Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 441 - Chương 440: Nhiệm Vụ Thiên Cấp

Chưa xác định
Chương 440: Nhiệm vụ Thiên cấp

Vào ngày đó, Lý Khanh Thiền đúng hẹn, đi tới bên ngoài động phủ.

Dưới trời chiều, Lý Khanh Thiền, Bạch Y trắng hơn tuyết, dung nhan tuyệt mỹ lạnh lùng như băng, tản ra khí chất giống như là từ chối gười ở ngoài ngàn dặm, tựa như một đóa Tuyết Liên bên bờ vực, làm cho người chỉ có thể đứng từ xa để quan sát mà không có cách nào để chạm đến.

Nàng chậm rãi đi vào động phủ. Đối với tòa động phủ cấp Tử Nguyên này, nàng cũng không có biểu lộ ra chút hứng thú nào, dù sao tốt xấu gì thì nàng cũng là một vị Thánh Tử, chỗ nàng hiện đang ở cùng tu luyện cũng không phải một đệ tử đai tím vừa mới tấn chức như Chu Nguyên có thể so sánh.

Trong động phủ, nàng gặp được Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đang chờ đợi trong đình viện.

- Yêu Yêu, cô tìm ta có chuyện gì?

Lý Khanh Thiền chỉ nhìn về phía Yêu Yêu, nhàn nhạt hỏi. Nàng có thể đến nơi đây hiển nhiên là vì nể mặt Yêu Yêu, nếu không thì bằng vào Chu Nguyên hiển nhiên không có tư cách làm cho nàng tự mình đến đây.

Chu Nguyên có chút xấu hổ, bởi vì chuyện đi cửa sau như này thật sự khó có thể mở miệng.

Ngược lại là Yêu Yêu không có nửa điểm uyển chuyển, nói trắng ra:

- Nghe nói lần này trong tông môn ban bố một cái nhiệm vụ Thiên cấp, cô là đội trưởng, ta muốn cô mang Chu Nguyên theo, để hắn kiếm một chút Thiên công.

Nghe được Yêu Yêu nói thẳng thừng như thế, mặt của Chu Nguyên cũng hơi đỏ lên.

Mà Lý Khanh Thiền cũng không nhịn được mà há to miệng, đôi mắt đẹp trừng lớn hơn một chút rồi chợt nàng khẽ cắn răng ngà, bực mình nói:

- Yêu Yêu, cô thật đúng là không khách khí. Nhiệm vụ Thiên cấp là thứ được hoan nghênh nhất trong nội tông, mọi người đều muốn tranh đoạt. Lần này, ngoại trừ ta cùng với Triệu Chúc kia thì cũng chỉ còn lại có tám cái danh ngạch, hôm nay những đệ tử đai tím của các phong kia đều tranh đoạt đến rách đầu. Bây giờ, cô lại vẫn muốn đi cửa sau, bắt ta cho hắn một cái danh ngạch hay sao?

Chu Nguyên ngượng ngùng cười cười.

Bàn tay ngọc của Yêu Yêu khẽ xoa cằm, nàng liếc nhìn Lý Khanh Thiền một cái rồi thản nhiên nói:

- Lúc trước, cô đánh cuộc thua ta, bây giờ không chịu nhận nợ hay sao?

Nghe Yêu Yêu nói thế, khuôn mặt vốn lạnh lùng như băng của Lý Khanh Thiền cũng hơi đỏ lên, nàng vội vàng giải thích:

- Ta cũng có thể dùng phương án khác để trả nợ mà.

- Nhiệm vụ Thiên cấp cũng không phải là đi chơi, không có thực lực mà cố chen chân vào thì cũng chỉ là liên lụy mà thôi. Đến lúc đó biểu hiện không tốt, Thiên công y nguyên vẫn không chiếm được.

Lý Khanh Thiền liếc nhìn Chu Nguyên đang thành thật đứng ở một bên, nói:

- Biểu hiện của hắn ở trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím cũng không tệ lắm, nhưng ngươi phải biết rằng, lúc này đây chỉ sợ ngay cả Từ Viêm kia cũng không có tư cách chen chân tham gia nhiệm vụ Thiên cấp này.

Ý tứ của nàng đã rất rõ ràng rồi, Chu Nguyên phải liều mạng mới có thể lưỡng bại câu thương ( hai bên cùng bị thua thiệt) với Từ Viêm, mà Từ Viêm cũng không có tư cách tham gia, Chu Nguyên lại làm sao có thể lấy được danh ngạch?

Nghe Lý Khanh Thiền nói xong, Yêu Yêu gật gật đầu rồi lại một lần nữa nói:

- Vậy là cô định thua không nhận nợ phải không?

Phanh!

Lý Khanh Thiền tiến lên hai bước, bàn tay ngọc vỗ mạnh vào trên bàn đá ở trước mặt, khí chất lạnh lùng như băng kia không còn sót lại chút gì, hai ngọn núi no đủ trước ngực có chút phập phồng, nàng bực mình nói:

- Cô không thể thay lời khác hay sao?!

Ở một bên, Chu Nguyên âm thầm tặc lưỡi, có thể bức mỹ nhân lạnh lùng nổi danh của Thương Huyền Tông tức thành như vậy, Yêu Yêu cũng thật là có năng lực.

Bàn tay ngọc của Yêu Yêu che cái miệng đang há to như ngáp rồi nàng nói:

- Chu Nguyên cũng không có vô dụng, trông được mà không dùng được như cô nghĩ đâu. Cứ mang hắn theo, sẽ không cản trở các ngươi làm việc đâu. Mà dù sao thì cô cũng là đội trưởng của lần nhiệm vụ này, muốn chỉ định một cái danh ngạch, theo lý thường là cũng được chứ?

Lý Khanh Thiền bình tĩnh nói:

- Giữa dùng được hay không dùng được thì trông làm sao biết. Hơn nữa, trong Thương Huyền Tông cũng có khối người đẹp trai hơn hắn.

Nghe Lý Khanh Thiền nói vậy, Chu Nguyên yếu ớt nói:

- Hai vị, các ngươi nói tới nói lui, nhưng có thể để ý đến chính chủ đang ở đây được không?

Nhưng mà cả hai nàng đều không để ý tới.

Hai đại mỹ nhân đối mặt, nhìn cũng chưa từng liếc nhìn hắn.

Lý Khanh Thiền ngồi xuống ở một bên, lông mày mảnh khảnh nhíu chặt. Nàng biết rõ Yêu Yêu đã mở miệng thì chắc hẳn sẽ không dễ dàng nhả ra rồi.

- Sớm biết như vậy, ta cũng không đánh cuộc cùng nàng rồi.

Lý Khanh Thiền có chút ảo não.

Cảm xúc trên khuôn mặt tuyệt mỹ, trơn bóng như ngọc kia của Lý Khanh Thiền không ngừng biến đổi. Sau một lúc lâu, nàng mới bất đắc dĩ thở dài một hơi rồi nói:

- Chu Tiểu Yêu, cô phải biết rằng, không phải cứ đi theo không làm gì thì khi nhiệm vụ Thiên cấp hoàn thành là có thể lấy được Thiên công.

- Muốn lấy được Thiên công, cuối cùng nhất định phải được một phần lớn đệ tử tham gia nhiệm vụ cùng với trưởng lão giám sát đánh giá tôt cùng tán thành, mới có thể tính toán thành công. Vì thế cho nên, dù ta có mang theo Chu Nguyên đi tham gia nhiệm vụ này nhưng những đệ tử khác không ủng hộ, đến lúc đó khi quay về tông, Chu Nguyên không chỉ có không chiếm được Thiên công, còn có thể bị trừng phạt.

Yêu Yêu lấy ra một bầu rượu trong túi Càn Khôn, rót cho Lý Khanh Thiền một ly rồi nói:

- Đó chính là chuyện của Chu Nguyên. Nếu như biểu hiện của hắn kém như vậy, không lấy được Thiên công cũng không thể trách ai được.

Tuy nói Chu Nguyên chỉ là một đệ tử đai tím mới tấn chức, bàn về tư lịch thì còn kém xa những đệ tử đai tím có uy tín lâu năm kia. Nhưng theo Yêu Yêu thấy, thật muốn chiến đấu, Chu Nguyên cũng không kém bọn họ bao nhiêu.

Cho nên, nếu như biểu hiện của Chu Nguyên trong lần nhiệm vụ này thật sự rất kém cỏi, vậy chỉ có thể là lỗi của chính hắn, nàng không lo được đến tận mức ấy.

Nghe Yêu Yêu nói vậy, Lý Khanh Thiền thoáng trầm mặc một lát, cuối cùng khẽ gật đầu.

- Tốt, xem như là nể mặt mũi của cô, lần này ta có thể hỗ trợ, nhưng chuyện mà ta có khả năng làm cũng chỉ là tiến cử thôi. Nếu như đến lúc đó biểu hiện của hắn ở trong nhiệm vụ rất kém cỏi, khiến cho các đội viên khác bất mãn, ta cũng không giúp được hắn.

- Thành giao.

Yêu Yêu giơ chén ngọc lên.

Lý Khanh Thiền cũng bưng chén ngọc lên, chạm chén với Yêu Yêu và uống một hơi cạn sạch.

- Tạ ơn Khanh Thiền sư tỷ rồi.

Chu Nguyên thấy thế, cũng cười nói.

Lý Khanh Thiền hơi có vẻ lãnh đạm đáp lại. Mặc dù biểu hiện của Chu Nguyên ở bên trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím cũng rất kinh người nhưng theo Lý Khanh Thiền thấy thì còn kém xa Yêu Yêu, hai người hoàn toàn không có cách nào để so sánh với nhau.

Cho nên trong mắt Lý Khanh Thiền, Chu Nguyên thật sự là giống như một tiểu bạch kiểm, bám váy Yêu Yêu.

Chuyện này làm cho nàng có chút không thoải mái, bởi vì ở trong mắt nàng, ở trong Thương Huyền Tông, ngoại trừ Liên Y phong chủ của Tuyết Liên Phong các nàng thì Yêu Yêu chính là một người nữ tử duy nhất có thể làm cho được nàng tin phục. Chỉ cần Yêu Yêu nguyện ý thì nàng sẽ tản ra hào quang vô cùng chói mắt ở trong Thương Huyền Tông, mà không phải cực kỳ điệu thấp dừng lại ở trong động phủ của Chu Nguyên giống như bây giờ, đối với những thứ khác bất cứ chuyện gì đều không có hứng thú.

Lý Khanh Thiền rất không hiểu, với sự ưu tú của Yêu Yêu, vì sao hết lần này tới lần khác lại ưu ái đặc biệt với Chu Nguyên như vậy, thậm chí hôm nay vì giúp Chu Nguyên lấy được một đạo Thiên công, còn có thể chủ động tìm nàng thương lượng.

Chuyện này làm cho nàng cảm thấy có chút không cam lòng.

- Không cần cám ơn ta. Ngươi vẫn nên cân nhắc xem nên làm như thế nào mới có thể không biến thành vật cản trở trong nhiệm vụ lần này là được rồi. Bằng không thì lúc trở về, mất mặt sẽ chỉ là ngươi.

Lý Khanh Thiền nói.

Chu Nguyên có thể nghe ra sự lãnh đạm trong lời nói của Lý Khanh Thiền nhưng hắn cũng không thèm để ý, chỉ là gật gật đầu, nói:

- Khanh Thiền sư tỷ có thể nói qua cho ta biết về lần nhiệm vụ này được không?

Lý Khanh Thiền trầm ngâm một chút, nói:

- Lần nhiệm vụ này do ta cùng với Triệu Chúc của Kiếm Lai Phong lĩnh đội, ta là đội trưởng, hắn là phó đội trưởng.

- Danh ngạch của lần nhiệm vụ này tổng cộng có mười người, ngoại trừ hai người chúng ta, mấy người khác đều là những người nổi bật trong hàng ngũ đệ tử đai tím của các phong.

- Mà nhiệm vụ cụ thể là tiến về Hắc Viêm châu của Thánh Châu đại lục, chỗ đó có một ngọn núi lửa đã ngủ say vạn năm nhưng gần đây mới hoạt động lại, có người đi ngang qua phát hiện có Viêm Tủy tồn tại ở bên trong đó, hẳn là một tòa Viêm Tủy mạch.

- Viêm Tủy này là một loại Nguyên tài có chút trân quý, đăc biệt là đối với những người tu luyện nguyên khí thuộc tính Hỏa, bởi vì nó có thể hỗ tợ cho việc tăng phẩm chất của nguyên khí.

- Cho nên trong tông môn ước định tòa Viêm Tủy mạch này là nguyên mạch cấp sáu.

Nghe đến đây, ánh mắt của Chu Nguyên không khỏi co vào. Hắn từng nghe nói Thương Huyền Thiên có rất nhiều nguyên mạch, mạch khoáng, các thế lực lớn dựa vào phẩm chất mà chia chúng làm chín cấp, từ một đến chín, cấp một thấp nhất, cấp chín cao nhất, mà bình thường nói đến, nguyên mạch đạt tới cấp bảy cũng đã xem như là có giá trị thật lớn, đủ để phát động một trận chiến tranh quy mô nhỏ rồi.

Mà hôm nay, nhiệm vụ của bọn họ vậy mà sẽ liên quan đến một tòa nguyên mạch cấp sáu, khó trách có thể được xác định là nhiệm vụ Thiên cấp.

- Hơn nữa, tòa Viêm Tủy mạch này cũng không ở trong phạm vi của sáu đại tông môn đỉnh cấp, cho nên khó có thể xác định quyền sở hữu. Mà bây giờ tin tức đã truyền đi, nghe nói đã có ba đại tông môn đỉnh cấp là Thánh Cung, Bắc Minh Trấn Long Điện, Bách Hoa Tiên Cung muốn tham gia tranh đoạt với chúng ta, hơn nữa một ít thế lực cường hoành ở bên trong Hắc Viêm châu đều có ý nhúng chàm, kiếm một chén canh. Mặc dù thực lực của bọn họ không thể so sánh với sáu đại tông môn đỉnh cấp nhưng dù sao cũng địa đầu xà, không thể khinh thường.

- Sau khi trải qua cao tầng khắp nơi đánh cờ, cuối cùng xác định, do tất cả tông môn phái đệ tử đi ra ngoài, tiến về Hắc Viêm châu để thương nghị phương thức phân phối của tòa Viêm Tủy mạch này.

- Cho nên nhiệm vụ lần này của chúng ta là nhúng tay vào trong đó, giúp Thương Huyền Tông chúng ta tranh đoạt quyền lợi lớn nhất từ tòa Viêm Tủy mạch này.

Lý Khanh Thiền bình tĩnh nói.

Nghe được lời giải thích của Lý Khanh Thiền, con ngươi của Chu Nguyên không khỏi co rụt lại, không nghĩ tới nhiệm vụ Thiên cấp này lại vẫn liên lụy tới cả ba đại tông môn đỉnh cấp là Thánh Cung, Bách Hoa Tiên Cung, Bắc Minh Trấn Long Điện, độ khó thật đúng là không phải bình thường.

Đối mặt với loại tài nguyên cấp bậc chiến lược này, trong đó tất nhiên sẽ có rất nhiều tranh đấu ẩn, mà cái gọi là thương nghị kia chỉ sợ cũng không thiếu được có chiến đấu lãnh khốc và máu tanh.

Nhiệm vụ Thiên cấp quả thật là danh bất hư truyền.

Lúc này, Lý Khanh Thiền liếc nhìn Chu Nguyên một cái thật lâu rồi nói:

- Nhiệm vụ lần này rất trọng yếu, cho nên nếu như có thể, ta kỳ thật cũng không hy vọng ngươi tham dự vào.

Hiển nhiên là nàng vẫn cảm thấy Chu Nguyên tham dự nhiệm vụ cấp bậc này thì sẽ biến thành vướng víu.

Chu Nguyên tự nhiên cũng hiểu ý của nàng, nhưng mà hắn chỉ có thể cười khổ một tiếng, bởi vì hắn hoàn toàn chính xác là rất cần một đạo Thiên công này.

- Khanh Thiền sư tỷ, ta cảm thấy ta có lẽ không đến mức trở thành vật cản tay, kéo chân sau của mọi người đâu.

Chu Nguyên nghiêm túc nói.

Nghe Chu Nguyên nói nghiêm túc như vậy, cặp môi đỏ mọng của Lý Khanh Thiền khẽ nhếch lên, hiển nhiên là cũng không có để câu nói của hắn ở trong lòng, chẳng qua là nghĩ Chu Nguyên chỉ đang mạnh miệng mà thôi. Vì vậy nàng khoát tay áo, trực tiếp đứng dậy, đi ra ngoài động phủ.

- Năm ngày sau, chúng ta sẽ khởi hành tiến về Hắc Viêm châu.

- Nếu như ngươi muốn tham gia thì cứ đến, chỉ là ta hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta phải thất vọng. Bằng không thì sau khi trở lại tông môn, ta sẽ bẩm báo chi tiết về biểu hiện của ngươi, đến lúc đó, ngươi sẽ vẫn như trước không chiếm được Thiên công.

Bình Luận (0)
Comment