Bên trong Trắc điện, từng người đang ngồi bên trong đồng loạt ngầng đầu, nhìn về phía thân ảnh trẻ tuổi đang bước tới kia.
Bọn họ cũng không quá lạ lẫm với bóng người này. Bởi vì trong khoảng thời gian 1 năm trở lại đây, người đệ tử mới vào nội sơn này đã liên tục tạo ra những sự kiện không hề nhỏ.
Triệu Chúc cũng khẽ mở mắt, ngón tay nhẹ nhàng đập lên vỏ kiếm, dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía thân ảnh Chu Nguyên đang bước vào trong Trắc điện kia, nói:
-Chắc hẳn vị sư đệ này chính là Chu Nguyên hả? Cuối cùng thì cũng dám lộ diện rồi à? Vì ngươi mà mấy người chúng ta đã tranh chấp ở đây suốt nửa ngày trời, sư đệ thì lại lẩn đâu mất tăm mất tích.
Trong Trắc điện, đám người đều đang quan sát Chu Nguyên. Đừng nói là Triệu Chúc cùng các đệ tử của Kiếm Lai phong, dù cho là các đệ tử đến từ những ngọn núi khác thì sắc mặt đều không mấy thân thiện. Mặc dù bọn họ nể mặt Lý Khanh Thiền nên cũng không ai nói gì thêm, thế nhưng hiển nhiên là trong lòng mỗi người đều khá khó chịu với sự gia nhập của Chu Nguyên trong lần thi hành nhiệm vụ Thiên cấp lần này.
Chu Nguyên nhìn thấy những ánh mắt này thì cũng hiểu được Lý Khanh Thiền đã phải gánh chịu bao nhiêu áp lực khi để cho mình gia nhập đội ngũ. Trong lòng cũng cảm thấy hơi áy náy.
-Nếu đã có tranh chấp, vậy hãy tìm một phương pháp để giải quyết tranh chấp đó là được. Chu Nguyên nói với vẻ khá nhẹ nhàng.
-Ha ha, không ngờ sư đệ lại là ngươi hiểu chuyện. -Khóe miệng Triệu Chúc nở ra một mụ cười đầy ẩn ý, hắn đưa tay chỉ chỉ Vương Lỗi đang đứng ở một bên và nói:
-Nhiệm vụ lần này có ý nghĩa quan trọng đối với Thương Huyền Tông chúng ta. Thế nên, Chu Nguyên sư đệ, ta hi vọng cậu có thể đem vị trí này nhường cho sư đệ Vương Lỗi. Nếu không chẳng may đến lúc cần kíp lại bởi vì thực lực của cậu không đủ mà làm cho nhiệm vụ thất bại, thì không chỉ có cậu phải nhận trừng phạt, mà thậm chí là Lý sư tỷ, người đề cử cậu, cũng sẽ phải chịu sự trừng phạt nặng nề hơn.
-Cậu cũng chỉ vừa mới gia nhập tông môn, vẫn còn trẻ, chỉ cần rèn luyện thêm một hai năm thì chắc chắn sẽ trở thành đệ tử đai tím nổi bật của Thương Huyền tông chúng ta. Đến lúc đó nếu cậu lại có ý muốn tham gia nhiệm vụ Thiên cấp thì chắc hẳn cũng là đủ tư cách rồi, sẽ không còn bất kỳ ai phản đối nữa.
Triệu Chúc mỉm cười, trong giọng nói tràn đầy vẽ dạy dỗ.
-Chu Nguyên, cậu cảm thấy thế nào?
Lúc này, trong Trắc điện hoàn toàn yên tĩnh lại, ánh mắt của đông đảo mọi người đều nhìn về phía Chu Nguyên, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Dưới những cái nhìn soi mói ấy, khuôn mặt trẻ tuổi của Chu Nguyên nở ra một nụ cười tươi rói, hắn lắc đầu và nói:
-Triệu Chúc sư huynh, thực sự xin lỗi, ta cảm thấy không thể...
Nghe được lời từ chối của Chu Nguyên, nụ cười nơi khóe miệng Triệu Chúc cứng đờ lại.
-Đồ không biết tốt xấu! -Vương Lỗi đang đứng ở dãy cuối cùng của Trắc điện cũng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Chu Nguyên, nói với giọng đầy mỉa mai:
-Chu Nguyên sư đệ, ngươi đừng cho là bản thân có thể chống lại được Từ Viêm sư đệ hồi diễn ra kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím là đã có đủ tư cách tham dự nhiệm vụ Thiên cấp.
-Lời khuyên của Triệu Chúc sư huynh cũng là vì tốt cho mọi người. Thái độ của ngươi ngoan cố như vậy chứng tỏ ngươi là một kẻ cực kì ích kỷ.
Chu Nguyên khép hờ hai mắt, nói:
-Vậy theo vị sư huynh Vương Lỗi này thì phải thế nào mới có đủ tư cách?
-Hay là nói... Phải đánh bại ngươi à?
Vương Lỗi nghe vậy thì hơi giật mình, ngay sau đó không nhịn được cười mỉa thành tiếng. Mà mấy đệ tử khác nghe vậy thì cũng nhăn mày lại, cảm thấy Chu Nguyên thật là cuồng vọng.
Dù sao trong trận đấu của kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím cách đây không lâu, Chu Nguyên cũng phải dựa vào sự chủ quan của Từ Viêm thì mới có thể kéo dài cho đến cuối trận. Mà bây giờ, bất kỳ người nào ở nơi đây, dù cho là ngươi yếu nhất như Vương Lỗi, thì thực lực của hắn cũng cao hơn 1 tầng so với Từ Viêm. Mà bây giờ Chu Nguyên lại còn nói khoác không biết ngượng ra những lời thế này thì thật là kiêu căng tự đại quá rồi!
Triệu Chúc lắc đầu, nhìn Vương Lỗi một chút.
Thấy ánh mắt của Triệu Chúc, nụ cười nơi khóe miệng của Vương Lỗi trở nên càng thêm lạnh lẽo, hắn tiến lên hai bước, thản nhiên nói:
-Mặc dù Chu Nguyên sư đệ còn trẻ, không biết nặng nhẹ. Thế nhưng ta là sư huynh, cũng không cần phải bắt nạt ngươi.
-Ta cũng không hi vọng xa vời là ngươi có thể đánh bại ta, chỉ cần ngươi có thể đón đỡ một chiêu của ta thì ta sẽ thừa nhận ngươi có đủ tư cách.
-Đương nhiên, nếu ngay cả một chiêu này của ta mà ngươi cũng không tiếp nổi... Vậy ta khuyên thật lòng là ngươi hãy mau cút khỏi đây đi!
Bị người của Kiếm Lai phong khinh thường quá nhiều lần, Chu Nguyên cũng tức giận, chỉ là ngay khi hắn vừa muốn mở miệng thì Lý Khanh Thiền đang đứng ở phía trên đã mở miệng nói:
-Chu Nguyên sẽ tiếp nhận vụ cá cược này.
Vừa nói, đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền vừa nhìn về phía Chu Nguyên, gật đầu ra hiệu với hắn.
Điều kiện cá cược này đã rất có lợi với Chu Nguyên rồi. Thế nên Lý Khanh Thiền lo lắng Chu Nguyên tuổi trẻ nóng tính, cảm thấy mình bị sỉ nhục mà không chấp nhận. Thế nên nàng mới vội vàng mở miệng đáp ứng thay cho Chu Nguyên.
Nếu tên Vương Lỗi ngày đã chủ quan như vậy, vậy liền thừa cơ bắt lấy.
Chu Nguyên thấy vậy thì chỉ có cười bất đắc dĩ. Thật ra thì hắn cũng muốn chiến đấu một trận chính diện với tên Vương Lỗi này. Bằng không nếu cứ để người khác chất vấn mình thế này thì quả là khó chịu.
Chỉ là Lý Khanh Thiền cũng không quá tin tưởng vào thực lực của hắn, sợ hắn cậy mạnh bức bản thân đến đường cùng, Thế là mở miệng trước đồng ý giúp hắn.
Mà vì trong lòng còn mang theo chút áy náy khi Lý Khanh Thiền phải gánh chịu lấy áp lực không nhỏ để cho mình gia nhập vào trong đoàn đội, thế nên Chu Nguyên cũng thừa nhận quyết định của nàng, không nói thêm gì nữa.
Vương Lỗi thấy vậy thì liếc nhìn Triệu Chúc, nụ cười trên mặt lại càng thêm lạnh lẽo.
-Chu Nguyên sư đệ đúng là người can đảm. Nếu đã quyết định thì mau ra đây, để sư huynh ta lãnh giáo tài cao một chút đi! -Ngay khi âm thanh vừa rơi xuống, Vương Lỗi dẫm bàn chân một cái, thân hình bắn mạnh mà ra, rơi vào phía trên quảng trường bên ngoài Trắc điện.
Chu Nguyên thấy thế, thân hình hơi động, chỉ giây lát sau cũng đã xuất hiện ở trên quảng trường.
Đám người Lý Khanh Thiền, Triệu Chúc cũng đều bước ra quan sát cuộc chiến giữa hai ngươi.
Nhiệm vụ đường vốn là nơi đông đúc, hơn nữa hôm nay là ngày ra quyết định thành viên tham dự nhiệm vụ Thiên cấp, thế nên từ sớm thì đã có đông đúc đệ tử đứng chờ ở đây. Vậy nên khi thấy Chu Nguyên cùng Vương Lỗi cùng bay ra thì ánh mắt của đông đảo đệ tử đều hướng tới.
Rất nhanh, bọn họ đều biết được nguyên nhân mà Chu Nguyên cùng Vương Lỗi va chạm với nhau, thế là không ít người kinh ngạc bật thốt lên thành tiếng.
-Cái tên Chu Nguyên này càng ngày càng ngông cuồng, lại dám đối kháng cùng với Vương Lỗi sư huynh...
-Nghe nói quy tắc là chỉ ra một chiêu...
-Dù chỉ là một chiêu thì chỉ sợ là Chu Nguyên cũng không đỡ nổi. Thực lực của sư huynh Vương Lỗi Còn mạnh hơn Từ Viêm, mà khi chỉ được đánh một chiêu thì hiển nhiên là huynh ấy sẽ dốc hết toàn lực, ta không cho rằng Chu Nguyên có thể thắng được.
-Ha ha, không đỡ nổi cũng tốt, vị trí cho thành viên đi làm nhiệm vụ Thiên cấp cũng không phải là dành cho kẻ cắc ké như hắn.
-Lần này coi như là để hắn tỉnh táo nhận biết chính mình đi.
-...
Xung quanh quảng trường, càng ngày càng có nhiều đệ tử tụ tập đến đây, ai nấy đều vô cùng háo hức mà nhìn chằm chằm vào hai người trong sân.
Trên thềm đá, gương mặt xinh đẹp của Lý Khanh Thiền nhìn về phía giữa sân, ở bên cạnh nàng, Bạch Ly cũng nhìn Chu Nguyên cùng Vương Lỗi rồi nhỏ giọng nói:
-Mặc dù tính tình của Vương Lỗi có phần kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là kẻ ngu xuẩn. Hắn đã dám nói chỉ đánh ra một chiêu thì hiển nhiên là đã có chuẩn bị sẵn.
Lý Khanh Thiền trầm mặc một chút, làm sao mà nàng không hiểu những điều này? Nhưng lần này là bởi vì Triệu Chúc phản đối quá mạnh mẽ, lại thêm có nhiều người khác cũng phản đối việc Chu Nguyên gia nhập, thế nên là cũng chỉ hi vọng là Chu Nguyên có thể biểu hiện ra một chút thực lực. Chỉ khi đó nàng mới có thể có cớ để dẹp yên mọi người.
-Chu Nguyên cũng không phải là người xốc nổi. Nếu hắn đã đồng ý thì hẳn là đã có chút chuẩn bị.
Lý Khanh Thiền nói khẽ:
-Hơn nữa... Nếu như ngay cả một chiêu của Vương Lỗi mà hắn cũng không đỡ nổi...
-Thì cũng đừng mơ có thể thu hoạch được "Thiên công" trong lần tham gia nhiệm vụ Thiên cấp lần này.
Vừa nói, ánh mắt của Lý Khanh Thiền vừa nhìn chằm chằm vào thân ảnh trẻ tuổi đang đứng trong sân kia, chậm rãi nói:
-Ta cũng muốn xem, đến tột cùng thì việc ta chống đỡ mọi áp lực để bảo vệ hắn là đúng hay là sai...