vipTruyenGG.com
Chuyện phát sinh ở bên trên đài tu luyện của Thánh Nguyên Phong cuối cùng vẫn được truyền ra ngoài. Dù sao ở thời điểm này, tất cả mọi tin tức có quan hệ đến những người tham gia lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này đều sẽ khiến rất nhiều người chú ý.
Hơn nữa, lúc này đây là tin tức có liên quan đến một trong những người có tỉ lệ đặt cược cao nhất trong Thương Huyền Tông bọn họ...
Nhưng mà, sau khi biết được tin tức kỹ càng, những đệ tử vốn là kia ôm tư thái trêu tức tắc thì có chút kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt.
- Cái gì? Chu Nguyên kia chỉ cần dùng một quyền là đã đánh bại được Ngô Hải trong một mạch của Lục Hồng trưởng lão của Thánh Nguyên Phong hay sao?
- Ngô Hải kia có tu vi là Thái Sơ Cảnh Bát trọng thiên sơ kỳ, tuy nói hắn mới đột phá không lâu nhưng sợ là cũng phải mạnh hơn Dương Huyền kia của Thánh Cung kia một vài phần.
- Hơn nữa Chu Nguyên còn không có vận dụng Thiên Nguyên Binh ư?
- Ngô Hải này cũng quá kém cỏi rồi ...
- Không phải là Ngô Hải quá kém cỏi, hẳn là do sơ suất quá, hắn chỉ sợ cũng không ngờ trong một tháng này, thực lực của Chu Nguyên lại tăng lên nhanh như thế. Nếu như hắn có thể toàn lực nghênh địch thì e rằng Chu Nguyên cũng không chiến thắng dễ dàng như vậy.
Cũng có đệ tử còn lý trí phân tích cẩn thận.
- Nhưng mà bất kể như thế nào, Chu Nguyên này ngược lại thật đúng là có chút năng lực.
- ...
Sau khi biết được những tin tức này, rất nhiều đệ tử bắt đầu xì xào bàn tán với nhau, đủ loại nghị luận, đủ loại phân tích nhưng chuyện này cũng không có khiến cho Thương Huyền Tông chấn động quá lớn. Dù sao bất kể là Chu Nguyên hay là Ngô Hải đều chưa tính là tồn tại quá chói mắt trong lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này, cho nên tuy trận chiến đấu giữa bọn họ cũng chỉ có thể khiến cho một vài người chú ý, nhưng cũng rất nhanh đã bị bọn họ ném ra sau đầu rồi.
Dù sao, hôm nay, trong Thương Huyền Tông, vô số ánh mắt cơ bản đều tập trung vào những người có khả năng chiến thắng cao nhất trong lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này của các phong.
So sánh với những tồn tại như trăng trên trời này, Chu Nguyên hay Ngô Hải chỉ là ánh sáng của đom đóm mà thôi.
...
Thánh Nguyên Phong, một mạch của Lục Hồng.
Trong đại điện.
Lục Hồng ngồi trên vị trí thủ tọa. Lúc này, khuôn mặt già nua kia của ông có chút âm trầm. Ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngô Hải đang khoanh tay, đứng cúi đầu, sắc mặt không ngừng thay đổi giữa hai màu xanh trắng ở phía dưới một lúc lâu sau mới nói:
- Thực là vô dụng, ta chỉ sai ngươi đi thăm dò Chu Nguyên mà thôi, vậy mà ngươi lại có thể để chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
- Bị một Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên dùng một quyền đánh bại, ngươi cũng còn có mặt mũi mà trở lại đây sao?
Bị Lục Hồng mắng như té nước vào mặt, Ngô Hải chỉ biết cúi đầu, sau đó cắn răng nói:
- Lão sư, thất bại lần này chỉ là do con quá chủ quan mà thôi. Ai có thể nghĩ được rằng chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, thực lực của Chu Nguyên kia lại có thể tăng lên nhiều đến như thế khiến cho con nhất thời trở tay không kịp, mới bị tổn thất nặng.
Lục Hồng không để ý đến lời giải thích của Ngô Hải. Ông đưa mắt nhìn qua phía bên cạnh, từ nơi đó có một đệ tử chạy qua, trong tay cầm một miếng ngọc thạch lớn cỡ nắm tay. Luc Hồng trưởng lão vung tay lên, nguyên khí cách không truyền vào trong miếng ngọc thạch, lập tức có hình ảnh hiện ra, đó chính là cảnh tượng Chu Nguyên chiến đấu cùng Ngô Hải lúc trước.
Đây là một loại ảnh thạch, có thể tạm thời lưu giữ lại hình ảnh đã có.
Lục Hồng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, sau một lúc lâu, đợi đến khi trông thấy cảnh Chu Nguyên áp sát gần người Ngô Hải, đánh ra một quyền, ánh mắt của ông ta lóe lên một cái.
- Một quyền của tiểu tử này có vẻ là hơi mạnh quá mức ...
Ở bên cạnh Lục Hồng có một người đệ tử lên tiếng.
- Tuy nói Ngô Hải sư đệ đúng là trở tay không kịp nhưng mà đệ ấy cũng đã tạo thành rất nhiều lớp phòng ngự bằng nguyên khí, vậy mà cuối cùng lại vẫn như cũ bị một quyền của Chu Nguyên phá hủy. So sánh với những tin tức mà chúng ta đã tìm hiểu được thì Chu Nguyên có lẽ không có loại thực lực này.
- Nhưng mà điểm kỳ quái nhất ở đây chính là nguyên khí chấn động của Chu Nguyên như trước vẫn chỉ là Thái Sơ Cảnh Tứ trọng thiên, tuy có chút tăng lên nhưng cũng không có lớn đến loại cấp độ này...
Nghe những lời phân tích của người kia, những đệ tử khác ở trong điện cũng gật đầu tỏ vẻ nghi hoặc.
Theo thời gian dần trôi qua, ngọc thạch trong tay người đệ tử kia cũng tối dần, sau đó hình ảnh biến mất và ngọc thạch cũng vỡ vụn.
- Không có gì là quá kỳ quái cả ...
Lục Hồng thản nhiên nói:
- Đó là bởi vì tiểu tử này tu luyện một loại thuật luyện thể khiến cho thân thể trở nên cực kỳ mạnh mẽ. Một quyền kia chính là do nguyên khí hòa cùng với sức mạnh thân thể của hắn, cho nên mới mạnh mẽ như vậy.
Dù sao thì Lục Hồng cũng là cường giả Thần Phủ cảnh, người khác không biết nhận thấy được một quyền kia của Chu Nguyên có điểm gì kỳ lạ, nhưng ông chỉ cần liếc qua là có thể nhìn ra được.
- Thuật luyện thể sao?
Nghe được kết luận của Lục Hồng, mọi người khẽ giật mình rồi đột nhiên cảm thấy hiểu ra.
Trách không được một quyền này của Chu Nguyên lại mạnh mẽ như thế, nguyên lai là hắn còn tu thành một môn Nguyên thuật luyện thể, tăng cường sức mạnh cho thân thể.
- Thật đúng là một tiểu tử có dã tâm ... Lại vẫn muốn nội ngoại song tu. Xem ra kẻ này cũng quá coi trọng bản thân mình rồi.
Khóe miệng của Lục Hồng hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai.
Nguyên khí tu luyện phân làm nội ngoại hai đạo.
Nội luyện chi đạo thì là mở khí phủ, ngày thường trong khi tu luyện, nguyên khí được tích lũy từng giọt từng giọt một vào trong khí phủ, lúc cùng người chiến đấu, nguyên khí mênh mông, phá núi lật biển, uy năng khó lường.
Mà ngoại luyện chi đạo hay còn gọi là luyện thể thì nguyên khí ngày thường tu luyện, tích lũy đều được dùng để rèn luyện vào bên trong máu thịt, đến lúc đó dựa vào sức mạnh thân thể là có thể đẩy núi xé đất, cực kỳ bá đạo.
Cả hai đều có ưu điểm và khuyết điểm riêng nhưng tổng quát mà nói thì phần lớn mọi người đều chuyên tâm vào một loại.
Bởi vì nội ngoại song tu ngược lại sẽ làm cho cả hai đều tiến triển chậm chạp.
Đồng thời thuật luyện thể cần khí huyết của bản thân thời thời khắc khắc đều phải tràn đầy, bổ sung khí huyết cho bản thân cũng là một trong những chuyện khiến cho người tu luyện thân thể nhức đầu nhất, bởi vì việc này sẽ tiêu hao một lớn lượng thời gian cùng tinh lực.
Cho nên nói chung, sẽ có rất ít người lựa chọn nội ngoại song tu, bởi vì chuyện này sẽ để cho cả hai con đường đều phải đi gian nan, không thể có tiến bộ nhanh hơn bằng chuyên tâm một đạo.
Chính là bởi vì những điều này mà khi nhìn thấy Chu Nguyên lựa chọn nội ngoại song tu, Lục Hồng sẽ mỉa mai.
Theo ông ta thấy, chỉ có người theo đuổi thật cao xa mới cho rằng nội ngoại song tu có thể làm cho bọn họ khác với người bình thường.
Trong điện, rất nhiều đệ tử đều lắc đầu, nở nụ cười giễu cợt, thậm chí liền Ngô Hải kia đều thở ra một hơi. Sau đó, tựa như là nghĩ đến điều gì đó, Ngô Hải cắn răng nói:
- Thì ra là thế, lần này là do con quá chủ quan nên mới để cho tiểu tử kia áp sát người. Nếu như là tái chiến, chỉ cần dùng nguyên khí tấn công ngăn chặn hắn áp sát người, chờ đến khi khí huyết của bản thân hắn tiêu hao hầu như không còn, lúc đó, hắn tự nhiên là sẽ không có cách nào phát huy sức mạnh thân thể của mình nữa.
Nghe Ngô Hải nói thế, thần sắc của Lục Hồng cũng khôi phục lại vẻ đạm mạc như trước. Sau khi tinh tường nguyên do về sau, ông ta cũng nghĩ không cần phải chú ý nhiều hơn đến Chu Nguyên nữa .
- Lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này cực kỳ quan trọng. Vị trí đệ tử thủ tịch nhất định phải nằm trong tay một mạch của chúng ta.
Lục Hồng nhìn qua rất nhiều đệ tử trong điện, ở phía trước nhất là sáu đệ tử đại biểu một mạch của bọn họ tham gia lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này.
- Linh Quân phong chủ cực kỳ coi trọng chuyện này. Ta cũng không sợ nói cho các ngươi biết được, lúc trước, vì đưa chúng ta vào Thánh Nguyên Phong, phong chủ cũng đã có một bản ước định cùng chưởng môn cùng những phong chủ khác.
- Nếu như lần này một mạch của chúng ta không có cách nào đạt được vị trí đệ tử thủ tịch, như vậy Kiếm Lai Phong sẽ phải lấy ra một phần năm tài nguyên tu luyện chia cho các Phong khác ... Cho nên chuyện này quan trọng như thế nào, các ngươi có lẽ đều đã tinh tường chứ.
Lục Hồng vừa dứt lời, ngay cả người xưa nay mặt không biểu tình như Viên Hồng đều thần sắc biến đổi, những đệ tử khác càng là không nhịn được trong mắt tràn đầy rung động.
Một phần năm tài nguyên tu luyện của Kiếm Lai Phong ... Đó là một con số mà bọn họ không có cách nào tưởng tượng được.
Lúc này, thần sắc của Lục Hồng cũng trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều. Nếu như lần này mà bọn họ thất bại thì Linh Quân phong chủ tất nhiên sẽ trút giận vào một mạch của bọn họ. Chính là bởi vì như thế, ông mới chỉ thị Ngô Hải đi dò xét Chu Nguyên , người mà ông căn bản đều lười liếc mắt nhìn ...
Bởi vì hắn muốn xác định thực lực chân chính của những người tham gia lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này của hai mạch khác, để phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
- ... Nếu như lần này thất bại, chúng ta cũng sẽ phải quay lại Kiếm Lai Phong, đến lúc đó, một mạch chúng ta chỉ sợ cũng không sống tốt được.
Lục Hồng chậm rãi nói.
Vừa dứt lời, ánh mắt của ông trở nên lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào mọi người.
- Cho nên, lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này, vị trí đệ tử thủ tịch nhất định phải nằm trong tay một mạch chúng ta!
- Vâng!
Mấy người Ngô Hải đều nghiêm nghị đáp.
Viên Hồng cũng nghiêm nghị gật đầu, chợt trên mặt có một nụ cười lạnh hiện ra.
- Lục sư yên tâm, người trong hai mạch kia thì ngoại trừ ba người Chu Thái, Trương Diễn, Lữ Yên là hơi có chút năng lực, những người còn lại ở trong mắt ta cũng giống như đất gà chó kiểng mà thôi, không đáng để lo.
- Về phần Chu Nguyên kia ...
Viên Hồng khẽ cười, ánh mắt hơi khinh miệt, từ đầu đến cuối, hắn cũng không từng để nhân vật mới này vào trong mắt, mặc dù chỉ trong vòng một năm ngắn ngủn, người này đã tạo dựng được danh tiếng không nhỏ ở trong Thương Huyền Tông.
Lục Hồng cũng gật nhẹ đầu, ánh mắt khi nhìn về phía Viên Hồng cũng có chút vui mừng, người sau là tâm huyết nhiều năm bồi dưỡng của ông, cũng là Định Hải Thần Châm cho lần thi đấu tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch này.
Ông tin tưởng, có Viên Hồng ra tay thì đệ tử của hai mạch kia tất nhiên không người có thể giành được vị trí thủ tịch.