Ở bên trong kiếm khí pháp vực này, Linh Quân phong chủ giống như là Thần Linh vậy, có thể khống chế sinh tử của bất luận sinh linh gì ở trong đó.
Vào lúc này, toàn bộ nguyên khí trong Thương Huyền Tông đều chấn động.
- A? Ngươi còn muốn chiến đấu với ta hay sao?
Cảm thụ được kiếm khí pháp vực bao phủ mình, khuôn mặt của Liễu Liên Y cũng trầm xuống, đôi mắt dễ thương trở nên sắc lạnh, bàn tay ngọc nắm chặt, ánh sáng trắng như tuyết phóng lên trời, sau đó lấy nàng làm trung tâm và nhanh chóng lan tràn ra.
Chỉ trong chốc lát, một tòa pháp vực cực hàn xuất hiện làm cho nhiệt độ trong toàn bộ Thương Huyền Tông tựa như là chợt hạ xuống, giống như đột nhiên tiến vào trời đông giá rét.
Biến cố như vậy ngược lại là khiến cho rất nhiều đệ tử ngạc nhiên, nghi hoặc.
Hai tòa pháp vực va chạm vào nhau, lập tức khiến cho trời đất trở nên u ám.
Chỉ có pháp vực mới có thể chống lại pháp vực. Nhưng va chạm giữa các pháp vực cũng cực kỳ đáng sợ.
Trước mắt hai người mặc dù tức giận, nhưng đều biết khắc chế, bằng không thì hai tòa pháp vực chính thức mở ra, chỉ sợ ở trong phạm vi trăm ngàn dặm xung quanh đều sẽ bị trận chiến giữa hai vị cường giả pháp vực biến thành băng thiên tuyết địa cùng với ức vạn kiếm quang.
Phanh!
Nhưng mà ngay khi ánh mắt của Liên Y phong chủ cùng Linh Quân phong chủ càng ngày càng lạnh lùng thì một bàn tay gầy guộc trùng trùng điệp điệp vỗ vào trên mặt bàn, tựa như là có tiếng sấm sét nổ vang, chấn động cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh, sinh sinh tạo thành một bức tường bằng sấm sét ở chỗ hai tòa pháp vực va chạm.
- Hai người các ngươi quá không có quy củ rồi! Lập tức ngừng tay cho ta!
Một giọng nói trầm thấp vang lên, chỉ thấy được lão nhân mặc áo bào đen có sắc mặt lạnh lùng, nghiêm túc ngồi ở bên cạnh Thanh Dương chưởng môn ngẩng đầu lên, nhìn hai người Liên Y phong chủ, trong cặp mắt kia tựa như là có một thế giới bằng sấm sét, sáng chói làm cho người khác tim đập nhanh.
Người này chính là Lôi Quân phong chủ của Lôi Ngục Phong.
Ở trong Thương Huyền Tông này, Lôi Quân phong chủ chính là người có tư lịch cao nhất, thậm chí ngay cả Thanh Dương chưởng môn đều phải bảo trì tôn kính với ông, hơn nữa ông chưởng quản hình phạt trong tông, cho nên có đủ uy nghiêm.
Thanh Dương chưởng môn cũng bất đắc dĩ lắc đầu, quơ quơ tay áo, quở trách:
- Hai người các ngươi còn không thu pháp vực lại mau!
Sau khi Lôi Quân phong chủ cùng Thanh Dương chưởng môn lên tiếng, Linh Quân phong chủ cùng Liên Y phong chủ mới hừ lạnh một tiếng rồi hai người cùng nắm chặt bàn tay, pháp vực khủng bố nhanh chóng co rút lại, cuối cùng hóa thành một tia sáng chui vào trong thân thể của hai người.
Lúc này, nhiệt độ ở xung quanh cũng dần dần khôi phục bình thường, nguyên khí cũng bình phục lại, không còn xao động như trước.
trong Nghị Sự Điện, mấy vị phong chủ khác bất đắc dĩ lắc đầu. Từ lúc đầu, hai người này dường như đã có tranh chấp, lúc trước sư phụ còn ở đây thì còn có thể áp chế, nhưng mà sau khi sư phụ gặp chuyện không may, mâu thuẫn giữa hai người này càng ngày càng gay gắt, nếu như không phải là có chưởng môn cùng Lôi Quân phong chủ áp chế thì không biết bọn họ đã đánh nhau bao nhiêu lần rồi.
Thanh Dương chưởng môn cũng cảm thấy đau đầu. Ông nghĩ nghĩ một lúc rồi nhìn về phía Lôi Quân phong chủ, nói:
- Lôi Quân phong chủ cảm thấy việc này nên xử lí như thế nào? Phải chăng muốn lùi cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong lại đến năm sau mới tổ chức?
Nghe được câu hỏi của Thanh Dương chưởng môn, Lôi Quân phong chủ nhẹ nhàng lắc đầu và bình tĩnh nói:
- Nếu lúc trước tất cả chúng ta đều đồng ý cho một mạch của Lục Hồng trưởng lão nhảy dù xuống Thánh Nguyên Phong thì hôm nay há lại có thể lâm trận mới làm sửa đổi?
- Mặc dù hai vị Thẩm Thái Uyên trưởng lão cùng Lữ Tùng trưởng lão đã thủ hộ Thánh Nguyên Phong nhiều năm, nhưng bọn họ chung quy là không có biện pháp phá giải phong ấn. Đã như vậy thì thay người đi, cố gắng cởi bỏ phong ấn ở chỗ ngọn núi chính của Thánh Nguyên Phong sớm một chút, ngày sau chúng ta mới có thể để cho càng nhiều đệ tử hơn nữa tiến vào trong đó tu hành.
Thanh Dương chưởng môn gật gật đầu, nói:
- Ta cũng cho rằng như thế.
Nói xong, ông nhìn về phía Liên Y phong chủ đang chuẩn bị bùng nổ, nói:
- Sư muội, việc này có thể giúp cởi bỏ phong ấn ở chỗ ngọn núi chính của Thánh Nguyên Phong sớm một chút, giúp Thánh Nguyên Phong khôi phục lại như dĩ vàng, đối với Thương Huyền Tông chúng ta cũng là mang ý nghĩa trọng đại, không thể bởi vì chút nhân tình mà ảnh hưởng.
Liên Y phong chủ mặt không biểu tình, nàng chỉ vào danh ngạch tham dự cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch của hai mạch Thẩm Thái Uyên, Lữ Tùng, nói:
- Chúng ta làm như thế có khác nào không cho hai mạch này cơ hội tranh chấp hay sao?
Thực lực một mạch của Lục Hồng căn bản không phải là cùng một cấp độ với hai mạch khác, cho nên theo nàng thấy, kết quả cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong căn bản cũng không có gì bất ngờ.
Tuy rằng một mạch của Lục Hồng tiến vào Thánh Nguyên Phong cơ bản đã không có quan hệ với Kiếm Lai Phong, nhưng bất kể như thế nào, Lục Hồng đều xuất thân từ Kiếm Lai Phong, cho nên tự nhiên là sẽ thiên hướng Linh Quân phong chủ.
Mặc dù lấy thực lực của Lục Hồng thì còn chưa có tư cách trở thành phong chủ của Thánh Nguyên Phong, nhưng nếu như bọn họ đã nhận được phong chủ ấn của Thánh Nguyên Phong thì địa vị hắn cũng cao hớn trưởng lão tầm thường không biết bao nhiêu lần.
Nói như vậy, quyền nói chuyện của Linh Quân phong chủ ở trong Thương Huyền Tông cũng sẽ theo đó mà tăng lên.
Linh Quân phong chủ thản nhiên nói:
- Cái thế giới này cũng không có công bình tuyệt đối, lúc trước chúng ta không phải là không có cho hai mạch này cơ hội, nhưng bọn họ thủy chung không có cách nào để cởi bỏ phong ấn chỗ ngọn núi chính, vậy thì dĩ nhiên là không thể trách ai được rồi.
- Hơn nữa, lúc trước ta cũng đã lập đổ ước, nếu như một mạch của Lục Hồng không có cách nào lấy được vị trí thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, như vậy tự nhiên là Kiếm Lai Phong ta vô năng, Kiếm Lai Phong ta không chỉ phải lấy ra một phần năm tài nguyên tu luyện của bản Phong phân cho các phong, hơn nữa lần sau, lúc tuyển nhận đệ tử, cũng sẽ giảm bớt một nửa danh ngạch ...
- Kiếm Lai Phong ta mạo hiểm làm việc như thế, hôm nay lập tức muốn giành thắng lợi rồi, mà Liên Y phong chủ lại muốn không giữ lời hay sao?
Nghe Linh Quân phong chủ nói như vậy, Liên Y phong chủ hơi trì trệ. Lúc trước vì quyết định phái một mạch của Phong nào tiến về Thánh Nguyên Phong, bọn họ tự nhiên cũng có tranh chấp qua, cuối cùng là Linh Quân phong chủ có dã tâm càng lớn hơn.
Hắn dùng một phần năm tài nguyên tu luyện cùng với danh ngạch tuyển nhận đệ tử vào năm sau của Kiếm Lai Phong làm bảo đảm, cái này xem như một thủ bút lớn rồi. Thấy được quyết tâm của Linh Quân phong chủ, mấy vị phong chủ khác cũng không tranh chấp nữa, vì vậy cuối cùng do Kiếm Lai Phong phái một mạch nhảy dù Thánh Nguyên Phong.
Mà nhìn tình huống, đệ tử thủ tịch lần này của Thánh Nguyên Phong hơn phân nửa là rơi vào trên đầu một mạch của Lục Hồng, lại nói tiếp, Linh Quân phong chủ này coi như là thắng trận đánh bạc này rồi.
Cũng chính bởi vì như thế, Liên Y phong chủ mới có chút không thoải mái.
Thanh Dương chưởng môn cũng nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thở dài một hơi. Dù sao, ông cũng là chưởng môn, cho nên phải cân đối các phong, lúc này khoát tay áo, nói với Liên Y phong chủ:
- Việc này cũng không cần nói thêm nữa rồi, hết thảy theo thường lệ mà tiến hành.
- Hơn nữa nếu như Linh Quân phong chủ thua cược thì cũng phải dựa theo ước định lúc trước, trả những cái giá lớn kia.
Thấy không thay đổi được gì, khuôn mặt của Liên Y phong chủ lạnh như băng, nàng liếc nhìn Linh Quân phong chủ, cười lạnh nói:
- Ngươi cũng đừng cao hứng được quá sớm, vạn nhất đến lúc cuối cùng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta cũng muốn xem ngươi còn có thể cười được hay không.
Nói xong, nàng là trực tiếp đứng dậy, đi ra ngoài.
Nhìn thấy nàng ly khai, những người khác trong đại điện cũng bất đắc dĩ cười khổ.
Mà Linh Quân phong chủ cũng không thèm để ý, ông duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng gõ gõ trang giấy trên bàn, ánh mắt đạm mạc xẹt qua cái tên những người tham gia cuộc thi lần này của hai mạch khác trong Thánh Nguyên Phong, cuối cùng khóe miệng hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười trêu tức cùng khinh miệt.
- Xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay sao?
- Bằng những người này ư? Vậy cũng thật sự là chuyện cười.