Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 480: Tham Dự Cuộc Thi Tranh Đoạt Vị Trí Đệ Tử Thủ Tịch

Chưa xác định
Chương 480: Tham dự cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch

Hôm sau, sau khi trải qua một đêm nghỉ ngơi, Chu Nguyên cũng đã khôi phục lại tinh lực như lúc ban đầu.

Ngay từ sáng sớm, hắn đã đi ra động phủ, trực tiếp chạy tới Cầu Đạo Điện của Thánh Nguyên Phong. Sau khi hòan thành nhiệm vụ trở về, hắn cũng thông báo với Thẩm Thái Uyên một tiếng, đồng thời khôi phục chương trình học.

Ở bên ngoài Cầu Đạo Điện, lúc này đang có rất nhiều sư huynh sư tỷ cùng mạch chạy đến, mà khi Chu Nguyên tới đây, hắn lập tức hấp dẫn mọi ánh mắt, trong những ánh mắt kia tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Cảm nhận được những ánh mắt này, Chu Nguyên ngược lại là có chút nghi hoặc, hiển nhiên là hắn cũng không biết tình huống kỹ càng của lần nhiệm vụ Thiên cấp này đã được Nhiệm Vụ Đường công bố.

- Ha ha ha. Chu Nguyên sư đệ, lần nhiệm vụ Thiên cấp này, sư đệ lại giúp cho một mạch của chúng ta nở mày nở mặt ở trong tông môn rồi.

Trong khi Chu Nguyên còn đang nghi hoặc thì một giọng nói sang sảng vang lên, sau đó hắn nhìn thấy Chu Thái bước nhanh đến.

Sau khi nghe Chu Thái giải thích, lúc này, Chu Nguyên mới chợt hiểu ra, nguyên lai là biểu hiện của hắn ở bên trong Hắc Viêm Châu đã được công bố.

- Vận khí tốt mà thôi.

Chu Nguyên cười cười, thuận miệng nói.

Chu Thái lại dùng sức vỗ vỗ bờ vai của hắn, đặc biệt hưng phấn, nói:

- Tiểu tử nhà ngươi cái gì cũng tốt, chỉ có điều là quá khiêm tốn. Rõ ràng chỉ có tu vi là Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên, vậy mà ngay cả Thái Sơ Cảnh bát trọng thiên như Dương Huyền của Thánh Cung kia đều đấu không lại đệ. Ta thấy thực lực của sư đệ bây giờ chỉ sợ là có tư cách tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch Thánh Nguyên Phong chúng ta diễn ra vào hai tháng sau rồi.

- A.

Nhưng mà ngay khi Chu Thái vừa dứt lời, ở một bên liền có thêm một tiếng cười lạnh vang lên, Chu Nguyên ghé mắt, nhìn qua, chỉ thấy được ở bên đó có một đoàn người đi tới mà vị trí đầu lĩnh kia đương nhiên chính là Trương Diễn.

Ở bên trong một mạch của bọn họ, vị Trương Diễn sư huynh này có danh vọng gần với Chu Thái, mà thiên phú của hắn cũng hoàn toàn chính xác là không tệ, mặc dù nhập môn muộn hơn Chu Thái, nhưng hôm nay thực lực đã sắp đuổi kịp Chu Thái.

Ban đầu khi Chu Nguyên mới vừa tiến vào trong một mạch của Thẩm Thái Uyên, mấy người Tào Sư kia bởi vì Thẩm sư quá mức coi trọng hắn mà trong nội tâm cảm thấy không công bằng, cho nên muốn khó xử hắn, kỳ thật sau lưng bọn họ chính là có Trương Diễn làm chỗ dựa.

Cho nên sau vụ việc kia, quan hệ của Chu Nguyên cùng nhóm người Trương Diễn cũng trở nên căng thẳng hơn.

Trương Diễn kia mang theo một đoàn người đi đến, hắn nhìn lướt qua Chu Thái cùng Chu Nguyên rồi thản nhiên nói:

- Tuy rằng biểu hiện trong lần nhiệm vụ Thiên cấp này của Chu Nguyên sư đệ cũng không tệ, nhưng chuyện nào ra chuyện đó, bằng vào thực lực hiện giờ của sư đệ thì còn chưa đủ để tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch đâu.

- Dù sao Dương Huyền mà Chu Nguyên sư đệ đánh bại kia còn không thể coi là Thái Sơ Cảnh bát trọng thiên chân chính. Hơn nữa, Chu Nguyên sư đệ có thể thủ thắng, đơn giản là ỷ vào Thiên Nguyên Binh mà thôi, nếu như không có Thiên Nguyên Binh trong tay, Chu Nguyên sư đệ chỉ sợ nhiều lắm là có thể miễn cưỡng chiến một trận với Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên.

Nói đến đấy, Trương Diễn dừng lại một chút, lườm Chu Nguyên một cái rồi cười nhạt nói tiếp:

- Ta đây cũng là ăn ngay nói thật. Chu Nguyên sư đệ nghe xong, nhưng chớ có để trong lòng.

Chu Thái nhíu mày. Nhưng khi hắn vừa muốn nói chuyện, Chu Nguyên lại cười lắc đầu. Hắn nhìn qua Trương Diễn, cười nói:

- Trương Diễn sư huynh nói ngược lại là có vài phần đạo lý ... Nhưng mà không phải còn có hai tháng nữa thì cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch mới diễn ra sao?

- Hai tháng sau sẽ là tình cảnh gì, chắc hẳn Trương Diễn sư huynh cũng không thể nói trước, đúng không?

Nghe Chu Nguyên nói vậy, trên mặt Trương Diễn đột nhiên nở nụ cười mỉa mai, chỉ có hai tháng thì lại có thể cải biến cái gì?

- Vậy thì hi vọng chí nguyện to lớn của Chu Nguyên sư đệ có thể thực hiện .

Sau đó, hắn lắc đầu, không hề nói nhiều lời với Chu Nguyên nữa, nhanh chóng mang theo một đoàn người đi lướt qua bọn họ, tiến vào trong Cầu Đạo Điện.

- Chu Nguyên sư đệ đừng để ý tới hắn! Nếu như sư đệ muốn tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch, ta sẽ ủng hộ đệ, thắng thua đều không sao cả, cứ xem như là thi thử trước một lần.

Chu Thái an ủi.

Nhưng mà hiển nhiên là ngay cả Chu Thái cũng không phải đặc biệt coi trọng Chu Nguyên. Ẩn ý trong ngôn ngữ ngược lại là như muốn nói năm nay Chu Nguyên chỉ cần mang tâm lí thử cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch thôi, lấy thêm mấy phần kinh nghiệm cho lần sau.

Chu Nguyên cười gật gật đầu, không nói thêm gì, sau đó cũng cùng Chu Thái tiến vào trong Cầu Đạo Điện.

Trong đại điện, mọi người đã tụ tập khá đông, mà ở phía trên cao, Thẩm Thái Uyên đã ngồi ngay ngắn, hai mắt khép hờ. Đợi đến khi Chu Nguyên bước vào đại điện, ông mới mở mắt ra, nhìn qua Chu Nguyên và mỉm cười.

Chu Nguyên đi vào chỗ ngồi của mình, ôm quyền thi lễ với Thẩm Thái Uyên một cái và nói:

- Bái kiến Thẩm sư.

Thẩm Thái Uyên nở nụ cười tươi và nói:

- Trở lại là tốt rồi.

Khi đang nói chuyện, ông vẫn nhìn Chu Nguyên với ánh mắt hài lòng.

- Chu Nguyên, lần này, trong nhiệm vụ Thiên cấp ở Hắc Viêm Châu, ngươi làm rất khá. Đêm qua, chưởng môn còn triệu ta đi, tán dương ngươi một phen. Lần này nếu như không phải là cuối cùng có ngươi đứng ra ngăn cơn sóng dữ, sợ là thanh danh của Thương Huyền Tông chúng ta sẽ bị hao tổn.

Thẩm Thái Uyên ôn hòa nói.

Trong đại điện, nghe Thẩm Thái Uyên nói vậy, những đệ tử khác đều nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt hâm mộ, hiển nhiên là bọn họ cũng không nghĩ tới ngay cả Thanh Dương chưởng môn đều biết tới việc này, chuyện này thật đúng là khó tin.

Ngay cả Chu Nguyên cũng có chút kinh ngạc, bởi vì hắn cũng không nghĩ rằng việc này vậy mà có thể truyền đến trong tai chưởng môn. Sau đó, hắn chợt cười nói:

- Con cũng đệ tử của Thương Huyền Tông, chiến đấu vì danh dự của Thương Huyền Tông tự nhiên là chuyện nên làm.

Thẩm Thái Uyên cười cười, nói:

- Lần này ngươi coi như là có công lao, nếu như muốn khen thưởng cái gì thì cứ nói ra.

Nghe Thẩm Thái Uyên nói vậy, trong lòng của Chu Nguyên ngược lại là khẽ động, hắn ôm quyền nói:

- Thật ra thì người cũng không cần khen thưởng. Nhưng mà nếu như có thể thì kính xin Thẩm sư ân chuẩn cho con được phép tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong.

Chu Nguyên vừa dứt lời, tất cả mọi người đều xôn xao bàn tán, trong đại điện rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên, nghi hoặc đều nhìn qua, hiển nhiên là bọn họ cũng không nghĩ tới Chu Nguyên vậy mà có ý định tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch.

Khẩu vị của thằng này thật đúng là không nhỏ đâu.

- Chu Nguyên sư đệ, cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch cũng không phải là trò đùa, nó đại biểu cho thể diện của một mạch chúng ta. Mặc dù thiên phú của sư đệ cũng không tồi, nhưng muốn tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch có phải là quá sớm hay không?

Trương Diễn kia lập tức cười lạnh và mở miệng phản đối.

Nghe Trương Diễn kia nói vậy, những đệ tử còn lại cũng khẽ gật đầu. Mặc dù trong gần một năm này, chiến tích của Chu Nguyên cũng không tệ, nhưng nếu như nói muốn tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch thì hiển nhiên là vẫn còn kém một chút.

Dù sao, đệ tử có thể đại biểu một mạch tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch tất nhiên đều là những người mạnh nhất nhất trong hàng ngũ đệ tử đai tím, so với Dương Huyền mà Chu Nguyên chiến thắng ở Hắc Viêm Châu kia, thực lực của bọn họ chỉ mạnh hơn không yếu hơn.

Thẩm Thái Uyên cũng lộ vẻ do dự, bởi vì ông đã biết được kỹ càng biểu hiện của Chu Nguyên tại Hắc Viêm Châu. Theo ông thấy, Chu Nguyên có thể chiến thắng Dương Huyền thì không thể bỏ qua công lao của cây bút màu đen giống như Thiên Nguyên Binh trong tay hắn kia. Nhưng lần này, cho dù có sử dụng Thiên Nguyên Binh thì Chu Nguyên cũng chưa chắc có thể tiến xa trong cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này.

Hiện tại, trong một mạch của bọn họ, người có tư cách tham gia cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch cũng chỉ có hai người Chu Thái cùng Trương Diễn mà thôi. Những đệ tử đai tím có uy tín lâu năm khác cũng còn không đủ thực lực chứ đừng nói đến Chu Nguyên, ông lại càng chưa từng suy tính đến.

Mà ở trong cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch kia, nếu như biểu hiện của người dự thi quá kém thì khó tránh khỏi cũng sẽ làm cho thể diện của mạch đó bị hao tổn.

Nếu như là những đệ tử khác đưa ra loại yêu cầu này, Thẩm Thái Uyên tự nhiên sẽ bác bỏ, nhưng đối mặt với người có thể nhiều lần sáng tạo kỳ tích là Chu Nguyên, ông lại có chút do dự.

- Chu Nguyên, ngươi cũng không cần phải vội vã tham gia cuộc thi này như vậy. Dùng thiên phú của ngươi, nếu như đợi thêm một năm nữa, chỉ sợ vị trí đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong đích thị sẽ là vật trong bàn tay của ngươi.

Thẩm Thái Uyên nói.

- Cho nên, hay là ngươi chờ đến năm sau rồi thi.

Chu Nguyên thoáng trầm mặc một lát, cuối cùng kiên trì lắc đầu, nói:

- Mong rằng Thẩm sư có thể thành toàn, ta chắc chắn dốc hết toàn lực, không để cho một mạch của chúng ta mất mặt.

Thấy Chu Nguyên kiên trì như thế, Thẩm Thái Uyên cũng chỉ có thể than nhẹ một tiếng. ông trầm ngâm một lát, cuối cùng trầm giọng nói:

- Nếu ngươi đã kiên trì làm như thế vậy thì ta đây cũng sẽ không ngăn cản nữa. ta đồng ý cho ngươi tham dự cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch lần này.

Dù sao một mạch này của bọn họ vốn cũng không có nhiều danh vọng, coi như là Chu Nguyên thất bại, chắc hẳn cũng không khác biệt là bao.

Trong đại điện, moi người vẫn không ngừng bàn luận xôn xao, mấy người Trương Diễn kia cũng thờ ơ lạnh nhạt. Nhưng cuối cùng, sau khi nghe thấy Thẩm Thái Uyên đồng ý, bọn họ lập tức có chút khó chịu. Bởi vì bọn họ cảm thấy Thẩm Thái Uyên đích thật là quá mức coi trọng cùng nhân nhượng với Chu Nguyên rồi, ngay cả loại yêu cầu không hợp lý này đều có thể đáp ứng hắn.

- Cũng được. Nếu ngươi muốn đi để tự rước lấy nhục thì cũng không thể trách ai được rồi ...

Chu Nguyên cũng không thèm để ý đến những lời bàn tán của những người khác. Sau khi nhìn thấy Thẩm Thái Uyên gật đầu đồng ý, hắn cũng không nhịn được mà lộ vẻ vui mừng, sau đó trịnh trọng thi lễ một cái.

Chỉ cần thông qua được cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch, như vậy hắn có thể bước vào trong ngọn núi chính bị phong ấn kia, tìm đạo Thánh văn thứ hai ẩn nấp ở trong đó rồi ...

Đối với một ngày này, hắn đã chờ đợi hồi lâu rồi.

Nhưng mà Chu Nguyên cũng biết, trở thành người đứng đầu trong cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này thực sự không phải là chuyện dễ dàng, cho nên hai tháng tiếp theo, hắn cũng cần tập trung toàn lực cho việc tu hành rồi.

Bình Luận (0)
Comment