Ở một chỗ sâu trong một tòa động phủ.
Nơi đây có một dòng suối đang không ngừng phun ra từng luồng nguyên khí cực kỳ tinh khiết và mạnh mẽ, hóa thành một lớp sương mù mỏng manh tràn ngập trong khắp ngõ ngách của tòa động phủ.
Lúc này, Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá bên cạnh dòng suối nguyên khí. Nếu cẩn thận lắng nghe thì có thể nghe thấy đang có từng tiếng Long ngâm như ẩn như hiện truyền ra từ trong cơ thể của hắn. Mỗi một lần hít thở của Chu Nguyên đều sinh ra một sức hút khổng lồ, đem từng luồng khói trắng hút vào trong cơ thể.
Cứ như vậy mấy lần thì nguyên khí vốn tràn ngập trong cả tòa động phủ đều bị hấp thu mà trở nên hơi phai nhạt đi một chút.
Đến đây, Chu Nguyên mới dần dần thoát ra khỏi trạng thái tu luyện. Hắn mở ra hai mắt, nhìn về hướng lòng bàn tay phải, hơi nhíu mày lại. Chỉ thấy lòng bàn tay ấy đang bị bao phủ bởi từng đường gân màu đỏ tươi, quấn quýt tựa như hình dáng của một con rồng với vẻ cực kỳ dữ tợn.
Chính là Oán Long Độc.
Kể từ ngày Chu Nguyên chiến thắng Võ Hoàng và đoạt lại hơn phân nửa Thánh Long chi khí từ trong cơ thể của hắn, Oán Long Độc trong cơ thể của Chu Nguyên cũng tùy theo mà lớn mạnh. Lúc này, Chu Nguyên có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, rằng Oán Long Độc đang càng trở nên bá đạo và mạnh mẽ hơn trước.
-Cứ mỗi 3 năm, Oán Long Độc sẽ tái phát một lần...Tính ra thì thời hạn 3 năm kể từ lần tái phát trước đây cũng đã không còn bao nhiêu nữa. -Chu Nguyên cảm thán, thời gian tựa như thoi đưa, không ngờ là đã gần ba năm qua đi.
Tại thời điểm Oán Long Độc tái phát lần trước, ngay cả cấp độ đơn giản nhất là khơi thông tám mạch của thể nội thì Chu Nguyên cũng không thể khơi thông được một mạch nào. Thế mà đến hôm nay, Chu Nguyên cũng đã đặt chân vào cảnh giới Thái Sơ. Nếu bây giờ trở về thì với thực lực lúc này của Chu Nguyên cũng đã đủ khả năng để trở thành cường giả cai quản một phương.
Thế nhưng, Chu Nguyên đang ngày càng trưởng thành, Oán Long Độc giấu ở sâu bên trong cơ thể cũng đã xưa đâu bằng nay.
-Mặc kệ thế nào, chỉ cần chưa thể tìm ra được cách khống chế Oán Long Độc thì thứ này vẫn là một mối họa ngầm cực lớn.
-Xem ra phải nghĩ biện pháp để hóa giải triệt để Oán Long Độc, thậm chí khiến cho nó trở thành vũ khí mà bản thân có thể sử dụng mới được! -Chu Nguyên giơ lên lòng bàn tay, lẩm bẩm.
Bên trong Oán Long Độc có ẩn chứa Thánh Long chi khí, nếu như Chu Nguyên không thể nào thu phục được Oán Long Độc thì hiển nhiên là hắn cũng không thể phát huy những tính năng huyền diệu của nó được. Thế nên chỉ cần có cơ hội hóa giải và điều khiển được Oán Long Độc thì không thể nghi ngờ là đây sẽ trở thành một chiêu át chủ bài trong tay Chu Nguyên.
Trầm ngâm một lát, Chu Nguyên liền tạm thời bỏ qua việc này. Việc thu phục được Oán Long Độc cũng không phải là tức thời, mà cần thời gian dài nghiên cứu cùng tìm tòi. Việc quan trọng nhất trước mắt mà hắn cần để ý là trận tranh đấu cùng tên Tào Sư kia.
Dù nói thế nào thì tên Tào Sư kia cũng là đệ tử đai vàng có kinh nghiệm lâu năm, là cao thủ cảnh giới Thái Sơ ngũ trọng thiên hàng thật giá thật. Hiển nhiên, thực lực này đã mạnh hơn Lục Phong rất nhiều rồi.
Phải biết, ở một nơi tràn đầy cạnh tranh khốc liệt như nội sơn mà kẻ này còn có thể đi tới ngày hôm nay, từ đó cũng đủ thấy Tào Sư cũng không phải là người tầm thường.
Thế nhưng, mặc kệ đối thủ là ai, chỉ cần là kẻ ngăn cản con đường tiến bộ của Chu Nguyên thì hắn cũng sẽ không ngần ngại vượt qua.
Tuy nhiên, kẻ địch lần này là người nổi bật trong hàng ngũ cao thủ cảnh giới Thái Sơ ngũ trọng thiên, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ, thế nên Chu Nguyên cũng không dám coi thường một chút nào.
Chu Nguyên hơi trầm tư một chút, bỗng nhiên hợp lại hai tay. Chỉ thấy lòng bàn tay của hắn tỏa ra một chùm sáng, sau đó tổ hợp và hóa thành một quyển sách cổ. Ánh hào quang bắn ra từng luồng hơi nóng cực đoan tựa như một vầng mặt trời thu nhỏ.
Đây chính là phần thưởng mà Chu Nguyên nhận được khi dành chiến thắng trong đại điển tuyển chọn đệ tử tiến vào nội sơn -Thiên nguyên thuật hạ phẩm, Thiên Dương Thần Lục.
Chu Nguyên im lặng cảm nhận quyển sách cổ trong tay. Sau một hồi mới mở mắt ra một lần nữa.
-Không hổ là Thiên nguyên thuật chân chính, quá trình tu luyện cực kỳ phức tạp và phiền phức. -Chu Nguyên nhíu mày lại. Không thể phủ nhận là uy lực của môn Nguyên thuật có tên "Thiên Dương Thần Lục" này là cực kỳ khủng bố, căn bản không phải là những môn Tiểu Thiên Nguyên thuật mà Chu Nguyên tu luyện trước đây có thể so sánh được. Thế nhưng đi kèm với đó, điều kiện tu luyện của môn Nguyên thuật này cũng cực kỳ hà khắc, vượt xa hơn rất nhiều so với Tiểu Thiên Nguyên Thuật.
Muốn tu luyện được môn "Thiên Dương Thần Lục" này thì người tu luyện phải gom góp rất nhiều vật liệu phụ trợ, tỉ như Cửu Dương Tinh, Thiên Hỏa Nham Tủy,...Đây đều là những thứ nguyên vật liệu hiếm có. Để gom góp được đủ thì cũng cần phải tốn một chút thời gian.
Vì thế, chỉ hơi trầm ngâm một chút thì Chu Nguyên liền quyết định tạm thời bỏ qua ý định tu luyện "Thiên Dương Thần Lục". Cuộc chiến với Tào Sư đã tới gần ngay trước mắt, hiển nhiên là hắn cũng không có đủ thời gian để học tập môn Thiên nguyên thuật này.
-Đáng tiếc là phần thưởng "Nguyên Tủy tẩy lễ" kìa cần phải được chuẩn bị trong thời gian 2 tháng thì mới có thể mở ra. Bằng không, mình cũng có thể dựa vào đây để tăng tiến lên thực lực của bản thân. -Chu Nguyên lắc đầu với vẻ tiếc nuối.
Một phúc lợi khác mà Chu Nguyên nhận được sau lần tham dự đại điển tuyển chọn đệ tử vào nội môn này chính là cái gọi là "Nguyên Tủy tẩy lễ" kia. Thế nhưng tiếc nuối là thời gian được mà nó được tổ chức còn chưa tới, Chu Nguyên cũng không có cách nào để đi lĩnh hội một phen.
Ngay tại lúc mà Chu Nguyên còn trầm ngâm suy nghĩ, chợt nghe thấy có tiếng bước chân rất nhẹ truyền đến từ phía sau. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Yêu Yêu đang ôm Thôn Thôn trong ngực, bước chân nhẹ nhàng mà đến. Tại nơi những ngón tay ngọc thon dài của nàng còn treo lấy mấy cái bình ngọc, khi nàng bước đi thì những bình ngọc này va chạm vào nhau phát ra từng tiếng vang lanh lảnh.
-Chỉ mới tham dự một lần bài tập buổi sớm mà cậu đã có thể rước lấy một đống phiền phức về nhà rồi! -Đôi môi đỏ của Yêu Yêu hé mở, lườm Chu Nguyên một chút.
Chu Nguyên cười cười với vẻ bất đắc dĩ, thở dài nói:
-Biết làm sao được. Ta cũng chỉ là một người đệ tử mới tới, không có uy vọng một chút nào. Nếu để cho ta kiếm được chỗ tốt thì căn bản là sẽ không có ai phục tùng. Thế nên nếu như đã có người muốn nhảy ra khiêu khích, tạo cơ hội cho ta giết gà dọa khỉ thì ta cũng chỉ có thể tiếp nhận mà thôi.
Đây là hiện tượng rất phổ biến, tất cả các đệ tử mới tới đều sẽ phải nhận sự chèn ép của các đệ tử cũ trong một đoạn thời gian. Việc ma cũ bắt nạt ma mới này xảy ra sau mỗi lần đại điển tuyển chọn đệ tử vào nội môn diễn ra, dần dần đã trở thành một loại quy tắc ngầm. Thế nhưng Chu Nguyên cũng không có thời giờ để đi thích ứng với loại quy tắc này.
Thế nên nếu như Chu Nguyên muốn yên tâm thoải mái mà đem toà động phủ cấp Tử Nguyên kia bỏ vào trong túi thì nhất định phải làm cho những đệ tử khác không thể nói được lời nào. Bằng không thì chỉ sợ về sau sẽ có càng nhiều phiền phức xảy ra.
Mà phương thức trực tiếp nhất để giải quyết những phân tranh này chính là thể hiện ra thực lực của mình, làm cho những đệ tử khác phải nhìn nhận hiện thực.
Thế nên, cho dù tên Tào Sư kia có không nhảy ra khiêu khích thì Chu Nguyên cũng sẽ phải tìm một cái cớ để lập uy.
-Người ta là cao thủ cảnh giới Thái Sơ ngũ trọng thiên đấy, cẩn thận chớ có để cho mình bị đánh ngược lại. -Yêu Yêu trêu chọc.
Mặc dù nói vậy nhưng tay nàng lại đưa 5 cái bình ngọc về hướng Chu Nguyên, nói:
-Đây là thứ mà Thẩm Vạn Kim vừa đưa tới.
Chu Nguyên nhận lấy bình ngọc, mở ra nắp bình, chỉ thấy lập tức có từng luồng khí huyết cực kỳ nồng đậm bốc lên, tổ hợp thành ảnh ảo của 5 con Nguyên thú. Những ảnh ảo này còn đang không ngừng thả ra từng luồng khí tức tràn đầy cuồng bạo cùng sát phạt.
Đây rõ ràng là 5 bình tinh huyết của Nguyên thú, hơn nữa đẳng cấp còn không hề thấp, chỉ sợ ít nhất đều đã đạt đến cảnh giới ngũ phẩm.
-Không hổ là nội sơn, ngay cả thứ vốn hiếm có ở ngoại sơn như tinh huyết của nguyên thú ngũ phẩm thuộc họ rồng thì ở đây lại có thể kiếm được dễ dàng! -Trong mắt Chu Nguyên hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, không nhịn được cảm thán.
Trước đó, khi tiến vào nội sơn thì Chu Nguyên đã từng dặn dò Thẩm Vạn Kim giúp đỡ mình để ý Lâm Lang các của nội sơn, với mục đích chính là mua sắm tinh huyết của nguyên thú họ rồng. Chu Nguyên vốn cho rằng cùng lắm thì chỉ có thể mua được một đến hai loại, kết quả lại không nghĩ tới rằng Thẩm Vạn Kim lại có thể cầm tới năm loại vào trong tay.
Có sự trợ giúp của năm bình tnh huyết Nguyên thú này thì Cửu Long Điển của Chu Nguyên lại có thể tiến bộ thêm một bước.
-Lòng tham của cậu hơi cao rồi đấy! Cẩn thận bởi vì luyện hóa quá nhiều tinh huyết Nguyên thú mà dẫn tới việc bị khí thế hung ác của chúng phản phệ lại. -Yêu Yêu nhắc nhở.
Chu Nguyên sờ lên lòng bàn tay phải, cười nói:
-Dù chúng hung ác, nhưng chẳng lẽ lại có thể hung ác bằng Oán Long Độc hay sao?
Nói tới đây, Chu Nguyên lại lắc đầu không đề cập tới nữa. Chỉ là lúc này, ánh mắt của hắn lại bỗng nhiên đặt vào trên thân Thôn Thôn vốn đang nằm uể oải ở trong ngực Yêu Yêu, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười cực kỳ thân mến, nói:
-Thôn Thôn ơi, chú mày có muốn thưởng thức mùi vị thức ăn của Bách Hương lâu ở nội sơn một chút hay không?
Vừa nghe tới thức ăn ngon thì Thôn Thôn vốn đang cực kỳ uể oải lại lập tức dựng thẳng lỗ tai lên, đôi con ngươi tràn đầy vẻ nóng bỏng mà nhìn về phía Chu Nguyên, đầu lưỡi đều vì nôn nóng mà thè cả ra ngoài.
Yêu Yêu thấy bộ dạng thèm ăn này của Thôn Thôn thì tức giận lắc đầu, kéo xếch lỗ tai của nó rồi ném ra bên ngoài, nói:
-Đòn đau mà không biết nhớ lâu. Cứ thế này thì sớm muộn cũng bị người ta lừa bán.
Yêu Yêu sao có thể không biết, chỉ cần ăn xong bữa ăn này thì Thôn Thôn sẽ không tránh khỏi kết cục bị người ta “xin” ít máu.
Chu Nguyên cười híp cả mắt, ôm lấy Thôn Thôn, nói:
-Yêu Yêu tỷ, nhờ tỷ thông báo một chút, rằng ta sẽ bế quan tiềm tu trong những ngày tiếp theo. Thế nên bài tập buổi sớm lần sau sẽ không thể tham gia được.
Yêu Yêu gật đầu đồng ý ,thế rồi quay người rồi đi.
...
Cầu Đạo điện.
Ngày hôm nay lại đến phiên nhóm người của Thẩm Thái Uyên tu luyện ở đây.
Tào Sư vừa bước chân vào trong điện thì liền chú ý tới vị trí vẫn còn đang trống của Chu Nguyên, thế là cười một tiếng với vẻ nghiền ngẫm. Hiển nhiên hắn cũng đã nghe tới tin tức rằng Chu Nguyên đang bế quan.
“Bế quan?Chỉ trong mấy ngày thời gian ngắn ngủi thì lại bế ra được cái gì?”. Tào Sư lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ cười lạnh cùng khinh miệt.
-Chu Nguyên ơi là Chu Nguyên,lúc chiến đấu cùng thằng nhóc Lục Phong thì ngươi đã lộ ra hết tất cả các chủ bài mất rồi. Nếu như trong mấy ngày này mà ngươi không thể tìm ra được loại chiêu thức nào mới, như vậy thì cũng đừng có trách là sư huynh ta đây ỷ lớn hiếp nhỏ...
Nghe thấy Tào Sư nói nhỏ thì mấy người đệ tử đai vàng cùng quen biết với Tào Sư đang ngồi bên cạnh cũng cười khẽ một tiếng. Xem ra vài ngày sau sẽ diễn ra một trận trò hay đây!