Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 338 - Chương 337: Hai Cô Gái Cùng Liên Thủ (1)

Chưa xác định
Chương 337: Hai cô gái cùng liên thủ (1)

Nguyên Trì rộng lớn mênh mông, bát ngát không bờ bến, lại thêm được bao phủ trong một màn sương mù dày đặc khiến cho người ta khi tiến vào sẽ rất dễ bị lạc đường ở bên trong.

Mà lúc này, tại một nơi nào đó của Nguyên Trì.

Một người thanh niên mặc áo đen đang dạo bước ở trên mặt biển, bàn chân của hắn đạp nước mà đi, sắc mặt bình thản, con ngươi đen láy sâu tựa đầm lầy. Hắn cứ thế đi về phía trước, qua một lúc lâu mới đột nhiên dừng lại bước chân, cúi đầu nhìn xuống mặt biển đen sâu không nhìn thấy đáy ở dưới chân mình.

Chỉ thấy ở một nơi cực sâu bên dưới đang có một đoàn bóng đen di chuyển, nhìn kỹ lại thì bóng đen ấy mang hình dáng của của một con quái vật cực kỳ khổng lồ đang chậm rãi bơi đi.

-Rốt cuộc thì ngươi cũng xuất hiện rồi...

Người thanh niên mặc áo đen này chính là Khổng Thánh, người đứng hàng thứ 2 trong hàng ngũ thập đại Thánh Tử của Thương Huyền tông. Hắn đứng ở đó, nhìn chằm chằm vào bóng đen khổng lồ ở trong màn nước sâu phía dưới chân mình, trong con ngươi lạnh lùng hiện lên vẻ nóng bỏng cùng khát vọng.

Mà hiển nhiên bóng đen đang lẩn lút ở chỗ sâu dưới mặt nước biển chính là con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng mà mấy người Khổng Thánh hằng mơ ước.

Khổng Thánh chậm rãi ngồi xuống, bàn tay luồn vào trong lòng nước biển lạnh buốt, hai mắt khép hờ, nguyên khí mạnh mẽ ở bên trong cơ thể cũng không giữ lại chút nào mà phóng thích ra.

Cứ thế, một luồng Nguyên khí màu đen lặng yên không một tiếng động dung nhập vào trong nước biển.

Sau đó, chỉ thấy ngay phía trên đỉnh đầu của bóng đen khổng lồ đang bơi qua lại kia đột nhiên xuất hiện một đám nguyên khí màu đen hội tụ lại, hóa thành một thanh kiếm sắc bén. Có thể cảm nhận được sự sắc bén đến mức cực đoan đang ngưng tụ ở trên lưỡi kiếm ấy.

Vút!

Thanh kiếm màu đen vừa được hình thành liền đâm mạnh xuống với tốc độ nhanh như chớp giật, cuối cùng đâm trúng vào chân thể to lớn của con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia.

-Rống!

Một tiếng gào thét thảm thiết bùng lên từ trong lòng biển sâu khiến cho nước biển dâng lên tạo thành từng đợt sóng cao tới ngàn trượng. Đột nhiên bị công kích, con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia không muốn trả đũa mà trái ngược lại, nó vội vàng hất lên cái đuôi, quẫy mình một cái lao vọt vào trong biển sâu với tốc độ nhanh như tia chớp, khiến cho người ta muốn đuổi cũng đuổi không kịp.

Tại nơi Nguyên Trì này, vấn đề phiền toái nhất mà người đi săn gặp phải khi muốn săn giết Thủy Thú chính là tìm kiếm cùng truy sát.

Bởi vì Thủy Thú vốn luôn ẩn nấp ở trong lòng biển sâu, rất khó để có thể phát hiện ra bọn chúng. Hơn nữa vì ưu thế sân nhà, chỉ cần bọn chúng muốn trốn thì căn bản là khó có thể đuổi kịp.

Đôi đồng tử đen láy như Bảo Thạch kia của Khổng Thánh tựa như có thể nhìn xuyên qua mặt biển, khóa chặt lấy thân ảnh to lớn đang lao đi với tốc độ cực nhanh kia. Mặc dù con mồi đang càng chạy càng xa nhưng trên mặt hắn lại không có vẻ gì là vội vàng hấp tấp, tinh thần hắn điều khiển một cái.

Ông!

Chỉ thấy ngay tại phía trước phương hướng chạy trốn của con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia lại một lần nữa xuất hiện một thanh kiếm màu đen, thanh kiếm mới đang không ngừng phóng thích ra từng tia kiếm khí sắc bén vô địch...

Con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng cảm nhận được sự uy hiếp đến từ thanh kiếm này, vội vàng thay đổi một cái phương hướng.

Tình huống như vậy lặp lại liên tiếp mấy lần, con Thủy Thú phải đổi hướng liên tục. Bởi vì không có trí khôn thế nên con Thủy Thú này dần sa vào xong bẫy rập của Khổng Thánh, dần dần chạy thục mạng theo phương hướng mà hắn muốn...

Khổng Thánh đạp chân nơi sóng biển, nhìn như bước đi cực kỳ chậm rãi, thế nhưng chỉ là bước ra một bước nhỏ thì thân hình của hắn lại cực kỳ quỷ dị mà xuất hiện ở khoảng cách bên ngoài mấy trăm trượng so với vị trí cũ.

Tình huống truy đuổi như vậy cứ kéo dài được một khoảng thời gian.

Đột nhiên, trong mắt của Khổng Thánh lộ ra vẻ sắc bén, hắn quát nhẹ một tiếng:

-Diệp Ca, thu lưới!

Phóng tầm mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy ngay ở một vị trí thẳng hướng chạy trốn của con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia, Diệp Ca đang đặt chân trên đám mây Nguyên khí lơ lửng giữa không trung. Khi nghe thấy tiếng quát của Khổng Thánh thì hắn đột nhiên hất lên ống tay áo rộng lớn, quát:

-Kết giới, lên!

Ù ù!

Ngay trong nháy mắt khi tiếng quát của Diệp Ca vừa rơi xuống, chỉ thấy nước biển trong khu vực bán kính vạn trượng xung quanh đột nhiên sôi trào lên, vô số những tia sáng nguyên khí bắn mãnh liệt mà ra, sau đó nhanh chóng kết hợp lại với nhau, bện thành một tấm lưới ánh sáng vô cùng to lớn.

Bên trên mỗi mắt xích của tấm lưới này được khắc họa từng đường vân cổ xưa mà huyền bí. Chính những đường vân này đang không ngừng hấp thụ nguyên khí giữa thiên địa xung quanh, bổ sung cho tấm lưới càng thêm lớn mạnh và chắc chắn.

Oanh!

Con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng vẫn còn đang đâm đầu lao tới, cuối cùng mạnh mẽ va chạm vào trong tấm lưới ánh sáng này. Chỉ thấy dưới tác dụng của lực va chạm, tấm lưới bị kéo căng về phía sau tạo thành một đường cong cực kỳ chói mắt, tưởng như có thể bị đứt gãy bất cứ lúc nào. Thế nhưng sự thực là tấm lưới ánh sáng này lại vô cùng bền dai, nó dần dần hóa giải lực va chạm, khiến cho con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng bị bắn ngược trở lại.

Cùng lúc đó, mạng lưới ánh sáng ở bốn phía cũng chậm rãi thu gọn lại, tạo thành một chiếc lồng kết giới, triệt để vây khốn con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng này, làm cho nó không còn có cách nào có thể chậm trốn được nữa.

-Thành công! -Diệp Ca rơi vào bên trên mặt biển, cười nói:

-Hiện tại thì nó đã chẳng thể nào chạy trốn được nữa rồi!

Khổng Thánh gật đầu khen ngợi:

-Không hổ là Thánh Tử của Linh Văn phong, trình độ nguyên văn đã đạt tới mức không ai sánh bằng.

-Nhiệm vụ còn lại chỉ là chém chết con Thủy Thú ngày mà thôi. Cứ giao việc này cho ta là được.

Trên khuôn mặt của Khổng Thánh lộ ra vẻ tươi cười nhìn về phía nơi sâu trong lòng biển, ở nơi đó, con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng đang kịch liệt giãy dụa. Thế nhưng dù cho nó có cố gắng thế nào cũng chẳng thể trốn thoát ra khỏi sự trói buộc của tấm lưới ánh sáng này.

Đến lúc này thì có thể nói là Long Nguyên Tủy của con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng này đã nằm chắc trong tay Khổng Thánh.

Vút!

Thế nhưng ngay chạy lúc mà Khổng Thánh vừa định lặn xuống đáy biển, chém giết con Thủy Thú và thu hoạch Long Nguyên Tủy thì đột nhiên có âm thanh xé gió vang lên từ bốn phía. Ngay sau đó, một luồng nguyên khí mang theo sự rét lạnh đến mức cực điểm cuốn tới, khiến cho ngay cả mặt biển xung quanh cũng đều bị đóng băng chỉ trong nháy mắt.

Mà mục tiêu của luồng nguyên khí cực lạnh này cũng trực chỉ về hướng Khổng Thánh.

Đòn tấn công xuất hiện hết sức đột nhiên này khiến cho Khổng Thánh nhướng mày, hắn hất lên tay áo một cái.

Xoẹt!

Chỉ là một cái vung tay rất tùy ý, thế nhưng theo cái vung tay ấy lại có một đạo kiếm khí bắn ra, trực tiếp xé rách mặt biển đang bị đóng băng trước mặt, đồng thời cũng chém luồng nguyên khí cực lạnh kia thành mảnh vụn.

Khổng Thánh đưa mắt nhìn về phía một nơi nào đó trong màn mây mù, lạnh lùng nói:

-Lý Khanh Thiền, đã không thể đạt được thì còn cố gắng dây dưa làm gì nữa?

Theo thời gian dần trôi qua thì màn sương mù ở nơi đó cũng dần tan đi, theo đó có một bóng hình xinh đẹp thon dài đạp nước mà đến, hình ảnh yểu điều ấy chính là Lý Khanh Thiền.

Bình Luận (0)
Comment