Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 421 - Chương 420: Cả Đoàn Bị Diệt

Chưa xác định
Chương 420: Cả đoàn bị diệt

Gần hai mươi vị đệ tử đai vàng nổi bật nhất của Kiếm Lai Phong bọn họ liên thủ, vậy mà không thể dễ dàng giải quyết Chu Nguyên, ngược lại còn để cho Chu Nguyên bố trí thành công một tòa kết giới, cuối cùng khiến cho Kiếm Lai Phong triệt để đoàn diệt.

Đối mặt với loại kết quả này, coi như là Nhạc Thiên đều chỉ có thể cười một cách đắng chát. Hắn cũng không có cảm thấy không cam lòng, bởi vì hắn thấy mình đã khá coi trọng Chu Nguyên rồi, nếu không cũng sẽ không để ý mặt mũi, điều động nhiều đệ tử đai vàng của Kiếm Lai Phong như vậy để vây săn Chu Nguyên.

Hắn đã vận dụng hết tất cả bản sự của chính mình nhưng cuối cùng vẫn bị thua ở trong tay Chu Nguyên.

Hơn nữa, đây cũng không phải là do hắn không coi trọng Chu Nguyên, mà là do Chu Nguyên che dấu quá nhiều át chủ bài.

- Chu Nguyên

- Ngươi rất lợi hại

- Tương lai ngươi có lẽ sẽ trở thành một trong những đệ tử cao cấp nhất của Thương Huyền Tông chúng ta.

Nhạc Thiên khàn giọng cười, sau đó hai mắt dần dần nhắm lại, thân hình ngã về phía trước, đòn tấn công lúc trước đồng dạng là cũng đã tiêu hao hết nguyên khí trong cơ thể hắn.

Hưu!

Một cột sáng từ trên trời giáng xuống, cuốn hắn lên và đưa hắn ra ngoài.

Nhìn thấy mấy người Nhạc Thiên đã biến mất, Chu Nguyên rốt cục chậm rãi nâng bàn tay lên, nhẹ ngàng lau vết máu trên khóe mắt, lúc này, hắn không chỉ cảm thấy đau đớn ở chỗ mi tâm, trong đầu thậm chí có đang cảm thấy choáng váng.

Đó là biểu hiện do thần hồn vận chuyển tới cực hạn.

Lúc trước nếu như mấy người Nhạc Thiên có thể kiên trì thêm một nữa thì chỉ sợ cuối cùng người thua cũng sẽ là hắn. Dù sao, những người bên phía đối phương cũng không phải đèn đã cạn dầu, bọn họ là những đệ tử đai vàng nổi bật nhất trong thế hệ này của Kiếm Lai Phong.

Thực lực của mỗi một người bọn họ chỉ sợ đều sẽ không thua kém Vệ U Huyền lúc trước.

Nếu như không phải mượn lấy sức mạnh của kết giới, Chu Nguyên biết rõ, bằng sức của một mình hắn là tuyệt không có khả năng chống lại nhiều người như vậy.

Nhưng mà cũng may chính là hắn vẫn có thể đứng đến cuối cùng.

Oanh!

Mà ngay khi Nhạc Thiên bị cuốn ra ngoài khu tranh đấu thì chỉ trong nháy mắt, bất luận là trong hay ngoài Sơn mạch đều triệt triệt để để nổ tung, tiếng ồn ào giống như trời long đất lở vang lên, vọng khắp đất trời.

Tất cả mọi người đều tỏ vẻ ngạc nhiên.

Bọn họ nhìn thấy cái gì vậy?!

Một mình Chu Nguyên lại có thể đào thải toàn bộ những đệ tử đai vàng nổi bật nhất trong thế hệ này của Kiếm Lai Phong!

Vô số đệ tử trợn mắt há hốc mồm, tỏ ra chấn động.

từ trước tới nay, ở trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím của Thương Huyền Tông,tựa hồ còn chưa bao giờ xuất hiện qua chuyện một cá nhân đào thải đệ tử của một Phong!

Nhưng hôm nay, bọn họ lại có thể chứng kiến kì tích xuất hiện.

- Chuyện này cũng quá giả rồi. Không phải là do Chu Nguyên và Kiếm Lai Phong hợp mưa diễn trò đó chứ?!

Có đệ tử lẩm bẩm nói, có cảm giác như mình đang nằm mơ vậy.

- Ngươi điên à? Nếu thực sự diễn trò thì sao Kiếm Lai Phong phải hi sinh nhiều như vậy? Toàn bộ đệ tử đai vàng của bọn họ bị loại hết rồi đó.

Ở bên cạnh hắn, có đệ tử không nhịn được quát to.

Vô số đệ tử nuốt nước bọt, bọn họ nhìn qua bóng người trẻ tuổi trong màn hình bằng nguyên khí kia, trong mắt có tỏ vẻ kính sợ, trải qua cuộc chiến ngày hôm nay, chỉ sợ danh khí của Chu Nguyên tại Thương Huyền Tông thậm chí đủ để siêu việt một số đệ tử đai tím có uy tín lâu năm.

Nghe được những lời bàn luận xôn xao đầy khắp núi đồi kia, khuôn mặt Cố Hồng Y cũng tỏa sáng, nàng kiêu ngạo ưỡn ngực, nhìn về phía những nữ đệ tử đang trợn mắt há hốc mồm ở bên cạnh kia, nói:

- Như thế nào đây? Lúc trước, các ngươi còn giễu cợt ta, hiện tại bị Chu Nguyên làm cho chấn động đi à nha?

Những nữ đệ tử kia liếc nhìn nhau, hiển nhiên là cũng bị chiến tích hiển hách bực này của Chu Nguyên làm cho rung động đến mức nói không ra lời.

Cố Hồng Y đắc ý cười, sau đó đôi mắt liếc nhìn Tần Lam, lúc này sắc mặt của người sau vẫn đang thay đổi giữa hai màu xanh trắng. Nàng thản nhiên nói:

- Tần Lam sư huynh, ngươi cảm thấy như thế nào?

sắc mặt của Tần Lam có chút khó coi, hắn cười khan nói:

- Ha ha ha. Vận khí của Chu Nguyên này cũng quá tốt rồi. Lúc trước rõ ràng là hắn cũng đã vận chuyển thần hồn tới cực hạn, kết giới kia cũng chỉ có thể đánh được đúng một đòn thôi, nếu như Nhạc Thiên lại kiên trì thêm một lúc, chỉ sợ thua đúng là hắn rồi.

Nhưng mà hắn vừa nói dứt lời, không chỉ có Cố Hồng Y khinh miệt nhìn qua, thậm chí ngay cả những nữ đệ tử vốn sùng bái hắn ở một bên đều nhếch miệng. Hiển nhiên là các nàng cũng cảm thấy Tần Lam quá nhỏ nhen rồi, ngay cả một chuyện rõ như ban ngày đều không có dũng khí thừa nhận.

Chu Nguyên dựa vào sức của một người, đối kháng toàn bộ đệ tử đai vàng của Kiếm Lai Phong, việc này cần có dũng khí lớn đến mức nào đây, nhưng hết lần này tới lần khác Tần Lam này lại không chịu thừa nhận, quả là người có lòng dạ hẹp hòi, nhìn một phát là thấy hết.

Cảm nhận được những ánh mắt khinh thường kia, gương mặt của Tần Lam đỏ lên như là bị lửa thiêu, chỉ có thể chật vật thối lui. Chỉ là lúc nhìn về Chu Nguyên trong màn hình bằng nguyên khí kia, hắn lại cảm thấy tức giận, thầm mắng trong lòng.

- Hừ. Thật là một tên tiểu tửkhông có đầu óc. Chẳng lẽ ngươi thực sự cho rằng đánh bại toàn bộ đệ tử của Kiếm Lai Phong ở chỗ này là một việc rất hay sao?

- Khổng Thánh cùng Triệu Chúc, hai vị Thánh Tử của Kiếm Lai Phong nổi danh là người bao che khuyết điểm. Lần này, mặc dù ngươi càng thêm nổi danh nhưng lại triệt để đắc tội hai người bọn họ. Tương lai, bọn họ sẽ cho ngươi đẹp mặt!

đệ tử trong một mạch của Thẩm Thái Uyên sớm đã vỗ tay hoan hô ầm ĩ, nguyên một đám sắc mặt đỏ lên, tỏ ra vô cùng kích động.

Ở chung quanh, những đệ tử của các Phong khác kia nhìn qua những đệ tử của Thánh Nguyên Phong đang sung sướng hò hét, trong ánh mắt cũng không còn thần sắc khinh thị như dĩ vãng, ngược lại là nhiều thêm một chút hiếu kỳ. Hiển nhiên là biểu hiện của Chu Nguyên ở trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím này làm cho những đệ tử khác không dám lại coi thường Thánh Nguyên Phong bọn họ như là dĩ vãng vậy.

- Chu Nguyên sư đệ thật đúng là lợi hại.

Chu Thái cảm thán một câu.

Trận này Chu Nguyên thắng lợi không chỉ giúp hắn dương danh trong Thương Huyền Tông mà còn tăng thể diện cho một mạch này của bọn họ rồi.

Thẩm Thái Uyên cũng vuốt vuốt chòm râu. Vào lúc này, trên khuôn mặt già nua xưa nay vốn nghiêm khắc cũng đầy vui mừng, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên càng ngày càng tỏ vẻ hài lòng.

- Thẩm lão đầu, lần này, ngươi xem như nhặt được tiện nghi lớn rồi.

Lữ Tùng trưởng lão cất bước đi đến, cười nói với Thẩm Thái Uyên, trong âm thanh của hắn cũng khó tránh khỏi có chút hâm mộ.

Hôm nay, sau một trận chiến này, Chu Nguyên sẽ triệt để nổi danh trong Thương Huyền Tông, mà hắn lại là đệ tử trong một mạch của Thẩm Thái Uyên, điều này hiển nhiên cũng sẽ làm cho thể diện của Thẩm Thái Uyên được tăng thêm.

Đã rất nhiều năm rồi, Thánh Nguyên Phong bọn họ đều không có xuất hiện qua loại chiến tích hiển hách bực này.

Ở bên cạnh, cách đó không xa, mấy người Lữ Yên cũng trợn tròn mắt.

- Tiểu tử này, thật là quá tà môn rồi. Quả thực chính là một tên yêu nghiệt!

Lữ Yên nhịn không được nói.

Ở bên cạnh nàng, có đệ tử lặng lẽ nói:

- Sư tỷ, vậy ngươi cảm thấy hiện tại, hắn đã có tư cách so sánh cùng Sở Thanh sư huynh hay chưa vậy?

Lữ Yên làm bộ muốn đánh, tức giận nói:

- Ngươi muốn ăn đòn hay sao?

Nàng dừng một chút rồi vẫn bĩu môi, nói:

- Ta thừa nhận tiểu tử này rất lợi hại, nhưng mà hiện tại, so sánh với hắn Sở Thanh sư huynh thì cũng hơi có chút không công bình đối với hắn.

Nói đến đây, ánh mắt của nàng dừng lại bóng người thon dài ở trong màn hình bằng nguyên khí kia, sau khi trầm mặc thoáng một lát, nàng mới chậm rãi mở miệng.

- Nhưng nếu như cho hắn thêm ba năm nữa, ta cảm thấy hắn có khả năng sẽ giống như Sở Thanh sư huynh, trở thành đệ tử cao cấp nhất của Thương Huyền Tông chúng ta.

- Có lẽ hắn thật sự sẽ trở thành hi vọng quật khởi cho Thánh Nguyên Phong chúng ta.

Bình Luận (0)
Comment