Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 502 - Chương 501: Cấp Thứ Ba

Chưa xác định
Chương 501: Cấp thứ ba

Trong khe núi bị mây mù lượn lờ che phủ.

Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở bên trên Thủy Hỏa Đoán Long Đài. Lúc này, toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi, thân hình không ngừng run rẩy, hiển nhiên là vừa mới trả qua một lần nguyên khí Thủy Hỏa rèn luyện.

Ngày đó, ngay sau khi kết thúc, chuyện chiến đấu với Ngô Hải đã bị Chu Nguyên ném phía sau sau đầu, hắn cũng không để ý đến việc này khiến cho mọi người bất ngờ mà lập tức tiếp tục vùi đầu vào việc khổ tu.

Cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch càng ngày càng tiếp cận, đã không cho phép hắn được thư giãn.

- Đau quá ...

Chu Nguyên thấp giọng rên rỉ, bởi vì đã tu luyện Tiểu Huyền Thánh Thể đến Ngọc Bì cảnh, nhục thể của hắn cũng tăng cường rất nhiều, chính vì thế hiệu quả rèn luyện của nguyên khí Thủy Hỏa cấp một cũng đã giảm bớt rất nhiều.

Cho nên, hôm nay, Chu Nguyên cắn răng yêu cầu Huyền lão tăng nguyên khí Thủy Hỏa lên một cấp.

Như vậy, hiệu quả rèn luyện đối với thân thể sẽ càng mạnh hơn nữa, đương nhiên, đau đớn cần thừa nhận cũng vượt xa nguyên khí Thủy Hỏa cấp một, hai bên hoàn toàn không thể so sánh.

Lúc này, Chu Nguyên gian nan đứng dậy, thân hình bay đến bên vách núi, sau đó co quắp ngồi xuống.

Nhưng mà hắn cũng không có nghỉ ngơi, mà là móc ra một miếng vỏ cây xù xì từ trong lòng, ở bên trong đó có tỏa ra Ất Mộc chi khí nồng đậm, làm cho tinh thần của Chu Nguyên đều khẽ rung lên.

Ngày hôm qua, dưới sự trợ giúp của Huyền lão, hắn lại một lần nữa lấy được hơn hai mươi miếng vỏ cây của Long Lân Hòe Thụ, bởi vì tu luyện thân thể quá tiêu hao huyết khí, mà một đạo Thái Ất Thanh Mộc Ngân trong cơ thể cuả Chu Nguyên cũng bởi vì hắn gần đây tập trung tu luyện thân thể mà tiêu hao rất nhiều, nếu như cũng không bổ sung, chỉ sợ sẽ triệt để tán đi.

Nếu như không có Thái Ất Thanh Mộc Ngân thì Chu Nguyên hiển nhiên là cũng không khả năng dùng loại cường độ này để rèn luyện thân thể mỗi ngày, như vậy tốc độ tu luyện của hắn sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp.

Chu Nguyên nhắm mắt, hai bàn tay chắp vào, giữa hai lòng bàn tay có một miếng vỏ cây lơ lửng, từng sợi khí lưu màu xanh ngọc bay lên, cuối cùng không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của Chu Nguyên.

Ở trong máu thịt của hắn, điểm sáng màu xanh ngọc như ẩn như hiện, một đường vân cổ xưa vốn có chút phù phiếm thì nhanh chóng hấp thu những điểm sáng này và trở nên sáng ngời hơn.

Theo thời gian dần trôi qua, cơ thể cuả Chu Nguyên lại một lần nữa khôi phục huyết khí cùng sinh cơ như lúc đầu.

Sắc mặt nguyên bản có chút tái nhợt cũng dần dần khôi phục lại thành hồng nhuận phơn phớt, sự đau nhức kịch liệt tạo thành do nguyên khí Thủy Hỏa rèn luyện lúc trước cũng lặng yên tiêu tán ...

Một canh giờ sau.

Chu Nguyên mở hai mắt ra, miếng vỏ cây trong lòng bàn tay kia thì hóa thành bột phấn rơi xuống đất, bởi vì Ất Mộc chi khí ở trong đó đều bị hắn hấp thu cạn sạch.

Cảm thụ được huyết khí dồi dào trong cơ thể, Chu Nguyên cũng thở ra một hơi.

- Chỉ có hơn hai mươi ngày nữa là cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch sẽ diễn ra rồi.

Hắn nhắm hai mắt lại, trên khuôn mặt hiện lên sự do dự, lấy thực lực hiện tại của hắn thì đã không còn cần chú ý đến đối thủ có cấp độ như Ngô Hải, nhưng chỉ như thế thì hiển nhiên là còn không đủ để giành chiến thắng trong cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch lần này.

Bởi vì người phiền toái nhất, cũng là đối thủ mạnh nhất của hắn lúc này chính là Viên Hồng, đệ tử đai tím mạnh nhất trong một mạch của Lục Hồng.

Mặc dù lúc trước chỉ mới tiếp xúc trong một khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng Chu Nguyên vẫn cảm nhận được khí tức nguy hiểm, Viên Hồng này tất nhiên sẽ là chướng ngại vật mạnh nhất trên con đường tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch của hắn.

Mặc dù hôm nay, hắn đã tu luyện Tiểu Huyền Thánh Thể đến Ngọc Bì cảnh, thân thể coi như là đã đạt đến cảnh giới tiểu thành, nhưng dựa theo phỏng đoán của Chu Nguyên thì chỉ như thế sợ rằng còn chưa thể nắm chắc phần thắng. Trừ phi hắn có thể lại đột phá thêm lần nữa, đẩy Tiểu Huyền Thánh Thể lên tới đệ nhị trọng là Ngân Cốt cảnh trước khi cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch diễn ra.

Nhưng muốn đạt tới Ngân Cốt cảnh, hiển nhiên cũng không phải là chuyện đơn giản.

Hắn có thể tu thành Ngọc Bì cảnh trong vòng một tháng đã là tốc độ mà người bình thường khó có thể đạt đến. Mà hiển nhiên là Ngân Cốt cảnh càng khó đột phá hơn Ngọc Bì cảnh.

Mặc dù trong khoảng thời gian này, hắn đã tăng nguyên khí Thủy Hỏa lên tới cấp thứ hai, nhưng xương cốt trong cơ thể như trước còn không có bất kỳ dấu hiệu gì là sắp sửa lột xác.

- Tiểu tử, nếu đã nghỉ ngơi tốt rồi thì sao còn không tranh thủ thời gian tiếp tục đi lên tu luyện, lề mề cái gì đâu?

Trong khi Chu Nguyên đang trầm ngâm, giọng nói của Huyền lão ở một bên truyền đến.

Ở bên trong đình viện bằng đá, Huyền lão bóp nát lá cây thuốc lá, bỏ vào bên trong cái tẩu hút thuốc, châm lửa rồi hít một hơi và nhả khói ra, ánh mắt đục ngầu thì là xuyên thấu qua khói thuốc, lười biếng nhìn xem Chu Nguyên.

Ánh mắt của Chu Nguyên có chút lập loè. Sau khi trầm ngâm một lát, cuối cùng, hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Huyền lão, kiên định cùng dứt khoát nói:

- Tiền bối, ta ý định tăng nguyên khí Thủy Hỏa lên tới cấp thứ ba.

Nghe được câu nói này của Chu Nguyên, bàn tay già nua đang nắm tẩu thuốc của Huyền lão cũng hơi run rẩy, ánh mắt hiếm thấy có xuất hiện thần sắc kinh ngạc, ông nói:

- Tiểu tử ngươi không muốn sống nữa sao? Đối với thân thể hiện tại của ngươi, nguyên khí Thủy Hỏa cấp thứ hai đã là đủ rồi, thậm chí còn có phần vượt qua cực hạn chịu đựng. Vậy mà bây giờ, ngươi còn dám khiêu chiến cấp thứ ba hay sao?

Ông nhìn chằm chằm Chu Nguyên, cho rằng người sau chỉ là đang nói mê sảng, nhưng mà thứ ông nhìn thấy được lại là ánh mắt kiên định kia của Chu Nguyên.

- Ngươi nói thật sao?

Huyền lão có chút chấn động.

Ngọc Bì Canh muốn khiêu chiến cấp thứ ba cũng cần phải có dũng khí rất lớn.

Chu Nguyên chậm rãi gật nhẹ đầu, hắn khổ công tu luyện suốt một năm nay không phải là vì cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch sắp sửa diễn ra hay sao? Nếu như lúc này đây mà thất bại thì hắn cũng chỉ có thể đợi đến lúc sang năm rồi ...

Mà hiện tại, hiển nhiên là hắn không có quá nhiều thời gian để chờ đợi.

Cho nên, hắn phải dùng phương thức cực đoan nhất, bức tiềm lực của mình ra ... Mặc dù chuyện này nghe có vẻ có chút tàn khốc nhưng con đường tu luyện vốn là cần dũng khí chưa từng có từ trước đến nay.

Nhớ năm đó, khi còn ở Đại Chu, tám mạch trong cơ thể hắn không lộ ra, thậm chí còn khiến cho hắn không thể tu luyện, khi đó, nếu như hắn buông tha thì chỉ sợ cũng không có hắn của ngày hôm nay.

Mà năm xưa, dù khó khăn thế nào thì hắn cũng chưa từng buông tha cho, vậy hiện tại ... hắn càng không có khả năng buông tha cho rồi.

Huyền lão dùng sức hút một hơi, khói thuốc bay lên. Sau một lúc, ông đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi nói với vẻ mặt ngưng trọng:

- Tiểu tử, đối với ngươi bây giờ, nguyên khí Thủy Hỏa cấp thứ ba vẫn còn quá mạnh mẽ, nếu như ngươi cố ý thì sợ là phải có chuẩn bị để ăn đau khổ lớn.

Lúc nói đến ba chữ ‘đau khổ lớn’, ông còn cố nhấn mạnh vào, hiển nhiên là nói cho Chu Nguyên biết việc này cũng không phải là trò đùa.

Chu Nguyên cười cười, không có trả lời, thân hình khẽ động là đã xuất hiện ở trên bệ đá, ánh mắt của hắn nhìn thẳng Huyền lão, hiển nhiên là đã dùng hành động để đại biểu đáp án của mình.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Huyền lão hơi giật mình, sau đó ông nhẹ nhàng gật đầu, ở chỗ sâu trong hai mắt đục ngầu kia giống như là có thêm thần sắc thưởng thức hiện ra đến.

Trên con đường tu luyện luôn có hàng ngàn chuyện khó khăn, vô số vật ngăn trở, chưa bao giờ có con đường nào là bằng phẳng cả. Trong nhiều năm như vậy, ông đã gặp qua vô số thiên tài quá mức kinh diễm, trác tuyệt, nhưng có đôi khi, nghị lực cùng dũng khí có lẽ sẽ còn trọng yếu hơn cả thiên phú nữa.

Cho nên ông cũng đồng dạng không nói gì thêm, cây chổi trúc trong tay nhẹ nhàng vung lên, một chấn động nguyên khí phát ra.

Ngay sau đó, trên đỉnh đầu hai con con rồng đá ở hai bên vách núi, miếng vảy đá thứ ba cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần trở nên sáng ngời.

Rầm rầm!

Vào lúc này, toàn bộ trời đất tựa như là đều chấn động, nhiệt độ cao cùng khí lạnh lặng yên tràn ngập, riêng phần mình chiếm nửa bầu trời.

Cuối cùng, hai con rồng đá há rộng miệng. Sau một khắc, hai dòng nước lũ có màu đỏ và lam mênh mông cuồn cuộn phát ra.

Cơ hồ là ở trong khoảnh khắc, Chu Nguyên đang ngồi trên bệ đá đã bị hai dòng nước lũ có màu đỏ và lam kia bao phủ. Vào lúc này, bệ đá kia đều có biến hóa, một nửa đỏ lên như dung nham, một nửa khác lại có băng sương ngưng kết ...

Cùng lúc đó, một tiếng gầm có chút cuồng loạn truyền ra từ vị trí trung tâm của dòng nước lũ có màu đỏ và lam.

Sau một nén nhang.

Khi dòng nước lũ có màu đỏ và lam ngưng lại, Huyền lão vội vàng nhìn qua, chỉ thấy được một thân hình đang ngồi xếp bằng, ở bên ngoài cơ thể hơi nước bốc lên, lúc này toàn thân Chu Nguyên đều là da tróc thịt bong, tựa như bị lột da vậy, trông cực kỳ kinh khủng.

Nhưng hai mắt của hắn lại vẫn đang mở to, hô hấp vẫn có dù cho cực kỳ yếu ớt.

Hiển nhiên là lúc trước tinh thần của hắn luôn luôn kéo căng, đợi đến khi dòng nước lũ có màu đỏ và lam tán đi thì rốt cục cũng đã đạt đến cực hạn, sau đó bắt đầu ngã ngửa về phía sau.

Hiển nhiên là lâm vào trong hôn mê.

Một đạo nguyên khí vọt tới, quấn quanh thân hình của Chu Nguyên, nâng hắn đưa lên trên vách núi.

Huyền lão nhìn qua Chu Nguyên đã hôn mê, lại có thể nhìn thấy ở dưới làn da của hắn, có Quang Văn màu xanh ngọc như ẩn như hiện, tản ra huyết khí, duy trì sinh cơ trong cơ thể của Chu Nguyên, những vết thương kia cũng đang dần dần được chữa trị với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Mà mơ hồ trong đó tựa hồ là có thể xuyên thấu qua máu thịt, trông thấy một tia sáng màu bạc xẹt qua.

Huyền lão chép miệng tặc lưỡi, thầm than một tiếng, lại cũng có một chút bội phục.

- Thật là một tiểu tử điên cuồng ...

...

Khi Chu Nguyên bắt đầu điên cuồng tu luyện ở chỗ Thủy Hỏa Đoán Long Đài kia, thời gian ở trong Thương Huyền Tông cũng lặng yên trôi qua, mà thời gian cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch diễn ra cũng càng ngày càng tiếp cận.

Mà bầu không khí uấn nhưỡng hồi lâu trong Thương Huyền Tông cũng càng ngày càng ồn ào, náo nhiệt, ánh mắt của toàn bộ đệ tử trong tông môn đều hướng về phía chuyện lớn trọng yếu nhất diễn ra mỗi năm một lần này.

Cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch sắp sửa diễn ra.

Bình Luận (0)
Comment