Trên mặt biển ở một nơi nào đó của Nguyên Trì, sóng gợn lăn tăn, ở bên trên đang có bốn người đứng giằng co nhau.
Con mắt của Khổng Thánh chỉ nhìn lướt qua tình huống dưới đáy biển một chút liền thu hồi lại. Mười mấy người đệ tử của Kiếm Lai phong mà hắn vừa phái ra kia sẽ dạy dỗ cho tên đệ tử chỉ mới có cảnh giới Thái Sơ nhị trọng thiên kia biết được cái gì gọi là trời cao đất rộng.
Đa phần thời gian, ánh mắt của Khổng Thánh đều nhìn về phía Lý Khanh Thiền. Càng lúc, ánh mắt ấy lại càng trở nên sắc bén, lạnh lẽo hơn.
Sự dây dưa không bỏ của Lý Khanh Thiền khiến cho công việc thu thập Long Nguyên Tủy lần này của Khổng Thánh trở nên không có tính xác định thêm một lần nữa. Cho dù là người có định lực như Khổng Thánh, khi gặp phải sự dai dẳng này, thì cũng đều không nhận được cảm thấy tức giận.
Ngón tay thon dài của Khổng Thánh chậm rãi khép lại, chỉ thấy ở nơi đó đang có một đám Nguyên khí màu đen dần dần hội tụ lại, cuối cùng hóa thành một thanh kiếm dài màu đen cực kỳ sắc bén.
Bề ngoài của thanh trường kiếm này hơi có vẻ yêu dị, tưởng như được tạo thành từ một mảnh xương cốt. Từ trên thanh kiếm còn thỉnh thoảng truyền ra những tiếng rít gào khiến cho nguyên khí trong thân thể đều trở nên sôi sục khó khống chế.
Đây là Hắc Yêu Kiếm, một món Thiên Nguyên binh thuộc hàng hạ phẩm chân chính. Nó được chế tạo từ xương cốt của Hắc Yêu Ngạc -một con Nguyên thú lục phẩm, bởi thế nên uy lực của thanh kiếm này rất lớn.
Thực lực bản thân của Khổng Thánh vốn đã bước vào cảnh giới Thái Sơ cửu trọng thiên từ lâu, khoảng cách đạt đến cảnh giới Thần Phủ chỉ còn là một bước mà thôi. Bây giờ hắn lại cầm Thiên Nguyên binh ở trong tay thì khí thế phát ra lại càng trở nên mạnh mẽ, trực tiếp khiến cho mặt biển vốn luôn yên tĩnh bị ảnh hưởng, nhấc lên từng con sóng cao ngàn trượng.
Nguyên khí màu đen phóng lên tận trời mang theo sự sắc bén cùng u ám, tạo thành thanh thế hết sức dọa người.
-Đã có một khoảng thời gian rồi chưa được giao thủ cùng với Khanh Thiền sư muội. Bản thân ta cũng rất muốn biết, rằng không biết là "Huyền Liên Khí" của Khanh Thiền sư muội đã đạt tới mức độ nào rồi? -Khổng Thánh thản nhiên nói.
Lý Khanh Thiền nhìn thấy Khổng Thánh thể hiện ra tư thế như vậy thì cũng biết được là hắn đã thực sự nổi giận, muốn đánh một trận dạy dỗ chính mình đây. Thế nhưng nàng cũng không sợ hãi, bàn tay khép lại, chỉ thấy nguyên khí màu tuyết trắng lao ra dũng mãnh từ trong cơ thể nàng, cuối cùng hội tụ ở dưới chân tạo thành một tòa Hàn Băng Ngọc Liên.
Tòa Hàn Băng Ngọc Liên này có tên là "Huyền Ngọc Liên". Đây cũng đồng dạng là một món Thiên Nguyên binh xếp hàng hạ phẩm.
Lý Khanh Thiền dậm khẽ chân một cái, chỉ thấy toà Huyền Ngọc Liên kia run lên, theo đó có mấy chục mảnh cánh hoa rơi xuống, xoay tròn hóa thành từng chuôi Hàn Băng Ngọc Nhận, tạo thành một chiếc lồng bao vây xung quanh Lý Khanh Thiền.
Càng xoay tròn, tốc độ của mỗi mảnh Hàn Băng Ngọc Nhận lại càng cao. Thậm chí đến cuối cùng đã không thể dùng mắt thường để nhìn thấy bóng dáng của chúng. Trái lại chỉ có thể trông thấy không gian xung quanh Lý Khanh Thiền đang liên tục xuất hiện những vết nứt do bị cắt chém. Từ đó cũng có thể thế được mức độ sắc bén của những mảnh cánh hoa này là kinh khủng đến nhường nào.
Đây là trận chiến giữa hai vị Thánh Tử. Thế nên hiển nhiên là ai cũng không dám lơ là chủ quan.
Ánh mắt hai người va chạm vào nhau, từng luồng Nguyên khí màu trắng cùng màu đen phun trào, trong nháy mắt tiếp theo, hai bóng người cùng đồng thời bắn mãnh liệt mà ra. Mức độ mạnh mẽ của Nguyên khí khiến cho mặt biển trong khu vực bán kính vạn trượng xung quanh bị xé ra thành hai nửa.
...
Khác biệt với tình hình giao thủ kinh thiên động địa của hai người Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền, trận địa phía bên Yêu Yêu cùng Diệp Ca lại bình tĩnh hơn rất nhiều. Bởi nữa hai người vốn cũng đều không am hiểu sử dụng nguyên khí, Thế nên không tạo thành sát thương trực tiếp như bên kia. Thế nhưng nếu như có người cũng am hiểu chiến đấu về mặt thần hồn ở đây thì sẽ cảm nhận được thần hồn nơi mi tâm của hai người bọn họ đều đang chấn động, lực lượng mà nó phát ra cũng cực kỳ khổng lồ, mạnh mẽ vô song.
Diệp Ca cầm một cây Nguyên Văn Bút với hai màu trắng đen xen kẽ ở trong tay. Hắn đưa mắt nhìn về phía Yêu Yêu, trên khuôn mặt anh tuấn cũng nổi lên nụ cười nhàn nhạt. Thế rồi hắn đột nhiên xoay cổ tay một cái, nơi đầu của cây bút trong lòng bàn tay ấy cũng vạch ra từng đường vân ở trong không trung trước mặt.
-Tứ phẩm nguyên văn, Viêm Giao Luân!
Ngay tại nháy mắt Nguyên Văn Bút vừa mới vẽ xong những đường nét đầu tiên, Nguyên khí bên trong thiên địa lập tức bị hấp dẫn, cuốn tới dung nhập vào trong đó. Nhiệt độ xung quanh đang không ngừng tăng vọt. Dưới ngòi bút của Diệp Ca, những đường vân ấy tổ hợp lại với nhau và hóa thành một vòng hỏa diễm quang luân có đường kính ước chừng 10 trượng.
Chiếc quang luân này được quấn quanh bởi một con Viêm Giao, đang không ngừng phát ra những tiếng gào thét dữ dội.
Lúc này, nước biển dưới chân Diệp Ca cũng chịu ảnh hưởng mà trở nên sôi trào.
-Đi!
Diệp Ca lắc tay áo một cái, chỉ thấy con Viêm Giao kia mang theo quang luân bắn mãnh liệt mà ra, trên đường mà chiếc quang luân ấy bay qua thì nước biển ở phía dưới cũng chịu ảnh hưởng mà rẽ cả sang hai bên. Càng bay, tốc độ của Quang Luân càng cao, mục tiêu trực chỉ về phía Yêu Yêu.
Diệp Ca cũng không hổ là Thánh Tử của Linh Văn phong, chỉ trong thời gian mười mấy hơi thở ngắn ngủi, với vài nét bút mà hắn đã có thể vẽ ra một đạo Nguyên văn tứ phẩm. Chỉ từ đây thôi cũng đủ có thể thấy được trình độ Nguyên văn hết sức kinh người của hắn rồi.
Oanh!
Thế nhưng ngay tại lúc mà con Viêm Giao mang theo quang luân bắn nhanh mà tới, vừa mới bay tới vị trí cách chỗ đứng của Yêu Yêu chỉ còn mấy trượng, thì đột nhiên, mặt biển phía dưới bị xé nứt ra, cùng lúc đó có một con rồng nước cực kỳ to lớn lao vụt ra khỏi một mặt nước. Con rồng nước ấy há ra miệng rộng, chỉ một ngụm liền nuốt Quang Luân vào trong bụng.
-Tứ phẩm nguyên văn, Thủy Long Phệ! -Bích Ngọc Nguyên Văn Bút của Yêu Yêu điểm nhẹ một cái, lúc này thì một âm thanh nhẹ nhàng mới truyền ra.
Ào ào!
Cùng lúc đó, mặt nước dưới chân Diệp Ca cũng bị phá vỡ. Chỉ thấy có tới tận bốn con rồng nước gào thét lao ra, bao vây bốn phương tám hướng xung quanh Diệp Ca. Bốn con rồng nước đều mở ra cái miệng lớn, trực tiếp táp về phía Diệp Ca với khí thế hùng hổ dọa người.
-Chỉ trong nháy mắt... Vậy mà có thể vẽ phác thảo ra bốn đạo Nguyên văn...
Con ngươi của Diệp Ca không nhịn được hơi co lại. Bình thường thì mỗi lần thi triển Thủy Long Phệ cũng chỉ có thể gọi ra một con Thủy Long mà thôi. Mà lúc này bao vây quanh hắn lại có tới bốn con. Nói cách khác, lúc nãy, chỉ trong nháy mắt thì Yêu Yêu đã trực tiếp khắc họa ra bốn đạo nguyên văn tứ phẩm ở trong mặt nước biển.
Từ đó cũng đủ để thấy được mức độ khống chế thần hồn của Yêu Yêu kinh khủng tới nhường nào!
-Quả thật là cô gái Chu Tiểu Yêu này chẳng hề đơn giản chút nào!
Trên mặt Diệp Ca hiện lên vẻ ngưng trọng. Chợt, chiếc đạo bào rộng thùng thình trên người hắn toả ra hào quang sáng chói, cùng lúc đó ở bên trên cũng có từng đường gân phức tạp nổi lên chậm rãi.
Những đường vân này tổ hợp với nhau, cuối cùng tổ hợp thành một chiếc chuông màu vàng cực kỳ to lớn, bảo vệ Diệp Ca ở bên trong.
Đùng!
4 con Thủy Long lao xuống, trực tiếp va chạm vào bên trên chiếc chuông lớn. Thế là một tiếng chuông ngân lập tức vang vọng khắp đất trời, tạo thành một cơn sóng âm cuồng bạo quét sạch mặt biển, nhấc lên từng con sóng lớn cao tới vạn trượng.
...
Trong khi chiến đấu bên trên mặt biển bị phát động khiến cho khắp nơi dậy sóng thì trái ngược lại, tình hình ở chỗ sâu trong lòng Nguyên Trì lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
Thân hình Chu Nguyên đang lao nhanh về phía trước, mục tiêu nhắm thẳng vào vị trí nơi con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia đang bị vây nhốt.
Thế nhưng chỉ đi được một thời gian ngắn thì thân hình của hắn bỗng nhiên ngừng lại. Chu Nguyên nhíu mày quay đầu nhìn về phía sau. Chỉ thấy nước biển ở nơi đó đang bị xé nứt, đồng thời có mấy chục bóng người cưỡi trên kiếm phí đang lao về phía này.
Nhóm người này chính là những đệ tử của Kiếm Lai phong mà Khổng Thánh vừa phái ra.
Thực lực của những người này đều khá cao, thân phận của họ cũng đa phần là đệ tử đai tím, hoàn toàn không thấp hơn so với mấy người Chu Thái, Trương Diễn của Thánh Nguyên phong. Thế nên khi bọn hắn nhìn thấy Chu Nguyên đứng ở đó thì trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ giễu cợt tựa như mèo vờn chuột.
-Thằng nhóc nhà ngươi đúng là chẳng biết nhìn nhận gì cả. Đây là cuộc chiến của sư huynh Khổng Thánh, một kẻ chỉ mới có thực lực Thái Sơ nhị trọng thiên như ngươi mà cũng dám chõ mũi vào? -Một người đệ tử đi ở đằng trước nhìn chằm chằm Chu Nguyên với vẻ lạnh lùng, mở miệng mỉa mai.
-Biết điều thì mau cút đi, miễn cho một lát nữa lại phải chuốc lấy cực khổ vào mình.
Những đệ tử khác của Kiếm Lai phong cũng cười vang phụ họa.
Chu Nguyên thấy thế thì cũng không nhịn được mà cười một tiếng. Hắn đưa tay vỗ vỗ Thôn Thôn đang đứng ở trên bờ vai, nói:
-Giao cho chú mày đấy!
Dù sao đám người này cũng có thực lực khá mạnh, lại chiếm ưu thế số đông, Nếu chỉ dựa vào một mình Chu Nguyên thì quả thật là rất khó có khả năng để thoát khỏi sự truy đuổi của bọn hắn.
Thôn Thôn cũng hiểu rằng thời gian cấp bách, thế nên cũng không cù nhây ra vẻ thêm nữa, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang bắn mãnh liệt về phía trước. Chỉ trong nháy mắt tiếp theo thì thân hình của chú ta đã căng phồng lên, trực tiếp hóa thành hình thái chiến đấu dữ tợn mà uy vũ.
Oanh!
Từ trong thân thể của Thôn Thôn toát ra một luồng dao động nguyên khí cực kỳ cuồng bạo tựa như mắt bão.
Cảm nhận được áp lực đến từ Thôn Thôn, vẻ mặt của những tên đệ tử Kiếm Lai phong kia đồng loạt biến đổi, trong mắt cả bọn đều hiện lên vẻ nghiêm trọng, một người trong đó nói:
-Con súc sinh này có vẻ lợi hại, chúng ta đồng loạt ra tay!
Hiển nhiên, chỉ cảm nhận áp lực đến từ trong thân thể của Thôn Thôn thôi thì mấy người này cũng đủ hiểu rằng nó không phải là một con Nguyên thú bình thường như bao con khác.
Vút vút!
Từng luồng kiếm khí cực kỳ bén nhọn đột nhiên bạo phát từ trong cơ thể của rất nhiều đệ tử Kiếm Lai phong, lấy thế che trời ngợp đất mà bao phủ về phía Thôn Thôn.
Đinh đinh đang đang!
Chỉ là khi những luồng kiếm khí này va chạm với bộ vảy giáp bên ngoài thân thể của Thôn Thôn thì đều bị cản lại. Chỉ trong nháy mắt tiếp theo, Thôn Thôn gầm lên một tiếng, trực tiếp giết vào trong đám người. Thế là trong lúc nhất thời, tình thế cuộc chiến trở nên cực kỳ hỗn loạn.
Những tên đệ tử Kiếm Lai phong vừa mới còn vênh váo tự đắc thì nay đều chạy trốn với vẻ cực kỳ chật vật.
Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua cảnh tượng hỗn loạn tưng bừng này, cũng chỉ cười nhạt một tiếng. Thế là quay người cấp tốc lao đi. Qua một lúc thì thân hình của Chu Nguyên trầm xuống, cuối cùng đi tới vị trí mà con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia bị vây nhốt.
-Đây chính là Thủy Thú ở cấp bậc ngàn trượng sao?
Chu Nguyên quan sát con quái vật khổng lồ đang bị bủa vây ở trong kết giới Nguyên văn, không nhịn được tắc lưỡi vài cái. Cho dù lúc này, khi con Thủy Thú này đã bị trọng thương, thế nhưng áp lực cho nó phát ra vẫn cực kỳ mạnh mẽ và nồng đậm.
Có thể nói Thủy Thú ở đẳng cấp này đã vượt xa so với những con mà Chu Nguyên gặp phải lúc trước.
Nếu như có thể lấy được Long Nguyên Tủy ở trong cơ thể của nó thì chuyến đi Nguyên Trì lần này của mình đã coi như thành công rực rỡ rồi! -Chu Nguyên liếm môi một cái, trong mắt hiện lên sự khát vọng cùng nóng bỏng nồng đậm.
Thế nhưng chợt Chu Nguyên lại nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ lúng túng.
Mặc dù con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng này đang ở ngay trước mắt...
Thế nhưng bây giờ Thôn Thôn lại đang bận bịu xử lý đám người kia. Chỉ với lực lượng nhỏ bé của mình thì hắn làm sao có thể giết được con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng này đây...?