Thương Huyền Tông, Nhiệm Vụ Đường.
Trên đỉnh núi có sương mù lượn lờ nhưng vẫn trước sau như một cực kỳ huyên náo. Vô số bóng người chân đạp nguyên khí đi đến từ bốn phương tám hướng, đáp xuống trước tòa đại điện ở trên đỉnh núi .
Mà vào lúc này, nhóm mấy người Chu Nguyên cũng đã về tới Thương Huyền Tông sau hai tháng xa cách.
Mà hiện tại mục tiêu của bọn họ tự nhiên chính là Nhiệm Vụ Đường.
Khi Lý Khanh Thiền, Triệu Chúc cầm đầu một nhóm người bước vào trong tòa đại điện, trong điện lập tức có thêm từng ánh mắt hưng phấn nhìn qua.
- Là mấy người Lý Khanh Thiền sư tỷ!
- Bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ Thiên cấp kia rồi sao?
- Hẳn là đã hoàn thành rồi, có hai vị Thánh Tử là Lý Khanh Thiền sư tỷ cùng Triệu Chúc sư huynh dẫn đội, coi như là nhiệm vụ Thiên cấp thì cũng không coi vào đâu.
- Ta thật sự là hâm mộ mấy người Bạch Ly, Tần Hải, lần này bọn họ lại có thêm Thiên công bỏ vào trong túi rồi.
- ...
Tiếng bàn luận xôn xao không ngừng vang lên ở trong đại điện. Sau đó bỗng nhiên tiếng bàn luận dừng lại một chút, bởi vì mọi người đã nhìn thấy Chu Nguyên đứng ở sau lưng Lý Khanh Thiền, Triệu Chúc.
Vị trí này của Chu Nguyên chính là vị trí hạch tâm củađội ngũ, gần với Lý Khanh Thiền cùng Triệu Chúc.
Mà mọi người cũng nhớ rõ, lúc trước thời điểm ly khai Thương Huyền Tông, Chu Nguyên rõ ràng là đứng ở cuối đội ngũ, thuộc về vị trí gần như vô hình, hiển nhiên là bởi vì hắn không được mọi người trong đội coi trọng.
Thế mà lần này, sau khi trở lại, sao Chu Nguyên này lại có thể đứng vị trí hạch tâm của đội ngũ?
Thằng này cũng quá không biết xấu hổ rồi!
Một vài người âm thầm bĩu môi. Lúc trước, bởi vì Lý Khanh Thiền cực lực bảo vệ, cuối cùng Chu Nguyên mới được nhận một cái danh ngạch để tham gia nhiệm vụ Thiên cấp, chuyện này khiến cho rất nhiều đệ tử đai tím có uy tín lâu năm cảm thấy bất mãn. ở trong lòng của tất cả mọi người, nhờ ôm đùi Lý Khanh Thiền mà Chu Nguyên mới có thể đi kiếm Thiên công.
Hành vi như thế thật sự là quá đáng xấu hổ.
- Hừ! Không ngờ da mặt của tiểu tử này lại dầy như vậy. Nhưng mà ta xem hắn có thể đắc ý được bao lâu. Coi như là đã nhận được danh ngạch tham gia nhiệm vụ Thiên cấp này nhưng lấy thực lực của hắn thì e rằng cũng chỉ có thể là một chân chạy vặt ở bên trong quá trình làm nhiệm vụ mà thôi, nói không chừng cuối cùng còn có thể bởi vì không có làm gì mà bị đánh giá là Vô công.
Có đệ tử hừ lạnh và nói.
Lời ấy ngược lại là khiến cho rất nhiều người đồng ý. Cũng không phải đã nhận được danh ngạch để tham gia nhiệm vụ Thiên cấp là xong việc, nếu như trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, biểu hiện quá kém cỏi thì cuối cùng đồng dạng là không kiếm được Thiên công.
Theo bọn họ thấy, điều duy nhất mà Chu Nguyên có thể làm cho người sợ hãi, thán phục chính là một môn Nguyên thuật phòng ngự giống như là một cái xác rùa đen mà hắn hiển lộ ra trong lúc giao thủ cùng Vương Lỗi. Nhưng mà chỉ dựa vào một môn Nguyên thuật phòng ngự thì hiển nhiên là không có khả năng biểu hiện xuất sắc trong nhiệm vụ được.
Đặc biệt là một vài đệ tử của Kiếm Lai Phong còn nói với giọng mỉa mai, giống như là chuẩn bị được xem một trò hay.
Nghe được những lời bàn luận xôn xao ở chung quanh kia, Bạch Ly đi ở bên cạnh Chu Nguyên cũng không nhịn được mà cười lên và nói với Chu Nguyên:
- Xem ra rất nhiều người đang muốn nhìn thấy ngươi mất mặt đấy.
Chu Nguyên bất đắc dĩ cười cười. Theo hắn thấy, chuyện này cũng là bình thường, ai bảo một đệ tử đai tím mới tấn cấp là hắn lại có thể trực tiếp tham dự nhiệm vụ Thiên cấp, khiến cho người ta đố kỵ, oán hận cũng không có gì là khó hiểu cả.
- Chẳng qua nếu như đợi tí nữa, chờ khi biết rõ kết quả thì chỉ sợ bọn họ sẽ rất thất vọng đó.
Bạch Ly hăng hái cười nói.
Ở một bên, nghe Bạch Ly nói như vậy, những người khác cũng nở nụ cười, Tần Hải cùng mấy đệ tử của Kiếm Lai Phong thì là có chút xấu hổ, cúi đầu không nói, bởi vì trong những ánh mắt xem cuộc vui ở chung quanh thì đại bộ phận đều là người của Kiếm Lai Phong bọn họ.
Đôi mắt dễ thương của Lý Khanh Thiền liếc nhìn Chu Nguyên, lúc này người sau được mọi người vây quanh, giống như là những ngôi sao vây quanh trăng sáng.
Hiển nhiên là sau nhiệm vụ lần này, đãi ngộ của Chu Nguyên đã tốt hơn lúc ly khai Thương Huyền Tông không biết bao nhiêu lần.
Lúc trước, khi mới rời đi, những người khác không chào đón Chu Nguyên, kể cả Bạch Ly thì cũng chỉ là nể mặt nàng mới miễn cưỡng trò chuyện cùng Chu Nguyên, nhưng không thể nghi ngờ là có chút qua loa.
Mà nguyên nhân đơn giản chính là vì tất cả đều cảm thấy Chu Nguyên chỉ là một cái vướng víu, cản trở nhiệm vụ, không đáng được bọn họ chú ý.
Nhưng trận chiến giữa Chu Nguyên cùng Dương Huyền hiển nhiên là đã chấn nhiếp được những đệ tử có uy tín lâu năm như Bạch Ly, Tần Hải này rồi.
Mãi đến lúc đó, bọn họ mới hiểu được người bị bọn họ xem nhẹ đến tột cùng là cất dấu át chủ bài kinh người cỡ nào.
Chính là bởi vì như thế, trên đường trở về, Chu Nguyên cũng không còn bị xem nhẹ như trước kia nữa, ngược lại là đã trở thành hạch tâm trong đội ngũ, thậm chí ngay cả Bạch Ly đều trò chuyện cực kỳ nhiệt tình với hắn.
Lý Khanh Thiền trợn trắng mắt nhìn nữ nhân không có một điểm tiết tháo nào là Bạch Ly, sau đó liền cất bước về phía trước, trực tiếp đi về hướng quầy giao nhận nhiệm vụ kia.
Mà lúc này, từ bên trong quầy có mấy bóng người chạy ra đón chào, đúng là Từ Viêm, Vương Lỗi, Lục Huyền m và mấy đệ tử của Kiếm Lai Phong.
- Ha ha, chúc mừng Triệu Chúc sư huynh đắc thắng trở về!
Từ Viêm cười ôm quyền nói, dáng vẻ giống như là đến đây để chúc mừng mà thôi, chỉ có điều ánh mắt của bọn họ đều ngẫu nhiên xẹt qua Chu Nguyên đang đứng đằng sau hai người Lý Khanh Thiền, cho dù cố gắng như thế nào thì đều che không thể che hết sự hả hê trong mắt.
Hiển nhiên là những người này chờ ở chỗ này để chuẩn bị xem Chu Nguyên xấu mặt.
Trong đôi mắt đẹp của Lục Huyền m cũng xẹt qua một tia khoái ý. Lúc trước, trong lần thi đấu tuyển chọn đệ tử đai tím, nàng bị Chu Nguyên giáo huấn một trận đến sợ hãi, cho nên cũng không dám lại gây phiền toái cho hắn nữa. Nhưng hiện tại có thể nhìn thấy Chu Nguyên mất mặt, nàng tự nhiên là mừng rỡ chứng kiến.
Triệu Chúc liếc nhìn bọn họ, khóe miệng có chút run rẩy. Hắn tự nhiên cũng minh bạch mục đích của mấy người Lục Huyền m nhưng lúc này, hắn cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể mặt không biểu tình đi lướt qua người bọn họ.
Thấy thế, mấy người Từ Viêm, Vương Lỗi ngược lại là ngẩn người, nhưng mà bọn họ cũng không có nghĩ nhiều, chỉ là nở nụ cười chế giễu với Chu Nguyên.
- Chu Nguyên sư đệ, không biết lần nhiệm vụ Thiên cấp này, ngươi có thể kiếm mấy phần Thiên công vậy?
Vương Lỗi kia giả vờ hỏi thăm. Thần sắc trên khuôn mặt giống như bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười. Ngày đó, bởi vì ước hẹn một chiêu kia mà hắn bị Chu Nguyên lừa vào bẫy, bằng không thì cái danh ngạch này có lẽ chính là của hắn rồi.
Chu Nguyên nhìn hắn một cái nhưng không có trả lời mà trực tiếp đi về phía trước.
Lúc này, từ bốn phía chung quanh càng ngày càng có nhiều đệ tử xúm lại, tiếng bàn luận xôn xao không ngừng vang lên, hiển nhiên là bọn họ đều đến để xem kịch vui.
Lý Khanh Thiền trực tiếp đi về phía quầy giao nhận nhiệm vụ, lấy ra một miếng ngọc giản, đưa cho một người chấp sự trung niên đang đứng phía sau quầy. Người sau tiếp nhận ngọc giản rồi thoáng cảm ứng tin tức ở bên trong, sau đó trên mặt lập tức hiện lên vẻ kinh dị, cổ quái liếc nhìn Chu Nguyên đang đứng ở phía sau.
Hắn lắc đầu, sau đó đi ra, đến bên tường sáng, vẽ một cái kí hiệu ở trên đó. Sau đó liền là có thêm một nhiệm vụ Thiên cấp hiện ra đến, đúng là nhiệm vụ Hắc Viêm Châu mà mấy người Chu Nguyên được phân công.
Chấp sự nhìn chung quanh rồi nói:
- nhiệm vụ Hắc Viêm Châu hoàn thành, cấp bậc đánh giá là viên mãn.
Chung quanh lập tức truyền đến những tiếng hâm mộ, sợ hãi, thán phục nhưng mà cũng không có người nào tỏ ra là ngoài ý muốn, dù sao nhiệm vụ lần này có tới hai vị Thánh Tử dẫn đội.
Chấp sự tiếp tục nói:
- Trong nhiệm vụ lần này, những người có đánh giá Thượng công là: Lý Khanh Thiền, Triệu Chúc, Bạch Ly...
Sau đó, từ trong miệng của người chấp sự này, từng cái tên vang lên, cuối cùng là vừa vặn có chín cái.
Rất nhiều đệ tử ở chung quanh đều có chút nghi hoặc, điểm mà bọn họ nghi hoặc chính là tại sao Lý Khanh Thiền cùng Triệu Chúc cũng chỉ được đánh giá là Thượng công, bình thuờng thì khi nhiệm vụ được đánh giá là viên mãn thì hai đội trưởng đều sẽ có Công đầu.
- Hắc hắc, Chu Nguyên kia quả nhiên không có kiếm được Thượng công!
Mà nghe thấy trong chín người không có tên của Chu Nguyên, con mắt của Từ Viêm, Vương Lỗi cùng mấy đệ tử của Kiếm Lai Phong sáng ngời, bọn họ không nhịn được cười ra tiếng.
Những đệ tử khác cũng lắc đầu, ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên đều có vẻ trêu tức, thằng này hao tổn tâm cơ lấy được một cái danh ngạch, kết quả còn không phải là đi một chuyến tay không?
Hiển nhiên là ở trong lòng bọn họ, Chu Nguyên không được đánh giá Thượng công đơn giản liền là vì biểu hiện quá kém, về phần Công đầu... đừng nói đùa.
Có hai vị Thánh Tử ở đây, người bên ngoài như thế nào đoạt được Công đầu?
Nhìn thoáng qua những đệ tử của Kiếm Lai Phong đang cười vang, vị chấp sự kia âm thầm lắc đầu, ánh mắt mang theo một chút đồng tình, sau đó nói to:
- Người được đánh giá Công đầu là Chu Nguyên.
Sau đó, đại điện đang ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.
Nụ cười trên mặt mấy người Từ Viêm, Vương Lỗi, Lục Huyền m cứng lại, bọn họ nhìn chằm chằm vào vị chấp sự kia, tưởng rằng mình nghe lầm.
- Các ngươi hãy nộp lệnh bài chứng nhận cho nhiệm vụ lên đây.
Vị chấp sự kia lại không để ý tới bọn họ, chỉ là nói với mấy người Chu Nguyên.
Lý Khanh Thiền, Triệu Chúc cùng bảy người khác đi lên, mỗi người đều lấy ra một tấm lệnh bài màu bạc.
Sau đó, ở dưới cái nhìn soi mói của tất cả mọi người, Chu Nguyên cũng móc ra một tấm lệnh bài nhưng lệnh bài này lại có ... màu vàng.
Ọt ọt.
Nhìn qua tấm lệnh bài màu vàng kia, trong đại điện lập tức vang lên tiếng nuốt nước bọt, bởi vì tất cả đều cũng không xa lạ gì với tấm lệnh bài kiểu như thế này, lệnh bài màu vàng rõ ràng là đại biểu cho Công đầu.
Trong lần nhiệm vụ Thiên cấp này, Chu Nguyên thật sự là đã lấy được Công đầu hay sao?
Trong đại điện, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn qua tấm lệnh nài trong tay Chu Nguyên, ở chỗ sâu trong ánh mắt đều tràn đầy cảm xúc không thể tưởng tượng nổi.
Mấy người Từ Viêm, Vương Lỗi, Lục Huyền m cũng nuốt nước bọt, sắc mặt nóng hổi, không nhịn được lẩm bẩm nói.
- Chu Nguyên có được đánh giá Công đầu..
- Điều này làm sao có thể xảy ra được?
Chấp sự trung niên tiếp nhận lệnh bài, cuối cùng lấy ra mấy miếng ngọc bài giống như là làm từ phỉ thúy, trên ngọc bài có khắc đường vân kỳ dị, cái ngọc bài này đúng là thứ đại biểu cho Thiên công.
Hắn đưa cho mấy người Lý Khanh Thiền, Triệu Chúc một người một miếng ngọc bài.
Mà Chu Nguyên thì là cho hai miếng ngọc bài.
Điều này đại biểu cho việc Chu Nguyên đã nhận được hai đạo Thiên công.
Đến lúc này, mọi chuyện đã hoàn toàn chắc chắn, khóe miệng của mấy người Từ Viêm, Vương Lỗi có chút run rẩy, nội tâm đã triệt để tuyệt vọng, bởi vì Thiên công đều phát ra rồi, vậy thì đại biểu là không có khả năng phạm sai lầm rồi...
Mặc dù bọn họ cảm thấy chuyện này hoàn toàn khó có thể xảy ra, nhưng sự thật, luôn luôn tàn khốc như thế.
Bọn họ liếc nhau, ánh mắt đều tối lại, vốn dĩ là bọn họ còn chuyên môn chạy tới đây vì muốn nhìn một trò hay, kết quả không ngờ... Ngược lại lại là chủ động đưa mặt ra ngoài để cho Chu Nguyên hung hăng tát một cái.
Bọn họ thầm thở dài một hơi, chờ chuyện nơi đây truyền đi thì chỉ sợ Thương Huyền tông vừa mới an tĩnh được không bao lâu thì lại oanh động một hồi rồi...