Thời gian cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch diễn ra đã dần tiếp cận, toàn bộ Thương Huyền Tông đều ở vào bên trong một loại trạng thái huyên náo, đệ tử của tất cả mạch trong các phong đều xoa tay, nhìn chằm chằm vào vị trí đệ tử thủ tịch kia.
Dù sao, vị trí kia chính là tượng trưng cho đệ tử đứng đầu của mỗi Phong, đồng thời cũng là con đường phải đi qua nếu muốn tiến giai Thánh Tử ...
Kể từ ngày đầu tiên gia nhập tông môn, ở trong mắt tất cả đệ tử của Thương Huyền Tông, đệ tử thủ tịch đã là một mục tiêu để bọn họ cố gắng nhiều năm.
Cho nên, hàng năm, cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch diễn ra vào dịp cuối năm đều sẽ rầm rộ như vậy, vượt xa cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím lúc trước, hai bên hoàn toàn không thể so sánh.
Có thể nói là việc trọng đại chính thức diễn ra vào cuối năm.
...
Yêu Yêu chậm rãi bước đi giữa rừng núi, bóng hình xinh đẹp, thon dài, nhỏ nhắn tựa như tiên nữ từ trong một bức họa đi ra vậy, đẹp đến mức làm cho người ta có cảm giác kinh hãi, ở dưới chân nàng, Thôn Thôn nện bước chạy theo sát .
Nàng dựa theo một ít ấn ký trên đường để đi về phía trước, tránh đi phong ấn, sau đó cảnh tượng trước mắt trở nên trống trải, vách núi xuất hiện, Thủy Hỏa Đoán Long Đài cũng đã rơi vào trong tầm mắt.
Ngay sau đó, nàng nhìn thấy bóng người nằm trên mặt đất giống như là đã hôn mê, người này đúng là Chu Nguyên, nhưng mà lúc này bộ dáng của người sau cực kỳ thê thảm, trông giống như là vừa đi ra từ trong nồi chưng vậy, máu toàn thân thịt đều có dấu hiệu hoại tử, hiển nhiên là bị thương rất nặng.
Nhìn thấy bộ dáng như vậy của Chu Nguyên, Yêu Yêu khẽ giật mình, ngay sau đó khuôn mặt vốn lạnh nhạt kia cũng trở nên lạnh lẽo, đôi mắt dễ thương giống như là hai thanh kiếm sắc bén nhìn về phía Huyền lão đang hút thuốc ở một bên.
Lần trước, sau khi nói chuyện với Huyền lão, nàng chưa từng trở lại chỗ này, nhưng không nghĩ tới hôm nay vừa đến đã lại nhìn thấy tình huống này.
- Ngươi đã làm cái gì đối với hắn?
Thanh âm của Yêu Yêu lạnh lùng như băng.
Rống!
Thôn Thôn cũng phát ra tiếng gầm, đôi mắt thú gắt gao nhìn chằm chằm vào Huyền lão, trong miệng có ánh sáng màu đen hiển hiện, thân hình nho nhỏ cũng bắt đầu bành trướng, khí thế hung ác lộ ra.
Huyền lão thấy thế, bất đắc dĩ nói:
- Chuyện này không có quan hệ với lão phu, là tiểu tử này cố ý gia tăng nguyên khí Thủy Hỏa đến cấp thứ ba.
Yêu Yêu hừ lạnh một tiếng, bước nhanh đến, ngón tay ngọc đặt lên chỗ mũi của Chu Nguyên, cảm thụ được tiếng hít thở rất nhỏ kia, lúc này mới hơi buông lỏng một chút.
Sau đó, nàng liếc nhìn qua thân thể trần trụi hơn phân nửa kia của Chu Nguyên, lúc này ở bên trong nhục thể gần như hoại tử ẩn ẩn có thể thấy được hào quang màu xanh lục như ẩn như hiện, ở dưới sự ôn dưỡng của những hào quang này, từ trong lỗ chân lông của Chu Nguyên có máu tụ màu đen thẩm thấu đi ra.
Sau khi máu tụ chảy ra, thân thể của Chu Nguyên cũng dần dần khôi phục lại bình thường.
Nhưng mà mặc dù là đang ở vào trong trạng thái hôn mê, thân thể của Chu Nguyên cũng đang run nhè nhẹ theo bản năng, có thể nghĩ, lúc trước hắn đã nhận lấy bao nhiêu đau đớn.
- Thật sự là làm ẩu!
Lông mày lá liễu của Yêu Yêu dựng thẳng lên. Nàng thầm nghĩ đến chuyện trong khoảng thời gian này Chu Nguyên trở về động phủ càng ngày càng muộn, mỗi lần trở lại đều cực kỳ suy yếu, nguyên lai hắn đúng là đã tăng nguyên khí Thủy Hỏa lên tới cấp thứ ba.
Hơn nữa việc này cũng không có thông báo cho nàng.
Nàng quay đầu nhìn về phía Huyền lão, lạnh lùng nói:
- Hắn còn trẻ nên không biết nặng nhẹ, nhưng chẳng lẽ ngài cũng không biết sao? Nếu như rèn luyện quá độ, thân thể cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát! Nếu như thân thể của hắn bị hủy, ngài bồi thường lại được hay sao hả?
Huyền lão há to miệng, hiển nhiên là không nghĩ tới ông vậy mà cũng bị Yêu Yêu mắng cho một chầu, lúc này có chút dở khóc dở cười, nhưng mà đối với cô nàng ở trước mắt, ở sâu trong nội tâm của Huyền lão luôn có thêm một loại cảm giác kiêng kị khó hiểu cùng tim đập nhanh, cho nên ông cũng chỉ có thể ngượng ngùng cười cười, nói:
- Cũng không đến mức như thế, hắn có tu luyện Thái Ất Thanh Mộc Ngân, cho dù thân thể bị thương thì đều có thể nhanh chóng khôi phục, chỉ là chịu chút đau khổ mà thôi.
- Cái này gọi là chịu chút đau khổ hay sao?
Yêu Yêu nói.
Đã đi với Chu Nguyên từ thời hắn vẫn còn Khai Mạch cảnh, Yêu Yêu đương nhiên rõ ràng tâm tính của Chu Nguyên cứng cỏi như thế nào. Nhưng mà hiện giờ Chu Nguyên lại bị thống khổ bức đến thành bộ dáng này, có thể thấy được nguyên khí Thủy Hỏa cấp thứ ba kia đáng sợ như thế nào.
Huyền lão tức giận hừ lạnh, cánh tay cầm tẩu thuốc cũng hơi run rẩy, biết được căn bản không nên nói đạo lý với nữ nhân, cho nên lý trí câm miệng, buồn bực ôm cây chổi trúc, ngồi xổm ở một bên, hút thuốc.
Yêu Yêu hừ lạnh một tiếng, cũng không có phản ứng lại Huyền lão, mà là đứng ở một bên, nàng cũng nhìn ra, mặc dù thân thể của Chu Nguyên bị thương rất nặng, nhưng Thái Ất Thanh Mộc Ngân trong cơ thể cũng đang nhanh chóng chữa trị thương thế.
Nàng vừa đứng cũng đã là một nén nhang.
Lúc này, trên mặt đất, hai mắt đang nhắm chặt kia của Chu Nguyên rốt cục chậm rãi mở ra, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn.
Hắn nằm trên mặt đất, ngửa mặt lên trời, cảm thụ được cảm giác vô lực truyền ra trong cơ thể, đây chính là biểu hiện của việc huyết khí trong cơ thể hao hụt quá nhiều, bởi vì ở trong quá trình rèn luyện bằng nguyên khí Thủy Hỏa cấp thứ ba, thân thể tiêu hao quá lớn.
Nhưng mà may mắn là ở trong người hắn, Thái Ất Thanh Mộc Ngân bắt đầu tản mát ra sinh mệnh lực, bổ sung huyết khí cho bản thân.
Khục.
Mà khi Chu Nguyên đang nằm trên mặt đất không muốn động thì ở một bên có tiếng ho khan vang lên, đó là Huyền lão.
- Huyền lão, ngài để cho con nằm thêm một lúc đã.
Chu Nguyên vô lực nói.
- Ngươi còn muốn nằm bao lâu?
Bỗng nhiên, một thanh âm giống như là dòng suối trên núi, trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.
Chu Nguyên cả kinh, vội vàng quay đầu, sau đó liền nhìn thấy thân ảnh yểu điệu giống như cành liễu ở một bên, lúc này mãnh liệt ngồi dậy:
- Yêu Yêu tỷ?
Chợt hắn xấu hổ cười, nói:
- Sao tỷ lại tới đây?
Trên khuôn mặt tinh xảo, tuyệt mỹ của Yêu Yêu không lộ vẻ gì, nàng nói:
- Như nếu không đến, ngươi lúc nào bị người đùa chơi chết ta cũng không biết.
Nghe được câu nói này của Yêu Yêu, ở bên trong đình viện bằng đá, Huyền lão phiền muộn rít mạnh một hơi thuốc. Ở trong Thương Huyền Tông này, có thể được ông chỉ điểm chính là cơ duyên mà không biết bao nhiêu người đoạt đều đoạt không đến, kết quả ở trong miệng Yêu Yêu, lại trở nên kém cỏi như thế.
Chu Nguyên liếc nhìn Huyền lão đang phiền muộn, cũng vội vàng nói:
- Không có việc gì, ta có thể thừa nhận cấp độ tu luyện này mà.
Yêu Yêu không có để ý đến hắn, nói:
- Thu thập qua rồi cùng ta trở về!
Nhìn thấy sắc mặt cực kỳ lạnh lùng kia của Yêu Yêu, Chu Nguyên cũng cảm giác được một điểm hàn ý, lúc này hắn thành thành thật thật đứng lên, thu thập quần áo.
- Này, tiểu tử, gần đây ngươi tu luyện chăm chỉ, thành quả thu được cũng không nhỏ, tuy rằng còn không có tu thành Ngân Cốt cảnh, nhưng mà đã đến mức cực hạn, sắp lột xác được rồi, chỉ cần cố gắng đánh bóng là có thể đạt được ước muốn.
Huyền lão nói.
Chu Nguyên có chút tiếc hận, không nghĩ tới ăn hết nhiều đau khổ như vậy, lại vẫn không có tu thành Ngân Cốt cảnh, con đường luyện thể quả nhiên gian nan.
Yêu Yêu lại không để ý tới hai người bọn họ, nàng nhanh chóng quay người rời đi, hiển nhiên là vẫn còn có chút bất mãn đối với Huyền lão.
Chu Nguyên phất phất tay chào tạm biệt Huyền lão rồi cũng tranh thủ thời gian đuổi kịp.
- Tiểu tử, ngày mai là cuộc thi tranh đoạt vị trí đệ tử thủ tịch diễn ra rồi, hảo hảo cố gắng lên ... Thánh Nguyên Phong bị phong bế nhiều năm như vậy, cũng đã đến lúc lại thấy mặt trời rồi.
Nhìn qua bóng lưng của Chu Nguyên, Huyền lão rít một hơi thuốc, nhả khói ra rồi chậm rãi nói.
Nghe Huyền lão nói vậy, bước chân của Chu Nguyên dừng lại, hắn quay đầu lại nói:
- Ý của tiền bối là hi vọng để ta cởi bỏ phong ấn trên ngọn núi chính của Thánh Nguyên Phong hay sao?
Nhưng mà Huyền lão lại không có trả lời, khuôn mặt già nua kia như ẩn như hiện trong khói thuốc nồng đậm, trông có chút thần bí.
Chu Nguyên cũng không có hỏi lại, quay người rời đi, chỉ là lúc sắp sửa đi vào rừng rậm, mới có thanh âm truyền đến.
- Tiền bối yên tâm, vị trí đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong chắc chắn sẽ thuộc về ta rồi!
Hai người dần dần đi xa. Lúc này, ánh mắt đục ngầu của Huyền lão xuyên thấu qua sương mù nhìn qua bóng người của bọn họ, sau đó ngẩng đầu nhìn qua ngọn núi chính bị mây mù che phủ quanh năm kia.
- Đã nhiều năm như vậy rồi ... Thánh Nguyên Phong cũng có thể mở lại sơn môn đi à nha?