Về phần hai người Chu Nguyên cùng Vệ U Huyền, mặc dù đều đang ở trung tâm của sóng xung kích nhưng mà cả hai đều không chút sứt mẻ. Bọn họ để sóng xung kích tùy ý đánh vào người nhưng thân hình của cả hai đều không cách nào rung chuyển.
Hai người tựa như là hai ngọn núi cao nguy nga đứng trong mưa gió.
Trong ánh mắt của Vệ U Huyền có xuất hiện thần sắc kinh dị, bởi vì lúc trước, khi nguyên khí của hai người va chạm, hắn có thể cảm giác được Chu Nguyên cũng không có rơi vào thế hạ phong. Nói cách khác, nguyên khí nội tình của Chu Nguyên cũng không hề yếu hơn Thái Sơ Cảnh Lục trọng thiên là hắn.
- Cuối cùng thì trận thi đấu đoạt động phủ này cũng có thể làm cho ta cảm thấy hào hứng rồi.
Vệ U Huyền thấp giọng tự nói.
- U Ảnh Bộ!
Nguyên khí dưới chân Vệ U Huyền lưu chuyển. Sau nháy mắt, thân hình của hắn bỗng nhiên hóa thành một tia chớp, nhanh chóng lao ra. loại tốc độ kia nhanh đến mức làm cho mắt người thường không thể nhận ra.
Cùng lúc đó, thân hình của Chu Nguyên cũng hư hóa, giống như một đám sương mù lúc ẩn lúc hiện ở trên đài thi đấu.
Xùy!
Nhưng mà thân hình của Vệ U Huyền bỗng trở nên cực kỳ quỷ dị, tựa như là một bóng mờ quỷ dị chuyển hướng. Sau đó, ở bên trong vô số tiếng kinh hô, hắn đã trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Chu Nguyên.
khoảng cách giữa hai người rõ ràng là chỉ có nửa trượng.
Khóe miệng của Vệ U Huyền hơi nhếch lên.
Sau đó, ở trong lòng bàn tay của hắn có quang văn hiện ra, quang văn nhanh chóng lan tràn, từ lòng bàn tay rồi cho đến cả bàn tay đều tản ra ánh sáng quỷ dị. Một khí tức sắc bén không cách nào hình dung hiện lên.
- Phá Nguyên Thủ, Toái Chỉ!
Hai ngón tay của hắn hơi gấp khúc. Phía trên hai ngón tay kia có nguyên khí điên cuồng áp súc, ngưng tụ. Ở những chỗ mà đầu ngón tay lướt qua, không gian đều bị xé nứt ra.
Một chiêu này lăng lệ, ác liệt đã đến cực hạn. Sát cơ đã hiện lên trong mắt Vệ U Huyền.
Chính bằng một chiêu này, lúc trước, Vệ U Huyền đã dễ dàng xuyên thủng bàn tay của Đồng Long.
Ở trong mắt của Chu Nguyên, hai ngón tay của Vệ U Huyền cấp tốc phóng đại. Ánh mắt của hắn có chút lập loè rồi chỉ trong một cái chớp mắt, năm ngón tay của hắn nhanh chóng nắm chặt thành quyền, một tầng nguyên khí bao trùm lên trên bàn tay, giống như là tạo thành một bộ giáp tay màu trắng đục.
- Oanh!
Chu Nguyên đánh ra một quyền. Lúc quyền ra, không khí phía trước đều nổ tung.
Một quyền một chỉ trực tiếp va chạm với nhau.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người đang xem ở chung quanh đều không nhịn được che con mắt, liên tục lắc đầu. Trong lòng bọn họ đang thầm chẳng lẽ Chu Nguyên đã quên mất Phá Nguyên Thủ của Vệ U Huyền chuyên phá hộ thân nguyên khí sao?
Lúc trước, Đồng Long chính là thua bởi vì điểm đặc biệt của chiêu này. Mà hiển nhiên là so với lúc trước, một chiêu này của Vệ U Huyền đã càng thêm hung hãn.
Mà Chu Nguyên lại vẫn dám trực tiếp ngạnh bính, thật sự là có chút ngu xuẩn.
- Không biết sống chết!
Nhìn qua cảnh tượng này, Lục Huyền Âm không nhịn được cười lạnh.
Oanh!
Mà ở dưới cái nhìn soi mói của rất nhiều người, chỉ trong một cái chớp mắt, nắm đấm của Chu Nguyên cùng ngón tay của Vệ U Huyền đã trùng trùng điệp điệp va chạm với nhau.
Khóe miệng của Vệ U Huyền chậm rãi nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai.
Nhưng mà, nụ cười mỉa mai kia vừa mới xuất hiện thì ngay sau đó đột nhiên cứng lại.
Xùy!
Phá Nguyên Thủ của hắn đích thật là đã dễ dàng xé rách tầng tầng nguyên khí bao trùm trên nắm tay của Chu Nguyên, nhưng khi mà sắp sửa xuyên thủng nắm đấm của Chu Nguyên thì bên ngoài nắm đấm chợt có ánh sáng màu xanh da trời nhàn nhạt hiển hiện.
Mà khi ngón tay của Vệ U Huyền đụng vào màn sáng màu xanh da trời kia, hắn bỗng nhiên cảm thấy một luồng sức mạnh đáng sợ như đủ để phá hủy núi cao bắn ngược trở lại.
Răng rắc!
Giống như là có thanh âm đứt gãy vang lên, đau nhức kịch liệt truyền lại từ chỗ đầu ngón tay làm cho sắc mặt của Vệ U Huyền đột nhiên biến đổi.
Ở trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, thân hình của Vệ U Huyền chấn động rồi bắn ngược trở lại, bàn chân kéo lê trên mặt đất tạo thành hai đường rãnh thật sâu.
Khi gần đến sát đài thi đấu, Vệ U Huyền cố gắng nhấc chân, đạp mạnh xuống đất một cái, cưỡng ép ổn định lại thân hình.
Sau khi cúi đầu nhìn xuống, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi, chỉ thấy được trên hai ngón tay, máu tươi đầm đìa, xương ngón tay đều đã vỡ vụn.
Ở lần va chạm này, kết quả dĩ nhiên là hắn bị tổn thất nặng!
Hắn ngẩng đầu, con mắt nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
Mà Chu Nguyên cũng duỗi nắm đấm ra, cười nhạt. Chỉ thấy ở mặt ngoài nắm đấm của hắn có ánh sáng màu xanh da trời lưu chuyển, tựa như là tạo thành một lớp vảy màu xanh nhạt, trông cực kỳ thần dị.
Rõ ràng là Huyền Giao Lân do Huyền Mãng Lân trải qua nguyên tủy tẩy lễ, lột xác mà thành!
- Xin lỗi nhé! Có vẻ như nắm đấm của ta có độ cứng vượt quá sự tưởng tượng của ngươi, Phá Nguyên Thủ của ngươi chỉ sợ không phá được nó.
Chu Nguyên cười nhạt nói.
Xoạt!
Mà lúc này, chung quanh vách núi, rất nhiều đệ tử đang xem chiến đều mở to hai mắt, rồi bỗng nhiên tiếng xôn xao vang khắp.
Ai có thể nghĩ đến, kết quả của lần giao phong này lại là Chu Nguyên chiếm thượng phong!
Phá Nguyên Thủ của Vệ U Huyền lại bị Chu Nguyên phá!
Ở bên trong đình viện bằng đá, Lục Huyền Âm đặt mông ngồi ở trên mặt ghế đá, mặt tái nhợt.
Chu Nguyên đứng ở trên đài thi đấu. Lúc này, ánh sáng màu xanh da trời quanh quẩn bên ngoài nắm đấm dần tán đi, lớp vảy màu xanh nhạt hiển hiện trông hết sức kỳ dị.
Ánh mắt của hắn khẽ liếc xuống, chỉ thấy được chỗ lớp vảy trên nắm tay có mấy vết cắt hơi nông, hiển nhiên đó là do Vệ U Huyền lưu lại. Mặc dù Phá Nguyên Thủ bá đạo, nhưng chỉ là nhằm vào nguyên khí, cho nên không cách nào đột phá Huyền Giao Lân, ngược lại bị một quyền trầm trọng giống như là núi kia Chu Nguyên đánh vỡ nát xương ngón tay.
- Huyền Giao Lân...
Ngón tay của Chu Nguyên nhẹ nhàng lướt qua lớp vảy màu xanh nhạt như ẩn như hiện kia, khóe miệng hơi nhếch lên, một nụ cười tươi biểu lộ sự thoả mãn hiện ra.
So với Huyền Mãng Lân lúc trước khi lột xác, bất luận là khả năng phòng ngự hay là năng lực tăng cường sức mạnh, Huyền Giao Lân đều vượt trội hơn hẳn. Bằng không thì lúc trước, hắn cũng không có khả năng chỉ dùng một quyền đã có thể đánh vỡ nát xương ngón tay của Vệ U Huyền.
- Nghe Yêu Yêu tỷ nói, nếu như Thông Thiên Huyền Mãng Khí của ta có thể lại tiến hóa thêm một lần nữa, trở thành Nguyên khí Thất phẩm là Trấn Thế Thiên Giao Khí, Huyền Giao Lân này sẽ lại lột xác thêm một lần nữa, thành là Thiên Giao Lân chân chính.
- Năng lực phòng ngự của Thiên Giao Lân kia mới thật sự là khủng bố, nó đủ để chịu đựng công kích của cường giả Thần Phủ cảnh, hơn nữa còn có rất nhiều năng lực khác, gần như có thể làm cho người ta hóa thành một con Thiên Giao hình người, có thể nói là bá đạo đã đến cực hạn.
- Nếu như một ngày kia, ta có thể tu luyện Tổ Long Kinh đến đệ tam trọng, để trở thành Nguyên khí Cửu phẩm Càn Khôn Thánh Long Khí, vậy thì sẽ càng thêm khủng bố. Khi đó, Huyền Mãng Lân sẽ hóa thành Thánh Long Lân, thật không biết sẽ cường đại đến mức nào.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên cũng không nhịn được có chút bành trướng. Nhưng mà rất nhanh hắn liền áp chế cảm xúc này xuống, bởi vì hắn biết được, đối với hắn mà nói, một bước kia còn cực kỳ xa xôi. Trước mắt, hắn vẫn phải đi từng bước một, tăng cường căn cơ cùng nội tình cho bản thân.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Vệ U Huyền ở phía đối diện. Lúc này, sắc mặt của Vệ U Huyền cũng đã dần dần trở nên âm trầm. Chu Nguyên biết, địch nhân trước mắt này chính là khối đá đặt chân tốt nhất để hắn tăng cường căn cơ cùng nội tình.
- Không ngờ lại sẽ có một ngày Phá Nguyên Thủ của ta bị người bẻ gãy.
Vệ U Huyền lạnh giọng nói.
Trong khi đang nói chuyện, nguyên khí tối tăm giống như là cảnh ban đêm quanh người Vệ U Huyền cũng đang kịch liệt chấ động. Tiếng gào rít vang lên, biểu hiện ra sự phẫn nộ trong lòng hắn.
Hiển nhiên, một người lúc nào cũng cười tủm tỉm như không quan tâm đến mọi việc là Vệ U Huyền rốt cục tức giận rồi.
Máu tươi vẫn còn chảy xuôi theo bàn tay của Vệ U Huyền mà rơi trên mặt đất. Đột nhiên, từ dưới lòng bàn tay của hắn, nguyên khí tối tăm sền sệt giống như đầm lầy đột nhiên lan tràn ra nhanh như tia chớp.