Khi Chu Nguyên trở lại động phủ, vẻ mặt của hắn vẫn như trước cực kỳ buồn khổ, hắn vẫn còn đau đầu vì không biết nên làm như thế nào để có thể lấy được một đạo Thiên công trong vòng ba tháng. Mà Chu Nguyên cũng thật không dám hoài nghi những lời Huyền lão đã nói, vị kia chính là người có có tư lịch lâu nhất trong Thương Huyền Tông, nếu quả thật chọc giận ông ấy thì chỉ sợ hắn thật đúng là không bảo vệ được Thái Ất Thanh Mộc Ngân.
Cho nên, hắn vẫn chỉ có thể thành thành thật thật làm theo như lời của Huyền lão, trong vòng ba tháng, giao ra một đạo thiên công để đổi lấy Thái Ất Thanh Mộc Ngân.
- Làm sao vậy?
Ở trong động phủ, nhìn thấy Chu Nguyên vừa về đến là đã có vẻ mặt buồn khổ này, Yêu Yêu không khỏi buột miệng hỏi.
Chu Nguyên cười khổ rồi nói lại cho nàng chuyện về Thái Ất Thanh Mộc Ngân và yêu cầu của Huyền lão.
- Một đạo thiên công sao?
nghe Chu Nguyên kể hết, Yêu Yêu cũng có chút ít kinh ngạc, nàng tự nhiên cũng biết được muốn kiếm một đạo Thiên công ở trong Thương Huyền Tông là chuyện khó khăn cỡ nào.
Thậm chí rất nhiều đệ tử đai tím có uy tín lâu năm cũng phải tích lũy nhiều năm thì khó khăn lắm mới lấy được một đạo Thiên công.
- Ngươi đưa Thái Ất Thanh Mộc Ngân kia cho ta xem một chút.
Yêu Yêu lập tức nói.
Đối với Yêu Yêu, hiển nhiên là Chu Nguyên cũng không có gì cần phải ẩn tàng, hắn nhanh chóng lấy nhánh cây xanh ra và đưa cho Yêu Yêu.
Yêu Yêu nhẹ nhàng cầm lấy nhánh cây này, đôi mắt đẹp khép hờ, thần hồn của nàng rất mạnh, ẩn ẩn có thể cảm ứng được tin tức ẩn tàng trong đó, tuy nói không hoàn chỉnh, nhưng muốn sơ bộ hiểu rõ thì vậy là đủ rồi.
Sau một lúc lâu, đôi mắt đẹp của nàng mở ra, nàng nói khẽ:
- Nguyên thuật này rất lợi hại, không hổ là thứ do lão tiên sinh kia lưu lại.
Có thể có được đánh giá cao như thế từ người mắt cao hơn đầu như Yêu Yêu là có thể thấy được Thái Ất Thanh Mộc Ngân này tinh diệu đến thế nào.
- Dùng một đạo thiên công để đổi lấy một môn Nguyên thuật ở cấp bậc này, ngược lại không tính chịu thiệt.
Yêu Yêu nói.
Chu Nguyên cười khổ gật gật đầu. Hắn tự nhiên là biết rõ đổi như vậy mình cũng không lỗ, nếu không thì sao mà có thể đáp ứng được, chỉ là Thiên công thật sự là quá khó kiếm, dù sao trong một năm, nhiệm vụ Thiên cấp cũng không có xuất hiện được mấy lần.
- Trước hết để cho Thẩm Vạn Kim giúp ngươi nghe ngóng một chút đi.
Yêu Yêu đề nghị.
- Về phần ngươi, hãy tìm thời gian để luyện hóa Nguyên Tinh Đan trước đã, mau chóng bước vào Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên đi, bằng không thì dùng thực lực hiện tại của ngươi, cho dù có nhiệm vụ Thiên cấp chỉ sợ cũng khó có thể hoàn thành.
Chu Nguyên gật gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy. Hiện tại, ở trong nội sơn của Thương Huyền Tông, Thẩm Vạn Kim giống như cá gặp nước, chuyên nghe ngóng các loại tin tức, có hắn hỗ trợ, ngược lại là có thể giúp cho Chu Nguyên đỡ tốn công mỗi ngày đi Nhiệm Vụ Đường kiểm tra.
Mà bây giờ, chuyện trọng yếu nhất đối với Chu Nguyên vẫn là phải tăng thực lực của bản thân.
Nếu như hắn có thể bước vào Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên, coi như là gặp lại Từ Viêm, hắn cũng có thể quang minh chính đại đấu với đối phương một trận chứ sẽ không cần bị bức phải dùng phương thức thảm thiết kia để cục diện biến thành lưỡng bại câu thương rồi.
Vì vậy, trong mấy ngày tiếp đó, Chu Nguyên liền giao chuyện thám thính nhiệm vụ Thiên cấp cho Thẩm Vạn Kim mà bản thân của hắn thì là ngồi xếp bằng ở chỗ sâu trong động phủ, điều chỉnh trạng thái, đợi đến thời cơ tốt nhất để luyện hóa Nguyên Tinh Đan và lại một lần nữa đột phá.
Mà cơ hội này xuất hiện ở tận năm ngày sau.
...
Ở chỗ sâu trong động phủ, từ trong một con suối có nguyên khí tinh thuần liên tục không ngừng tràn ra, sương mù nhàn nhạt tạo thành từ nguyên khí tràn ngập, chỉ cần người hít thở mấy cái thì có cảm giác vui vẻ, thoải mái.
Mà ở trên tảng đá bên cạnh con suối, Chu Nguyên lẳng lặng ngồi xếp bằng, hô hấp của hắn kéo dài, lồng ngực không có nửa điểm phập phồng, giống như lâm vào trạng thái quy tức (hô hấp kiểu rùa).
Sau một lúc lâu, Chu Nguyên mới thở ra một hơi mà cùng lúc đó hai mắt của hắn cũng chậm rãi mở ra.
Ở chỗ sâu trong hai con ngươi có ánh sáng lóe lên, hai con ngươi lúc này giống như hai viên đá quý.
Trải qua năm ngày điều chỉnh, trạng thái lúc này của hắn đã tới đỉnh phong, đúng là thời cơ tốt nhất để luyện hóa Nguyên Tinh Đan rồi đột phá.
Chu Nguyên cảm ứng đến hơn bảy trăm viên tinh thể nguyên khí bên trong khí phủ, lúc này chúng đang lóe sáng, trông mỗi một giây đều có một tia nguyên khí tinh thuần phát ra, vận chuyển vào bên trong khí phủ.
- Mặc dù tu vi của ta vẫn chỉ là Thái Sơ Cảnh Tam trọng thiên nhưng số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ còn hùng hậu hơn cả Thái Sơ Cảnh Lục trọng thiên phổ thông.
- Ví dụ như Từ Viêm kia, mặc dù có tu vi Thái Sơ cảnh Thất trọng thiên nhưng trải qua lần giao thủ trước, ta cảm giác số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hắn có lẽ là vào khoảng một ngàn đến 1500 viên mà thôi.
- Nhưng mà tinh thể nguyên khí trong khí phủ của ta đều là dùng Thông Thiên Huyền Mãng Khí Lục phẩm đỉnh phong biến thành, chất lượng cao hơn tinh thể nguyên khí của hắn rất nhiều.
- Chỉ là không biết, lần này nếu như thành công đột phá đến Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên thì số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ sẽ tăng trưởng bao nhiêu?
Cuối cùng, Chu Nguyên hít sâu một hơi, bài trừ tất cả những suy nghĩ tạp nham, sau đó bàn tay của hắn nắm chặt, một cái hộp ngọc xuất hiện ở trong tay, ở bên trong hộp ngọc là một viên đan dược màu xanh ngọc mượt mà giống như là long nhãn.
Mùi thơm phát ra làm cho sương mù ở chỗ sâu trong động phủ tựa hồ là cũng trở nên nồng đậm hơn.
Viên đan dược màu xanh ngọc này chậm rãi bay lên, cuối cùng lơ lửng ở trước mặt Chu Nguyên. Sau đó, Chu Nguyên há miệng, nuốt chửng viên đan dược này.
Uỳnh!
Vừa vào trong miệng, Nguyên Tinh Đan lập tức hóa thành một dòng nước ấm bàng bạc chảy vào trong bụng của Chu Nguyên. Nhưng chỉ trong chốc lát, hơi thở nóng bỏng giống như là nham tương bộc phát ra, tựa như là một con rồng đang giận dữ, gào thét, tàn sát bừa bãi ở trong cơ thể của Chu Nguyên.
Số nguyên khí tinh thuần, bàng bạc này làm cho thân hình của Chu Nguyên tựa như là to thêm đến mấy vòng, xương cốt trong cơ thể đều là phát ra thanh âm xèo xèo, giống như là bị đè nặng.
Vào lúc này, khuôn mặt của Chu Nguyên cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng, hắn lập tức vận chuyển Tổ Long Kinh, thu nạp số nguyên khí tinh thuần, nóng bỏng mà cuồng bạo kia rồi để chúng vận chuyển xuôi theo kinh mạch về đến khí phủ.
Sau khi trải qua Tổ Long Kinh luyện hóa, rồi đi vào trong khí phủ, theo thời gian dần trôi qua, mỗi một tia nguyên khí đều dần ngưng tụ thành một vòng xoáy, cuối cùng ở chỗ sâu trong vòng xoáy, có một điểm sáng thành hình, điểm sáng này càng ngày càng sáng ngời, thẳng đến triệt để hóa thành một viên tinh thể nguyên khí mới tinh, trôi nổi ở bên trong khí phủ.
Cảm thụ được từng viên tinh thể nguyên khí mới tinh dần dần thành hình ở bên trong khí phủ, trong lòng của Chu Nguyên cũng là cực kỳ hân hoan.Nhưng mà bởi vì vẫn chưa luyện hóa hết Nguyên Tinh Đan, cho nên Chu Nguyên cố gắng kiềm chế sự vui mừng, ngưng tụ tâm thần, tiếp tục luyện hóa dược lực tinh thuần, bàng bạc trong cơ thể.
Ở chỗ sâu trong động phủ, mùi hương của đan dược càng lúc càng nồng nặc.
Mà theo thời gian trôi qua, chấn động của nguyên khí quanh người Chu Nguyên cũng bắt đầu liên tiếp kéo lên, không khí chung quanh đã bị chấn động làm cho ẩn ẩn phát ra thanh âm khe khẽ.
Hiển nhiên, tất cả mọi chuyện đều là đang cho thấy số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Chu Nguyên đang nhanh chóng gia tăng.
Chỉ là, lúc Chu Nguyên còn đang đắm chìm vào trong cảm giác sảng khoái khi nguyên khí tăng trưởng trong người, hắn cũng không có phát hiện được, ở chỗ lòng bàn tay hắn, một đám vật chất màu đỏ hồng giống như là bị thứ nào đó tác động, chậm rãi nhúc nhích.
Sau đó, đám vật chất màu đỏ hồng hơi tách ra, giống như là Độc Long ngủ say hồi lâu, mở đôi mắt dữ tợn của mình ra.
Ở bên ngoài động phủ.
Trong vườn hoa, Yêu Yêu đang hết sức chuyên chú chăm sóc đóa hoa tươi đẹp mà nàng trồng. Đột nhiên, ngón tay ngọc đang cầm cành hoa của nàng hơi run lên.
Đầu ngón tay bị gai hoa đâm rách, có một giọt máu đỏ thẫm hiện ra.
Yêu Yêu cau mày, ngón tay ngọc để vào trong cái miệng nhỏ nhắn, hồng nhuận, phơn phớt rồi nhẹ nhàng mút. Sau đó, nàng đứng lên, con ngươi không linh nhìn vào chỗ sâu trong động phủ.
Vừa rồi, trong nháy mắt, nàng tựa hồ là cảm ứng được một tiếng rồng ngâm oán độc vang lên.
Đôi mắt đẹp của nàng hơi co lại rồi nàng chợt khẽ thở dài một tiếng.
- Quả nhiên là vẫn tới rồi sao?