Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 471 - Chương 470: Chu Nguyên Hiển Uy

Chưa xác định
Chương 470: Chu Nguyên hiển uy

Rầm rầm!

Lấy Dương Huyền làm trung tâm, một luồng sóng bằng nguyên khí màu xám trắng âm hàn mà cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh, cột sáng bằng nguyên khí phóng thẳng lên trời, ở trong đó giống như là có thể nghe thấy tiếng khóc tràn đầy khí tức tử vong.

Cảm thụ được nguyên khí vô cùng hùng hậu phát ra từ trên người Dương Huyền, sắc mặt của mọi người ở đây đều khẽ biến đổi, trong ánh mắt khi nhìn về phía Dương Huyền cũng tràn đầy kiêng kị cùng sợ hãi.

- Chu Nguyên, cẩn thận!

Bạch Ly ở phía sau không nhịn được mà kêu lên.

Hiển nhiên là lúc này Dương Huyền đã ở vào trạng thái bạo tẩu.

Trải qua trận giao thủ lúc trước, coi như là Bạch Ly cũng không thể không thừa nhận, Dương Huyền này hoàn toàn chính xác là cực kỳ khó giải quyết. Thậm chí, nàng ẩn ẩn có cảm giác trước đó khi chiến đấu với nàng cùng Tần Hải, người sau chỉ sợ còn chưa thi triển toàn bộ thực lực.

Nhưng những chuyện diễn ra trước mắt đã chứng nhận suy đoán ở trong lòng của nàng, bởi vì trong lúc vô tình, khinh thường nên bị Chu Nguyên gây thương tích, Dương Huyền cũng đã triệt để bị chọc giận.

Ô ô!

Ánh mắt âm lãnh của Dương Huyền tập trung vào Chu Nguyên, hai tay khép lại, tạo thành một đạo thủ ấn, dòng nước lũ bằng nguyên khí màu xám trắng vốn đang phóng lên trời lập tức giáng xuống. Dưới uy áp kinh khủng của nó, ngay cả mặt đất cũng phải run rẩy, chấn động.

Hơn nữa, ở bên trong dòng nước lũ bằng nguyên khí kia tựa hồ là có vô số bóng dáng đang di chuyển tán loạn, những bóng dáng kia có thú, có người, trông cực kỳ quỷ dị.

Đây là nguyên khí mà Dương Huyền tu luyện, có tên là Vạn Cốt nguyên khí, chính là muốn dung hợp với tử khí bên trong rất nhiều hài cốt vào trong khí phủ, như thế nguyên khí hình thành sẽ ẩn chứa tử khí, một khi nó bị ăn mòn, thân thể sẽ nhanh chóng hư thối, cực kỳ bá đạo.

Hưu!

Dòng nước lũ bằng nguyên khí màu xám trắng gào thét đánh xuống, Chu Nguyên cũng ngẩng đầu lên nhìn. Nhìn qua loại nguyên khí hùng hồn kia, con ngươi của hắn cũng co vào, chỉ trong một cái chớp mắt, bàn chân của hắn đạp mạnh xuống đất một cái, hắn không ngờ lại không tránh không né, ngược lại là đón đầu bay lên.

Thiên Nguyên Bút ở trong tay hắn có chút chấn động. Vào lúc này, nguyên khí trong trời đất cũng gào thét bay đến, dũng mãnh tràn vào trong Thiên Nguyên Bút.

Vì vậy chấn động nguyên khí quanh người Chu Nguyên cũng liên tiếp kéo lên.

Dựa theo bình thường, mặc dù nội tình của Chu Nguyên có thể so sánh với cường giả Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên tầm thường, nhưng dù sao hắn cũng chỉ có tu vi là Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên, muốn so sánh với Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên viên mãn như Dương Huyền, hiển nhiên là vẫn có chỗ chênh lệch.

Nhưng trước mắt đã có Thiên Nguyên Binh mới là Thiên Nguyên Bút tăng phúc, rút ngắn khoảng cách chênh lệch của nguyên khí, cho nên từ một loại góc độ nào đó, Chu Nguyên đã không kém gì Dương Huyền rồi.

Xùy!

Phía dưới dòng nước lũ bằng nguyên khí khổng lồ rộng đến cả một ngàn trượng, Chu Nguyên tựa như chỉ là con sâu cái kiến, nhưng mà hắn lại không hề sợ hãi, Thiên Nguyên Bút chấn động, ngòi bút trắng như tuyết lại một lần nữa dần dần biến thành màu đen kịt, hào quang u ám ngưng tụ, hiển nhiên là Chu Nguyên lại một lần nữa thúc dục sức mạnh Phá Nguyên của Thiên Nguyên Bút.

- Phá cho ta!

Ngòi bút đen kịt va chạm cùng dòng nước lũ bằng nguyên khí, chỉ trong một cái chớp mắt, trời đất tựa như là đều yên tĩnh lại và ngay sau đó, vô số ánh mắt chấn động khi nhìn thấy, dòng nước lũ bằng nguyên khí khổng lồ kia bắt đầu dần dần sụp đổ.

Mà thân hình Chu Nguyên thì là bay vọt thẳng lên, ở những nơi mà hắn đi qua, nguyên khí màu xám trắng đều nổ tung tóe.

Ở dưới tác dụng của Phá Nguyên, chỉ cần đối phương dùng đòn tấn công bằng nguyên khí thì sẽ bị yếu đi mấy phần, từ đó sẽ không thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

- Hừ!

Thấy thế, ánh mắt của Dương Huyền càng thêm âm trầm, ấn pháp biến đổi, nhất thời lại là mấy dòng nước lũ bằng nguyên khí gào thét lao ra, xỏ xuyên qua hư không, liên tiếp không ngừng đánh tới Chu Nguyên.

Hiển nhiên là hắn vẫn còn có chút không thể tin được sự thật ở trước mắt.

Thân hình Chu Nguyên nhanh chóng lướt đi trên bầu trời, Thiên Nguyên Bút chấn động, hư ảnh hình bút phá vỡ hư không, mà mỗi khi hư ảnh hình bút xẹt qua, từng dòng nước lũ bằng nguyên khí gào thét bay đến đều bị nó xé rách.

Nhìn bóng người thoáng hiện trên bầu trời kia, tất cả mọi người đều tỏ ra sợ hãi, thán phục, ai cũng không nghĩ tới, chỉ với tu vi Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên, Chu Nguyên lại có thể đánh tan đòn tấn công củaDương Huyền.

Ở chỗ xa xa giữa không trung, đôi mắt đẹp của Lý Khanh Thiền sáng lên. Được tận mắt chứng kiến cảnh tượng kinh người này, trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng cũng hiện lên thần sắc kinh dị.

- Tại sao mà thực lực của Chu Nguyên ... lại đột nhiên tăng lên nhiều như vậy?

Nàng lầm bầm lầu bầu. Chu Nguyên của hiện tại rõ ràng đã mạnh hơn so với lúc ly khai Thương Huyền Tông. Ít nhất, lấy thực lực mà Chu Nguyên biểu hiện tại Thương Huyền Tông thì chỉ sợ rất khó có thể chính diện đỡ được đòn tấn công bằng nguyên khí của Dương Huyền.

Ở một bên, Triệu Chúc cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, nghi hoặc. Theo hắn thấy, mặc dù Chu Nguyên có thể được xem như nhân tài kiệt xuất trong hàng ngũ nhân vật mới của Thương Huyền Tông bọn họ, nhưng mà giới hạn ở trong hàng ngũ đệ tử tầm thường, mà Chu Nguyên muốn nâng cao địa vị ở trong hàng ngũ đệ tử đai tím thì tối thiểu còn cần thời gian vài năm để đánh bóng.

Nhưng trước mắt, ai có thể biết được, Chu Nguyên lại có thể chiến đấu cùng với Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên viên mãn là Dương Huyền, hơn nữa còn đạt đến mức không phân cao thấp, chuyện này làm cho hắn cảm thấy cực kỳ khó tin, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

- Cây bút màu đen trong tay Chu Nguyên có vấn đề ...

Lý Khanh Thiền nhìn một hồi, rốt cục đã hiểu rõ, nàng nhẹ nhàng nói.

- Nếu như ta không có đoán sai thì cây bút màu đen trong tay hắn chỉ sợ đã đạt đến cấp độ Thiên Nguyên Binh.

Mặc dù nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên hoàn toàn chính xác là không thể so sánh với Dương Huyền, nhưng cây bút màu đen trong tay hắn lại cực kỳ quái dị, ở bên trong tựa hồ là có ẩn chứa sức mạnh đặc thù nào đó, đây cũng vì sao Chu Nguyên có thể nhiều lần dùng một loại tư thái bốn lạng gạt nghìn cân, đánh tan đòn tấn công bằng nguyên khí của Dương Huyền.

- Đạt tới cấp độ Thiên Nguyên Binh sao?

Triệu Chúc khẽ giật mình Thiên Nguyên Binh cũng không phải là vật tầm thường, mặc dù là ở trong Thương Huyền Tông, cũng chỉ những Thánh Tử như bọn họ mới có thể đạt được tông môn ban thưởng.

Còn đệ tử tầm thường, coi như là có chút bối cảnh, cũng không nhất định có thể có được vật ấy.

- Thì ra là thế ...

...

Ở bên ngoài miệng núi lửa kia.

Nhìn qua cảnh tượng phản chiếu trong màn hình bằng nguyên khí, rất nhiều người cũng hô lên kinh hãi. Hiển nhiên là thế cục phát triển đến bây giờ đã có chút vượt quá dự liệu của bọn họ.

Ô trưởng lão cũng đồng dạng là trợn mắt há hốc mồm khi nhìn qua cảnh tượng trong màn hình bằng nguyên khí.

- Tiểu tử này ...

Ông nhìn chằm chằm vào bóng người trẻ tuổi đang không ngừng đánh nát từng dòng nước lũ bằng nguyên khí hùng hồn kia, trên khuôn mặt già nua cũng đầy vẻ kinh dị. Ông hoàn toàn không nghĩ tới, khi thế cục của Thương Huyền Tông ác liệt đến loại tình trạng này thì người đứng ra cứu vãn cục diện, vậy mà sẽ là người ngay từ đầu bị ông phân đến khu vực bên ngoài vòng hạch tâm là Chu Nguyên ...

- Tại sao tiểu tử này lại mạnh như vậy?

Ô trưởng lão không nhịn được nói. Rõ ràng Chu Nguyên chỉ có tu vi là Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn lại có thể chiến đấu với Dương Huyền lâu như vậy, hơn nữa còn hơi chiếm chút ưu thế.

Sau khi nhìn nửa ngày, cuối cùng ánh mắt của ông cũng ngừng lại ở chỗ cây bút màu đen trong tay Chu Nguyên.

- Trách không được ...

Hiển nhiên là ông cũng nhìn ra manh mối.

Nhưng mà mặc kệ nguyên nhân là vì sao, Ô trưởng lão đều không để ý, bởi vì ông chỉ để ý kết quả, vì vậy ánh mắt của ông bắt đầu mang theo một tia chờ mong khi nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.

Trước mắt, cũng chỉ có thể mong mỏi, Chu Nguyên có thể ngăn cản Dương Huyền kia lại.

Ô trưởng lão không trông cậy vào Chu Nguyên có thể đả bại Dương Huyền, nhưng chỉ cần có thể dây dưa với đối phương thêm một thời gian. Vậy bên này bọn họ sẽ có thể rất nhiều cơ hội để cứu vãn cục diện, không đến mức bị bức đến mức phải chật vật, không còn đường lui như vậy.

- Tiểu tử ... cố gắng lên. Nếu như ngươi có thể dây dưa Dương Huyền, sau khi nhiệm vụ này kết thúc, lão phu sẽ trực tiếp cho ngươi một cái đánh giá tốt nhất!

...

Phanh! Phanh!

Trên bầu trời, từng dòng nước lũ bằng nguyên khí màu xám trắng không ngừng đánh xuống, khí thế hung hãn, mỗi một dòng nước lũ bằng nguyên khí kia đều có đủ uy lực để san một tòa núi cao thành đất bằng.

Nhưng mà, thân hình Chu Nguyên vẫn lập loè ở trong giữa những dòng nước lũ bằng nguyên khí này, cây bút màu đen trong tay chỉ đến chỗ nào thì dòng nước lũ bằng nguyên khí ở chỗ đó đều sụp đổ, tư thái như vậy thật sự là khiến cho người ta có cảm giác Chu Nguyên vẫn còn chưa bộc lộ hết thực lực.

Mà sắc mặt của Dương Huyền càng ngày càng âm trầm.

Coi như là lúc trước Bạch Ly cùng Tần Hải cũng không đỡ nổi đòn tấn công bằng nguyên khí như vậy của hắn, nhưng mà trước mắt, đòn tấn công lày lại thì không có cách nào tạo thành uy hiếp đối với Chu Nguyên.

- Là bởi vì cây bút màu đen kia sao ...

Vào lúc này, ánh mắt của Dương Huyền nhìn chằm chằm vào cây bút màu đen thần bí ở trong tay Chu Nguyên.

Phanh!

Lại là một dòng nước lũ bằng nguyên khí bị xỏ xuyên, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Chu Nguyên lóe lên, thân ảnh của hắn lập tức hư hóa, giống như là thuấn di vậy, quỷ mị, hư vô xuất hiện ở sau lưng Dương Huyền.

- Phá Nguyên!

Phía trên ngòi bút có ánh sáng màu xám lóe lên, tối đen như mực, chỗ không gian mà nó xẹt qua đều rung chuyển, ngòi bút sắc bén cực kỳ xảo trá đâm thẳng đến chỗ hiểm ở sau lưng Dương Huyền.

Ba!

Dương Huyền chập hai tay lại, nguyên khí màu xám trắng cuồn cuộn, trực tiếp tạo thành vô số tầng phòng ngự bằng nguyên khí ở quanh người hắn.

Xoẹt!

Nhưng mà đối mặt với vô số tầng phòng ngự bằng nguyên khí trùng trùng điệp điệp của Dương Huyền, sắc mặt của Chu Nguyên vẫn không hề thay đổi. Chỉ thấy có ánh sáng màu đen xẹt qua phía trên ngòi bút, những tầng phòng ngự bằng nguyên khí kia giống như là biến thành những tờ giấy mỏng, dễ dàng bị Thiên Nguyên Bút xé rách.

- Ngay tại lúc này!

Ánh mắt của Chu Nguyên trở nên sắc bén, ngón tay run lên, ngòi bút hóa thành một tia sáng màu đen, đánh thẳng tới chỗ hiểm trên người Dương Huyền.

Vào lúc này, trong trời đất cũng vang lên từng tiếng kinh hô, Chu Nguyên chờ đợi hồi lâu, rốt cục đã tìm được cơ hội, hiển nhiên là ý định triệt để đánh trọng thương Dương Huyền.

Bạch Ly, Tần Hải cũng những đệ tử của Thương Huyền Tông cũng trợn mắt lên nhìn.

Hô!

Ngòi bút xẹt qua.

Nhưng mà, ngay khi ngòi bút sắp sửa xuyên thủng thân thể của Dương Huyền kia thì chỉ trong một cái chớp mắt, đột nhiên có một cái bóng màu xám trắng lướt đến, cuối cùng va chạm với ngòi bút đen kịt kia.

Keng!

Hoa lửa văng khắp nơi.

Sóng xung kích bằng nguyên khí cuồng bạo bộc phát ra đến, ngay cả tầng mây trên bầu trời đều bị đánh tan.

Vào lúc này, con ngươi của Chu Nguyên cũng co rụt lại.

Chấn động truyền đến từ chỗ ngòi bút làm cho bàn tay của hắn có cảm giác kịch liệt đau nhức, tư thái dễ dàng thoải mái lúc trước rốt cục bị ngăn cản lại ...

Chu Nguyên vội đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy được nơi cuối cùng mà ngòi bút rơi xuống có một cái roi làm bằng xương xuất hiện, ngăn trở nó.

Cái roi làm bằng xương có màu trắng bệch, phía trên có khắc những đường vân quỷ dị. Mỗi khi cái roi làm bằng xương này vặn vẹo thì tựa hồ là đều có tiếng rít chói tai vang lên.

Nguyên khí trong trời đất cũng đang không ngừng vọt tới và tràn vào cái roi làm bằng xương này.

Mà một đầu khác của cái roi làm bằng xương kia đang nằm ở trong tay Dương Huyền, lúc này khí thế quanh người hắn cũng đang tăng lên với một tốc độ kinh người.

Lúc này, Dương Huyền cũng ngẩng đầu lên, gắt gao nhìn qua Chu Nguyên gần trong gang tấc, khóe trên mặt có một nụ cười rét lạnh, dữ tợn hiện ra đến.

- Chỉ là Thiên Nguyên Binh mà thôi ... Ngươi cho rằng ta không có sao?

Bình Luận (0)
Comment