Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 488 - Chương 487: Đạo Thái Ất Thanh Mộc Ngân Thứ Nhất

Chưa xác định
Chương 487: Đạo Thái Ất Thanh Mộc Ngân thứ nhất

Sau khi rời khỏi Nhiệm Vụ Đường, Chu Nguyên cùng Yêu Yêu trực tiếp trở về động phủ.

Bước vào trong động phủ u tĩnh, Chu Nguyên có thể cảm giác được thân thể mềm mại của Yêu Yêu tựa như là đều lặng lẽ buông lỏng, trong ánh mắt sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng đều có nhiều hơn một chút nhu hòa.

Sau khi trở lại động phủ, Yêu Yêu liền ném Thôn Thôn cho Chu Nguyên, sau đó đi vào lầu nhỏ.

Chu Nguyên ngồi xuống trong đình viện bằng đá trước lầu nhỏ, đặt Thôn Thôn ở trên bàn đá. Lúc này, Thôn Thôn lặng lẽ bò tới, phát ra thanh â rầm rì m, duỗi móng vuốt ra chỉ chỉ cái bụng tròn vo, sau đó dùng móng vuốt nhẹ nhàng vuốt vuốt, dáng vẻ rất là ủy khuất.

Thấy thế, Chu Nguyên cũng không nhịn được mà cười cười, xem ra lần này đi theo Yêu Yêu ra bên ngoài làm nhiệm vụ, Thôn Thôn cũng chịu không ít đau khổ, tối thiểu nhất là chưa từng được thỏa mãn cái bụng.

Nghĩ đến lúc trước Thôn Thôn cũng đã tổn thất tinh huyết vì giúp hắn áp chế Oán Long độc, Chu Nguyên vung tay lên, hào phóng nói:

- Đợi tí nữa ta lại đưa tin cho Bách Hương Lâu mang một bàn ăn ngon đến, cho ngươi ăn đủ.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, ánh mắt của Thôn Thôn lập tức sáng lên, nó thè đầu lưỡi trắng hồng, nõn nà ra nịnh nọt Chu Nguyên.

Trong khi Chu Nguyên đang chơi đùa với Thôn Thôn, Yêu Yêu ung dung đi ra từ lầu nhỏ, nàng hiển nhiên là đi tắm rửa sạch sẽ, mái tóc đen mềm mại vẫn còn dính mấy giọt nước làm cho dung nhan tuyệt mỹ càng thêm mê người, chân dài nhẹ bước, vòng eo nhỏ nhắn, bộ ngực no đủ lại thêm khí chất phiêu miểu, không linh, trong lúc nhất thời ngay cả Chu Nguyên đều nhìn không dứt mắt được.

Dáng vẻ như thế quả nhiên là tụ tập thiên địa linh khí vào một thân, cũng không biết là nàng lớn lên như thế nào.

Yêu Yêu tiến vào đình viện bằng đá rồi ngồi xuống, bàn tay ngọc nâng cái má, hơi có vẻ lười biếng mà nói:

- Lần này ngươi đi ra ngoài không có làm mất thể diện của ta chứ?

Chu Nguyên cười nói:

- Sao có thể như thế được? Tốt xấu gì ta cũng kiếm được một cái Công đầu đấy.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, Yêu Yêu cũng có chút kinh ngạc, nàng lấy bình ngọc ra, tự rót cho mình một chén rượu nhỏ, nói với thần sắc tò mò:

- Ngươi nói nghe một chút xem nào.

Vì vậy Chu Nguyên liền kể lại những chuyện xảy ra trong quá trình chấp hành nhiệm vụ ở Hắc Viêm Châu một cách kỹ càng, mà khi hắn nói đến việc mình gặp được Tả Khâu Thanh Ngư, Yêu Yêu hơi nhíu mày rồi nói:

- Xem ra cuộc sống của nàng cùng Lục La ở Bách Hoa Tiên Cung cũng không tệ lắm.

Sau đó, nàng lại tiếp tục ra hiệu cho Chu Nguyên kể tiếp.

Cuối cùng, sau khi nghe xong câu chuyện của Chu Nguyên, đôi môi hồng nhuận, phơn phớt kia của Yêu Yêu cũng hơi nhếch lên tạo thành một đường cong mờ rồi nàng nói:

- Biểu hiện coi như không tệ, không có làm cho ta mất thể diện trước mặt Lý Khanh Thiền.

Dù sao cái danh ngạch này của Chu Nguyên là do nàng buộc Lý Khanh Thiền cấp cho, nếu như biểu hiện của Chu Nguyên rất kém cỏi thì không thể nghi ngờ cũng sẽ làm cho Yêu Yêu cảm thấy lúng túng.

- Còn tỷ thì sao?

Chu Nguyên cười cười, hỏi.

Nghe được câu hỏi của Chu Nguyên, bàn tay ngọc của Yêu Yêu vỗ nhẹ vào Túi Càn Khôn, một chùm sáng bay lên, lơ lửng ở trước mặt nàng. Chu Nguyên chỉ thấy được ở trong chùm sáng này có một khối gỗ màu nâu cao ước chừng khỏang nửa thước, hoa văn bên trên khối gỗ cực kỳ huyền ảo, tựa như Cự Long bay lượn, trong lúc mơ hồ, hắn tựa như là nghe có tiếng rồng ngâm truyền ra.

- Đây là Trấn Long Mộc, một trong những chủ tài cần thiết để khắc Hàng Long văn cho ngươi.

Nghe Yêu Yêu nói vậy, miệng của Chu Nguyên mấp máy, trong lòng có cảm giác ấm áp chảy xuôi, dùng tính tình đạm mạc của Yêu Yêu lại vì hắn mà chuyên môn đi chấp hành nhiệm vụ, đủ để nói rõ ở trong lòng của nàng, địa vị của hắn không hề giống với những người khác.

- Nhiệm vụ lần này của tỷ có hung hiểm sao?

Chu Nguyên quan tâm mà hỏi.

Yêu Yêu không đếm xỉa tới mà nói:

- Coi như không tồi. Có không ít Thánh Tử của Thánh Cung, Thiên Quỷ Phủ đến tranh đấu, hơn nữa còn một ít tán tu, tất cả đều không phải là đèn đã cạn dầu, cuối cùng coi như là thắng được một lần.

- Ta thừa dịp Sở Thanh, Diệp Ca giằng co cùng bọn họ để âm thầm lấy đi Trấn Long Mộc, sau đó dùng bọn họ làm mồi nhử, dẫn những người khác vào một tòa kết giới, sau đó thuận lợi trốn ra xa.

Nghe Yêu Yêu kể lại, Chu Nguyên ngẩn người rồi chợt bất đắc dĩ cười, hiển nhiên là nhiệm vụ kia sẽ không thật sự đơn giản như vậy. Hẳn là lần này, Sở Thanh cùng Diệp Ca kia đã bị Yêu Yêu lừa thảm rồi.

- Tỷ thấy Sở Thanh kia như thế nào?

Chu Nguyên có chút tò mò hỏi. Đối với nhân vật được gọi là người đứng đầu trong mười đại Thánh Tử của Thương Huyền Tông, hắn cũng cảm thấy có phần hứng thú.

Yêu Yêu hơi nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi nói:

- Thực lực của hắn kỳ thật rất mạnh nhưng mà hắn lại quá mức lười biếng, khi cùng người chiến đấu thì luôn nghĩ tất cả biện pháp để lười biếng, có thể dùng ba phần lực là hoàn thành thì tuyệt đối sẽ không sử dụng bốn phần...

- Kỳ thật, một mình hắn cũng không phải là không thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, chỉ có điều nếu làm như vậy thì hắn cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ, cho nên hắn trực tiếp lựa chọn cầu viện binh, mà không phải là dựa vào chính mình.

Chu Nguyên tức cười, Sở Thanh sư huynh này thật đúng là người có cá tính đặc biệt thú vị.

- Hắn ngược lại là hoàn toàn không giống như với ngươi ...

- Khi chiến đấu cùng người khác thì là lúc nào ngươi cũng đẩy bản thân vào tuyệt cảnh, có thể dùng mười phần lực thì tuyệt đối không lưu một phần nào...

Yêu Yêu nói.

Chu Nguyên cười khổ một tiếng rồi nói:

- Hẳn là do hoàn cảnh của hai người chúng ta khác hẳn nhau đi. Ta sinh ra ở Đại Chu vào thời điểm loạn trong giặc ngoài, nếu không phải là dốc hết toàn lực đi tranh thủ một đường sinh cơ thì sao có thể còn sống đến hiện tại được?

Sở Thanh sẽ lười biếng như thế, đó là bởi vì hắn có loại tư cách này, nhưng Chu Nguyên thì không. Một đường đi tới, cơ duyên nào không phải là dựa vào bản thân hắn gian khổ phấn đấu, vượt bao khó khăn mới giành được. Nếu như còn có ý nghĩ bảo tồn thực lực thì hiện tại hắn đã không đứng ở nơi đây rồi.

Yêu Yêu nhíu mày, hai người có hoàn cảnh sống không giống nhau, tự nhiên cũng khiến cho cách làm việc không giống nhau, cách sống của Sở Thanh cũng không thích hợp với Chu Nguyên, bởi vì những trách nhiệm mà Chu Nguyên phải gánh trên vai nặng nề hơn Sở Thanh rất nhiều.

Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn qua Yêu Yêu và nói:

- Về sau, nếu tỷ còn muốn ra ngoài làm nhiệm vụ nguy hiểm như thế này thì nhất định phải mang ta theo, một mình tỷ đi ra ngoài, ta lo lắng.

- Tại sao ta phải mang ngươi theo?

Thần sắc trên mặt Yêu Yêu giống như cười mà không phải là cười.

Chu Nguyên nói khẽ:

- Ta đã từng hứa với sư phụ Thương Uyên là ... cho dù không bảo hộ được tỷ, nhưng tối thiểu nhất... người muốn đả thương tỷ thì trước tiên vẫn phải bước qua trên thi thể của ta đã.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, Yêu Yêu giật mình, chợt nàng cúi đầu xuống, tóc đen che lấp lấy nửa bên mặt, dáng vẻ xinh đẹp làm cho người ta xiêu lòng.

- n.

Cuối cùng, nàng nhẹ nhàng gật đầu, trong đôi mắt xưa nay trong trẻo nhưng lạnh lùng đều trở nên linh động hơn.

Sau khi uống xong bình rượu, Yêu Yêu vén tóc lên, khoan thai đi dạo trong vườn hoa mà nàng yêu thích nhất và tiếp tục chăm sóc hoa cỏ mà nàng đã vứt bỏ hai tháng để đi làm nhiệm vụ.

Nhìn qua bóng hình xinh đẹp đang đi lại trong bụi hoa, Chu Nguyên cười cười.

Sau khi Yêu Yêu trở lại, cái động phủ này lại một lần nữa trở nên sinh động hơn rất nhiều.

...

Trong thời gian hai ngày sau, Chu Nguyên cũng không có vội vã đi tìm Huyền lão mà là tiếp tục luyện hóa hấp thu nốt mấy mảnh vỏ cây còn lại.

Bởi vì hiện tại Thái Ất văn đã thành hình, cho nên sau khi bị Thái Ất văn hấp thu, Ất Mộc chi khí rốt cục đã bắt đầu ngưng luyện ra Thái Ất Thanh Mộc Ngân mà Chu Nguyên tha thiết ước mơ.

Ở chỗ sâu trong động phủ.

Chu Nguyên mừng rỡ nâng bàn tay lên, theo cảm ứng của hắn, lúc này ở bên trong máu thịt có hào quang màu xanh ngọc bích tản ra, mơ hồ có thể thấy được một đường nét cổ xưa như ẩn như hiện.

Đường nét kia tựa như là tự nhiên sinh trưởng ở bên trong máu thịt, hoàn mỹ không tỳ vết, tràn đầy Hơi Thở Sinh Mệnh.

- Cuối cùng là ta đã tu thành đạo Thái Ất Thanh Mộc Ngân đầu tiên rồi...

Mặc dù hiện tại cũng chỉ có một đạo Thái Ất Thanh Mộc Ngân, nhưng loại Sinh Mệnh lực hùng hồn này lại đang không ngừng phát ra, xâm nhập vào trong máu thịt, cốt cách của Chu Nguyên.

Đã có Thái Ất Thanh Mộc Ngân thì coi như là cánh tay bị chém đứt, Chu Nguyên cũng có thể thúc dục máu thịt tái sinh, mà không cần tốn sức đi tìm những Nguyên tài chưa thương quý hiếm kia nữa.

Hơn nữa, Thái Ất Thanh Mộc Ngân ngưng luyện đồng thời cũng làm cho huyết khí trong cơ thể Chu Nguyên càng thêm bàng bạc.

Tại trong loại trạng thái này, nếu như Chu Nguyên bắt đầu tu hành Tiểu Huyền Thánh Thể thì chắc hẳn tiến triển cũng sẽ tương đối nhanh chóng.

- Xem ra ngày mai ta có thể đi tìm Huyền lão, bắt đầu tu hành Tiểu Huyền Thánh Thể rồi.

Chu Nguyên thì thào tự nói, trong hai tròng mắt có thần sắc chờ mong hiện ra đến.

Bình Luận (0)
Comment