Những tảng đá không có quy luật trải rộng khắp bên trong gò núi màu đỏ hồng. Từ phía sau một tảng đá khổng lồ có một đôi mắt màu đỏ hồng mang theo vẻ cuồng bạo tập trung vào một bóng người trẻ tuổi đang ngồi xếp bằng trên gò núi.
Lợi dụng những tảng đá không có quy luật kia, bóng mờ lặng yên tiềm hành, tiến đến gần bóng người kia, cuối cùng lộ ra răng nanh màu đỏ hồng, thân hình giống như là một tia chớp mãnh liệt lao ra. Một cơn gió mang theo mùi máu tanh xuất hiện lao về phía bóng người trẻ tuổi kia.
Xùy!
Nhưng mà đón đỡ nó là một cái ngòi bút sắc bén, lông tơ trắng như tuyết khép lại tạo thành hình một mũi thương, bên trên có nguyên khí lưu động, ngay cả không khí đều tựa như là bị xé nứt ra.
Phốc!
Bên trên ngòi bút sắc bén có nguyên khí quanh quẩn, trực tiếp lập tức xuyên thủng đầu của con thú khổng lồ này, máu tươi chảy ra, con thú khổng lồ kia còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết thì đã đi đời nhà ma.
Chu Nguyên quay đầu, nhìn qua con thú khổng lồ ở sau lưng, đó là một con thằn lằn toàn thân bị lớp giáp xác màu đỏ hồng bao phủ, một chấn động nóng bỏng mà cuồng bạo phát ra từ trong cơ thể nó.
Đây là một con Thiên Viêm Tích.
Cũng chính là Nguyên thú Tứ phẩm sinh ra trong Viêm Tủy Mạch, có thực lực không kém gì cao thủ Thái Sơ cảnh.
Nhưng mà hiển nhiên là con Thiên Viêm Tích này cũng không có đủ thực lực để uy hiếp Chu Nguyên.
Chu Nguyên đứng dậy, bổ đầu của Thiên Viêm Tích ra rồi từ nơi này đào ra một miếng Tinh Thạch màu đỏ hồng, trong Tinh Thạch ẩn ẩn có thể thấy được hư ảnh một con thằn lằn.
Đúng là thú hồn tinh.
Chu Nguyên tiện tay dán miếng thú hồn tinh Tứ phẩm này ở bên trên Thiên Nguyên Bút, chỉ thấy được Thiên Nguyên Bút sáng lên, rồi hư ảnh con thằn lằn trong miếng Tinh Thạch kia giống như là bị sức mạnh nào đó cưỡng ép kéo ra và bị Thiên Nguyên Bút nuốt vào trong.
Và sau đó miếng Tinh Thạch kia cũng ảm đạm xuống rồi nhanh chóng nát vụn.
Nhưng vượt quá dự kiến của Chu Nguyên chính là sau khi hấp thu miếng thú hồn tinh này, cán bút loang lổ của Thiên Nguyên Bút tựa hồ là trở nên sáng ngời thêm một tí, trong lúc mơ hồ có chấn động vù vù rất nhỏ truyền ra.
Một cảm giác khát vọng bỗng nhiên truyền ra từ trong Thiên Nguyên Bút.
Chu Nguyên phát giác được động tĩnh kì dị này, đầu tiên thì khẽ giật mình, sau đó trong mắt liền có thêm vẻ mừng như điên hiện ra đến.
- Đây là dấu hiệu Nguyên văn thứ năm của Thiên Nguyên Bút sắp sửa thức tỉnh!
Chu Nguyên nhịn không được vui mừng lên tiếng.
Sau khi Thiên Nguyên Bút thức tỉnh Nguyên văn thứ tư, Chu Nguyên vẫn như trước bảo trì thói quen mỗi ngày đều dùng thú hồn tinh ân cần săn sóc Thiên Nguyên Bút, nhưng mà Nguyên văn thứ năm kia lại chậm chạp mãi mà không có phản ứng.
Không nghĩ tới, vào hôm nay, ở thời điểm này, Nguyên văn thứ năm này lại sẽ có động tĩnh.
Bình thường, mỗi ngày Thiên Nguyên Bút đều chỉ có thể hấp thu một số lượng thú hồn tinh có hạn, duy chỉ có lúc sắp sửa thức tỉnh Nguyên văn mới thì nó sẽ biến thành một con hung thú đã bị bỏ đói lâu ngày, bắt đầu không ngừng cắn nuốt thú hồn tinh một cách không tiết chế, tích lũy sức mạnh để đánh vỡ bình cảnh mà thức tỉnh cùng tiến hóa.
- Hiên tại, Thiên Nguyên Bút chính là Huyền Nguyên Binh Thượng phẩm, nếu như có thể thức tỉnh Nguyên văn thứ năm thì sẽ chính thức bắt đầu lột xác, tấn thăng Thiên Nguyên Binh!
Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào trong tay Thiên Nguyên Bút với ánh mắt sáng quắc. Đối với Nguyên Binh, đột phá Thiên Nguyên Binh là một lần bay vọt về chất, mỗi một chuôi Thiên Nguyên Binh đều có uy năng vượt xa Huyền Nguyên Binh Thượng phẩm.
Nhớ ngày đó, khi còn ở Đại Chu Vương Triều, lúc Tề Vương công thành, Tô Ấu Vi chính là dựa vào sức mạnh của chuôi Thiên Nguyên Binh trong cơ thể kia mà sinh sinh vượt cấp chém giết một vị cường giả Thái Sơ cảnh Nhị trọng thiên.
Mà ngay lúc đó, Tô Ấu Vi chỉ có tu vi là Dưỡng Khí cảnh mà thôi.
Đương nhiên, tuy Thiên Nguyên Binh có uy năng kinh người nhưng giá trị cũng cực kỳ đắt đỏ, ccho nên coi như là ở trong Thương Huyền Tông bọn họ thì đệ tử có thể có được Thiên Nguyên Binh đều cực kỳ thưa thớt.
Nếu như lúc này Thiên Nguyên Bút có thể tiến hóa thành Thiên Nguyên Binh thì không thể nghi ngờ là sức chiến đấu của Chu Nguyên sẽ tăng lên không chỉ một bậc.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Chu Nguyên mừng rỡ như thế sau phát giác được điểm này.
- Nhưng mà lúc này thú hồn tinh ở trên người ta đã tiêu hao hầu như không còn.
Chu Nguyên đứng dậy, nhìn khu vực trăm dặm của mình với ánh mắt nóng rực, bàn tay nắm chặt Thiên Nguyên Bút. Lúc này, Chu Nguyên vẫn thầm cảm thấy mình may mắn, bởi vì hiện tại hắn đang ở bên trong Viêm Tủy Mạch, nơi này có không ít Thiên Viêm Tích, hắn có thể thu hoạch thú hồn tinh từ trên người của bọn nó để mà ân cần săn sóc Thiên Nguyên Bút, giúp cho Thiên Nguyên Bút hoàn thành được quá trình lột xác cùng tiến hóa cực kỳ trọng yếu này.
- Vừa vặn cũng đang rảnh rỗi, không có việc gì, bây giờ ta sẽ đi săn thú hồn tinh cho ngươi ăn thỏa thích.
Chu Nguyên tự nói. Tuy nói hôm nay ở khắp các nơi trong Viêm Tủy Mạch này đều đang bộc phát tranh đấu kịch liệt nhưng mà ở trong khu vực này của hắn tạm thời còn bình an vô sự, cho nên hắn có thể thoải mái dùng thời gian rảnh này để săn giết Thiên Viêm Tích trong phạm vi trăm dặm.
Nghĩ đến liền làm, thần hồn trong mi tâm Chu Nguyên chấn động, cảm ứng xung quanh.
Sau nháy mắt đó, Chu Nguyên đã nhận ra một ít chấn động của nguyên khí trong lòng đất cách đó không xa.
- Liền bắt đầu từ các ngươi đi.
Vừa dứt lời, Chu Nguyên đã phóng lên trời rồi sau một cái chớp mắt, thân hình của hắn giống như là đạn pháo bắn xuống mặt đất làm cho mặt đất rạn nứt, vài con Thiên Viêm Tích nổi giận gào thét xông ra, đánh tới Chu Nguyên.
Ông!
Thiên Nguyên Bút chấn động, nguyên khí lưu chuyển trên ngòi bút, Chu Nguyên không sợ hãi chút nào, vung Thiên Nguyên Bút len, đánh tới vài con Thiên Viêm Tích kia.
Ầm!
Vài con Thiên Viêm Tích kia nhanh chóng bị một đòn này của Chu Nguyên giết chết. sau khi bổ đầu lấy thú hồn tinh ra, Chu Nguyên lại nhanh chóng chạy đến chỗ khác, tiếp tục săn giết Thiên Viêm Tích.
Trong khoảng thời gian một nén nhang tiếp theo, Chu Nguyên tựa như một Sát Thần, càn quét qua khu vực trăm dặm này một lần, mặc dù là có mấy con Thiên Viêm Tích đã trốn ở sâu dưới lòng đất đều bị hắn tìm được.
Chỉ trong một nén nhang, hắn đã thu hoạch được mấy chục khỏa thú hồn tinh Tứ phẩm.
Mà những thú hồn tinh này cuối cùng cũng đều bị Thiên Nguyên Bút hấp thu.
Nhưng làm cho Chu Nguyên bắt đầu cảm thấy có chút đau đầu chính là mặc dù đã hấp thu nhiều thú hồn tinh như vậy, Thiên Nguyên Bút vẫn như trước tiếp tục tản ra cái loại cảm giác khát vọng kia.
Hiển nhiên là muốn tiến hóa đến cấp độ Thiên Nguyên Binh thì Thiên Nguyên Bút cần có số năng lượng vượt qua sự tưởng tượng của Chu Nguyên.
- Thật sự là quá phiền toái rồi.
Chu Nguyên nhìn qua Thiên Nguyên Bút vẫn đang sáng lên trong tay mình, mà trên thân bút Nguyên văn thứ năm cổ xưa kia lúc sáng lúc tối, hiển nhiên là tại vì vẫn đang tích lũy để chuẩn bị tiến hóa.
- Thật là một cái động không đáy.
Chu Nguyên cười khổ một tiếng. Hiện tại, Thiên Viêm Tích trong khu vực trăm dặm này cơ bản đã bị hắn thanh trừ sạch sẽ, muốn săn giết càng nhiều hơn nữa thì chỉ sợ phải ly khai chỗ này.
Nhưng hôm nay khu vực trăm dặm này là chỗ mà hắn được phân công chiếm cứ, một khi hắn ly khai, chỗ này tất nhiên cũng sẽ bị thế lực khác cướp đoạt.
Chuyện này làm cho Chu Nguyên cảm thấy khó có thể thoát thân.
Sau khi trầm ngâm suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng Chu Nguyên hạ quyết tâm.
- Ta lại càn quét khu vực trăm dặm này thêm một lần, sau đó đi khu vực khác săn giết Thiên Viêm Tích. Nếu như có người dám chiếm cứ chỗ này thì chờ đến khi Thiên Nguyên Bút tiến hóa thành công, ta lại cướp trở về là được.
Đã có chủ ý, Chu Nguyên cũng không do dự, thân hình lại lần nữa mãnh liệt lao ra.
Nhưng mà, sau nửa nén hương cố gắng càn quét khu vực trăm dặm này thêm một vòng nữa, Chu Nguyên cũng không quá đáng mới thu hoạch được thêm gần kề mười khỏa thú hồn tinh.
Loại kết quả này làm cho hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
- Xem ra sau khi càn quét xong,ta chỉ có thể đi đến những chỗ khác rồi.
Chu Nguyên than nhẹ một tiếng. Đột nhiên, ánh mắt của Chu Nguyên co vào, hắn nhanh chóng ngẩng đầu lên, chỉ thấy được từ phía xa xa, trên bầu trời có mấy đám mây bằng nguyên khí đang nhanh chóng lao đến.
Cuối cùng, mấy đám mây bằng nguyên khí này cũng đã xâm nhập không phận của khu vực trăm dặm mà Chu Nguyên đang chiếm cứ.
Chu Nguyên nhắm hai mắt lại, chân đạp nguyên khí chậm rãi bay lên không trung, ngăn cản mấy đám mây bằng nguyên khí kia lại.
- Nơi đây đã có chủ, chư vị hãy mau rời khỏi đi.
Nhìn qua mấy đám mây bằng nguyên khí kia, Chu Nguyên chậm rãi nói.
Lúc này, mấy bóng người hiện thân ở trên nhữngđám mây bằng nguyên khí kia, bọn họ mặc cùng một loại trang phục, hiển nhiên là bọn họ thuộc về cùng một cái thế lực. Bọn họ nhìn thoáng qua Chu Nguyên, cuối cùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lướt qua lệnh bài bên hông Chu Nguyên.
- Nguyên lai là Chu Nguyên sư huynh của Thương Huyền Tông.
Bọn họ liếc nhau, chợt ôm quyền cười cười, nói:
- Mấy người chúng ta chỉ vô tình xâm nhập mà thôi. Thật sự có lỗi! Chúng ta sẽ rời đi ngay.
Bọn họ khẽ động thân hình, trực tiếp quay đầu rời đi.
Nhìn thấy mấy người này quyết đoán rời đi như vậy, Chu Nguyên lại khẽ nhíu mày, ẩn ẩn cảm giác được chuyện có chút không đúng. Hắn có chút suy tư, sau đó đáp xuống bên cạnh lá cờ cao vài chục trượng kia, chuẩn bị chậm rãi đợi một thời gian.
Ngoài trăm dặm.
Bên trên một ngọn núi, mấy đám mây bằng nguyên khí rơi xuống.
- Tô Đoán huynh, xem ra mạch khoáng phía trước đích thật là do Chu Nguyên của Thương Huyền Tông kia trấn thủ.
Mấy bóng người nhìn về phía trên đỉnh núi, chỉ thấy được chỗ đó có một bóng người đang đứng chắp tay, không ngờ đó là Tô Đoán, vị thiếu tông chủ của Viêm Đỉnh Tông mà vài ngày trước còn chơi cược thạch cùng Chu Nguyên kia.
Tô Đoán khẽ gật đầu, trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười lạnh, nói:
- Những người khác của Thương Huyền Tông đều tiến vào trong vòng hạch tâm để tranh đoạt khu vực mạch khoáng giàu có nhất nhưng Chu Nguyên này lại bị điều đến nơi đây, xem ra là do thực lực không đủ.
- Tô Đoán huynh, ngươi thực sự định cướp đoạt mạch khoáng kia sao? Mặc dù Chu Nguyên kia không mạnh nhưng dù sao hắn cũng là đệ tử của Thương Huyền Tông. Nếu như chúng ta chiếm chỗ của hắn, chỉ sợ sẽ khiến Thương Huyền Tông cảm thấy mất mặt, đến lúc đó hai Thánh Tử của Thương Huyền Tông sợ là sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Một người chần chờ nói.
- Hừ! Hiện tại, Thánh Tử của Thương Huyền Tông đang bị Thánh Tử của Thánh Cung cuốn lấy, ốc còn không mang nổi mình ốc, đâu còn tâm sức mà để ý tới chuyện diễn ra ở chỗ này.
Tô Đoán hừ lạnh rồi nói.
Nhưng mà dù sao hắn cũng không phải là kẻ ngốc, Tô Đoán cười nói:
- Hơn nữa nếu thực sự muốn đối phó tiểu tử này thì đâu cần chúng ta tự mình động thủ.
- Ý của huynh là …
Tô Đoán vung tay áo lên, một cái bình ngọc xuất hiện ở trong tay hắn. Hắn nhẹ nhàng tung tung cái bình và nói:
- Đây là Viêm Tích Tiên, vật này có lực hấp dẫn thật lớn đối với Thiên Viêm Tích bên trong Viêm Tủy Mạch, các ngươi ném cái bình này vào trong khu vực Chu Nguyên chiếm cứ, sau đó chúng ta đi dẫn Thiên Viêm Tích qua. Đến lúc đó những Thiên Viêm Tích này sẽ điên cuồng vọt tới khu vực này.
- Khi đó, không cần chúng ta động thủ, chỉ bằng vào tu vi Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên kia của Chu Nguyên thì sao có thể ngăn cản được thú triều?
- Hắn chỉ có thể chật vật rút đi, mà sau khi chờ hắn rút đi, chúng ta có thể ra tay thanh trừ thú triều, chiếm cứ khu vực này. Đến lúc đó sẽ không phải là chúng ta cướp đoạt địa bàn ở trong tay Chu Nguyên nữa mà là chém giết Thiên Viêm Tích và chiếm được.
- Sau đó, chúng ta có thể nói là Chu Nguyên kia không có năng lực chiếm cứ khu vực đó. Coi như là Thương Huyền Tông cũng không trách chúng ta được, chỉ có thể trách cứ Chu Nguyên kia vô dụng mà thôi.
Nghe Tô Đoán nói vậy, con mắt của những người khác cũng lập tức sáng lên, sau đó nhịn không được giơ ngón tay cái lên, cười nói:
- Vẫn là Tô Đoán huynh có thủ đoạn cao siêu, lần này, Chu Nguyên kia sợ là muốn ăn quả đắng rồi.
Nghe được mọi người thổi phồng, Tô Đoán cũng khẽ cười một tiếng, hắn nhắm hai mắt lại, nhìn về phía khu vực Chu Nguyên chiếm cứ với ánh mắt âm lãnh.
- Chu Nguyên, ở trong chợ giao dịch, ngươi làm cho ta mất mặt, hôm nay, ta cũng phải làm cho ngươi không còn mặt mũi để ngẩng đầu.
- Ngươi là đệ tử của Thương Huyền Tông thì như thế nào, muốn thu thập ngươi, bản thiếu tông chủ còn có rất nhiều thủ đoạn!