Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 451 - Chương 450: Đánh Cược Mở Viêm Tủy Thạch

Chưa xác định
Chương 450: Đánh cược mở Viêm Tủy thạch

Màn đêm bao phủ xuống, toàn bộ Hắc Viêm sơn mạch đều ở vào trong bóng tối, mà Hắc Hỏa Thành ở biên giới sơn mạch tắc thì vẫn như cũ là đèn đuốc sáng trưng, người đi qua lại huyên náo.

Hôm nay, toàn bộ thế lực có uy tín danh dự trong Hắc Viêm Châu đều phái đệ tử tinh nhuệ chạy tới Hắc Hỏa Thành, mà nguyên nhân chủ yếu tự nhiên là tòa Viêm Tủy mạch hãy còn không có chủ kia.

Tuy rằng bọn họ biết được, phần lớn Viêm Tủy mạch tất nhiên là sẽ rơi vào trong tay của bốn đại tông phái đỉnh cấp, nhưng đối với loại mạch khoáng có cấp bậc cao thế này, bọn họ chỉ cần chia lãi một điểm thì cũng đã coi như là một phần thu hoạch không nhỏ rồi.

Cho nên, rất nhiều thế lực chen chúc nhau đến, ngược lại là làm cho Hắc Hỏa Thành trở nên đặc biệt náo nhiệt cùng phức tạp.

...

Cót két.

Chu Nguyên đẩy cửa phòng ra, đi trên hành lang, ánh mắt trên cao nhìn xuống và thấy được trong lầu các phía dưới cũng có chút náo nhiệt.

Hắn dựa vào lan can, hứng thú quan sát cảnh tượng ồn ào ở phía dưới. Lại nói tiếp đi vào Thánh Châu đại lục lâu như vậy, hắn còn chưa bao giờ đi ra ngoài, vẫn luôn ở lại trong Thương Huyền Tông tu luyện.

Cho nên đây coi như là lần đầu tiên mà Chu Nguyên chân chính kiến thức phong tục, nhân tình của Thánh Châu đại lục này.

Mà trong khi Chu Nguyên còn đang hứng thú nhìn mọi người ở trong lầu các phía dưới thì bỗng nhiên có một tiếng xé gió rất nhỏ rồi đột nhiên truyền đến, ẩn ẩn có gió xoáy bén nhọn hung hăng đánh tới từ sau lưng Chu Nguyên.

Trong nháy mắt này, hai mắt của Chu Nguyên tựa như là đã nhắm lại.

Thân thể của hắn đột nhiên hư hóa.

Bước chân xê dịch, cơn gió xoáy kia cơ hồ là lướt ngang qua mặt hắn. Chu Nguyên trở tay, đánh ra một quyền về phía sau, nguyên khí cuồn cuộn dâng lên, ẩn ẩn có tiếng không khí bị xé rách vang lên.

Nhưng mà, chuyện làm cho Chu Nguyên có chút kinh ngạc chính là một quyền lăng lệ, ác liệt này của hắn lại đã rơi vào không trung, sau đó hắn ngửi được một mùi thơm quen thuộc.

- Không tệ lắm! Chỉ hơn nửa năm không gặp, thực lực của Chu huynh đã tăng lên rất lớn đấy.

Một tiếng cười kiều mỵ như chuông bạc truyền đến. Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn lên, ở trên lan can bên cạnh hắn có một thiếu nữ mặc váy đen ngồi ở phía trên, đôi chân ngọc thon dài nhẹ nhàng lắc lư, bắp chân trắng như tuyết làm cho người ta thấy hoa mắt.

Thiếu nữ này đúng là Tả Khâu Thanh Ngư.

- Tốc độ này của cô cũng ... Rất lợi hại.

Chu Nguyên cũng đồng dạng tỏ ra kinh ngạc. Lúc trước, tốc độ của Tả Khâu Thanh Ngư khi tránh né một quyền kia của hắn cũng không chậm hơn Hóa Hư Thuật đại thành của hắn là bao.

Hiển nhiên là sau khi tiến vào Bách Hoa Tiên Cung, Tả Khâu Thanh Ngư cũng có cơ duyên của mình.

- Sức chiến đấu cũng không có biến thái như Chu huynh vậy. Với tính cách của Chu huynh thì chắc là cũng đã tu luyện được một loại Nguyên thuật chuyên bảo vệ tánh mạng rồi chứ.

Tả Khâu Thanh Ngư mỉm cười, nói. Sau đó, nàng nhẹ nhàng nhảy lên và xuất hiện ở bên cạnh Chu Nguyên.

- Xem ra là ở Thương Huyền Tông, Chu huynh cũng sống không tệ lắm nha. Không ngờ lại còn có thể tham gia vào loại nhiệm vụ này nữa.

Mặc dù không rõ ràng lắm quy tắc ở trong Thương Huyền Tông, nhưng loại nhiệm vụ đến Hắc Viêm Châu tranh đoạt Viêm Tủy mạch này, tông môn tất nhiên là sẽ phải cử tinh anh đi. Chu Nguyên mới tiến vào Thương Huyền Tông được hơn nửa năm mà đã có thể làm được đến loại trình độ này, hiển nhiên là ở trong Thương Huyền Tông, hắn cũng sống rất tốt.

- Cũng tạm được thôi.

Chu Nguyên cười cười, nói:

- Trong nhiệm vụ lần này ... ta cũng chỉ là người đi theo, kiếm chút Thiên công mà thôi.

Cánh tay của Tả Khâu Thanh Ngư đặt tại trên lan can, bàn tay ngọc nâng cái má, thân thể mềm mại hơi nghiêng về phía trước, đôi chân dài nhỏ nhắn lộ ra hơn nửa. Nàng nhẹ nhàng cười, nói:

- Vậy thì ta rất chờ mong Chu huynh thể hiện rồi. E rằng đến lúc đó huynh lại có thể để cho tất cả mọi người chấn động nữa đó.

- Muội tin tưởng ta như vậy hay sao?

Chu Nguyên không nhịn được có chút buồn cười. Những người khác thậm chí ngay cả Lý Khanh Thiền chỉ sợ đều không ôm kỳ vọng quá lớn với hắn, chỉ là muốn hắn không trở thành kẻ vướng chân là được rồi. Thật không nghĩ tới người hơn nửa năm không gặp là Tả Khâu Thanh Ngư lại sẽ nói như vậy.

- Nịnh huynh một câu mà thôi. Chẳng lẽ huynh cũng tin là thật hay sao?

Nhưng mà Tả Khâu Thanh Ngư lại cười trêu tức, nói.

Chu Nguyên chỉ phải trợn mắt nhìn nàng.

- Ở trong Bách Hoa Tiên Cung, muội cùng Lục La sống như thế nào?

Hắn hỏi.

- Rất tốt, nha đầu Lục La kia thế nhưng mà rất được mọi người trong Bách Hoa Tiên Cung hoan nghênh đó.

Cặp môi đỏ mọng của Tả Khâu Thanh Ngư hơi vểnh lên. Nàng kiêu ngạo nói với Chu Nguyên:

- Mặc dù lúc còn ở Thánh Tích Chi Địa, Chu huynh giành được tiên cơ, chiếm được vị trí thứ nhất, nhưng mà huynh cũng đừng quá đắc ý, nói không chừng ở Thánh Châu đại lục này, huynh sẽ bị mấy người chúng ta vượt qua đó.

Chu Nguyên cười gật gật đầu. Hắn biết được thiếu nữ trước mắt thế nhưng mà cực kỳ kiêu ngạo.

- Đúng rồi. Tại Thương Huyền Tông, Yêu Yêu tỷ sống như thế nào đây?

Tả Khâu Thanh Ngư truy vấn.

Chu Nguyên thở dài một hơi, nói:

- Đương nhiên tốt hơn ta gấp một vạn lần rồi.

Hôm nay tại Thương Huyền Tông, mặc dù Yêu Yêu còn không phải là Thánh Tử, nhưng chỉ sợ địa vị cũng không hề kém hơn Thánh Tử. So sánh với nàng, hắn một nhân vật nhỏ tham gia nhiệm vụ Thiên cấp cũng bị nhiều lần ghét bỏ quả thực là kém nhiều lắm.

Tả Khâu Thanh Ngư vỗ vỗ bả vai của Chu Nguyên, an ủi:

- Chu huynh cũng không cần thương tâm. Đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Chẳng lẽ huynh còn muốn so sánh với Yêu Yêu hay sao? Đầu óc ngươi không có vấn đề đấy chứ?

Nghe được câu an ủi của Tả Khâu Thanh Ngư, khóe miệng của Chu Nguyên khẽ giật giật. Có người an ủi như cô nàng này sao ...

Nhưng mà sau một hồi trò chuyện với nhau, hai người ngược lại là càng ngày càng quen thuộc hơn, sự xa cách bởi vì hơn nửa năm không thấy mặt cũng dần tán đi.

Tả Khâu Thanh Ngư duỗi cái lưng mệt mỏi, đường cong động lòng người lộ hết ra, nàng hơi nghiêng đầu, nói:

- Phía dưới đang có tổ chức một đại hội giao dịch đó. Huynh có muốn đi xem với ta không? Nói không chừng có thể nhìn thấy vật gì tốt đấy.

Nhìn con mắt long lanh nập nước cùng với thần sắc tung tăng như chim sẻ trên mặt của Tả Khâu Thanh Ngư, Chu Nguyên cười khổ một tiếng. Nữ nhân này thật không hổ với danh hiệu tiểu yêu nữ. Xem ra lần này hắn cũng không tránh được công việc cửu vạn bê đồ này rồi ...

- Đi thôi.

Hắn biết được Tả Khâu Thanh Ngư thích náo nhiệt, tự nhiên không có cự tuyệt, gật gật đầu.

Hai người kết bạn mà đi, ánh mắt ở ven đường ngược lại là không ngừng hội tụ đến, chủ yếu là tiểu yêu nữ Tả Khâu Thanh Ngư này quá hấp dẫn ánh mắt người khác, kiều mỵ mà gợi cảm, hiển nhiên là một vưu vật tuyệt thế làm cho người khó có thể không nhìn được.

Phía dưới lầu các cực kỳ rộng rãi, chỉ thấy được vô số bóng người đi qua lại ở trong đó, một vài gánh bán hàng rong tùy ý bầy đặt, thỉnh thoảng sẽ có một ít tiếng kinh hô truyền ra, tựa hồ là có đồ vật gì đó không tệ bị phát hiện.

Tổng thể mà nói đến, hào khí nơi này tương đối náo nhiệt.

Tả Khâu Thanh Ngư hứng thú dạo chơi ở chung quanh, tựa như một chú cá trắm con đang bơi lội, mà Chu Nguyên thì bất đắc dĩ đi theo sau lưng nàng.

Hai người một đường chạy, cuối cùng ngừng lại trước một chỗ có khá đông người tụ tập, chỉ thấy được ở chỗ này có bày vô số hòn đá màu đen to cỡ khoảng đầu người, hơn nữa, những hòn đá này tựa hồ là tản ra nhiệt độ.

- Đây là cái gì?

Chu Nguyên tò mò hỏi.

- Chính là một loại Đánh cược mở Viêm Tủy thạch thôi. Với loại Đánh cược này, chúng ta sẽ dùng tiền mua Viêm Tủy thạch, sau đó phá vỡ xem trong đó có ẩn chứa Viêm Tủy bao nhiêu năm. Ngươi nên biết, Viêm Tủy phân thành khá nhiều cấp bậc là mười năm, trăm năm, ngàn năm thậm chí mười ngàn năm ...

- Nếu như người có vận khí tốt, chỉ cần mở được Viêm Tủy cấp bậc trăm năm, thế là đã kiếm lớn rồi.

- Nhưng mà nghe nói những hòn đá màu đen này chính là Viêm Tủy thạch đào được ở chỗ sâu trong Hắc Viêm sơn mạch, loại đá này có thể che đậy cảm giác của thần hồn, cho nên ai cũng không thể biết rõ ràng tình huống ở bên trong.

- Chỉ có một vài đại sư có kinh nghiệm cực kỳ phong phú mới có thể nhìn ra manh mối dựa vào hoa văn trên những hòn đá này.

Tả Khâu Thanh Ngư nói.

Chu Nguyên gật gật đầu, khó trách lại có nhiều người ở đây như vậy, nguyên lai đều muốn đến thử vận may, xem liệu mình có thể dùng giá rẻ mua hàng ngon hay không? Dù sao chỉ cần có thể mở được Viêm Tủy cấp bậc trăm năm, ngàn năm là đã lãi gấp trăm lần, nghìn lần rồi.

Bởi vì loại Nguyên tài này thuộc hàng quý hiếm, nếu như bán đi thì tối thiểu cũng thu được hơn mười triệu Nguyên Tinh.

Chu Nguyên quan sát một hồi, lúc này ngược lại là có rất nhiều người mở Viêm Tủy thạch, nhưng mà tuyệt đại đa số cũng chỉ là Viêm Tủy bình thường, là loại Viêm Tủy dưới mười năm. Nhưng ngẫu nhiên cũng có người mở ra được Viêm Tủy cấp bậc mười năm, như vậy cũng đã khiến cho mọi người kinh hô rồi.

- Không biết Phá Chướng thánh văn có thể nhìn trộm hay không?

Nhìn qua cảnh tượng này, trong lòng Chu Nguyên đột nhiên khẽ động, nhớ tới Phá Chướng thánh văn trong mắt mình.

Nhưng mà, ngay khi hắn định thử xem thì có một tiếng cười đột ngột truyền từ bên cạnh đến, sau đó một bóng người trực tiếp chen vào giữa Chu Nguyên cùng Tả Khâu Thanh Ngư.

- Ha ha ha. Thanh Ngư tiểu thư có hứng thú với trò Đánh cược mở Viêm Tủy thạch này sao? Sớm biết như vậy thì ta đã sớm mang Thanh Ngư tiểu thư đến đây chơi đùa rồi. Ở trong Hắc Viêm Châu này, phần lớn những chỗ Đánh cược mở Viêm Tủy thạch cơ hồ đều thế lực phía dưới Viêm Đỉnh Tông của chúng ta.

Chu Nguyên khẽ nhíu mày, nhìn lướt qua người vừa đến, chỉ thấy được người kia là một thanh niên mặc quần áo màu đỏ tía, có không ít người đi theo phía sau hắn, khí thế mười phần.

Mặc dù trên mặt thanh niên này luôn nở nụ cười, nhưng mà ánh mắt cảu hắn lại chỉ nhìn về phía Tả Khâu Thanh Ngư, về phần ở một bên Chu Nguyên thì hắn ngược lại là chưa từng để ý.

Tả Khâu Thanh Ngư cũng hơi cau mày lại. Đúng là nàng có biết thanh niên ở trước mắt, người này chính một kẻ theo đuổi nàng. Sau khi nàng đi vào Hắc Viêm Châu, hắn đã không ngừng bám riết lấy nàng. Mặc dù lúc nào cũng muốn dạy cho thằng này một bài học nhưng mà Tả Khâu Thanh Ngư luôn phải nín nhịn, bởi vì bối cảnh của người này cũng không nhỏ, chính là thiếu tông chủ của Viêm Đỉnh Tông, tên là Tô Đoán.

Mà Viêm Đỉnh Tông này thì là một trong những thế lực bản địa có thực lực cực mạnh của Hắc Viêm Châu.

- Phải đi về sao?

Chu Nguyên nhìn về phía Tả Khâu Thanh Ngư và nói.

Nghe được câu nói của Chu Nguyên, thanh niên mặc quần áo màu đỏ tía kia mới xoay người lại, mỉm cười, nói với Chu Nguyên:

- Nguyên lai là bằng hữu của Thương Huyền Tông. Tại hạ Tô Đoán, thiếu tông chủ của Viêm Đỉnh Tông, vừa rồi ta không để ý đến sư đệ, thật sự là có lỗi, mong sư đệ bỏ qua ... Nhưng mà xin hỏi bằng hữu là vị Thánh Tử nào của Thương Huyền Tông?

Trong lúc nói chuyện, thanh niên này vẫn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, trong ánh mắt ẩn ẩn có chút địch ý, loại địch ý này hiển nhiên là bởi vì Tả Khâu Thanh Ngư mà đến. Dù sao trong những ngày này, hắn một mực quấn quít chặt lấyTả Khâu Thanh Ngư, nhưng vẫn như trước khó tiến thêm một bước, cho nên lúc trước khi nhìn thấy dáng vẻ quen thuộc giữa Tả Khâu Thanh Ngư cùng Chu Nguyên, hắn tự nhiên là sinh lòng cảnh giác, sau đó tranh thủ thời gian tiến lên.

Lời nói của Tô Đoán này nhìn như khách sáo những trong ngôn ngữ lại có thâm ý khác, hắn rõ ràng cho thấy biết được Chu Nguyên thực sự không phải là Thánh Tử của Thương Huyền Tông, nhưng hết lần này tới lần khác còn cố ý nói ra, ẩn ý trong đó chính là nếu ngươi đã không phải là Thánh Tử của Thương Huyền Tông, vậy thì thiếu tông chủ của Viêm Đỉnh Tông như ta cũng không cần quá mức để ý tới ngươi rồi.

Mặc dù Viêm Đỉnh Tông bọn họ kém hơn Thương Huyền Tông, nhưng tốt xấu gì thì hắn cũng là thiếu tông chủ, ở trong trường hợp hai tông môn cũng không có ân oán gì, hắn cũng không cần phải kiêng kị một đệ tử bình thường của Thương Huyền Tông.

Chu Nguyên liếc nhìn Tô Đoán này, hai mắt khẽ híp lại.

Nhưng mà Tô Đoán lại cũng không thèm để ý tới ánh mắt của hắn, ngược lại là đối chọi gay gắt nhìn trở lại, sau đó chỉ chỉ chỗ Đánh cược mở Viêm Thạch ở trước mắt, nụ cười tủm tỉm tựa như là miệng nam mô, bụng một bồ dao găm (miệng nói lời hay nhưng tâm xấu xa).

- Vị bằng hữu kia cũng cảm thấy hứng thú với trò Đánh cược mở Viêm Tủy thạch này hay sao?

- Có hứng thú và dũng khí chơi mấy ván cùng ta hay không?

Tô Đoán khoanh tay trước người, lúc ống tay áo bị nhẹ nhàng vén lên thì có lộ ra một cái vòng tay.

Cái vòng tay kia giống như làm bằng gỗ, chỉ là không biết loại gỗ gì mà trông cực kỳ cổ xưa.

Lúc trước, cho dù đối mặt với ánh mắt địch ý của Tô Đoán này, sắc mặt của Chu Nguyên cũng không có gì thay đổi, nhưng mà ngay khi ánh mắt của hắn xẹt qua cái vòng tay giống như làm bằng gỗ mà không phải gỗ, giống như làm bằng vàng mà không phải vàng kia thì ánh mắt lại chợt ngưng tụ, thần sắc vẫn luôn nhàn nhạt trên mặt của Chu Nguyên cũng không còn.

Bởi vì trong khoảnh khắc đó, hắn cảm giác được Thái Ất văn chưa hoàn thành trong cơ thể khẽ chấn động, tựa hồ là tản mát ra cảm giác khát vọng ...

Trong ánh mắt khép hờ của Chu Nguyên có ánh sáng xẹt qua.

Ất Mộc chi khí thật là nồng đậm. Cái vòng tay của thằng này tối thiểu đều Cổ Mộc quý hiếm cấp bậc ngàn năm ...

Thật sự đúng là ... đang ngủ gật lại có người đưa gối đến.

Bình Luận (0)
Comment