-Thánh Nguyên phong, Chu Tiểu Yêu?
Khổng Thánh cùng Diệp Ca nhìn về phía bóng hình của Yêu Yêu với vẻ kinh ngạc tột độ. Mà Khổng Thánh thì lạnh càng nhíu mày lại, hiển nhiên là hắn cũng chưa từng nghe nói tới nhân vật này. Hơn nữa...Thánh Nguyên phong? Đây chẳng phải là một ngọn núi đang sa sút tụt dốc không phanh hay sao? Từ lúc nào mà bên đó lại xuất hiện một nhân vật có thực lực cao tới mức này?
So với sự nghi hoặc tột cùng của Khổng Thánh thì ánh mắt của Diệp Ca lại sáng lên, trong đôi con ngươi hiện lên vẻ hưng phấn dị thường.
-Thì ra cô chính là Chu Tiểu Yêu, người có thực lực khiến cho ngay cả Bạch sư cũng phải coi trọng, thậm chí không tiếc truyền cho vị trí Phong Chủ tương lai của Linh Văn Phong đấy à? -Áo bào rộng lớn của Diệp Ca đong đưa theo gió. Hắn nhìn về phía Yêu Yêu, chậm rãi nói.
Khổng Thánh nghe vậy, thế là trong con ngươi đen sâu thẳm cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Thực ra hắn cũng đã từng nghe nói qua việc này nhưng cũng không quá để ở trong lòng. Đến bây giờ xem ra thì đúng là việc này có thật?
Cô gái xinh đẹp không chút thua kém với dung mạo của Lý Khanh Thiền, thậm chí nếu như bàn về khí chất thì còn cao hơn một bậc đang đứng trước mắt này lại là người có được thiên phú Nguyên văn mà ngay cả Phong Chủ Bạch Mi cũng phải than lớn sợ hãi đấy ư?
Khổng Thánh cau mày lại, nếu quả thực như vậy thì tình hình bây giờ đã trở nên rắc rối hơn nhiều mất rồi.
Trong tình huống lần này, 7 người còn lại của thập đại Thánh Tử đâu là có nhiệm vụ phải ra bên ngoài hoặc đang bế quan tu luyện không thể rời khỏi, chỉ riêng ba người bọn họ là có rảnh rỗi. Thế nên Khổng Thánh mới chọn cách liên hợp với Diệp Ca để chống cự lại Lý Khanh Thiền.
Thế nhưng làm sao thì Khổng Thánh cũng không ngờ tới, dù cho không có sự trợ giúp của những Thánh Tử khác thì Lý Khanh Thiền vẫn tìm tới một người khác với thực lực khá khó giải quyết...
Chỉ từ việc Yêu Yêu vừa ra tay liền có thể phá giải được kết giới nguyên văn mà Diệp Ca phải chuẩn bị nửa ngày trời cũng đủ hiểu, thực lực của cô gái này sợ là đã không kém hơn so với thập đại Thánh Tử bọn họ.
Khổng Thánh nhìn về phía Yêu Yêu, chợt cười nhẹ một tiếng, trên gương mặt anh tuấn tựa như điêu khắc ấy cũng nở rộ lên nụ cười ấm áp, nói:
-Vị sư muội này, thực ra đây chỉ là vấn đề tranh chấp giữa hai người chúng ta với Lý Khanh Thiền sư muội mà thôi, việc gì mà sư muội phải dính vào cơ chứ? Còn nếu như là bởi vì Lý Khanh Thiền sư muội đã hứa hẹn dành cho muội chỗ tốt gì thì bản thân Khổng Thánh ta cũng có thể dành cho sư muội chỗ tốt tương ứng như vậy.
Không thể không nói một điều là Khổng Thánh thật sự rất có mị lực. Hắn không chỉ có vẻ ngoài anh tuấn mà khí chất cũng rất bất phàm. Thế nên ở tại nơi Thương Huyền tông này đã không biết có bao nhiêu đệ tử nữ đem lòng yêu mến hắn.
Nếu như thay đổi một người con gái bình thường khác đứng ở vị trí của Yêu Yêu lúc này thì có lẽ rằng cô ấy sẽ rất khó có thể chống lại được mị lực của Khổng Thánh.
Chỉ đáng tiếc là hôm nay Khổng Thánh gặp phải Yêu Yêu. Đối mặt với phong độ nhẹ nhàng hấp dẫn kia của Khổng Thánh thì trên gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Yêu Yêu lại chẳng dao động chút nào.
-Đừng nói nhảm thêm nhiều nữa, đã hai bên đều muốn có được Long Nguyên Tủy của con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng này, vậy cứ trực tiếp động thủ là được. -Đôi con ngươi lạnh lùng của Yêu Yêu nhìn về phía Khổng Thánh, âm thanh tràn đầy vẻ lãnh đạm bình thản.
Nhìn thấy Yêu Yêu trực tiếp như vậy thì dáng tươi cười trên khuôn mặt của Khổng Thánh cũng cứng lại, có chút xấu hổ.
Lý Khanh Thiền cũng bước lên phía trước một bước, một luồng Nguyên khí mạnh mẽ xoay vần ở phía trên đỉnh đầu nàng tạo thành một cơn bão tuyết, thế rồi con ngươi của nàng tràn đầy vẻ lạnh lẽo mà nhìn về phía Khổng Thánh, nói:
-Khổng Thánh, đừng chơi mấy loại thủ đoạn thấp kém kia nữa, cứ trực tiếp để cho ta xem, xem bộ "Minh Yêu kiếm khí" kia của người đã tiến bộ tới mức độ nào rồi đi!
Khổng Thánh cau mày nói:
-Lý Khanh Thiền, nên nhớ nếu như hai chúng ta chiến đấu thì chỉ sợ kết quả là hai bên đều không kiếm được chỗ tốt gì. Bởi lẽ rất có khả năng là con Thủy Thú kia sẽ lợi dụng thời gian này phá lưới bỏ chạy.
-Hay là sư muội chịu khó nhường cho ta một lần này, coi như là ta thiếu sư muội một phần ân tình.
Ngay tại thời điểm mà hai người vẫn còn đang đối chọi gay gắt, ai cũng không muốn nhượng bộ thì bất chợt Yêu Yêu lại mở miệng:
-Yên tâm đi, sẽ có người đi đối phó với con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia!
Khổng Thánh, Diệp Ca nghe vậy đều hơi kinh ngạc, chẳng lẽ ngoài Yêu Yêu ra thì Lý Khanh Thiền còn mời được một người lợi hại khác nữa đến giúp nàng?
Trái ngược với vẻ kinh ngạc nghi ngờ của hai người Khổng Thánh cùng Diệp Ca, dường như là Lý Khanh Thiền cũng nghĩ tới điều gì, thế là trên gương mặt xinh đẹp cũng hiện lên vẻ mất tự nhiên.
Yêu Yêu lại không để ý tới mấy người bọn họ nghĩ gì, chỉ là quay đầu nhìn về phía sau lưng nói:
-Đàn ông con trai, ai đời lại trốn ở đằng sau làm cái gì? Con Thủy Thú kia liền giao cho cậu xử lý rồi đấy!
Ánh mắt sắc nhọn của Khổng Thánh, Diệp Ca cũng lập tức bắn ra, muốn nhìn một chút đến tột cùng là người nào đang trốn ở trong lớp sương mù. Chẳng lẽ trong khoảng thời gian gần đây, ở Thương Huyền tông lại xuất hiện nhiều người tài ba nhưng tính cách lặng lẽ không muốn lộ ra như vậy?
Ánh mắt của hai người bọn họ nhìn về phía mảnh sương mù ở phía đằng sau. Chỉ thấy ở nơi đó đang có từng tiếng đạp nước vang lên, sau đó có một thân ảnh trẻ tuổi xuyên qua lớp sương mù đi ra bên ngoài.
Cũng tại thời điểm mà khi người trẻ tuổi này vừa mới xuất hiện, hai người Khổng Thánh cùng Diệp Ca đồng thời cảm nhận được dao động của nguyên khí bên trong cơ thể của người thanh niên này, thế là trên khuôn mặt của cả hai đều hiện lên vẻ ngưng kết.
Thái Sơ cảnh nhị trọng thiên? Khổng Thánh cùng Diệp Ca liếc nhau, khóe miệng của cả hai đều đồng đời giật nhẹ một chút.
Với loại thực lực như thế này thì chỉ xứng đáng xếp vào hạng chót ở bên trong hàng ngũ các đệ tử của nội sơn. Cô gái Yêu Yêu kia lại lấy ở đâu ra tự tin mà để cho một kẻ gà mờ như vậy đi đối phó với một con Thủy Thú có kích thước hơn ngàn trượng? Tuy rằng bây giờ con Thủy Thú ấy đã bị trọng thương dưới những mũi kiếm sắc bén của Khổng Thánh, thế nhưng nói thế nào thì đây cũng không phải là thứ mà một người đệ tử cảnh giới Thái Sơ nhị trọng thiên có thể đối phó được.
Lý Khanh Thiền cũng đưa tay bưng lấy cái trán, cảm thấy có đôi chút mất mặt. Nàng cũng không hiểu vì sao mà Yêu Yêu lại để cho Chu Nguyên xuất hiện ở trường hợp như thế này... Phải biết với thực lực yếu kém như của Chu Nguyên thế kia thì ngay cả tư cách đứng xem cũng còn không đủ, chớ nói chi là cưỡng ép tham dự, chỉ tổ tự rước lấy nhục mà thôi.
Chu Nguyên nhìn thấy ánh mắt dị thường của ba người thì cũng chỉ đành nhún nhún vai ra vẻ bất đắc dĩ. Mà Thôn Thôn đang đứng ở trên vai của hắn cũng uể oải ngáp dài một tiếng.
-Giao cho cậu xử lý con vật to lớn ở dưới này, không có vấn đề gì chứ? -Yêu Yêu vẫn như cũ không để ý tới ba người kia, chỉ quay đầu nói với Chu Nguyên.
-Để ta thử một lần xem sao! -Chu Nguyên gật gật đầu.
Tuy nói con quái vật khổng lồ đang bị vây trói ở phía dưới kia chính là Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng. Thế nhưng Chu Nguyên hắn cũng còn có Thôn Thôn giúp đỡ. Mà hiển nhiên Thôn Thôn mới là chủ lực, về phần Chu Nguyên, cùng lắm cũng chỉ có tác dụng hỗ trợ mà thôi.
Nói xong, Chu Nguyên lại không nhiều lời thêm nữa, trực tiếp quay đầu lặn vào trong lòng biển sâu, từ từ tiếp cận tới khu vực mà con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia bị vây nhốt.
-Cô thật sự để cho hắn đi à? Đây chẳng phải là tự đi chịu chết hay sao? -Lý Khanh Thiền thấy thế thì lập tức quay đầu nhìn về phía Yêu Yêu, không nhịn được nói.
-Không phải lúc trước cô cũng muốn giết cậu ta đấy sao? Nếu bây giờ cậu ta có lỡ chết thật thì chẳng phải là đúng theo như nguyện vọng của cô còn gì? -Yêu Yêu cười nhạt, hỏi ngược lại.
Lý Khanh Thiền nghe vậy thì đờ ra, chợt lại cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, nói:
-Nếu muốn giết hắn thì chính ta sẽ tìm cơ hội ra tay trừng trị. Cũng không cần chính hắn phải đem mình biến thành đồ ăn đi đút cho con Thủy Thú kia.
-Yên tâm đi, Chu Nguyên sẽ không sao! -Yêu Yêu lười nhác giải thích thêm, tùy ý nói.
Tại lúc mà hai người còn đang trao đổi thì Khổng Thánh cùng Diệp Ca vẫn còn kinh ngạc khi nhìn thấy Chu Nguyên thực sự chui vào bên trong nước biển, tiếp cận với Thủy Thú. Bọn họ đều không hiểu rõ, vì sao mà Yêu Yêu lại dám để cho Chu Nguyên đi khiêu khích con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia.
Hành động này của Chu Nguyên chẳng khác nào là đang tự chịu chết.
Ánh mắt của Khổng Thánh lấp lóe một chút. Hắn hồi tưởng lại tình hình khi nãy, lại phát hiện bất kể là khi Yêu Yêu yêu cầu Chu Nguyên phải đối mặt với con Thủy Thú kia, hay khi Chu Nguyên gật đầu đáp ứng thì cả hai đều không có một chút do dự nào cả.
“Người này có gì đó quái lạ, không thể để cho hắn tới gần Thủy Thú.”
Tính tình của Khổng Thánh vốn luôn rất cẩn thận, thế nên hắn cũng có thái độ khinh thường khi thực lực của Chu Nguyên mới chỉ là Thái Sơ cảnh nhị trọng thiên. Chỉ thấy hắn vung tay áo lên một cái, theo đó có một luồng kiếm khí màu đen phóng lên tận trời, khi luồng kiếm khí này đạt tới một độ cao nhất định liền nổ tung lên, phát ra những tiếng kiếm reo hết sức chói tai vang vọng khắp đất trời.
Thế rồi Khổng Thánh quay đầu nhìn về phía Lý Khanh Thiền, cười nhạt nói:
-May mà ta còn có chuẩn bị thêm, để cho một vài đệ tử của Kiếm Lai phong chờ đợi ở gần đây. Tuy rằng điều này chẳng thể nào tạo thành ảnh hưởng gì đối với sư muội. Thế nhưng rõ ràng việc ta lo trước khỏi họa là đúng, đến bây giờ cũng thật sự cần tới sự trợ giúp của bọn họ rồi.
Chỉ một lát sau khi Khổng Thánh vừa mới nói xong, chỉ thấy từ nơi xa có mấy chục luồng nguyên khí quang mang lao tới. Hiển nhiên đây đều là các đệ tử của Kiếm Lai phong, hơn nữa thực lực của những người này cũng không hề thấp, đa phần đều là đệ tử đai tím.
-Khổng Thánh sư huynh! -Những người vừa mới tới này chỉ dừng ở một khoảng cách xa xa, chắp tay chào hỏi đối với Khổng Thánh.
Khổng Thánh gật gật đầu, đưa tay chỉ về hướng trong biển , nói:
-Các ngươi hãy bắt lại người kia cho ta!
-Vâng!
Mười mấy đệ tử đều liếc nhìn qua, sau đó đồng thời khóa chặt vị trí của Chu Nguyên. Vẻ mặt của cả đám đều cực kỳ nhẹ nhõm, bởi vì bọn họ cũng đều cảm ứng được rằng thực lực của Chu Nguyên mới chỉ là Thái Sơ cảnh nhị trọng thiên mà thôi. Chỉ cần tùy tiện một người trong số bọn họ cũng dư sức bắt lại kẻ này.
Tùm Tùm!
Thế là mấy chục bóng người đồng thời lao ra, hình thành trận thế bao vây hướng về phía Chu Nguyên mà đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Khổng Thánh mới hài lòng gật gật đầu, sau đó khuôn mặt lại khôi phục vẻ lạnh nhạt. Hắn đưa mắt nhìn về phía Lý Khanh Thiền và nói:
-Nếu sư muội cứ khăng khăng muốn làm hỏng công việc của ta, vậy thì ngày hôm nay cả hai chúng ta cũng đều buông bỏ, đừng ai nghĩ tới việc có thể lấy tới viên Long Nguyên Tủy này nữa!
Vừa dứt lời, một luồng nguyên khí màu đen đột nhiên bộc phát ra từ trong cơ thể của Khổng Thánh, mang theeo khí tức sắc bén mà lạnh lẽo.
Cùng lúc đó, Diệp Ca cũng đưa ánh mắt nhìn về phía Yêu Yêu, tay áo rộng rãi có chút đong đưa trong gió, nói với giọng đầy hăng hái:
-Vị sư muội này, kỳ thật trong nội tâm của ta cũng có đôi chút không phục khi Bạch sư lại coi trọng sư muội như vậy...
-Hôm nay đúng dịp hai ta gặp nhau, vậy không bằng chúng ta cùng so tài một chút, để xem đến tột cùng thì ai mới là người có trình độ cao hơn trên phương diện Nguyên văn, được không?
Đối mặt với ánh mắt của Diệp Ca, gương mặt xinh đẹp của Yêu Yêu vẫn chẳng có chút biểu hiện nào, chỉ là hơi gật cái cằm nói:
-Được!