Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 548 - Chương 547: Nguyên Trì Tế.

Chưa xác định
Chương 547: Nguyên Trì Tế.

Tiếng chuông to rõ quanh quẩn ở mọi nơi của Thương Huyền tông, vôi số đệ tử đều tạm dừng công việc, ngẩng đầu lên, mang theo ánh mắt rung động nhìn về phía phương hướng của Thánh Nguyên Phong.

Bởi vì tất cả bọn họ đều biết tiếng chuông này mang ý nghĩa gì.

Năm đó, Thánh Nguyên Phong là do chính tay Thương Huyền lão tổ mở ra. Trong đó có lượng tài nguyên tu luyện cực kỳ khổng lồ, chỉ tiếc là kể từ khi lão tổ mất đi thì đã bị phong ấn ở nơi đó, khó thấy ánh mặt trời. Mà bây giờ khi sơn môn lại có thể mở ra, thì có lẽ chẳng cần bao lâu nữa, lực lượng của Thánh Nguyên Phong sẽ nhanh chóng tăng lên, trên một phương diện khác cũng tăng cường thực lực tổng hợp của Thương Huyền tông.

Chỉ có điều, càng nhiều đệ tử thì lại rung động cùng kinh ngạc bởi vì người khiến cho sơn môn của Thánh Nguyên Phong lại mở ra một lần nữa chính là Chu Nguyên.

Tuy rằng từ hồi diễn ra cuộc chiến tranh đoạt vị trí Thủ tịch thì Chu Nguyên đã thể hiện ra thực lực phải khiến cho người ta sợ hãi thán phục. Thế nhưng đối với việc Chu Nguyên muốn xông qua thử thách, mở lại sơn môn, thì đa số các đệ tử đều không quá coi trọng.

Bởi vì độ khó khăn của việc này quá lớn.

Thế nên khi kết quả cuối cùng xuất hiện ở trước mắt thì rất nhiều đệ tử đều cảm thấy rung động cùng khó có thể tin.

Nào ai có thể nghĩ tới, người đệ tử mới tới Thương Huyền tông còn chưa đầy một năm này lại có thể có được thành tích lớn đến nhường ấy?

Dù sao, có lẽ chỉ có mấy vị Phong chủ cùng Chưởng giáo Thanh Dương là có năng lực xây dựng nên một sơn môn. Mà Chu Nguyên, tuy rằng chỉ là mở lại một tòa sơn môn, nhưng như thế cũng đã rất bất phàm rồi.

Chỉ từ việc Chu Nguyên có thể làm được điều mà các đệ tử Thủ tịch trước đó của Thánh Nguyên Phong không thể làm được thì cũng đã đủ để chứng minh sự ưu tú của hắn.

Trải qua việc này, địa vị của Chu Nguyên ở trong Thương Huyền tông sẽ tăng lên mạnh mẽ, vượt qua các đệ tử Thủ tịch khác, thậm chí gần sát với mười vị Thánh tử.

Tuyết Liên Phong.

Trên một chỗ đỉnh núi, Lý Khanh Thiền đứng thẳng người lên, dáng người yểu điệu thướt tha, khuôn mặt vốn tuyệt đẹp mà lạnh lùng thì nay lại không giấu nổi vẻ ngạc nhiên.

- Tên tiểu tử này, thật sự làm được rồi! -Lý Khanh Thiền lẩm bẩm nói, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ phức tạp. Có thể coi nàng cũng là một trong những người chứng kiến sự tiến bộ vượt bậc của Chu Nguyên kể từ khi hắn gia nhập vào Thương Huyền tông.

Có thể nói Chu Nguyên tựa như một miếng bọt biển, đang ngày đêm hấp thu nước biển ở bốn phía, tích lũy thực lực tự thân. Khi đối mặt với bất kỳ gian nan hiểm trở nào cũng đều không thể bị ngăn cản.

Trước đó, Lý Khanh Thiền còn cảm thấy khó hiểu khi một người xuất sắc như Yêu Yêu lại cam nguyện ở bên cạnh Chu Nguyên, bởi vì dưới góc nhìn của nàng, sự xuất sắc của Yêu Yêu đã vượt xa cấp độ mà Chu Nguyên có thể với tới.

Thế nên đối với hai người này, Lý Khanh Thiền vẫn luôn mang theo cảm giác tiếc nuối Như nhìn thấy một bông hoa nhài cắm bãi * trâu. Chỉ có điều, sau thời gian gần một năm tiếp xúc, biểu hiện của Chu Nguyên khiến cho Lý Khanh Thiền phải ngạc nhiên nhiều lần. Điều này khiến cho cái nhìn của nàng dần trở nên thay đổi.

Có lẽ, Yêu Yêu có thể nhìn ra tiềm lực to lớn của Chu Nguyên.

Kiếm Lai phong.

Trong một chiếc đình thủy tạ đang có ba người ngồi đối diện nhau.

- Không ngờ thằng nhãi kia lại có thể làm được. -Khổng Thánh nhíu mày nhìn về phía phương hướng của Thánh Nguyên Phong, chậm rãi nói.

Sắc mặt Triệu Chúc lộ ra vẻ khó coi, trước đó hắn còn nói chắc rằng Chu Nguyên không thể mở ra sơn môn của Thánh Nguyên Phong, ai ngờ tên kia lại thật có thể làm được.

Người thứ ba ngồi bên cạnh hai người chính là tên đệ tử Thủ tịch mới lên cấp của Kiếm Lai phong, Bách Lý Triệt.

Lúc này, hắn cũng nhìn về phía phương hướng của ngọn Thánh Nguyên Phong, cau mày lại. Từ sau khi trở thành đệ tử Thủ tịch của Kiếm Lai phong thì Bách Lý Triệt vẫn luôn dùng ánh mắt ở trên cao nhìn xuống đối với Chu Nguyên.

Bởi vì hắn cảm thấy, một kẻ mạnh nhất được chọn ra ở trong đám chó con mèo con của Thánh Nguyên Phong thì cũng không có tư cách đứng ngang hàng với mình.

Cho dù là Viên Hồng, tuy nói nói thực lực còn tạm được, nhưng Bách Lý Triệt tự tin rằng mình có thể đánh bại kẻ này.

Thế nên đối với tên đệ tử Thủ tịch mới lên cấp của Thánh Nguyên Phong này thì hắn vẫn luôn không thèm để ý tới.

Thế nhưng bây giờ Chu Nguyên lại bỗng nhiên gây ra một chuyện lớn như vậy, đến khi đó thanh danh của kẻ này sẽ vượt qua một bậc so với các đệ tử Thủ tịch của các ngọn núi khác, bao gồm cả Thủ tịch của Kiếm Lại phong là hắn.

Điều này khiến cho Bách Lý Triệt cảm thấy không thoải mái.

- Triệu Chúc sư huynh không cần chú ý. Ta cho rằng tên Chu Nguyên kia chỉ là may mắn mới làm được như thế mà thôi. -Bách Lý Triệt nhìn về phía Triệu Chúc, nói.

Sắc mặt Triệu Chúc vẫn rất u ám, hắn nói:

- Thằng nhãi này khiến cho Kiếm Lai phong chúng ta phải gánh chịu tổn thất to lớn, ngay cả Phong chủ cũng tức giận nhiều lần. Quả thực khiến cho người ta khó chịu. Ta cảm thấy đã đến lúc phải trị hắn.

- Khổng Thánh sư huynh, huynh cảm thấy thế nào? -Triệu Chúc nhìn về phía Khổng Thánh và hỏi.

Khổng Thánh nhắm hai mắt lại, hơi suy nghĩ một chút, rồi thản nhiên nói:

- Nhiệm vụ dạy dỗ các sư đệ biết như thế nào là khiêm tốn cũng là một trong những chức trách mà các sư huynh chúng ta phải làm!

Vừa nói, Khổng Thánh vừa gõ tay lên mặt bàn, nói:

- Lần Nguyên Trì Tế của năm nay đã sắp sửa bắt đầu rồi hả?

Triệu Chúc cùng Bách Lý Triệt nghe vậy thì con mắt đều sáng lên.

Đã gọi là Nguyên Trì Tế thì đương nhiên là có quan hệ tới Nguyên Trì. Trước đó đã nói, trong Thương Huyền tông thì chỉ có đệ tử đai tím mới có tư cách tiến vào trong Nguyên Trì mỗi hai tháng một lần. Mà các đệ tử tầm thường khác thì cũng chỉ đành trông mòn con mắt, hâm mộ không thôi, hoặc có chăng thì là chờ ở bên ngoài của Nguyên Trì, hấp thu một chút nguyên khí tinh khiết bị tiết lộ ra ngoài.

Đương nhiên, cũng có trường hợp đặc biệt.

Vào mỗi dịp đầu năm, môn phái sẽ triệt để mở rộng Nguyên Trì một lần, hơn nữa còn không thiết lập hạn chế. Bất cứ một đệ tử nào, ở đẳng cấp gì, đều có thể có cơ hội tiến vào bên trong. Đây có thể coi là phần thưởng của môn phái dành cho các đệ tử sau suốt một năm tu luyện vất vả.

Nghi thức như vậy được gọi là Nguyên Trì Tế.

Tuy nhiên Nguyên Trì Tế cũng có quy tắc của mình. Đó chính là để có thể tiến vào Nguyên Trì thì không thể dựa trên danh nghĩa cá nhân, mà phải dựa vào đoàn thể của mỗi đỉnh núi, tiến vào bên trong để thu thập Long Nguyên Tủy.

Khi Nguyên Trì Tế kết thúc, sau khi tất cả các đỉnh núi nộp lên phần Long Nguyên Tủy mà bọn họ thu hoạch được thì môn phái sẽ dựa vào số lượng để bình xét cấp bậc. Cuối cùng dựa theo thứ bậc để phân phối các hạn mức Nguyên Tủy tẩy lễ khác nhau cho từng đỉnh núi.

Chính bởi vì đệ tử của cả 7 ngọn núi đều tiến vào trong Nguyên Trì, thế nên khó tránh khỏi sẽ sinh ra tranh chấp. Đối với tình trạng này thì môn phái cũng không hề ngăn cản. Dù sao có cạnh tranh thì mới có tiến bộ.

Khổng Thánh nhìn hai người Triệu Chúc cùng Bách Lý Triệt, lại chuyển mắt nhìn về phía Thánh Nguyên Phong ở xa xa, cười nhạt nói:

- Trong mấy năm vừa rồi, đệ tử của Thánh Nguyên Phong giao nộp mấy phần thu hoạch cho Kiếm Lai phong chúng ta?

- Mới hai phần mà thôi. Hơn nữa còn phải dựa vào mặt mũi của Trưởng lão Lục Hồng, chúng ta mới đồng ý chấp nhận và coi đó như phí bảo hộ. -Triệu Chúc cười nói.

Mỗi khi Nguyên Trì Tế diễn ra, môn phái sẽ điều động Nguyên Long Mạch, Long khí bên trong Nguyên Trì sẽ phóng đại rất nhiều, hệ quả là có càng nhiều Thủy thú mạnh mẽ được sinh ra, tạo thành một trở ngại không nhỏ cho các đỉnh núi.

Cũng may là tất cả các đỉnh núi đều có Thánh Tử dẫn dắt, dù gặp phải số lượng đông Thủy thú thì vẫn có thể chống lại.

Duy nhất ngoại lệ chính là Thánh Nguyên Phong.

Thực lực tổng hợp của Thánh Nguyên Phong là yếu nhất, số người cũng ít nhất. Thế nên cứ mỗi lần tham gia Nguyên Trì Tế là lại trở thành trò cười cho các ngọn núi khác, chỉ cần sơ ý một chút liền rất có thể sẽ bị bầy Thủy thú bao vây, trực tiếp mất đi tư cách tham dự. Thế nên về sau Thánh Nguyên Phong nghĩ ra một biện pháp, đó là nhờ sự giúp đỡ tới từ các ngọn núi khác. Để trả ơn thì bọn họ sẽ đem một phần thu hoạch chia ra cho các ngọn núi này. Nói khó nghe một chút thì kì thật là đang giao phí bảo hộ.

Không may chính là mấy năm vừa qua Thánh Nguyên Phong lại tìm kiếm kẻ bảo hộ là Kiếm Lai phong.

- Hai phần à?

Khóe miệng Khổng Thánh hơi cong lên, dường như lơ đãng nói:

- Vậy hãy thông báo cho bọn hắn, năm nay, Kiếm Lai phong chúng ta muốn thu năm phần.

Bách Lý Triệt nghe vậy không khỏi cười lên, nói:

- Tinh thần của đám đệ tử Thánh Nguyên Phong đang dâng cao, hơn nữa lại xuất hiện một tên đệ tử Thủ tịch. Đệ nghĩ là bọn hắn sẽ không chấp nhận đâu.

Khổng Thánh mỉm cười:

- Nếu đã như vậy, vậy cứ để cho bọn hắn trông cậy vào vị đệ tử Thủ tịch kia thể hiện đi!

- Nguyên Trì Tế vốn không đơn giản, chỉ sợ là vị Thủ tịch mà bọn hắn dựa dẫm vào sẽ không thể gánh vác được đâu!

Bình Luận (0)
Comment