Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 474 - Chương 473: Dùng Hết Thủ Đoạn

Chưa xác định
Chương 473: Dùng hết thủ đoạn

Ầm ầm!

Ngay khi Dương Huyền bước vào trong phạm vi của kết giới thì nguyên khí ở xung quanh lập tức trở nên cuồng bạo, sấm sét cùng sóng lửa đồng thời xuất hiện, tạo nên một khung cảnh cực kỳ lộng lẫy mà lại vô cùng nguy hiểm.

Chứng kiến cảnh tượng hùng vĩ như thế làm cho rất nhiều người đang đứng xem ở xung quanh không khỏi hô lên thành tiếng.

Lúc này bọn họ cũng hiểu ra, thì ra vừa nãy không phải là Chu Nguyên chạy trốn, mà là cố tình tỏ ra yếu thế để dẫn dụ Dương Huyền đặt chân vào trong khu vực kết giới mà hắn đã sớm bố trí từ trước này.

-Tên tiểu tử này, thật xảo trá! -Rất nhiều người đều không nhịn được chậc lưỡi khen ngợi.

Ai cũng không ngờ rằng Chu Nguyên lại đã sớm chuẩn bị xong chiêu này, không thể không khiến ngươi ta phải khen ngợi một tiếng kinh nghiệm chiến đấu thật là phong phú!

Bạch Ly cùng các đệ tử của Thương Huyền tông ở xung quanh cũng giật mình, cảm thấy có chút xấu hổ. Bởi vì trước đó thì bọn họ cũng cho rằng là Chu Nguyên đang định chạy trốn, mặc dù biết đó là quyết định chính xác nhưng cũng khó tránh khỏi khó chịu trong lòng. Đến bây giờ đã hiểu được ra nguyên nhân thực sự thì lại cảm thấy hổ thẹn.

-Kết giới à?

Dương Huyền đứng ở trong khu vực bị bao phủ bởi ngàn vạn sấm sét cùng lửa thiêu, vẻ mặt lại chẳng thay đổi chút nào, quanh thân có từng đợt nguyên khí màu xám trắng bao phủ, tản ra áp lực kinh ngươi.

-Ngươi đã làm cho ta phải thay đổi cái nhìn về ngươi rồi đấy! -Dương Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Chu Nguyên, nói.

Vốn dĩ Dương Huyền cũng không hề coi Chu Nguyên là cái thá gì, cũng chỉ là một kẻ tầm thường có cảnh giới Thái Sơ tứ trọng thiên mà thôi, chỉ cần tiện tay liền có thể đánh bại. Nhưng hắn không ngờ là kẻ vốn bị coi là rơm rác này lại có chút khó chơi đến vậy.

Thậm chí còn làm cho hắn phải phá giải phong ấn. Có thể nói đây là một tổn thất rất lớn của Dương Huyền. Bởi vì chiêu này là con át chủ bài mà hắn dành cho cuộc chiến tranh đoạt vị trí Thủ tịch 12 Cung của Thánh Cung sắp tới.

Mà khi phá giải ở thời điểm hiện tại thì phong ấn không thể hoàn thiện, quả là thất bại trong gang tấc.

-Ngươi cũng khiến cho ta cảm thấy rất ngoài ý muốn! -Trong mắt Chu Nguyên còn phản chiếu ánh sáng đến từ gió chớp bay đầy trời xung quanh, nói với vẻ bất đắc dĩ. Thật ra ngay từ đầu thì Chu Nguyên cũng không quá đánh giá cao Dương Huyền.

Dù sao chỉ là Thái Sơ cảnh thất trọng thiên mà thôi, hắn cũng không phải là chưa từng chiến đấu qua.

Chu Nguyên cho rằng chỉ cần nhờ vào sự trợ giúp của Thiên Nguyên Bút thì mình có thể đánh bại đối thủ một cách nhẹ nhõm, nhưng nào nghĩ tới át chủ bài của Dương Huyền lại nhiều như thế...? Thậm chí tới thời điểm này tu vi đã tăng tới Thái Sơ bát trọng thiên.

Dương Huyền nâng bàn tay lên, nguyên khí màu xám trắng ngưng tụ ở lòng bàn tay, khuấy động nguyên khí xung quanh, nói:

-Đừng cố chống cự nữa, những trò xiếc này của ngươi không thể thay đổi được kết cục thảm bại của mình đâu!

Đối mặt với sự hờ hững của Dương Huyền, Chu Nguyên lại cười một tiếng, nói:

-Phải vất vả lắm mới bố trí xong, kiểu gì cũng phải thử một chút chứ?

Nói xong, nét tươi cười lập tức thu lại, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc sắc bén. Hai tay Chu Nguyên khép lại:

-Thiên Lôi Huyền Hỏa kết giới!

Ầm ầm!

Giờ khắc này, sấm sét cùng lửa cháy đã được ấp ủ đến cực hạn, thế là trong vô số những ánh mắt rung động của người xung quanh, từng đợt sét đánh cùng lửa thiêu lao xuống, mạnh mẽ lao về phía vị trí Dương Huyền đang đứng.

Ánh mất Dương Huyền tràn đầy lạnh lùng nhìn về phía từng đợt sấm sét cùng hỏa thiêu đang lao tới kia, giẫm mạnh chân một cái, nguyên khí màu xám trắng bay lên từ trong thân thể của hắn, tạo thành một lớp sương mù lạnh lẽo bao phủ ở bốn phía xung quanh.

-Thi Cốt Vụ!

Phốc! Phốc!

Ngay khi sấm sét cùng hỏa thiêu vừa rơi xuống, va chạm cùng với lớp sương mù màu xám trắng này, chỉ trong nháy mắt khi vừa mới tiếp xúc lại đã bị dập tắt...

Hiển nhiên, mức độ lạnh lẽo đến cùng cực của lớp sương mù kia đã đạt tới một cấp độ không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ là quy mô của sét đánh cùng lửa thiêu cũng rất khổng lồ, hết đợt này đến đợt khác rơi xuống, tạo thành uy lực cũng không hề yếu.

Chỉ tiếc lúc này nguyên khí của Dương Huyền rất mạnh mẽ, thế nên sức mạnh của sương mù màu xám trắng càng vượt trên một bậc.

Thế là sấm sét cùng lửa thiêu liên tục va chạm, liên tục bị luyện hóa, mà mặt đất ở xung quanh cũng bị ảnh hưởng thủng trăm ngàn lỗ, bừa bộn vô cùng.

Đông đảo ánh mắt đều đang tập trung nhìn vào cuộc đụng độ cực kỳ ác liệt này. Ai cũng biết cuộc chiến đấu đã đến giai đoạn cực kỳ hung hiểm, mà bất luận là Chu Nguyên hay Dương Huyền đều đã không còn lưu thủ.

Ở một chỗ cách đó không xa, Lý Khanh Thiền nhìn thấy cảnh tượng này thì trên gương mặt xinh đẹp không khỏi hiện lên vẻ lo lắng. Phải nói tòa Kết giới do Chu Nguyên bố trí ra này rất không yếu, thế nhưng nếu như muốn dựa vào nó để đánh bại Dương Huyền là không có khả năng.

Mà Vương Ly, Tào Kim Trụ cũng nhận ra điều này, thế là cũng dần dần bình tĩnh lại, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo vẻ đùa cợt.

-Chu Nguyên, cố lên! -Đám người Tả Khâu Thanh Ngư, Bạch Ly thì âm thầm cổ vũ Chu Nguyên.

Chỉ tiếc dù các nàng có cổ vũ thế nào thì lớp sương mù màu xám trắng quanh thân Dương Huyền vẫn đậm đặc như cũ, hiển nhiên là không hề bị yếu bớt dưới sự tấn công liên tục của sấm sét cùng hỏa thiêu kia.

Trái lại, sấm sét cùng hỏa thiêu vốn tràn ngập đầy trời lại dần dần trở nên thưa thớt lại.

Một số người thở dài đầy tiếc nuối. Quả nhiên, dù cho Chu Nguyên đã cố gắng dẫn dụ Dương Huyền bước vào trong một tòa kết giới mà hắn đã sớm bố trí từ trước thì vẫn như cũ không cách nào tạo thành uy hiếp quá lớn với Dương Huyền.

Cảnh giới bát Trọng thiên thật sự là quá mạnh!

Mông lung sau màn sương mù, gương mặt của Dương Huyền lộ ra, tràn đầy vẻ mỉa mai, trong con mắt cũng có vẻ đùa cợt nhưng khi sư tử đang đùa giỡn con mồi.

Chu Nguyên lại không thèm để ý tới ánh mắt đùa cợt kia của Dương Huyền. Hắn hít sâu một hơi, hai tay nhanh chóng tạo thành từng ấn pháp, nguyên khí bên trong cơ thể cũng theo đó mà trở nên phun trào.

Một đợt dao động cực kỳ nóng bỏng bắt đầu phát tán ra từ trong cơ thể của Chu Nguyên.

Trong một khắc tiếp theo, miệng của hắn đột nhiên há ra, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, đỉnh đầu cũng bốc lên đầy khói trắng, nhiệt độ giữa cả thiên địa cũng lập tức tăng một cách nhanh chóng.

Dương Huyền cũng lập tức phát hiện ra sự dị thường, tập trung chú ý.

-Thiên Dương Thần Lục, Thiên Dương Hỏa!

Thế là ngay khi một tiếng quát khẽ vang lên trong lòng Chu Nguyên, một quả cầu lửa cực kỳ ngưng tụ cũng đột nhiên phun ra từ trong miệng hắn, tựa như một hơi hít thở của rồng lửa, đập mạnh về phía Dương Huyền.

Khác với màu trắng nhạt của lửa ở nhiệt độ cao thông thường, quả cầu lửa này lại mang theo màu xanh nhạt!

Hiển nhiên, sau khi hấp thụ rất nhiều Viêm Tủy thì môn Nguyên thuật Thiên Dương Hỏa của Chu Nguyên cũng đã tăng cấp độ, đạt tới tầng thứ hai có màu xanh, ứng với đó thì uy lực của nó cũng càng thêm mạnh mẽ.

Quả cầu lửa màu xanh lao nhanh, nhiệt độ xung quanh cũng lập tức dâng cao, rất nhiều ánh mắt ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng ngày thì cũng không nhịn được hô lên thành tiếng. Lúc này bọn họ mới hiểu được đòn sát thủ chân chính của Chu Nguyên cũng không phải là cái kết giới kia, mà là ngọn lửa màu xanh với sức mạnh bá đạo không gì sánh được này!

Mà cái kết giới kia có lẽ chỉ được dùng để kéo dài thời gian cùng tiêu hao thực lực của kẻ địch mà thôi!

Nhìn thấy ngọn lửa màu xanh đang lao tới, khuôn mặt Dương Huyền cũng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, lúc này hắn đã cảm thấy một cảm giác nguy hiểm bắt nguồn từ quả cầu lửa màu xanh kia!

-Thì ra đây mới là chiêu sau cùng của ngươi!

Dương Huyền không còn dám khinh thường, nguyên khí màu xám trắng bên trong cơ thể lập tức phun trào, ngưng kết ở bên ngoài hình thành một bộ giáp xương khô bảo vệ ở xung quanh thân thể.

-Thiên nguyên thuật, Yêu Cốt Giáp!

Bộ cốt giáp vừa được hình thành thì đã tỏa ra từng luồng khí lạnh lẽo đến cùng cực, khiến cho người xung quanh cảm tưởng như máu trong cơ thể mình cũng bị ảnh hưởng đông kết lại.

-Chỉ cần chống lại chiêu cuối cùng này của ngươi thì sau đó, ta có muốn xử lý ngươi thế nào cũng được!

Thấy cảnh này thì rất nhiều người đều tập trung tinh thần, bởi vì bọn họ biết được trận chiến đã tới khúc cao trào, mà kết quả cuối cùng cũng sẽ được quyết định ngay trong nháy mắt này.

Chỉ là, quả cầu lửa mà Chu Nguyên ấp ủ thật lâu kia liệu có thể phá vỡ lực phòng ngự cực kỳ kinh ngươi của Yêu Cốt Giáp không đây?

Thế là, dưới vô số những cái nhìn soi mói, quả cầu lửa kia cuối cùng cũng cuốn tới, nuốt trọn lấy thân hình của Dương Huyền...

Bình Luận (0)
Comment