Trong mấy ngày kế tiếp, Chu Nguyên vẫn luôn lưu lại trong động phủ, củng cố nguyên khí tăng vọt bởi vì tấn chức Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên. Chính như những lời Lý Khanh Thiền đã nói, nhiệm vụ Thiên cấp này cực kỳ trọng yếu, cho nên Chu Nguyên cũng muốn tận lực, làm hết khả năng tăng cường thực lực của bản thân.
Mà cũng ở trong mấy ngày này, nhiệm vụ Thiên cấp cũng chính thức được tông môn công bố ra, chuyện này không thể nghi ngờ là khiến cho mọi người ở trong Thương Huyền Tông chấn động, vô số đệ tử đều sáng mắt, thèm thuồng.
Bởi vì ai đều biết nhiệm vụ Thiên cấp là đại biểu cho Thiên công, mà giá trị của Thiên công ở trong Thương Huyền Tông quá lớn, coi như là Thánh Tử cũng không có cách nào bỏ qua.
Cho nên mỗi một lần nhiệm vụ Thiên cấp xuất hiện, đều sẽ khiến cho đệ tử có thực lực cực mạnh của các phong kịch liệt cướp đoạt, tuy nói nhiệm vụ Thiên cấp cũng đại biểu cho nguy hiểm, nhưng ở dưới sự hấp dẫn củaThiên công, không có người nào có thể nhịn được.
Và lần này cũng đồng dạng là chưa từng ngoại lệ.
Bởi vậy, sau khi nhiệm vụ Thiên cấp có tên là Hắc Viêm Châu này được công bố ra, những đệ tử đai tím có thực lực cực mạnh ở trong toàn bộ Thương Huyền Tông kia lập tức tranh đoạt kịch liệt khiến cho trời đất mù mịt.
Dù sao Thương Huyền Tông có khá nhiều đệ tử đai tím, mỗi phong cũng phải có gần trăm người nhưng danh ngạch tham gia nhiệm vụ Thiên cấp này gần kề chỉ là có mười cái, trong đó Lý Khanh Thiền cùng Triệu Chúc dùng thân phận đội trưởng và phó đội trưởng để chiếm được hai cái danh ngạch.
Cho nên thực sự chỉ còn lại có tám cái danh ngạch, từ đó có thể nghĩ tranh đoạt là thảm thiết bực nào.
Mà trong khi những đệ tử đai tím kia đang tranh đoạt thảm thiết vì danh ngạch thì Chu Nguyên lại nhờ vào sự trợ giúp của Yêu Yêu mà đã sớm vượt lên trước, lấy được một cái danh ngạch rồi, cho nên hắn liền an ổn lưu trong động phủ, an tâm tu hành.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã sắp qua năm ngày.
...
Trong động phủ.
Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá lớn bên vách núi. Ở trước mặt của hắn có mấy đoạn thân cây đang bay lơ lửng, những thân cây này thuộc nhiều loại khác nhau, có ngoại hình không giống nhau nhưng chúng lại có cùng một điểm chung, đó là mặt ngoài đều có dấu vết của năm tháng cổ xưa.
Hiển nhiên chúng đều là sinh trưởng trên những cái cây lâu năm, tràn ngập Ất Mộc chi khí.
Những đoạn thân cây này đúng là thứ mà Chu Nguyên tiêu hao hết nguyên ngọc để đổi lấy trong Lâm Lang các ở nội tông, mà mục đích của hắn là dùng chúng để tu luyện Thái Ất Thanh Mộc Ngân mà hắn vừa lấy được tới tay.
- Muốn tu thành Thái Ất Thanh Mộc Ngân, bước đầu tiên là muốn hình thành Thái Ất văn ở trong người, chỉ có tu thành Thái Ất văn này thì mới có thể hấp thu Ất Mộc chi khí bên trong Cổ Mộc, khắc vào bên trong thân thể.
Chu Nguyên lầm bầm lầu bầu.
Mà muốn khắc Thái Ất văn vào trong người đồng dạng là cũng cần dùng Ất Mộc chi khí ẩn chứa bên trong Cổ Mộc mới có thể làm được.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, hai mắt khép hờ, sau đó hai tay hoàn toàn khép lại, nguyên khí vờn quanh những đoạn thân cây kia. Ngay sau đó, chỉ thấy được một tia khí lưu màu xanh lá cây chui ra khỏi những đoạn thân cây kia, cuối cùng theo nhịp hô hấp của Chu Nguyên, dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.
Mà thần hồn của Chu Nguyên cũng nhanh chóng khống chế những tia khí lưu màu xanh lá cây tràn đầy Sinh Mệnh lực này, sau đó cẩn thận từng li từng tí thao túng một tia khí lưu màu xanh lá cây dung nhập vào bên trong máu thịt và lưu lại một điểm dấu vết cực kỳ nhỏ mà phức tạp.
Khắc Thái Ất văn là một công trình to lớn và cực kỳ phiền phức, bởi vì nó cơ hồ trải rộng khắp thân thể của Chu Nguyên, hơn nữa còn tương dung với máu thịt, chỉ cần hơi có chỗ sai lầm là sẽ khiến cho quá trình khắc thất bại.
Cho nên, muốn hoàn thành bước đầu tiên trong quá trình tu luyện Thái Ất Thanh Mộc Ngân này, hiển nhiên cũng không phải là chuyện đơn giản.
Chu Nguyên đắm chìm ở trong việc tu luyện, rất nhanh là đã hai canh giờ qua đi. Lúc này, hai mắt của hắn cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần mở ra. Lúc này, hắn nhìn về phía cánh tay của mình, chỉ thấy được ở phía trên ẩn ẩn có ánh sáng màu xanh lá cây thoáng hiện, cuối cùng theo thời gian dần trôi qua lại dần mờ đi.
- Khổ tu mấy ngày, Thái Ất văn này lại mới hoàn thành được có 1% ...
Chu Nguyên cười khổ một tiếng, mấy ngày nay hắn coi như là toàn lực tu luyện rồi, nhưng mà hiệu quả lấy được lại có chút chậm chạp. Xem ra muốn khắc Thái Ất văn vào người cũng cần không ít thời gian.
Đương nhiên nguyên nhân trọng yếu nhất khiến cho tốc độ chậm chính là Ất Mộc chi khí quá mức mỏng manh.
Chu Nguyên nhìn thoáng qua những đoạn thân cây ở trước mặt kia, sau khi Ất Mộc chi khí bị hút ra, chúng cũng đã hóa thành bột phấn.
Những đoạn thân cây này nhiều nhất cũng chỉ là loại Cổ Mộc trăm năm, Ất Mộc chi khí không tính là nhiều, nhưng cũng đã là vật quý giá trong Lâm Lang các rồi, muốn tìm được Cổ Mộc cấp bậc ngàn năm lại có chút khó khăn.
Chu Nguyên thở dài một hơi, tay áo vung lên, quét bay bột phấn ở trước mặt đi.
- n?
Vừa mới chấm dứt tu luyện, thần sắc trên mặt hắn chợt khẽ động, thân ảnh hơi có vẻ hư hóa rồi hóa thành một cái bóng nhanh chóng lao ra, hơn mười giây sau đã đi tới chỗ cửa động phủ.
Chỉ thấy được tại đây, Thẩm Vạn Kim đang lau mồ hôi trên trán, chờ đợi.
- Tiểu Nguyên ca, ngươi đã tu luyện xong rồi.
Thấy Chu Nguyên đi ra, Thẩm Vạn Kim lập tức vui vẻ nói.
Chu Nguyên cười gật gật đầu, nói:
- Xảy ra chuyện gì?
Nhìn qua giống như là Thẩm Vạn Kim vẫn một mực chờ đợi ở chỗ này trong một khoảng thời gian khá lâu rồi.
Nghe được câu hỏi của Chu Nguyên, trên khuôn mặt mập mạp Thẩm Vạn Kim xuất hiện thần sắc ngưng trọng, hắn thấp giọng nói:
- Nghe nói ngày mai là lúc lên đường thực hiện nhiệm vụ Thiên cấp, cho nên hôm nay phải hoàn toàn xác định danh sách những người tham gia.
- Mấy ngày nay, vì cướp đoạt tám cái danh ngạch này, đệ tử đai tím có thực lực cực mạnh của các phong trong tông môn thật đúng là tranh đoạt đến mức đầu rơi máu chảy.
- Nghe nói hiện tại danh ngạch cơ bản đều đã xác định ... Cho nên Tiểu Nguyên ca. chuyện huynh được tham gia nhiệm vụ lần này cũng đã bại lộ.
Thẩm Vạn Kim do dự một chút, nói:
- Nghe nói là có không ít người phản đối.
Lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên ngược lại là khá bình tĩnh. Đối với kết quả này, hắn cũng chẳng cảm thấy ngạc nhiên. Dù sao, ở trong mắt mọi người, bất kể chiến tích của hắn có hiển hách như thế nào đi nữa thì hắn cũng không quá đáng chỉ là một đệ tử đai tím mới tấn chức mà thôi, so sánh với những đệ tử đai tím có uy tín lâu năm, có thực lực cực mạnh kia thì vẫn có sự chênh lệch.
Bây giờ, rất nhiều đệ tử đai tím có uy tín lâu năm cũng không có đoạt được danh ngạch, nhưng hết lần này tới lần khác một đệ tử đai tím mới tấn chức như hắn lại có thể được tuyển, tự nhiên sẽ dẫn tới phản đối.
Ở trong mắt rất nhiều đệ tử, cái này danh ngạch của hắn hiển nhiên là dựa vào đi cửa sau đến, mặc dù ... sự thực cũng đúng là như thế.
- Chẳng lẽ Khanh Thiền sư tỷ cũng không thể đè những người phản đối này xuống hay sao?
Chu Nguyên nói. Lý Khanh Thiền dù sao cũng là đội trưởng của lần nhiệm vụ này, có quyền lợi tiến cử người tham gia chứ.
Thẩm Vạn Kim cười khổ một tiếng, nói:
- Nếu như chỉ có đệ tử khác phản đối, Khanh Thiền sư tỷ hoàn toàn chính xác là có thể áp chế, nhưng hiện tại vấn đề là Triệu Chúc của Kiếm Lai Phong kia dùng danh nghĩa phó đội trưởng kịch liệt phản đối.
- Triệu Chúc cũng là Thánh Tử, lại là phó đội trưởng của lần nhiệm vụ này, hơn nữa lý do để phản đối cũng cực kỳ thỏa đáng, cho nên ngược lại là khiến cho không ít người ủng hộ ...
- Triệu Chúc nói, phải đá ngươi ra khỏi nhiệm vụ lần này.
Chu Nguyên nhíu mày, lại là Triệu Chúc này ...
- Bình thường nhiệm vụ trong tông, người được chọn lựa cũng phải có được sự thông qua của hai vị đội trưởng mới được. Hiện tại đội trưởng cùng phó đội trưởng tranh chấp khiến cho việc này có chút phiền phức ...
Thẩm Vạn Kim liếc nhìn Chu Nguyên rồi nói:
- Hôm nay, Lý sư tỷ phái ta đến, để Tiểu Nguyên ca đi qua Nhiệm Vụ Đường một chuyến.
Hắn có chút lo lắng, hiện tại bên phía Nhiệm Vụ Đường thế nhưng mà có không ít đệ tử đai tím của các phong.
Nếu như Chu Nguyên đi qua đó mà làm không tốt, chỉ sợ có không có khả năng bảo vệ được danh ngạch.
- Tiểu Nguyên ca, Lý sư tỷ âm thầm nói, nàng sẽ hết sức bảo vệ ngươi, nhưng mà bởi vì Triệu Chúc kiệt lực phản đối, cho nên đến lúc đó, ngươi cũng phải có chỗ biểu hiện, nói cách khác ...
Thẩm Vạn Kim chậm rãi nói.
Chu Nguyên nghe vậy, sắc mặt lạnh nhạt, cũng không có bao nhiêu kinh hoảng.
- Ta đã biết.
Hắn gật gật đầu, nói. Hắn cũng không nghĩ tới, bởi vì Triệu Chúc kia tồn tại mà lại khiến cho mọi chuyện phiền toái như thế.
Mà Lý Khanh Thiền gọi hắn đi qua đó, hẳn là muốn để cho hắn hiển lộ một chút thực lực, chỉ cần biểu hiện của hắn không quá kém là Lý Khanh Thiền cũng có lý do để cưỡng ép bảo vệ danh ngạch của hắn.
Nhưng đồng dạng, nếu như biểu hiện của hắn rất kém cỏi, có lẽ coi như là Lý Khanh Thiền chỉ sợ cũng không chịu được áp lực từ quần chúng.
- Đi thôi.
Hắn ngẩng đầu, bàn chân đạp mạnh một cái, một đám mây bằng nguyên khí lập tức xuất hiện ở dưới chân và đưa hắn phóng lên trời.
Muốn ăn tươi danh ngạch trong tay hắn sao?
Chỉ sợ không dễ như vậy đâu.
Chẳng lẽ bọn họ thực sự nghĩ Chu Nguyên hắn là quả hồng mềm dễ bóp nhất hay sao?!