Hai con ngươi lạnh lùng của nàng nhìn chằm chằm về phía Khổng Thánh, thản nhiên nói:
-Muốn khiến cho ta phải từ bỏ cũng không phải là thực sự dễ dàng như vậy đâu!
Diệp Ca đang đứng ở bên cũng lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ, khuyên:
-Khanh Thiền sư tỷ, việc gì phải cố chấp như vậy cơ chứ? Tỷ đã không còn có cơ hội để giành thắng lợi trong lần tranh đọat này rồi!
-Thế nhưng ta lại vẫn cứ muốn thử một chút!
Trong đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền lướt qua vẻ lạnh lùng, Nguyên khí bên trong cơ thể nàng cũng dâng trào phóng lên tận trời. Ngay lúc này, tưởng như nhiệt độ trong toàn bộ thiên địa đều hạ thấp xuống. Mặt biển dưới chân Lý Khanh Thiền cũng bị đóng băng với tốc độ nhanh chóng mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Khổng Thánh dửng dưng mặc kệ, chỉ cười nhạt một tiếng, quay đầu nói:
-Diệp Ca, phiền phức ngươi đối phó với cô ấy một lúc.
Diệp Ca thở dài một hơi, hai bàn tay cũng chậm rãi rút từ trong ống tay áo rộng lớn ra bên ngoài, tạo thành một cái thủ thế. Ngay trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Ca quát khẽ một tiếng:
-Hải Lao kết giới!
aOanh! Oanh!
Ngay khi âm thanh của Diệp Ca vừa rơi xuống thì chỉ thấy mặt biển ở bốn phía xung quanh đột nhiên bị rẽ ngang, sau đó có từng cái cột nước to lớn phóng lên tận trời, cuối cùng hội tụ vào một chỗ tạo thành một tòa lao tù bằng nước.
Mà vị trí của Lý Khanh Thiền thì vừa vặn đứng ở trung tâm của tòa lao tù bằng nước này.
Lý Khanh Thiền nhăn lại lông mày, giẫm chân một cái, chỉ thấy nguyên khí mạnh mẽ hóa thành vô số những mũi tên băng, với số lượng đông đảo che trời ngập đất bắn xuyên ra bốn phía xung quanh.
Phốc phốc! Phốc phốc!
Thế nhưng những mũi tên này vừa mới tiếp xúc với màn nước của tòa lao tù thì lại tự động xuyên thấu ra bên ngoài.
-Khanh Thiền sư tỷ, tòa lao tù bằng nước này là thứ được chuẩn bị để dành riêng cho tỷ. Nếu tỷ không tới thì không sao, nhưng nếu đã tới thì toà lao tù này cũng đủ để ngăn cản tỷ một chút thời gian. Mà khoảng thời gian ấy cũng đủ để cho Khổng Thánh săn giết thành công được con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia rồi.
-Đến thời điểm Long Nguyên Tủy thực sự rơi vào trong tay của Khổng Thánh thì cũng đồng nghĩa với việc chuyến đi lần này của sư tỷ đã hoàn toàn thất bại. -Diệp Ca chậm rãi nói.
Gương mặt xinh đẹp của Lý Khanh Thiền lại càng trở nên lạnh lùng hơn. Xem ra sau khi liên thủ bức lui mình thì hai người bọn họ vẫn còn có chuẩn bị đề phòng ở sau.
Quả nhiên, hai người này đều là hạng người cực kỳ chán ghét.
Lý Khanh Thiền hít sâu một hơi, lạnh lùng liếc nhìn Diệp Ca một cái, sau đó khép hờ lại hai mắt.
Diệp Ca nhìn thấy bộ dạng tưởng như đã chịu từ bỏ của Lý Khanh Thiền thì cũng thở phào một hơi. Nếu không phải chính diện giao chiến với Lý Khanh Thiền thì đây đã là kết quả tốt nhất rồi.
-Đến giờ mà cô vẫn còn không chịu ra tay, rất thích xem người khác bị đùa giỡn phải không?
Thế nhưng ngay tại lúc mà Diệp Ca vừa mới thở phào một hơi thì lại đột nhiên nghe thấy âm thanh của Lý Khanh Thiền vang lên.
Không chỉ Diệp Ca mà cả Khổng Thánh cũng đều sững sờ.
-Đây chính là cái gọi là trận đấu giữa hàng ngũ Thánh Tử các người hay sao? Tựa hồ là cũng chẳng mấy đặc sắc như những gì mà ta mong muốn đâu mà... -Ngay tại lúc mà hai người chưa còn đang sững sờ thì bất chợt có một âm thanh êm ái nhưng lại ẩn chứa sự lạnh lùng truyền đến từ sâu bên trong màn sương mù kia.
Cũng ngay trong nháy mắt khi mở âm thanh này vừa vang lên, 3 người đang đứng ở đây đều đồng thời phát hiện một sự kiện đáng kinh ngạc. Đó là tòa lao tù bằng nước đang vây khốn Lý Khanh Thiền kia lại bỗng nhiên trở nên sôi trào. Đưa mắt nhìn kỹ lại mới phát hiện, thì ra trên từng cây cột nước của tòa lao tù đang không ngừng xuất hiện từng đường vân đỏ sậm giống như dung nham. Những đường vân này phả ra nhiệt độ kinh khủng tới mức khiến cho cả mảnh mặt biển đều bị bốc hơi một cách nhanh chóng.
-Là ai?! Con ngươi của Diệp Ca lập tức co rút lại. Đến tột cùng là ai mà có thể phá giải được kết giới Nguyên văn của hắn một cách tùy tiện như vậy?!
Ánh mắt của Diệp Ca cùng Khổng Thánh đều đồng thời nhìn về phía màn sương mù cách đó không xa.
Chỉ thấy mà sương mù ở nơi đó hơi chập trùng một chút, sau đó có một bóng hình xinh đẹp đi ra chầm chậm. Khuôn mặt đẹp đẽ tới mức tuyệt mĩ ấy cũng dần hiện ra trước tầm mắt của Khổng Thánh cùng Diệp Ca.
Chính là Yêu Yêu.
Yêu Yêu liếc mắt nhìn lướt qua Khổng Thánh cùng Diệp Ca, thản nhiên nói:
-Thánh Nguyên phong, Chu Tiểu Yêu.