Phanh!
Sau khi bàn tay của Chu Nguyên nắm chặt, hư ảnh hình kiếm cực lớn bằng nguyên khí kia đột nhiên nổ tung, kiếm khí điên cuồng khuếch tán ra bốn phía xung quanh, khiến cho mặt đất xung quanh xuất hiện vô số vết nứt thật sâu.
Mà tuy rằng đang đứng ở giữa khu vực kiếm khí tác động nhưng Chu Nguyên lại không chút sứt mẻ.
Thân thể của hắn vẫn như cũ là đầy máu tươi, nhìn trông cực kỳ chật vật nhưng lưng của hắn lại theo thời gian trôi qua mà dần thẳng tắp, tựa hồ là có một luồng sức mạnh cực kỳ đáng sợ chậm rãi bộc phát ra từ trong cơ thể của hắn.
Ở chỗ sâu trong máu thịt có ánh sáng màu bạc như ẩn như hiện.
Hiện tại, Chu Nguyên tựa hồ là không giống với lúc trước ...
Mà cảnh tượng hắn một chưởng bóp nát Hư ảnh hình kiếm cũng rơi vào trong mắt của tất cả mọi người ở bên ngoài Thủ Tịch Phong kia và đồng thời khiến cho tiếng ồn ào vang lên ngập trời, vô số đệ tử đều trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
Bọn họ không rõ vì sao vừa lúc trước Chu Nguyên cơ hồ bị Viên Hồng nghiền áp, nhưng lại vào lúc này, bỗng nhiên bộc phát ra sức mạnh kinh khủng như thế.
Ở trong cảm giác của bọn họ, tu vi nguyên khí của Chu Nguyên cũng không có tăng lên bao nhiêu nhưng làm sao mà lại trở nên mạnh mẽ như thế? Loại sức mạnh này từ đâu mà đến?
Chỉ có bóng người sáu to lớn cao ngạo ở trên không trung kia là như nhận ra điều gì đó. Vào lúc này, bọn họ phát ra thanh âm kinh ngạc.
Người lên tiếng trước tiên chính là Cố phong chủ của Hồng Nhai Phong, trong lời nói tràn đầy kinh ngạc:
- Sức mạnh này ... là sức mạnh thân thể, không ngờ tiểu tử này ... lại có thể đạt đến cảnh giới Ngân Cốt?
Huyền Thánh Thể của Hồng Nhai Phong bọn họ có mấy tầng cảnh giới, trong đó tầng thứ hai, được xưng là Thiên Ngân cốt còn Nguyên thuật luyện thể mà Chu Nguyên tu luyện có lẽ cũng có cảnh giới tương đương. Đương nhiên, trình độ huyền diệu tự nhiên là không thể bằng được Thiên Ngân cốt chân chính nhưng cường độ thân thể vẫn như trước không cần nói cũng biết.
- Chậc chậc, tiểu tử này lại có thể tu luyện tới Ngân Cốt cảnh trong thời gian ngắn như vậy, quả thực là thiên tài tu luyện Nguyên thuật luyện thể!
Cố phong chủ khen không dứt miệng, ánh mắt khi nhìn về phía bóng người đầy máu tươi ở trên đỉnh núi kia cũng tràn đầy thưởng thức.
Bởi vì hắn biết rõ tu luyện Nguyên thuật luyện thể khó khăn như thế nào, huống chi, Nguyên thuật luyện thể mà Chu Nguyên tu luyện là thoát thai từ Huyền Thánh Thể, muốn tu luyện thành công càng thêm khó khăn rồi.
Ở trong thế hệ trẻ của Hồng Nhai Phong bọn họ, có thể tu luyện đến cảnh giới Thiên Ngân cốt cũng chỉ có một người là Thương Xuân Thu mà thôi.
Thanh Dương chưởng môn cũng chậm rãi gật đầu, nói:
- Lúc trước, hình như hắn cũng không có đạt tới Ngân Cốt cảnh, nếu như ta đoán không sai thì vừa nãy hắn cố ý dùng thân thể ngạnh kháng mấy đòn của Viên Hồng, mục đích là dùng áp lực này để rèn luyện thân thể, bức bách bản thân đạt đến cực hạn, cuối cùng làm ra đột phá.
Ông lên tiếng tán thưởng:
- Dũng khí cùng quyết đoán như vậy thật sự là làm cho người ta sợ hãi thán phục.
Ngoại trừ Linh Quân phong chủ, mấy vị phong chủ còn lại đều khẽ gật đầu, một người đệ tử có thể làm được một bước này cũng đích thật là làm cho người ta cảm thấy kinh diễm rồi.
Liên Y phong chủ nhìn thoáng qua Linh Quân phong chủ, lúc này người sau đang nhíu mày, không hề thong dong như lúc trước vậy. Bà mỉm cười, nói:
- Xem ra cục diện này thật đúng là phải có biến hóa?
Linh Quân phong chủ hít sâu một hơi, khuôn mặt tuấn mỹ, trẻ trung giống như là thiếu niên khôi phục lại vẻ bình tĩnh, ông nói:
- Lúc này mà nói chuyện đó thì cũng hơi sớm, thân thể đột phá cực kỳ tiêu hao khí huyết, chỉ sợ lúc này, Chu Nguyên cũng không có mấy phần khí lực rồi.
Nhưng mà tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe được ý tứ trong lời nói của Linh Quân phong chủ, ông ta đã không hề triệt để không để mắt đến Chu Nguyên như vừa mới bắt đầu rồi.
Chỉ sợ đến bây giờ, lần thi đấu trành giành vị trí đệ tử thủ tịch này của Thánh Nguyên Phong mới chính thức mở màn.
...
mà nơi tập trung ánh mặt của tất cả moi người chính là đỉnh núi kia.
Lúc này, khi nhìn qua bóng người đầy máu tươi kia, sắc mặt của Viên Hồng có chút âm trầm. sức mạnh kinh người mà Chu Nguyên vừa bộc phát ra đồng dạng là ngoài dự liệu của hắn.
Chuyện thoát ly khỏi sự khống chế của bản thân này làm cho hắn có chút tức giận.
Đồng thời, hắn cũng có chút nghi hoặc, rõ ràng lúc trước Chu Nguyên bị hắn áp chế đến mức không hề có lực hoàn thủ nhưng dựa vào cái gì mà vừa nãy thằng này có thể ngăn cản công kích của hắn?
Thằng này đến rốt cuộc đã làm cái gì vậy?
Ở cách đó không xa, nhìn qua cảnh tượng này, ba người Lữ Yên, Chu Thái, Trương Diễn cũng đồng dạng là cực kỳ kinh hãi và nghi hoặc.
Lúc này, Chu Nguyên lau lau vết máu ở khóe miệng, ở chỗ sâu trong ánh mắt có ánh sáng màu bạc lưu chuyển, hắn ngẩng đầu nhìn qua Viên Hồng ở trên không trung, sau đó vươn vai, duỗi thẳng người, trong cơ thể có thanh âm đùng đùng vang lên.
Hào quang màu xanh biếc như ẩn như hiện, có sức mạnh ôn hòa tràn đầy sinh cơ phát ra, nhanh chóng bổ sung khí huyết vừa tiêu hao khi đột phá trong cơ thể Chu Nguyên.
- Xem ra ngươi rất kinh ngạc.
Chu Nguyên há miệng nở nụ cười, hàm răng trắng sáng lộ ra.
Sắc mặt của Viên Hồng hơi trầm xuống, hắn cười lạnh nói:
- Giả thần giả quỷ!
- Ta ngược lại là muốn nhìn xem một đòn vừa nãy của ngươi có phải là do gặng gượng chống đỡ hay không?
Bàn chân của hắn đột nhiên đạp mạnh một cái, lập tức có nguyên khí cuồn cuộn bay lên, cuối cùng tạo thành mười hư ảnh hình kiếm thật lớn ở trước mặt hắn, mỗi một hư ảnh hình kiếm đều tản ra kiếm khí lăng lệ, ác liệt kinh người.
Ông!
Mười hư ảnh hình kiếm phóng lên trời, cuối cùng đáp xuống, đầu đuôi đụng vào nhau, thanh thế như vậy có thể nói là kinh thiên động địa.
Hiển nhiên là lúc này, Viên Hồng cũng đã thật sự nổi giận, trong đầu cũng không còn ý định trêu đùa nữa.
Hưu!
Mười hư ảnh hình kiếm nhanh chóng biến lớn ở trong mắt của Chu Nguyên. Lúc này, Chu Nguyên ngẩng đầu lên và hít một hơi thật sâu, ở trong cơ thể hắn, trong xương cốt có hào quang màu bạc hiện ra, lúc này nếu như là tách máu thịt của Chu Nguyên ra thì sẽ phát hiện xương cốt của hắn đã hóa thành màu bạc, tựa như là được đúc từ bạc nguyên chất vậy.
Xương cốt màu bạc chấn động, có sức mạnh khủng bố bắt đầu tuôn ra.
Chu Nguyên nắm chặt năm ngón tay lại rồi đánh ra một quyền.
Từ trong nắm tay, ánh sáng màu bạc tỏa ra.
Uỳnh!
Một quyền kia đánh ra, tiếng không khí nổ tung chói tai vang lên, mặt đất dưới chân giống như là bị xé nứt vậy, vết rách điên cuồng lan tràn đi ra ngoài, tựa như bị bàn tay khổng lồ vô hình xé mở.
Ánh sáng màu bạc lan tràn, làm cho cánh tay của Chu Nguyên đều tựa như là làm bằng bạc.
Tiểu Huyền Thánh Thể, Ngân Cốt cảnh!
Phanh!
Ở dưới cái nhìn soi mói của vô số người, nắm đấm màu bạc của Chu Nguyên trực tiếp va chạm cùng hư ảnh hình kiếm gào thét lao xuống kia, nhất thời sóng xung kích cuồng bạo bộc phát ra đến.
Sóng xung kích khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Răng rắc!
Chỗ nắm đấm màu bạc cùng hư ảnh hình kiếm va chạm có tiếng răng rắc rất nhỏ vang lên, sau đó tất cả mọi người đều cực kỳ rung động khi nhìn thấy trên hư ảnh hình kiếm có vết rạn xuất hiện, cuối cùng ầm ầm nổ tung.
Sau khi hư ảnh hình kiếm thứ nhất nổ tung, ánh sáng màu bạc tiếp tục xỏ xuyên qua, không gian đều bởi vậy mà trở nên vặn vẹo. Ngay sau đó, hư ảnh hình kiếm thứ hai rồi thứ ba ... liên tiếp bị nghiền nát!
Đợi đến khi, mọi người phục hồi tinh thần thì ánh sáng màu bạc đã xỏ xuyên qua tất cả, mười hư ảnh hình kiếm triệt để nổ tung.
Tiếng kinh hô hoảng sợ lại một lần nữa vang vọng ngập trời.
Vào lúc này, sắc mặt của Viên Hồng cũng cực kỳ khó coi. Nếu như lúc trước hắn còn có thể nói là Chu Nguyên may mắn, như vậy lần này sức mạnh mà Chu Nguyên bộc phát ra thật sự đã đủ để chính diện chống lại hắn.
Hơn nữa, hiển nhiên Chu Nguyên cũng không phải là cố ý giả bộ.
- Là sức mạnh của thân thể!
Mà lúc này, Viên Hồng cũng rốt cục minh bạch sức mạnh đột nhiên tăng vọt của Chu Nguyên là đến từ nơi nào, chính là đến từ Nguyên thuật luyện thể!
Nghĩ đến chuyện này, khuôn mặt của Viên Hồng cũng trầm xuống đến mức muốn chảy ra nước, bởi vì hắn có thể biết rõ ở nửa nén hương trước, thân thể của Chu Nguyên còn không có mạnh mẽ như thế!
Mà hết lần này tới lần khác, sau khi bị hắn hung hăng đánh một trận tơi bời, thân thể của Chu Nguyên lại một lần nữa bộc phát sức mạnh kinh người.
Hiển nhiên đó là bởi vì Chu Nguyên lại một lần nữa làm ra đột phá.
Lúc trước, Chu Nguyên là mượn nhờ sức mạnh của hắn để rèn luyện thân thể, để có thể đột phá cực hạn.
Mà hắn thì lại trong lúc không biết gì, trợ giúp Chu Nguyên hoàn thành một bước này ...
Đối mặt với loại tình huống do chính mình tạo ra này, mặc dù là Viên Hồng lúc này cũng hối hận đến giậm chân. Nếu như sớm biết mọi chuyện là trở thành như thế này, hắn làm sao sẽ cố ý nhục nhã mà sẽ phát động một đòn mạnh nhất, triệt để đánh bại Chu Nguyên luôn, làm cho thằng này không có cơ hội xoay người!
Cho nên nói, hiện tại sự lột xác của Chu Nguyên đúng là do một tay hắn tạo thành.
- Phá Nguyên!
Uỳnh!
Mà ở lúc Viên Hồng còn đang hối hận, Chu Nguyên đã hơi cúi người xuống, tựa như báo săn sắp sửa chụp mồi, ở trong cơ thể của hắn, xương cốt lóe ra ánh sáng màu bạc, sức mạnh đáng sợ hội tụ đến … cuối cùng ầm ầm bộc phát.
Bá!
Mặt đất dưới chân hắn trực tiếp sụp đổ mà bóng người của hắn lại lập tức biến mất.
Tốc độ như vậy quả thật kinh người, làm cho vô số đệ tử đều choáng váng, bằng mắt thường thì không có cách nào phát giác.
Thậm chí ngay cả Viên Hồng cũng gần kề chỉ có thể nhìn thấy một bóng đen xẹt qua, loại tốc độ này làm cho con ngươi của hắn đột nhiên co lại.
Viên Hồng không chút do dự mãnh liệt lui lại, Chu Nguyên lúc này làm cho hắn cảm nhận được khí tức nguy hiểm, cho nên hắn nếu không dám coi thường Chu Nguyên giống như lúc trước nữa.
Uỳnh!
Nhưng mà khi hắn vừa lui lại thì ở phía sau của hắn, không khí nổ tung, một bóng người mơ hồ thoáng hiện đi ra.
Phanh!
Ánh sáng màu bạc chói mắt bộc phát ra, Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên Bút, ánh mắt lạnh lùng như đao, cánh tay vung mạnh, Thiên Nguyên Bút mang theo sức mạnh đáng sợ, đánh xuống.
Mặt đất dưới chân, xoẹt một tiếng, bị xé nứt khai vết nứt thật sâu.
- Phá Nguyên!
- Vạn Kình văn!
Một cái bút khổng lồ màu đen gào thét lao xuống, sức mạnh kinh khủng kia làm cho sắc mặt của Viên Hồng biến đổi kịch liệt.
Vào lúc này, Viên Hồng cũng không dám ẩn giấu thực lực nữa, nguyên khí trong cơ thể lập tức bộc phát ra.
- Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Hạ phẩm, Kiếm Thuẫn thuật!
Viên Hồng hét to, nguyên khí hội tụ biến thành một mặt Kiếm Thuẫn bằng nguyên khí cực lớn ở trước người hắn, Kiếm Thuẫn tản ra kiếm khí lành lạnh, chắc chắn đồng thời, cũng có năng lực phản đòn.
Phanh!
Nhưng mà, khi cái bút khổng lồ màu đen kia gào thét lao xuống, trùng trùng điệp điệp rơi vào trên mặt Kiếm Thuẫn bằng nguyên khí cực lớn kia, sự im lặng chỉ diễn ra trong một tishc tắc, ngay sau đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy, trên Kiếm Thuẫn, vết rạn nhanh chóng lan tràn đi ra rồi nó trực tiếp nổ tung!
Sau khi Kiếm Thuẫn nổ tung thì ánh sáng màu đen kia lại tiếp tục rơi xuống, trực tiếp đánh trúng chỗ eo bụng của Viên Hồng.
Đông!
Giống như là có tiếng xương vỡ vang lên, Viên Hồng kia phun ra một búng máu tươi và đồng thời bóng người của hắn cũng chật vật bay rớt ra ngoài, sau khi rơi xuống mặt đất còn liên tiếp bắn ra, xé rách mặt đất tạo ra vết nứt thật sâu dài đến ngàn trượng ...
Vào lúc này, trên đỉnh núi cùng bên ngoài Thủ Tịch Phong đều yên tĩnh đến kì lạ.
Tất cả mọi người gần như đều trở nên ngây người khi nhìn qua cảnh tượng này ...
Từ khi thi đấu trành giành vị trí đệ tử thủ tịch bắt đầu đến bây giờ, đây là lần đầu tiên mà Viên Hồng rơi vào hạ phong.
Hiển nhiên là vào lúc này,cục diện trong lần thi đấu trành giành vị trí đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong rốt cục đã xuất hiện biến hóa.