chỉ muốn bằng một chiêu phân ra thắng bại.

Chịu ảnh hưởng của ngôi sao to lớn màu xanh sau lưng Lục Phong, rất nhiều đệ tử đều biến sắc mặt. Ngay cả những người có thực lực cao cường như Cố Hồng Y, Dương Tu cũng không thể đứng vững. Đối diện với thế công mạnh mẽ tới trình độ này thì không ai với tu vi ở dưới cấp độ ngũ trọng thiên có thể ngăn cản được.

Tận mắt nhìn thấy ngôi sao màu xanh kia từ từ dâng lên, Chu Nguyên là người phải đối đầu trực diện thì lại càng cảm thấy áp lực lớn hơn. Lúc này, sắc mặt của hắn đã trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Chu Nguyên hiểu được, chỉ với thực lực Thái Sơ cảnh nhất trọng thiên thì không thể nào ngăn cản được chiêu tấn công này.

-Nếu đã như vậy...

Chu Nguyên hơi nhắm hờ mắt lại.

Nhìn thấy Chu Nguyên có hành động khác thường thì rất nhiều người đều nhìn lại với vẻ nghi ngờ.

Ngay tại lúc mà mọi người vẫn còn nghi hoặc cùng không hiểu thì bỗng nhiên, một vài người tinh mắt đã nhận ra một điều, là nguyên khí quanh thân Chu Nguyên cũng đang bắt đầu sôi trào.

Bình Luận (0)
Comment