Trên một ngọn núi cao của Thánh Nguyên Phong.
Lúc này đang có rất đông người tụ tập về nơi quảng trường do đá xanh lát thành.
Dưới sự dẫn đầu của Phương Chính, Chu Nguyên cùng với rất nhiều các đệ tử vừa mới ra nhập vào Thánh Nguyên Phong đều đang chờ đợi ở nơi này. Mà lúc này, ánh mắt của mỗi người đệ tử đều mang theo sự hiếu kỳ cùng kính trọng mà nhìn lên phía trước.
Ở phía trước mặt các đệ tử, trên một cái đài cao, có ba thân ảnh già nua đang ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn. Nguyên khí ở quanh thân ba người này đều cực kỳ hùng hậu, lại tưạ như đang sôi trào. Khi nhìn vào chỉ cảm thấy tựa như bản thân đang đứng trước một mặt biển rộng, sâu không lường được, khiến cho các đệ tử đều cảm thấy áp lực vô cùng.
Hiển nhiên, ba vị lão giả này chính là ba vị trưởng lão của Thánh Nguyên Phong.
Phương Chính âm thầm giới thiệu cho các đệ tử mới tới:
-Người đang ngồi ở chính giữa chính là trưởng lão Thẩm Thái Uyên, mà bên tay phải của ông ấy chính là trưởng lão Lữ Tùng, bên trái chính là trưởng lão Lục Hoành.
Toàn thân trưởng lão Thẩm Thái Uyên được bao phủ trong một bộ áo bào màu đen, sắc mặt lạnh lùng khiến cho người đối diện khi mới gặp lần đầu sẽ sinh ra cảm giác rằng người này cực kỳ nghiêm khắc. Mà trưởng lão Lữ Tùng thì mặc bộ một áo khoác màu xanh, trên khuôn mặt của ông ấy luôn nở ra nụ cười tươi rói tựa như Phật Di Lặc.
Về phần trưởng lão Lục Hoành kia thì lại không giận không vui, sắc mặt bình thản. Chỉ là khi đôi mắt quét qua sẽ tạo nên hiện tượng có từng tia kiếm khí sắc bén như ẩn như hiện, làm cho không người dám nhìn thẳng, vô hình trung đã tạo nên hình tượng uy nghiêm mười phần.
Ngoài ra còn có rất nhiều bóng người đang đứng ở sau lưng của ba vị trưởng lão. Đây chắc hẳn là những đệ tử của Thánh Nguyên Phong. Mỗi người bọn họ đều có khí độ bất phàm, bên hông ai nấy đều đeo lấy những vòng đai đen hoặc đai vàng.
Tuy nhiên, sau một hồi quan sát thì Chu Nguyên lại phát hiện ra một điều, mặc dù tất cả những người này đều là đệ tử của Thánh Nguyên Phong, nhưng có vẻ như là bọn họ lại đứng ra thành ba đội hình khác biệt. Hai nhóm đệ tử đứng ở giữa cùng bên phải thì vẫn còn tốt, thế nhưng nhóm đệ tử đang đứng ở bên trái lại tự động đứng cách ra một khoảng cách với hai nhóm người còn lại. Hơn nữa khi nhìn nhau thì ánh mắt của những nhóm đệ tử này cũng đều không mấy vui vẻ. Bầu không khí cũng không phải quá tốt.
Hơn nữa nhóm đệ tử đứng ở phía bên trái kia lại có khí thế sắc bén hơn một chút, trong mắt cũng có thêm vẻ kiêu căng ngạo mạn. Đồng thời khi những người này nhìn về hai nhóm đệ tử ở bên kia thì sẽ vô ý thức thể hiện ra vẻ khinh thường.
Tuy nói số lượng của nhóm đệ tử đứng bên trái này có phần ít hơn, thế nhưng nếu bàn về khí chế thì hiển nhiên là chính nhóm người này mới là những người nổi trội hơn một chút.
Dọc theo nhóm người này và nhìn lên, chỉ thấy đang đứng ở đầu hàng chính là mấy bóng người với khí thế cực kỳ mạnh mẽ. Bên hông của mỗi người bọn họ đều được quấn quanh bởi chiếc đai màu tím. Rõ ràng đây đều là những đệ tử có cấp bậc cao nhất, đệ tử đai tím.
Chưa hết, những đệ tử đai tím này còn đứng xung quanh ba người.
Đang đứng sau lưng trưởng lão Thẩm Thái Uyên là một người thanh niên với thân hình cao lớn. Khí chất của hắn trầm ổn, khuôn mặt lộ ra vẻ kiên cường. Từng đợt dao động của nguyên khí hết sức khí thế thỉnh thoảng phát tán ra ở quanh thân của hắn.
Tên của người này là Chu Thái, chính là đại đệ tử của Thẩm Thái Uyên. Đây cũng là một trong những người có tư cách nhất để tranh đoạt vị trí Thủ tịch đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
Về phần người đang đứng ở sau lưng của Trưởng lão Lữ Tùng, chính là là một cô gái xinh đẹp với bộ áo dài màu trắng. Làn da của cô ấy trắng như tuyết, khuôn mặt hình oval sáng bóng như ngọc, thân hình trước lồi sau lõm, đặc biệt là đường cong trước ngực lại càng kinh người. Đến phần eo lại thu nhỏ lại tạo thành thắt đáy lưng ong.
Thỉnh thoảng, ánh mắt của rất nhiều đệ tử đang đứng chung quanh đều nhìn liếc về phía cô gái ấy.
Chỉ có điều là gương mặt xinh đẹp của cô ấy có vẻ lạnh lùng cùng kiêu ngạo. Hơn nữa thân phận đệ tử đai tím của cô cũng khiến cho rất nhiều đệ tử phải tự ti mặc cảm.
Tên của người con gái ấy là Lữ Yên. Cô ấy không chỉ là đệ tử của Trưởng lão Lữ Tùng mà còn là cháu gái ruột của ông ấy. Đến bây giờ thì cô ấy đã trở thành người đệ tử mạnh nhất dưới tay của ông mình.
Về phần người thứ ba đang đứng ở sau lưng trưởng lão Lục Hoành, đây chính là một tên thanh niên với bộ mặt không cảm xúc. Hắn đứng khoanh tay trước ngực, năm ngón tay có vẻ khá thô ráp, nơi đầu ngón tay còn có từng sợi kiếm khí sắc bén như ẩn như hiện .
Từ đầu đến cuối thì người thanh niên này chỉ lim dim đôi mắt, cũng không thèm để ý tới bất luận kẻ nào. Về phần những người đệ tử khác, khi nhìn về phía người thanh niên này thì trong mắt của họ đều hiện lên vẻ e ngại.
Thậm chí, ngay cả những người mạnh mẽ như Chu Thái cùng Lữ Yên cũng đều có vẻ kiêng dè với người thanh niên ấy.
Tên của hắn ta là Viên Hồng, cũng chính là đệ tử mạnh nhất dưới tay trưởng lão Lục Hoành. Nghe nói là dù cho ở nơi có nhân tài đông đúc như Kiếm Lai Phong thì thực lực của kẻ này cũng được xếp vào hàng top ba người mạnh nhất. Từ đó cũng có thể thấy được thực lực mạnh mẽ của hắn. Đây cũng chính là người có sức cạnh tranh nhất cho vị trí Thủ tịch đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
Như vậy, ba người vừa kể trên chính là ba người mạnh nhất trong số tất cả các đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
-Thưa ba vị trưởng lão, các đệ tử mới gia nhập ngọn núi chúng ta đều đã tụ tập về đây. -Lúc này, Phương Chính tiến lên một bước, ôm quyền bẩm báo với ba vị trưởng lão.
Người ngồi ở chính giữa, Thẩm trưởng lão với khuôn mặt nghiêm nghị, gật gật đầu. Ông ấy dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn xuống phía dưới, trầm giọng nói:
-Nếu như các ngươi đã đặt chân tới Thánh Nguyên Phong này, thì đồng nghĩa với việc là từ nay về sau các ngươi chính là đệ tử của Thánh Nguyên Phong chúng ta.
-Không cần phải nói nhảm gì nhiều nữa. Bây giờ, Thánh Nguyên Phong của chúng ta chỉ có ba vị trưởng lão truyền pháp. Theo quy củ thì tất cả đệ tử đều có thể tự do lựa chọn theo học người mà mình muốn.
Thẩm trưởng lão vừa nói xong thì các đệ tử đang đứng dưới sân cũng trở nên yên tĩnh rất nhiều. Ánh mắt của bọn họ liên tục đảo qua ba người trưởng lão, hiển nhiên là đang cân nhắc suy nghĩ xem mình nên theo học người nào.
Ngay khi các đệ tử còn đang phân vân, chợt có một bóng người đi ra từ sau lưng của Trưởng lão Lục Hoành. Đây là một người đệ tử đai vàng, ánh mắt của hắn cực kì kiêu căng, khí thế sắc bén.
Hắn nhìn một vòng chung quanh tất cả các đệ tử, cười nhạt nói:
-Ta là Ngô Cương. Chắc hẳn khi vào đây thì các vị sư đệ cũng đều biết được, rằng Lục sư của chúng ta chính là đến từ Kiếm Lai Phong. Nguyên nhân mà chúng ta gia nhập Thánh Nguyên Phong chính là vì phải gánh vác trách nhiệm thu hồi lại Phong Chủ Ấn đã bị phong ấn nhiều năm trời. Bởi vì đã nhiều năm trôi qua mà bản thân Thánh Nguyên Phong không thể hoàn thành được nhiệm vụ này. Thế nên trách nhiệm nặng nề ấy chỉ có thể đặt lên vai của chính chúng ta.