Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 449 - Chương 448: Gặp Lại Thanh Ngư

Chưa xác định
Chương 448: Gặp lại Thanh Ngư

Trên lầu các ầm ỹ, Chu Nguyên vốn là không được người nào chú ý, bởi vì nụ cười và câu nói đùa của Tả Khâu Thanh Ngư ngược lại là làm cho hắn trong lúc nhất thời đã trở thành tiêu điểm, rất nhiều ánh mắt không ngừng nhìn qua.

- Hai người các ngươi biết nhau sao?

Phùng Oánh cũng có chút ít kinh ngạc rồi chợt quay sang đánh giá Chu Nguyên.

Lúc trước nàng còn tưởng là Chu Nguyên cũng giống như là những nam nhân đang đứng ở bên cạnh Tả Khâu Thanh Ngư kia, muốn khiến cho mỹ nhân ưu ái, nhưng nhìn phản ứng của Tả Khâu Thanh Ngư thì hiển nhiên là hai người còn rất quen thuộc.

Tả Khâu Thanh Ngư gật mạnh đầu, cười nói:

- Phùng Oánh sư tỷ, Chu Nguyên và ta đều đến từ cùng một đại lục. Lúc trước, Chu Nguyên có thể nói là người ưu tú nhất trong thế hệ trẻ ở chỗ chúng ta đó, ngay cả ta cùng Lục La đều không thể so sánh được với hắn.

Nhìn qua nụ cười trên mặt Tả Khâu Thanh Ngư, Phùng Oánh ngược lại là có chút hăng hái liếc nhìn Chu Nguyên, nói:

- Xem ra Thương Mang đại lục kia của các ngươi mặc dù nhỏ, nhưng lại rất biết dạy nhân tài đấy.

Trong số những nhân vật mới ở thế hệ này của Bách Hoa Tiên Cung bọn họ, Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La cũng xem như là hai hạt giống cực kỳ xuất sắc, rất nhiều trưởng lão trong cung tán thưởng hai người không thôi mà các nàng đều đến từ đại lục vắng vẻ gọi là Thương Mang đại lục kia.

Không nghĩ tới Chu Nguyên ở trước mắt này cũng là người của Thương Mang đại lục.

- Ha ha. ta cũng đã từng nghe nói qua về Thương Mang đại lục này... Nhưng mà loại cấp độ thi đấu này cũng không có ý nghĩa gì, cuối cùng thì vẫn phải là xem ngày sau.

- Rất nhiều người đều ngẫu nhiên biểu hiện ra thiên phú kinh người nhưng về sau, đa số đều bị pha mờ trên con đường tu luyện.

- Thiên phú của Thanh Ngư tiểu sư muội cực kỳ trác tuyệt, chắc hẳn tương lai sẽ là nhân vật nổi tiếng trong thế hệ trẻ của Thánh Châu đại lục chúng ta, cho nên ngược lại cũng không cần khiêm tốn.

Ở bên cạnh Tả Khâu Thanh Ngư, thanh niên có khí chất vây quanh nàng không ngừng bàn luận, bọn họ chính là thiên kiêu của những thế lực đỉnh phong bên trong Hắc Viêm Châu, địa vị ở đây cũng xem như là cực cao.

Lúc trước, khi vừa thấy được Tả Khâu Thanh Ngư, bọn họ đầu tiên là giật nảy mình, sau đó liền túm tụm tới như ong mật nghe thấy hương hoa vậy.

Nhưng mà bất luận bọn họ cười đùa, nịnh nọt như thế nào, Tả Khâu Thanh Ngư ở trước mắt cũng chỉ là nhẹ nhàng gật đầu hoặc cười lễ phép, chuyện này làm cho bọn họ cảm thấy có chút thất bại nhưng cũng càng làm cho bọn họ động tâm hơn.

Mà bây giờ khi nhìn thấy Chu Nguyên, nụ cười mừng rỡ ở trên gương mặt của Tả Khâu Thanh Ngư lại làm cho bọn họ cảm thấy có chút không thoải mái trong lòng, vì vậy bọn họ nhao nhao mở miệng, trong ngôn ngữ không thiếu ý định làm thấp đi Chu Nguyên.

Tuy nói Thương Huyền Tông là tông môn đỉnh cấp, tông phái của bọn họ không có cách nào mà so sánh cùng được, nhưng những người trẻ tuổi ở nơi này cũng không phải là đệ tử phổ thông ở trong tông phái của mình, cho nên mặc dù đối mặt với đệ tử của Thương Huyền Tông như Chu Nguyên, bọn họ cũng chỉ hơi kiêng kị mà không phải sợ hãi, dù sao Chu Nguyên chỉ là đệ tử đai tím phổ thông của Thương Huyền Tông, cũng không phải là Thánh Tử như Lý Khanh Thiền hay Triệu Chúc.

Nghe được những lời nhận xét của mọi người xuang quanh, mặc dù trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tả Khâu Thanh Ngư như cũ là mỉm cười, nhưng ở chỗ sâu trong con ngươi lại xuất hiện thần sắc phiền chán, những con ruồi này cũng thật sự là chán ghét.

Dương Huyền ngồi ở một bên, ngược lại cũng không có tham dự vào việc hạ thấp Chu Nguyên của những người này, trên mặt của hắn vẫn nở nụ cười ôn hòa, bởi vì hắn cũng không có thật sự cho rằng Chu Nguyên là uy hiếp.

Đối với những lời này, Chu Nguyên ngược lại cũng chỉ là cười trừ, cũng không có sinh ra phẫn nộ.

Ngược lại là Lý Khanh Thiền lạnh lùng nhìn về phía những người vừa mở miệng trào phúng kia, thản nhiên nói:

- Chu Nguyên tiến vào Thương Huyền Tông chúng ta mới chỉ nửa năm nhưng mà hôm nay hắn đã là đệ tử đai tím trẻ tuổi nhất, thậm chí tương lai cũng không phải không có khả năng trở thành Thánh Tử của Thương Huyền Tông ta, thiên phú bực này tự nhiên không cần người nghi vấn hắn.

Tuy nói Lý Khanh Thiền cũng bởi vì quan hệ Yêu Yêu đối với Chu Nguyên mà có chút ý kiến đối với hắn, nhưng nàng cũng rõ ràng, biểu hiện ở trong Thương Huyền Tông của Chu Nguyên xuất sắc cỡ nào, trong những thiên kiêu ở đây, sợ là không có mấy người có thể vượt qua hắn.

Mà nghe được lời nói của Lý Khanh Thiền, những thanh niên kia cũng ngừng cười, sau đó ánh mắt có chút không chắc chắn nhìn qua Chu Nguyên, hiển nhiên là bọn họ khó có thể tưởng tượng gia hỏa đứng ở sau cùng này lại có bổn sự bực này?

Đôi mắt đẹp của Tả Khâu Thanh Ngư cũng tò mò nhìn qua Chu Nguyên, cặp môi đỏ mọng hơi há tạo thành một nụ cười vui vẻ, người này quả nhiên không phải là một người bình thường, cho dù đã đến chỗ thiên tài tụ tập như Thương Huyền Tông cũng vẫn có thể trở nên sáng chói.

Ngược lại là Dương Huyền kia thì hơi nhíu mày, ánh mắt khi nhìn về Chu Nguyên tựa hồ là trở nên thâm thúy hơn.

Nghe Lý Khanh Thiền nói vậy, Chu Nguyên đồng dạng là cũng có chút kinh ngạc. Hiển nhiên là hắn cũng không nghĩ tới trên đoạn đường này Lý Khanh Thiền đều đối với hắn lạnh như băng, vậy mà lại giúp hắn nói chuyện ở thời điểm này.

Chuyện này cũng làm cho hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, tuy nhiên đối với cách nhìn của những người bình thường này, hắn cũng không thèm để ý.

Bàn tay ngọc của Phùng Oánh che miệng rồi khẽ cười một tiếng, nàng nói:

- Xem ra là ta cũng nói không sai, gần đây Thương Mang đại lục này hoàn toàn chính xác là có không ít nhân tài xuất hiện đấy.

Lý Khanh Thiền không có nhiều lời, chỉ chào hỏi qua Phùng Oánh rồi định rời đi.

- Buổi tối, ở nơi này có một hồi giao dịch hội, nếu là cô không có việc gì, ngược lại có thể nhìn xem.

Thấy Lý Khanh Thiền sắp sửa rời đi, Phùng Oánh cười nói, nhìn bộ dáng của nàng, ngược lại không giống như là để hoàn thành nhiệm vụ mà như là đi du lịch.

Lý Khanh Thiền tùy ý gật đầu, sau đó liền quay người rời đi.

Chu Nguyên liếc nhìn nhau Tả Khâu Thanh Ngư rồi cả hai khẽ gật đầu, sau đó hắn lập tức đi theo Lý Khanh Thiền.

Nhìn qua mấy người Lý Khanh Thiền rời đi, có nữ đệ tử Bách Hoa Tiên Cung ở bên cạnh Tả Khâu Thanh Ngư không nhịn được mà nhìn về phía Phùng Oánh và hỏi:

- Phùng Oánh sư tỷ, Lý Khanh Thiền nói là thật hay là giả vậy? Tiểu tử gọi là Chu Nguyên kia trông cũng bình thường, tu vi nguyên khí tựa hồ cũng không có mạnh như vậy đâu?

Phùng Oánh có chút trầm ngâm, nhìn qua Tả Khâu Thanh Ngư rồi nói:

- Theo cảm giác của ta thì Chu Nguyên này nhiều lắm chỉ là Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên mà thôi.

Nghe Phùng Oánh nói vậy, những nữ đệ tử khác của Bách Hoa Tiên Cung lập tức nhao nhao xùy cười ra tiếng. trong nhóm người ở nơi này, ngoại trừ Tả Khâu Thanh Ngư mới vào tông môn thì tối thiểu nhất đều có tu vi là Thái Sơ Cảnh Lục trọng thiên, một Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên như Chu Nguyên thật sự là quá yếu.

Mà nghe được chuyện đó, những thiên kiêu của Hắc Viêm Châu ở một bên cũng lắc đầu, cười thành tiếng và âm thầm thở dài một hơi. Lúc trước, nghe Lý Khanh Thiền miêu tả, bọn họ thật đúng là cho rằng năng lực của tiểu tử kia rất lớn, lo nửa ngày nguyên lai chỉ là Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên mà thôi.

Thực lực thấp thế này thì cho dù hắn có là đệ tử của Thương Huyền Tông đi nữa thì cũng không có uy hiếp gì đối với bọn họ rồi.

Ngược lại là khuôn mặt nhỏ nhắn của Tả Khâu Thanh Ngư không có gì chấn động, bởi vì nàng biết rất rõ ràng cho tới bây giờ, sức chiến đấu chính thức của Chu Nguyên cũng không thể dùng tình huống bề ngoài như tu vi để ước định.

Ban đầu, ở Thánh Tích Chi Địa, ai cũng không nghĩ tới, rõ ràng nhìn qua thì người có thực lực yếu nhất chính là Chu Nguyên, nhưng hết lần này tới lần khác cuối cùng ngay cả Võ Hoàng đều thua ở trong tay của hắn.

Phùng Oánh ngẩng đầu lên, đôi mắt dễ thương nhìn qua Chu Nguyên đang đi theo sau mấy người Lý Khanh Thiền rồi nàng lắc đầu, nói với thần sắc chắc chắn.

- Lý Khanh Thiền này bình thường thì lạnh như băng, không nghĩ tới vì giữ gìn uy vọng của sư đệ, ngược lại là rất biết nói mạnh miệng nha, thiếu chút nữa là ta còn bị nàng hù dọa rồi.

- Nhưng mà nếu chỉ biết chém gió dọa người cũng không hay, bởi vì khi tiến vào bên trong sơn mạch Hắc Viêm, chuyện này sẽ triệt để bạo lộ.

Bình Luận (0)
Comment