Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 413 - Chương 412: Vây Săn (1)

Chưa xác định
Chương 412: Vây săn (1)

Bên ngoài sơn mạch, mây mù lượn lờ, hào khí sôi trào, vô số đệ tử đều hưng phấn khi nhìn qua từng cái màn hình bằng nguyên khí ởtrên bầu trời. Lúc này, trong mỗi một cái màn hình đều có những trận chiến đấu cực kỳ kịch liệt đang diễn ra.

Những người có tư cách tham gia kì thi tuyển chọn đệ tử đai tím đều được xem như là người nổi bật trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của Thương Huyền Tông rồi. Ngày bình thường, địa vị của bọn họ cũng không thấp, cho nên khi bọn họ hội tụ cùng một chỗ để cùng cạnh tranh, tràng diện kia có thể nói là đặc sắc đến mức làm cho rất nhiều đệ tử đều nhìn không dời mắt được.

Phù phù! Phù phù!

Mà ở bên trong dòng sông uốn lượn bên ngoài sơn mạch thì là không ngừng có đệ tử bị một chùm sáng xoáy lên vứt bỏ ra bên ngoài, đó là những đệ tử bị loại bỏ ở bên trong sơn mạch kia.

- Oa, Tô Uyển sư tỷ của Thương Huyền Phong rất lợi hại. Lúc này, mới không đến mười lăm phút, sư tỷ dĩ nhiên cũng đã lấy được năm đạo ấn ký!

- Mục Xuân Lôi sư huynh của Tuyết Liên Phong nữa, huynh ấy cũng có năm đạo ấn ký rồi.

- Còn có Nhạc Thiên sư huynh của Kiếm Lai Phong, Hạ Vũ tiểu sư tỷ của Linh Văn Phong nữa. Chậc chậc, quả nhiên bọn họ đều không hổ là đệ tử đai vàng mạnh nhất của chư mạch các phong, chiến tích đều có thể nói là kinh người.

- Thật sự của bọn họ rất cường đại. So sánh với bọn họ, những đệ tử khác vẫn là kém một chút.

- ...

Nhìn qua cảnh tượng trong những màn hình nguyên khí kia, các đệ tử đều nhao nhao nghị luận.

Cũng có đệ tử chú ý đến Chu Nguyên, mà khi bọn họ nhìn về hướng cái màn hình bằng nguyên khí kia thì chợt hô lên:

- Đó là La Đạo sư huynh của Kiếm Lai Phong? Không ngờ vừa mới bắt đầu không được bao lâu mà Chu Nguyên đã gặp phải cường địch rồi!

Thanh âm truyền ra lập tức đưa tới không ít ánh mắt kinh dị.

Nhìn qua hai người giằng co trong màn hình bằng nguyên khí, phần đông đệ tử đều châu đầu trò chuyện, tiếng bàn luận xôn xao.

- Gặp phải La Đạo sư huynh sớm như vậy, Chu Nguyên này còn thật là xui xẻo đó.

- Đúng vậy đó, cho dù là ở bên trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của Kiếm Lai Phong, La Đạo sư huynh cũng có thể đứng vào Top 3, tuyệt không phải là người đơn giản.

- Đúng vậy! Lúc trước, ta vẫn luôn quan sát La Đạo sư huynh chiến đấu, đã có ba đệ tử thua ở trong tay của huynh ấy rồi.

- Hắc Hắc. Xem ra Chu Nguyên sẽ chuẩn bị là người thứ tư rồi? Đáng tiếc, lúc trước, ta còn thấy Chu Nguyên này đã kiếm được tận bốn đạo ấn ký rồi nhưng mà hiện tại, cuối cùng là hắn đã đụng phải cọng rơm hơi cứng rồi.

- ...

Chu Nguyên cùng La Đạo va chạm hiển nhiên là rất đáng xem. Trận chiến này nhanh chóng đưa tới càng ngày càng nhiều đệ tử chú ý, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều bàn luận xôn xao.

Mà Cố Hồng Y đồng dạng là cũng nhìn thấy cảnh tượng này, nàng hơi nhíu mày, bởi vì nàng tự nhiên cũng đã từng nghe nói qua về La Đạo này. Thực lực của người này hoàn toàn chính xác là không kém, không ngờ người đầu tiên của Kiếm Lai Phong mà Chu Nguyên gặp phải lại chính là hắn.

- Xem ra vận khí của vị Chu Nguyên sư đệ này cũng không tốt lắm.

Ở bên cạnh Cố Hồng Y, vị Tần Lam sư huynh kia nhắm hai mắt lại, giống như cười mà không phải cười nói.

- Hơn nữa quan trọng nhất là hiện tại Nhạc Thiên, Lục Huyền Âm cùng rất nhiều đệ tử của Kiếm Lai Phong đều đang chạy đến chỗ đó. Nếu như Chu Nguyên bị La Đạo cuốn lấy, chỉ sợ không bao lâu nữa, hắn sẽ phát hiện là mình đã không còn đường nào để có thể đi.

Cố Hồng Y lạnh lùng nhìn hắn một cái, không nói lời nào, nhưng bàn tay ngọc lại không nhịn được nắm chặt. Hiện tại, tình cảnh của Chu Nguyên hoàn toàn chính xác là không quá ổn.

Chu Nguyên, ngươi phải cẩn thận đó!

- Ơ, Chu Nguyên muốn động thủ sao?

Đang nhìn chằm chằm vào màn hình bằng nguyên khí, Tần Lam chợt cười to.

- Ha ha ha. Lá gan của Chu Nguyên này thật sự là không nhỏ đó, lại dám dùng tay không để đón đỡ kiếm của La Đạo. Chẳng lẽ hắn không biết nguyên khí của đệ tử Kiếm Lai Phong chính là thứ sắc bén nhất của Thương Huyền Tông chúng ta sao?

Khóe miệng của Tần Lam hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai.

Bởi vì hắn thấy Chu Nguyên xòe bàn tay ra, bắt lấy kiếm quang.

Rất nhiều đệ tử ở chung quanh cũng hô to, một vài nữ đệ tử càng không nhịn được nhắm mắt lại, tựa như là sợ nhìn thấy cảnh tượng bàn tay của Chu Nguyên bị kiếm quang cắt đứt.

Khuôn mặt của Cố Hồng Y cũng trở nên trắng bệch.

Chỉ có thần sắc mỉa mai ở trên mặt Tần Lam kia càng ngày càng thịnh. Hắn nhìn chằm chằm vào trong màn hình bằng nguyên khí, tựa hồ là muốn xem tiếp theo Chu Nguyên sẽ chật vật đến như thế nào.

Mà lúc này, tất cả mọi người đều nhìn thấy bàn tay giống như là bằng vàng kia của Chu Nguyên bị kiếm quang xẹt qua nhưng chỉ có hoa lửa chói mắt xuất hiện.

Cũng không có bất kỳ giọt máu tươi nào rơi ra.

Sau đó Chu Nguyên lập tức bước đến gần La Đạo, một quyền mạnh mẽ đánh vào bụng của người sau.

Chiến đấu kết thúc, tất cả tiếng bàn luận xôn xao lập tức im bặt.

Vào lúc này, khuôn mặt của rất nhiều đệ tử đều cứng lại. Nhìn thấy cái kia La Đạo chậm rãi ngã xuống dưới chân Chu Nguyên, trong mắt của tất cả mọi người đều là vẻ khó tin.

Gần kề chỉ là một quyền.

La Đạo, người được coi là người mạnh thứ ba trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của Kiếm Lai Phong cứ như vậy bị đánh bại?

Tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang lên.

Chuyện này tựa hồ hoàn toàn không giống với cục diện trong tưởng tượng của bọn họ!

Vào lúc này, nụ cười mỉa mai trên khuôn mặt của Tần Lam cũng cứng ngắc. Đột nhiên, khóe miệng của hắn thoáng co giật rồi hắn hét lên:

- Làm sao có thể? Hắn làm sao có thể dùng tay không để tiếp theo kiếm khí của La Đạo được?

Lấy thực lực của La Đạo, coi như là Vệ U Huyền có tu vi Thái Sơ Cảnh Lục trọng thiên cũng không dám dùng tay không để đón, bởi nếu như làm thế thì chỉ có một kết cục là bị chặt đứt tay mà thôi. Nhưng mà Chu Nguyên chỉ có tu vi Thái Sơ Cảnh Tam trọng thiên thì sao có thể làm được điều này?

Ở một bên, Cố Hồng Y thì thở dài một hơi như là trút được gánh nặng. Rồi đột nhiên nàng nhàn nhạt nhìn Tần Lam một cái. Mặc dù không có nói chuyện, nhưng sự khinh miệt ở trong mắt của nàng lại làm cho Tần Lam lập tức cảm thấy khuôn mặt của mình có chút nóng rát.

Lúc trước, hắn còn ở nơi này trào phúng Chu Nguyên, kết quả là chỉ trong nháy mắt, lời nói lúc trước đã hóa thành một cái tát đánh trở lại.

- Tần Lam sư huynh, muốn nhìn thì nên yên tĩnh một chút. Tích chút khẩu đức cũng không phải là không có chỗ tốt.

Cố Hồng Y bình tĩnh nói nhưng ngôn ngữ lại cực kỳ sắc bén, cũng không có cho Tần Lam này nửa phần mặt mũi.

Khuôn mặt của Tần Lam biến đổi giữa hai màu xanh trắng nhưng hắn cũng không dám phản bác lại Cố Hồng Y, chỉ có thể để cơn tức này nghẹn ở trong lòng. Âm trầm nhìn thoáng qua Chu Nguyên trong màn hình bằng nguyên khí, ở trong lòng, hắn thầm nói:

- Có cái gì tốt mà đắc ý chứ? Chờ đến lúc Nhạc Thiên hiện thân rồi, ngươi sẽ đẹp mặt!

Bình Luận (0)
Comment