Mười ngọn núi lớn cao vút trong mây tựa như mười ngón tay của người khổng lồ, tại dưới chân của mỗi ngọn núi ấy đều có một cánh cửa đá nặng nề đứng sừng sững chặn ngang trên con đường phải đi qua, ngăn cản lại rất nhiều đệ tử muốn đi lên.
Chu Nguyên đứng ở chân núi, ngước mắt nhìn lên mười tòa cửa đá ấy, không nhịn được có chút cảm thán trong lòng. Chỉ cần bước qua một trong mười tòa cửa đá này thì hắn sẽ được thăng cấp trở thành đệ tử đai tím, chính thức trở thành một thành viên trong lực lượng trụ cột của Thương Huyền tông.
Đương nhiên, sự thay đổi lớn nhất chính là những đặc quyền khiến bao người mơ ước mà đệ tử đai tím có thể hưởng thụ kia.
Để có thể được hưởng những đặc quyền này, đã có không biết bao nhiêu đệ tử Thương Huyền tông phấn đấu ngày đêm.
Chu Nguyên nhìn về phía cửa đá, nhưng cũng không vội vã tiến lên, mà ngược lại đứng yên ở một chỗ để bình phục lại cảm giác đâm nhói nơi thần hồn mi tâm.
Trong lúc Chu Nguyên còn đang chờ đợi thì chung quanh hắn cũng đang không ngừng vang lên những âm thanh xé gió, theo thời gian dần trôi qua thì đã có thêm một số người đi tới nơi đây.
So với số lượng đệ tử tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím lúc đầu, số người đang đứng ở đây ít hơn rất nhiều, chỉ khác là nguyên khí hiển hiện quanh thân mỗi một người đều cực kỳ mạnh mẽ, ánh mắt ai nấy đều sắc bén, hiển nhiên đều không phải là kẻ tầm thường.
Dù sao, để có thể đi tới nơi đây thì điều kiện tiên quyết là phải đánh bại rất nhiều đối thủ, đã làm được điều đó thì cũng đủ tư cách để đứng vào hàng ngũ các đệ tử đai vàng nổi bật của Thương Huyền tông. Thực lực ai nấy sẽ không hề thấp.
Khiến cho người ta chú ý nhất chính là 5 bóng người đứng ở hàng đầu tiên của nhóm đệ tử này.
Đó là Tô Uyển của Thương Huyền phong, Hạ Vũ của Linh Văn phong, Uông Thần của Lôi Ngục phong, Mục Xuân Lôi của Tuyết Liên phong, Ngô Nhạc của Hồng Nhai phong,...
Năm người này chính là 5 người đứng đầu trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của tất cả các đỉnh núi, thực lực ai nấy đều cực kỳ mạnh mẽ. Thế nên những đệ tử khác đều không dám đứng quá gần bọn họ, biểu hiện ra ý tứ là không muốn tranh chấp cùng với bọn họ.
Đương nhiên, ngoại trừ 5 người này, trong phạm vi bán kính mấy chục trượng xung quanh Chu Nguyên cũng trống rỗng, không người nào dám đặt chân.
Thậm chí là 5 người Tô Uyển cũng thỉnh thoảng nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt chứa đầy vẻ kiêng dè.
Hiển nhiên, thành quả tiêu diệt một nhóm đệ tử Kiếm Lai phong lúc trước của Chu Nguyên đã khiến cho bọn họ bị rung động thật lâu. Đừng quên là trong nhóm người bị loại bỏ này còn có Nhạc Thiên là người vốn cũng đứng ngang hàng với bọn họ.
Ngay cả người như thế cũng bị Chu Nguyên đá ra khỏi cuộc chiến này, từ đó cũng có thể thấy được sức chiến đấu đáng sợ của hắn mạnh mẽ tới nhường nào.
Thế nên không có người nào dám tùy tiện gây sự với Chu Nguyên, cho dù bọn họ cũng hiểu rõ Chu Nguyên có thể giành được thành tích kinh người như vậy là nhờ vào việc bố trí xong kết giới từ trước, thế nhưng bất kể thế nào thì bản thân việc có thể bố trí ra một kết giới mạnh mẽ như vậy cũng là một phần thực lực của Chu Nguyên rồi.
Cho đến khi các đệ tử đã đều tụ tập vào phía dưới chân núi của thập phong, thì nhóm người Tô Uyển, Hạ Vũ, Uông Thần bắt đầu hành động. Chỉ thấy bọn họ bắn mạnh người ra, mỗi người đều rơi vào trước một tòa cửa đá.
Sau đó bọn họ đều xoay người đứng thủ ở trước cửa đá, ánh mắt lạnh lùng nhìn chung quanh.
Ý định mà bọn họ muốn biểu đạt cũng rất rõ ràng, năm tòa cửa đá này đã do bọn họ chiếm đoạt.
Chu Nguyên thấy thế thì cũng không khách khí, dậm chân một cái rơi xuống phía trước một tòa cửa đá thứ sáu.
Quy tắc lúc này là nếu ai không đồng ý với việc 6 người bọn họ chiếm cứ cửa đá thì có thể trực tiếp bước lên khiêu chiến, nếu chiến thắng được ai thì sẽ được thay thế người đó.
Chỉ là khi đối mặt với các đệ tử đai vàng hàng đầu thì không phải là ai cũng có đủ dũng khí để bước lên phía trước.
Mà theo ý nghĩ của một số người lúc trước khi bắt đầu kỳ thi thì nếu Chu Nguyên dám chiếm lấy một cái cửa đá, thì hắn chắc chắn phải hứng chịu lấy rất nhiều đệ tử tới khiêu chiến, bởi vì đa phần mọi người đều cho rằng Chu Nguyên không có tư cách như vậy.
Thế nhưng trải qua trận chiến giữa Chu Nguyên cùng đám đệ tử của Kiếm Lai phong lúc trước thì tất cả mọi người đều đã bỏ đi ý nghĩa này.
Thậm chí bọn họ còn cảm thấy dù có phải đi khiêu chiến 5 người khác cũng không muốn phải đối mặt với kẻ hung thần như Chu Nguyên.
Chỉ là có sự gia nhập của Chu Nguyên, số cửa đá mà các đệ tử còn lại có thể lựa chọn cũng chỉ còn lại là bốn cái.
Thế là tiếp đó, trước 4 tòa cửa đá này liên tiếp diễn ra các trận tranh đoạt kịch liệt.
Vì có thể đặt trên đặt chân lên con đường trở thành đệ tử đai tím, tất cả các đệ tử có thể đi tới nơi đây đều bùng phát ra sức chiến đấu cực hạn của mình, bởi vậy tình hình trước bốn tòa cửa đá này đều trở nên cực kỳ hỗn loạn.
Mà ở khu vực chỗ 6 người Chu Nguyên đang đứng thì trái ngược hoàn toàn, yên lặng vắng vẻ, không người khiêu chiến, thế nên bọn họ cũng chỉ đứng ở nơi đó nhìn về phía chiến đấu ở bốn tòa cửa đá bên kia.
Tình trạng hỗn loạn này kéo dài trong khoảng thời gian gần một nén nhang...
Cuối cùng, trong những tiếng kêu rên đầy đất của đám người ngã xuống, có bốn người đệ tử thoát ra khỏi trùng vây, mang theo tâm trạng phấn khởi cùng kích động đi về hướng 4 và cửa đá phía trước.
Mà khi mười vị đệ tử đã tập hợp đông đủ ở trước từng tòa cửa đá thì các đệ tử đứng xem ở bên ngoài cũng bùng phát lên từng trận hoan hô.
Đến tận lúc này thì đã có thể xác định được mười người đệ tử có tư cách thăng cấp trở thành đệ tử đai tím!
Vô số những đệ tử đứng xem đều nhìn về phía mười người bọn họ với ánh mắt cực kỳ hâm mộ.
Có thể nói trở thành đệ tử đai tím là mục tiêu chung của tất cả các đệ tử Thương Huyền tông. Chỉ khi đi đến vị trí này thì mới có tư cách tham dự tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch, thậm chí là... Thánh tử.
-Bây giờ đã xác định được mười người đệ tử đứng đầu, tiếp theo đây mới là thời điểm đặc sắc nhất của kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím...
-Đúng vậy, trận chiến tiếp theo là để xác định vị trí thứ nhất...
-Không biết quy tắc tranh đoạt vị trí thứ nhất của năm nay sẽ là gì? Thật khiến cho người ta phải chờ mong...
-Chỉ là mặc kệ là dùng phương thức gì, ta lại cảm thấy Chu Nguyên có cơ hội rất lớn để giành được vị trí thứ nhất.
-Cũng chưa chắc, nên nhớ lúc trước Chu Nguyên có thể đánh bại đám người Kiếm Lai phong là bởi vì lợi dụng yếu tố là nhóm Nhạc Thiên không kịp đề phòng, đến khi Chu Nguyên bày xong Kết giới thì cũng đã muộn. Bây giờ tất cả mọi người đều đã biết là hắn có được con át chủ bài này, nếu phải giao chiến thì tất nhiên là sẽ không để cho hắn có đủ thời gian để tung ra.
-Hoàn toàn chính xác, Chu Nguyên mà không có sự giúp đỡ của Kết giới thì chưa chắc đã có thể Đối Kháng trực diện với những người nổi bật như Tô Uyển, Uông Thần...
-...
Đông đảo đệ tử đều bàn luận xôn xao, trong mắt ai nấy đều cất chứa vẻ mong chờ. Có thể nói mười người đang đứng trước mắt họ là mười người mạnh nhất trong hàng ngũ các đệ tử đai vàng của Thương Huyền tông, tiếp sau đây sẽ là cuộc chiến giữa bọn họ để quyết định ra ai mới là người xứng đáng nhất cho ngôi vị số 1, có thể tưởng tượng đó sẽ là một trận đấu phấn khích tới nhường nào.
Chu Nguyên đứng ở phía trước cửa đá, xòe bàn tay ra, chỉ thấy những ấn ký vốn in dấu ở trên mu bàn tay đột nhiên loé sáng, cuối cùng bay ra khỏi bàn tay của hắn rồi chui vào trong cửa đá ở trước mặt.
Ầm ầm!
Ấn ký vừa chui vào cửa đá thì lập tức có tiếng vang ầm ầm phát ra, chỉ một lát sau thì cánh cửa đá vốn đóng chặt lại từ từ mở ra.
Cảnh tượng hiện lên trước mắt Chu Nguyên là một không gian bị bao phủ trong một lớp sương mù nhàn nhạt, cùng với đó là một con đường nhỏ do đá vụn lát thành kéo dài xa về phía chỗ sâu.
-Cuộc chiến cuối cùng...
Ánh mắt Chu Nguyên có chút loé sáng. Thực ra thì hắn cũng không có hứng thú lắm với cái vị trí thứ nhất này. Thế nhưng phần thưởng cho người đứng đầu, một viên "Nguyên Tinh Đan", lại rất có sức hấp dẫn đối với một người theo chủ nghĩa thực dụng như Chu Nguyên.
Nếu như lấy được viên đan dược này thì hắn sẽ có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Thái Sơ tứ trọng thiên.
Từ đó, Chu Nguyên sẽ có thêm phần nắm chắc dành chiến thắng trong trận đấu tranh đoạt vị trí Thủ tịch của Thánh Nguyên Phong diễn ra vào cuối năm nay. Dù sao cuộc chiến tranh đoạt vị trí Thủ tịch là cực kỳ khốc liệt, không phải là những cuộc thi nho nhỏ này có thể so sánh được.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, đưa chân bước qua cửa đá, đón lấy màn sương ập vào mặt, đặt chân lên con đường đá vụn trước mắt.
Bước đi trên con đường đá vụn, có vẻ là đang không ngừng đi lên phía trên, sương mù chung quanh che lấp tầm mắt, mặc dù vẫn luôn nhìn về phía trước chế nhưng nơi khóe mắt của Chu Nguyên vẫn không thể che giấu vẻ tò mò.
Bởi vì hắn cũng muốn biết là năm nay sẽ dùng loại phương thức nào để quyết định ra vị trí đứng đầu.
“Có lẽ là đợi mười người bắt cặp chiến đấu hai chăng?”
Mặc kệ trong lòng suy nghĩ thế nào, bước chân của Chu Nguyên vẫn hết sức vững vàng. Cứ đi như vậy qua khoảng chừng một nén hương, rốt cuộc thì hắn cũng cảm thấy là mình đã đi tới cuối con đường, bởi vì lớp sương mù trước mặt đã bắt đầu mỏng dần cho đến khi hoàn toàn tiêu tán.
Sương mù tan đi, xuất hiện tại trước mắt Chu Nguyên là một vùng quảng trường cực kỳ rộng rãi.
Mà ánh mắt của Chu Nguyên thì trực tiếp khóa trặt lại tại một vị trí trong sân. Chỉ thấy ở nơi đó đang có một bóng người đứng thẳng, hai tay nắm một thanh trường kiếm màu đen, vỏ kiếm thì cắm thẳng trên mặt đất.
Phía trên một tảng đá lớn cách người này không xa còn cắm một cây hương lớn dài tới hơn một trượng.
Chu Nguyên nhìn thấy người này thì con ngươi không nhịn được co rút lại...
Mà người kia cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, nở ra một nụ cười nghiền ngẫm với Chu Nguyên.
-Chu Nguyên, phải nói là lúc trước ngươi đã gây ra động tĩnh rất lớn rồi đấy...
-Chỉ là thật bất ngờ là ngươi sẽ chọn trúng cửa ải của ta.
Chu Nguyên cau mày, Bởi vì hắn cũng không hề lạ lẫm với người đang đứng trước mắt mình này. Kẻ này cũng là một đệ tử của Kiếm Lai phong, hình như gọi là... Từ Viêm?
“Cửa ải mà các đệ tử phải vượt qua trong cuộc chiến tranh đoạt vị trí thứ nhất lại do đệ tử đai tím lâu năm quản lý?”
“Độ khó của cuộc thi năm nay… thật đúng là cao!”