Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 336 - Chương 335: Hòa Giải (2)

Chưa xác định
Chương 335: Hòa giải (2)

-Có vẻ là cô bé Chu Tiểu Yêu này muốn che chở cho người thanh niên kia. Thế nên không chắc là con có thể hả giận được đâu!

Lý Khanh Thiền khẽ cắn cắn đôi môi đỏ, có chút không cam lòng, nhưng cũng không thể không thừa nhận, rằng thực lực của cô gái Chu Tiểu Yêu này khá mạnh. Thậm chí chỉ cần cô ấy muốn thì cũng đủ sức để có một ghế ở trong hàng ngũ thập đại Thánh Tử.

-Có phải là chuyến đi vào Nguyên Trì lần này của con đã bị hai người Khổng Thánh, Diệp Ca quấy rầy rồi đúng không? -Miêu trưởng lão mỉm cười, nói.

Nhắc tới cái này thì Lý Khanh Thiền lại càng cảm thấy khó chịu. Không biết hôm nay ra cửa có bước nhầm chân hay không mà suốt một ngày hôm nay, nàng làm việc gì cũng không thuận lợi. Lúc trước thì bị hai người Khổng Thánh, Diệp Ca liên thủ trục xuất ra khỏi khu vực săn giết Thủy Thú ngàn trượng, bây giờ lại để cho tên thanh niên trước mắt này lung tung xâm nhập vào nơi mình đang tắm rửa.

-Nếu bây giờ con có thể bình tĩnh lại thì ta sẽ hạ mình giúp con giảng hòa việc này. -Miêu trưởng lão nói.

Lý Khanh Thiền nắm chặt lại nắm tay, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ khó khăn. Nhưng đến cuối cùng nàng vẫn cố gắng gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý với đề nghị của Miêu trưởng lão. Bởi vì nàng biết, dù cho có để cho việc này tiếp tục diễn ra thì bản thân nàng cũng chẳng có chỗ tốt nào. Hơn nữa đến bây giờ khi bình tĩnh lại thì Lý Khanh Thiền cũng hiểu được, bản thân không có khả năng thực sự giết chết tên thanh niên trước mắt này.

Miêu trưởng lão thấy thế cũng là thở dài một hơi. Thực ra nàng cũng lo lắng Lý Khanh Thiền cố chấp quá đến mức đi vào ngõ cụt, khiến cho sự việc chuyển biến xấu đi. Đến lúc đó thì chỉ tổ hại người hại mình, chẳng có bên nào có thể được lợi cả.

Thế là Miêu trưởng lão dắt tay Lý Khanh Thiền hạ xuống thung lũng.

Đầu tiên, Miêu trưởng lão nhìn về phía Yêu Yêu, cười nói:

-Khó trách Phong Chủ Bạch Mi lại coi trọng cô nương như vậy, quả thực là bản lãnh hơn người!

Nhận được lời khen, gương mặt xinh đẹp của Yêu Yêu vẫn không có biến hóa gì, chỉ là nhìn liếc qua Lý Khanh Thiền đang đứng sau lưng Miêu trưởng lão một chút.

Chu Nguyên cũng đi tới, chắp tay chào hỏi đối với Miêu trưởng lão.

-Chắc hẳn cậu chính là Chu Nguyên nhỉ? Chu Nguyên này, mặc dù ta vẫn không biết sự việc từ đầu đến cuối là như thế nào, nhưng trong sự việc lần này thì có lẽ cậu cũng không phải là người bị chịu thiệt, đúng chứ? -Miêu trưởng lão nhìn về phía Chu Nguyên, cười cười, nói.

Trên mặt Chu Nguyên hiện lên vẻ xấu hổ, lại liếc nhìn Lý Khanh Thiền một chút. Chỉ thấy cô gái này đang nghiến chặt hàm răng, đôi mắt sắc bén như kiếm nhìn mình chằm chằm. Trong loại sự việc như thế này thì đương nhiên là người chịu thiệt sẽ không phải là Chu Nguyên hắn...

Thế là Chu Nguyên chỉ có thể gật đầu với vẻ lúng túng.

-Nói vậy thì cậu cũng nên có hành động bồi thường chứ nhỉ? -Miêu trưởng lão hỏi.

-Trên người đệ tử cũng chỉ có những viên Long Nguyên Tủy này là đáng giá. Thế nhưng Lý sư tỷ lại chướng mắt không thèm để ý tới chúng. -Chu Nguyên cười xấu hổ, nói.

Với những người có địa vị cao như Lý Khanh Thiền, nếu như không phải tình huống bắt buộc thì Chu Nguyên cũng chẳng muốn đắc tội làm gì. Bây giờ đã có người chủ động đứng ra hòa giải thì hiển nhiên là kết quả tốt nhất rồi.

Miêu trưởng lão khoát tay áo , nói:

-Cậu cũng không cần phải đem những viên Long Nguyên Tủy này ra để đền bù. Chỉ là ta hi vọng hai người các cậu có thể trợ giúp Lý Khanh Thiền một chuyện. Sau khi làm xong thì mâu thuẫn lần này cũng coi như là triệt để bỏ qua, sau này ai cũng không được nhắc tới nữa.

-Trợ giúp? -Chu Nguyên hơi giật mình, lại quay đầu nhìn về phía Yêu Yêu. Mà lúc này, trong con ngươi trong suốt của Yêu Yêu cũng hiện lên vẻ nghi hoặc.

Miêu trưởng lão gật gật đầu, cười nói:

-Mục đích mà lần này Khanh Thiền tới đây cũng là vì muốn săn giết con Thủy Thú kia. Thế nhưng nửa đường lại gặp đôi chút khó khăn, thế nên muốn mời hai người các cậu hỗ trợ một chút.

Mặc dù Miêu trưởng lão nói với cả hai người, thế nhưng ánh mắt của trưởng lão lại chủ yếu nhìn về phía Yêu Yêu. Hiển nhiên mục đích chân chính của Miêu trưởng lão là mời được Yêu Yêu ra tay giúp đỡ.

-Với thực lực như của cô ấy thì chẳng lẽ lại không thể đối phó được với một con Thủy Thú ngàn trượng hay sao? -Yêu Yêu thản nhiên nói.

Lý Khanh Thiền đáp lại:

-Đương nhiên là ta có đủ thực lực để đối phó với Thủy Thú ngàn trượng. Thế nhưng bây giờ chỉ là bị Khổng Thánh cùng Diệp Ca liên thủ ngăn lại mà thôi.

-Khổng Thánh, Diệp Ca? -Chu Nguyên âm thầm tắc lưỡi. Thì ra là vậy, hóa ra hai người này liên thủ lại với nhau để đẩy Lý Khanh Thiền ra khỏi cuộc tìm kiếm.

Miêu trưởng lão cũng cười gật gật đầu , nói:

-Đúng vậy, Nếu bây giờ có sự trợ giúp của Yêu Yêu, giúp Khanh Thiền ngăn cản Diệp Ca, vậy thì Khanh Thiền mới có cơ hội để giành phần thắng trong cuộc tranh đoạt Thủy Thú ngàn trượng này.

Câu chuyện đã nói tới mức này thì ba người Yêu Yêu, Lý Khanh Thiền cùng Chu Nguyên cũng hiểu rõ được ý tứ của Miêu trưởng lão.

Nói đơn giản là muốn dựa vào lực lượng của bọn họ để chống lại sự liên thủ đến từ Khổng Thánh và Diệp Ca.

Đôi mắt đẹp của Yêu Yêu nhìn lướt qua Lý Khanh Thiền.

Lý Khanh Thiền có chút khó chịu khi phải mượn nhờ sự giúp đỡ của người khác, đặc biệt là người này còn vừa mới có tranh chấp với mình. Thế là nàng nói với vẻ quật cường:

-Thưa Miêu trưởng lão, chính con sẽ tự nghĩ cách đối phó với hai người kia. Mà dù cho lần này không thể đạt được mục đích thì vẫn còn có cơ hội lần sau.

Lý Khanh Thiền không muốn phải cúi đầu nhận thua trước Yêu Yêu.

-Đừng quên bây giờ thì con cùng Khổng Thánh đều đang đứng trước ngưỡng cửa để bước vào cảnh giới Thần Phủ. Nếu lần này con lại bỏ qua cơ hội, đem nó tặng không cho đối thủ của mình thì Khổng Thánh hắn liền có thể dẫn trước một bước... -Trên gương mặt của Miêu trưởng lão hiện lên vẻ nghiêm túc.

-Cho nên ta không cho phép con được phép hờn dỗi trong những việc quan trọng như thế này!

Hai đầu lông mày của Lý Khanh Thiền nhíu chặt lại với nhau, cuối cùng cũng chỉ đành cắn chặt hai hàm răng, đưa mắt nhìn sang chỗ khác.

Trên mặt Miêu trưởng lão lại hiện lên vẻ hiền lành nhìn về phía Chu Nguyên cùng Yêu Yêu, nói:

-Không biết hai người có thể nể mặt của ta, cùng Khanh Thiền hóa giải khúc mắc lần này, thuận tiện hóa thù thành bạn được hay không?

Chu Nguyên cười khổ một tiếng. Đừng nhìn vị Miêu trưởng lão này luôn luôn hiền lành, nhưng thực ra cũng là một người cực kỳ lợi hại. Căn cứ theo lời mà Miêu trưởng lão vừa mới nói, nếu như bọn họ dám cự tuyệt thì chỉ sợ cũng đồng nghĩa với được đã không nể mặt vị trưởng lão Tuyết Liên phong là nàng rồi.

-Việc này do tỷ quyết định thì hợp lý hơn. -Chu Nguyên nhìn về phía Yêu Yêu, nói.

Chu Nguyên hiểu rõ, vị Miêu trưởng lão này chỉ là coi trọng thực lực của Yêu Yêu mà thôi. Về phần Chu Nguyên hắn? Coi như nhân tiện kéo thêm người đỡ đòn đi. Thế nên mọi việc vẫn phải nhìn xem Yêu Yêu có đồng ý hay không. Nếu như nàng không muốn dính vào việc này, vậy thì dù cho có đắc tội với cô gái Lý Khanh Thiền cùng vị trưởng lão họ Miêu này, Chu Nguyên cũng sẽ không miễn cưỡng Yêu Yêu phải xuất thủ hỗ trợ.

Trong mắt Chu Nguyên, Yêu Yêu quan trọng hơn nhiều so với việc phải đắc tội hai người kia.

Yêu Yêu trầm ngâm một lúc, sau đó một tay cầm Bích Ngọc Nguyên Văn Bút nhẹ nhàng gõ gõ lên lòng bàn tay còn lại, ánh mắt lưu chuyển, khóe môi hơi vểnh một chút, nói:

-Nếu muốn bọn ta hỗ trợ Lý Khanh Thiền cũng được... Thế nhưng hãy để chính cô ấy tự mình nói ra.

Đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền lập tức trợn tròn lên, vòng ngực sung mãn cũng trở nên chập trùng vì tức giận.

Chu Nguyên không nhịn được lấy tay che mặt.

“Tỷ tỷ, sự việc đã phức tạp lắm rồi, làm ơn đừng gây chuyện nữa có được hay không?”

Bình Luận (0)
Comment