Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 300 - Chương 299: Đệ Tử Đai Vàng (2)

Chưa xác định
Chương 299: Đệ tử đai vàng (2)

Thế là, ánh mắt của Chu Nguyên trực tiếp chuyển về hướng hai vị trưởng lão Thẩm Thái Uyên cùng Lữ Tùng, ôm quyền nói:

-Đệ tử có nguyện vọng được trở thành đệ tử của hai vị trưởng lão.

Thẩm Thái Uyên cùng Lữ Tùng liếc nhau, thần sắc cả hai đều trở nên ôn hòa rất nhiều. Chính hành động từ chối vừa rồi của Chu Nguyên cũng khiến cho hai người bọn họ cảm thấy bất ngờ.

Khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Thái Uyên trở nên dễ gần hơn rất nhiều. Tính cách của ông ta vốn nghiêm khắc và cứng nhắc, khi đối xử với các đệ tử cũng cực kỳ nghiêm túc, thế nên đối với vị trưởng lão này thì rất nhiều đệ tử của Thánh Nguyên Phong đều có thái độ vừa kính vừa sợ.

Thẩm Thái Uyên nhìn về phía trưởng lão Lữ Tùng, nói:

-Lữ trưởng lão cảm thấy thế nào?

Trưởng lão Lữ Tùng cười một tiếng, nói:

-Có thể trở thành người đứng đầu của tuyển sơn đại điển thì không ai không phải là một hạt giống tốt. Hiển nhiên là ta cũng mong muốn được chính tay mình vun trồng hạt giống ấy. Tuy nhiên ngài cũng hiểu rõ cái tính lười biếng của ta. Thế nên nếu như để cậu nhóc này ở chỗ ta thì chỉ sợ là tài năng của cậu ấy sẽ bị lãng phí mất.

Lữ Tùng biết, Thẩm Thái Uyên vẫn luôn có thái độ khó chịu với việc trưởng lão Lục Hoành gia nhập vào Thánh Nguyên Phong. Thế nhưng bởi vì thất bại của nhóm người mình trong mấy năm liên tục, hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận sắp xếp của Chưởng môn cùng mấy vị Phong Chủ.

Mặc dù Thẩm Thái Uyên nghiêm khắc thật, thế nhưng quả thật là hắn đã tận tâm tận lực bồi dưỡng các đệ tử của mình. Ngặt một nỗi bởi vì suy sụp trong nhiều năm trời, Thánh Nguyên Phong không thể thu nhận được đệ tử ưu tú nào cả. Thế nên dần dần thì chất lượng đệ tử của Thánh Nguyên Phong đã trở nên thấp hơn rất nhiều so với các đệ tử của các ngọn núi khác.

Bây giờ, thật hiếm có mới có một đệ tử với thành tích đứng đầu của tuyển sơn đại điển lựa chọn gia nhập vào Thánh Nguyên Phong, hơn nữa cũng đều tỏ vẻ là mình không muốn trở thành đệ tử của Lục Hoành.L à một người bạn nhiều năm, Lữ Tùng biết, mặt ngoài thì có vẻ là Thẩm Thái Uyên vẫn rất bình tĩnh, thế nhưng trong lòng hắn đã nôn nóng muốn thu nhận Chu Nguyên lắm rồi.

Bởi lẽ Thẩm Thái Uyên sẽ không từ bỏ việc chính tay mình bồi dưỡng ra một người đệ tử có thể tìm về Phong Chủ Ấn của Thánh Nguyên Phong. Thế nên nhất định phải đấu một trận phân cao thấp với tên Lục Hoành kia.

-Cho nên, lựa chọn tốt nhất cho Chu Nguyên cậu, chính là trở thành đệ tử của Thẩm trưởng lão. -Lữ Tùng cười kết luận.

Thẩm Thái Uyên nghe vậy, lông mày hơi giật giật, tuy nhiên khuôn mặt kia vẫn cứ cứng ngắc như cũ. Trầm mặc một lát, Thẩm Thái Uyên mới gật gật đầu với Lục Hoành.

-Nếu đã vậy, vậy thì từ này cậu sẽ trở thành đệ tử của ta đi. Ta chắc chắn sẽ nghiêm túc dạy bảo cậu thành tài.- Thẩm Thái Uyên nhìn qua Chu Nguyên, trầm thấp nói.

Chu Nguyên ôm quyền, bái một bái với Thẩm Thái Uyên.

Sau khi bái một bái coi như ra mắt, rốt cuộc thì gương mặt nghiêm túc của Thẩm Thái Uyên cũng nở ra nụ cười. Ông ta vung bàn tay lên, chỉ thấy có một vệt ánh sáng vàng bay về hướng Chu Nguyên, hóa thành một chiếc dây đeo lưng màu vàng óng.

Chiếc dây lưng được trang trí bởi những hoa văn phức tạp, những hoa văn này còn tỏa ra từng đợt dao động kỳ lạ, quan sát một lúc thì thấy nguyên khí trong đất trời cũng đang tụ tập về đây. Hiển nhiên, những hoa văn này chính là Linh Nguyên Văn. Có thể coi cái đai lưng này là một món Nguyên bảo có tác dụng phụ trợ cho tu luyện.

-Ngươi chính là người đứng thứ nhất của tuyển sơn đại điển, thế nên, ngày hôm nay, ta ban cho ngươi chiếc đai vàng này. -Hiếm thấy là âm thanh của Thẩm Thái Uyên trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.

-Tạ ơn Thẩm sư.

Tại trong rất nhiều những ánh mắt hâm mộ của đệ tử xung quanh, Chu Nguyên đeo lên eo chiếc đai vàng này. Kể từ giây phút ấy thì Chu Nguyên đã chính thức trở thành đệ tử đai vàng thuộc về nội sơn của Thương Huyền tông.

Dây lụa màu vàng quấn quanh ở bên hông của Chu Nguyên, bên trên chiếc dây lụa ấy có từng đường hoa văn cổ xưa mà phức tạp. Dưới tác động của chúng thì nguyên khí ở trong không gian bốn xung quanh cũng đang ùa tới từng chút từng chút một, cuối cùng hòa vào trong thân thể của Chu Nguyên.

Rất nhiều đệ tử chung quanh đều nhìn Chu Nguyên với vẻ hâm mội. Bởi vì bọn họ cũng biết được, chiếc dây lụa này không chỉ có tác dụng trợ giúp cho việc tu luyện, mà chính bản thân nó còn đại biểu cho thân phận cùng đãi ngộ cao mà người đeo nó sẽ nhận được.

Sau khi đeo lên chiếc đai vàng thì Chu Nguyên đứng chờ một bên.

Lúc này, ba vị trưởng lão Thẩm Thái Uyên, Lữ Tùng cùng Lục Hoành đều chuyển ánh mắt, nhìn về phía bóng hình xinh đẹp khiến cho người ta động lòng đang đứng ở một nơi xa của quảng trường kia.

Bóng hình ấy chính là Yêu Yêu.

Hôm nay, Yêu Yêu mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt, khuôn mặt xinh đẹp tới cực hạn, tựa như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Điểm hút hồn nhất chính là đôi con ngươi trong suốt tựa như nước hồ thu. Khí chất của nàng sạch sẽ mà cao xa, khiến cho khi nhìn vào thì người ta sẽ sinh ra cảm giác xa cách, không dám khinh nhờn.

Lúc Yêu Yêu vừa mới xuất hiện thì đã dẫn tới rất nhiều ánh mắt chú ý của người trên quảng trường. Các đệ tử cũng liên tục xì xào bàn tán về người đệ tử nữ mới tới này.

-Cô gái này xinh đẹp quá!

-Khí chất của nàng ấy cũng cực kỳ xuất chúng. Cô ấy là ai vậy? Có thể nói với vẻ đẹp cùng khí chất ấy đã cao hơn một phần so với người đẹp nhất của Thương Huyền tông bây giờ- sư tỷ Lý Khanh Thiền của Tuyết Liên phong rồi.

-Nói mới nhớ, giữa hai người bọn họ đều có chút tương tự đấy. Cả hai đều có vẻ lạnh lùng như nhau...

-Không phải không phải. Mặc dù vẻ ngoài của sư tỷ Lý Khanh Thiền luôn lạnh lùng như núi băng, thế nhưng thực chất lại là người trong nóng ngoài lạnh. Về phần cô gái đang đứng trước mắt này lại khiến cho ta cảm thấy một sự lãnh đạm phát ra từ chính nội tâm của cô ấy. Tựa hồ rằng cô ấy luôn thờ ơ với bất kỳ sự vật gì xung quanh. Vẻ lạnh lùng ấy đã có thể khiến cho không người nào có thể đến gần được.

-Hừ, ngươi nói cứ như là mình hiểu rõ lắm không bằng...

-...

Dù có xì xào bàn tán đến thế nào thì ánh mắt của mỗi người đều tràn đầy vẻ kinh ngạc cùng thán phục trước vẻ đẹp của Yêu Yêu. Thậm chí ngay cả người luôn luôn tự tin với vẻ ngoài của mình như Lữ Yên cũng đều không nói thành lời.

Xem ra, từ nay về sau thì Yêu Yêu đã ngồi vững vàng trên vị trí đệ nhất mỹ nhân của Thánh Nguyên Phong.

-Chu Tiểu Yêu, tình huống của ngươi đặc thù. Bạch Mi Phong chủ đã có lời nhắc nhở rằng ngươi không cần phải lựa chọn đi theo ai trong ba người chúng ta. Thế nhưng ngày thường thì người vẫn có thể cư trú ở Thánh Nguyên Phong. -Thẩm Thái Uyên trầm ngâm một chút, cuối cùng mở miệng nói.

Hiển nhiên, ba vị trưởng lão đã biết được tình huống xảy ra lúc trước ở trên tuyển sơn đại điển của Yêu Yêu. Bọn hắn cũng hiểu được sự coi trọng đến tột cùng của Phong Chủ Linh Văn phong đối với cô gái này.

Kỳ thật, ba người bọn họ cũng rất là không hiểu, vì sao Yêu Yêu lại cứ không muốn gia nhập Linh Văn phong, ngược lại nhất định phải tới Thánh Nguyên Phong này. Với thiên phú của nàng, có thể nói chỉ cần gia nhập Linh Văn phong thì vị Phong Chủ Bạch Mi kia sẽ đối xử với nàng cực tốt, nói hơi quá một chút là tốt đến độ tựa như cúng bái tiểu tổ tông.

Bình Luận (0)
Comment