Trên bầu trời, vào lúc này, sắc mặt của tất cả những người đang vây quanh đỉnh núi đều trở nên sợ hãi khi nhìn vào bóng người đứng lơ lửng trong không trung kia. Rõ ràng là lần ra tay giống như sấm sét của Chu Nguyên lúc trước đã có tác dụng chấn nhiếp.
Ai có thể nghĩ đến, gần kề chỉ là trong nháy mắt, một cao thủ có tu vi Thái Sơ Cảnh Thất trọng thiên đã bị Chu Nguyên phế bỏ, không biết sống chết như thế nào.
đến lúc này, nếu như còn có người nghĩ rằng Chu Nguyên chỉ là Thái Sơ Cảnh Thất trọng thiên bình thường vậy thì thật sự là một kẻ ngu rồi.
- Hừ, nguyên lai là một gia hỏa giả heo ăn thịt hổ, khó trách là ngươi lại dám liều lĩnh như thế!
Đúng lúc này, giọng nói âm trầm của Lôi Thanh Hải vang lên, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, trong ánh mắt ẩn chứa sự tức giận.
Lúc trước hắn cũng bị lừa rồi, cứ nghĩ Chu Nguyên cũng chỉ là Thái Sơ Cảnh Thất trọng thiên, cho nên trong ngôn ngữ mới có vẻ hùng hổ dọa người như vậy. Nhưng hiện tại, hắn đã biết được mình có cảm giác này là do Chu Nguyên cố ý giấu dốt.
Nhưng mà mặc dù hiện tại đã biết được rồi thì Lôi Thanh Hải cũng không chút kinh hoảng, bởi vì hắn vẫn có tự tin đối với thực lực của bản thân. Tuy nói hắn vừa mới đột phá Thái Sơ Cảnh Cửu trọng thiên, nhưng bàn về nội tình, hắn tự tin rằng mình cũng sẽ không yếu hơn một số đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông. Dù sao, tốt xấu gì thì Tiểu Lôi Môn bọn họ cũng coi như là một thế lực nhất lưu bên trong Thương Huyền Thiên này, cũng không được tính là kẻ yếu.
Cục diện bây giờ cũng rất khó xác định. Mặc dù bên phía Thương Huyền Tông toàn là đệ tử tinh nhuệ nhưng bên phía bọn họ cũng không phải là loại lương thiện, hơn nữa còn chiếm ưu thế về số người, thật muốn chiến đấu thì còn không thể xác định thắng bại sẽ thuộc về phương nào.
Hơn nữa quan trọng nhất là vạn nhất hắn thủ thắng, như vậy tên tuổi của Lôi Thanh Hải hắn thật có thể là một pháo mà vang, dù sao chỉ cần đánh bại đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông là đã đủ làm cho hắn chính thức dương danh ở trên Thánh Châu đại lục.
Đương nhiên, đến lúc đó Chu Nguyên sẽ trở thành đá đặt chân giúp danh tiếng của hắn vang xa.
Vừa nghĩ tới cảnh tượng kia, ánh mắt của Lôi Thanh Hải càng ngày càng nóng bỏng rồi. Hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, từ trong cơ thể có nguyên khí mạnh mẽ bay lên, tựa như là một cột sáng bằng lôi điện khổng lồ, có chu vi mấy ngàn trượng đứng sững ở giữa thiên địa, đã mang đến uy áp vô cùng kinh khủng.
Vừa ra tay, Lôi Thanh Hải cũng đã hiển lộ thực lực không tầm thường, ngược lại là làm cho mấy thế lực còn có chút không xác định thoáng thở dài một hơi.
- Chư vị cứ giao Chu Nguyên này cho ta đối phó. Các vị chỉ cần để ý đến việc tấn công ngọn núi kia mà thôi, nơi đó có một lượng lớn Huyền Nguyên chi tinh ba màu, chắc hẳn đến lúc đó sẽ không để cho chúng ta phải thất vọng đâu.
giọng nói trầm thấp của Lôi Thanh Hải vang lên, giống như là đang đầu độc.
Hắn biết rõ, bằng vào nhóm đệ tử của Tiểu Lôi Môn mà hắn mang đến thì sẽ không phải là đối thủ của chi đội ngũ này của Thương Huyền Tông, chỉ có lôi những người khác về cùng phe mới có thể tạo thành uy hiếp đối với đối phương.
Trên bầu trời, nghe Lôi Thanh Hải nói vậy, trong mắt của trên trăm bóng người kia lập tức có thần sắc tham lam hiện ra bọn họ đều là hạng người liều mạng, vì một tia cơ duyên là có thể giết người cướp của. Nếu như là ở trên Thánh Châu đại lục, khi gặp phải đệ tử của Thương Huyền Tông, có lẽ bọn họ còn có thể cẩn thận một chút, nhưng ở trong Huyền Nguyên Động Thiên này thì khác. Tất cả các thế lực ở trên Thánh Châu đại lục đều đã hiểu ngầm với nhau, tranh đấu ở trong này vốn dĩ là ngươi chết ta sống, nếu như đệ tử của Thương Huyền Tông không giữ được cơ duyên thì chính là bản thân không có năng lực, coi như là toàn bộ chi đội ngũ này chết ở đây thì Thương Huyền Tông kia cũng không thể công khai trả thù.
Cho nên, bọn họ gần kề chỉ do dự mấy giây ở trong nội tâm rồi lập tức quyết định, ánh mắt khi nhìn qua về phía những đệ tử của Thương Huyền Tông kia lập tức hiện ra vẻ hung hãn.
Ở trong Huyền Nguyên Động Thiên này, vì chiếm được Huyền Nguyên chi tinh, ngay cả đồng môn đều có thể phản bội nhau, huống chi đối phương là người của tông môn khác.
Bây giờ thực lực của bọn họ chưa chắc đã yếu hơn chi đội ngũ này của Thương Huyền Tông, cùng lắm thì sau khi đắc thủ bọn họ sẽ lập tức phân tán chạy trốn, như vậy cho dù mấy vị Thánh Tử của Thương Huyền Tông biết được chuyện ở nơi này thì cũng không có biện pháp gây khó dễ cho bọn họ.
- Các đệ tử đề phòng, toàn lực nghênh địch, không cần lưu tình!
Ở trên đỉnh núi, việc đáng làm thì phải làm, Cố Hồng Y trực tiếp nhận lấy quyền chỉ huy. Tuy rằng thực lực của nàng hơi yếu nhưng thân phận lại rất cao, cho nên khi nàng vừa dứt lời, hơn mười vị đệ tử của các phong đều thủ thế, ánh mắt trở nên lạnh lùng, quanh người có nguyên khí mạnh mẽ chậm rãi bay lên.
- Giết! Nếu bọn họ đã muốn cướp lấy cơ duyên của chúng ta, vậy thì chúng ta cũng không cần lưu tình!
Sau một khắc, nhân mã của hai bên cơ hồ là mãnh liệt lao ra trong cùng một lúc. Nguyên khí cuồng bạo phóng lên trời, mấy trăm bóng người lao vào, đánh giết nhau trong cùng một chỗ, loại động tĩnh kia khiến cho nguyên khí trong thiên địa này đều trở nên sôi trào.
Chu Nguyên liếc qua chiến trường, tuy nói đệ tử của Thương Huyền Tông không chiếm ưu thế về số người, nhưng thực lực của cá nhân rõ ràng càng tốt hơn, cho nên bên phía bọn họ cũng không rơi vào thế hạ phong.
Ùynh!
Đột nhiên dòng nước lũ bằng nguyên khí có sấm sét cuồng bạo quấn quanh, vô cùng hung hãn đánh tới Chu Nguyên.
Chu Nguyên nhanh chóng xê dịch bước chân, thân thể lui ra phía sau nửa bước, dòng nước lũ bằng nguyên khí kia gào thét lướt qua sát bên người, tiếng sấm cuồng bạo nổ vang ở bên tai của Chu Nguyên.
Thần sắc của Chu Nguyên vẫn cực kỳ bình thản, ánh mắt bình tĩnh, chỉ thấy được Lôi Thanh Hải kia chậm rãi đạp không bay đến, quanh người hắn có sấm sét quấn quanh, cũng lộ ra khí thế bức người.
- Chu Nguyên, ta đã cho ngươi lựa chọn nhưng ngươi lại không có tiếp nhận ý tốt của ta, ngược lại là biến cục diện thành bộ dáng bây giờ.
Lôi Thanh Hải nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, lạnh lùng nói.
- Hiện tại, coi như là ngươi hối hận thì cũng đã không còn kịp rồi!
hai tay của Lôi Thanh Hải đột nhiên khép lại, chỉ thấy được từ trong cơ thể hắn nguyên khí mang thuộc tính sấm sét gào thét lao ra, bàn chân của hắn đạp mạnh một cái, nguyên khí hội tụ và nhanh chóng biến thành một lớp gai điện màu bạc ở sau lưng hắn.
Ở phía trên gai điện, sấm sét lập loè nhảy múa, vô cùng chói mắt.
- Nếu ngươi đã ưa thích giấu dốt, thích giả heo ăn thịt hổ, vậy thì hãy để cho ta nhìn xem, ngươi đến tột cùng là đã giấu được bao nhiêu phần bổn sự? Hi vọng ngươi chớ có làm cho ta phải thất vọng mới hay!
- Lôi toa (Cái thoi dệt vải trong máy dệt hồi xưa)!
Lôi Thanh Hải vung tay áo lên, chỉ trong một cái chớp mắt, gai điện màu bạc ở sau lưng hắn lập tức lao ra rồi mang theo sấm sét, đánh thẳng đến chỗ Chu Nguyên đang đứng.
Còn Chu Nguyên giống như là bị bất ngờ cho nên không kịp né tránh, khiến cho tất cả số gai điện màu bạc kia đều đánh trúng mục tiêu.
Phanh! Phanh!
Sấm sét cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh tạo thành một đám mây giông có sấm sét không ngừng xuất hiện, ngay cả không gian đều phải kịch liệt chấn động.
Thấy thế, Lôi Thanh Hải nở một nụ cười lạnh rồi nói:
- Đồ cuồng vọng, lại dám ngạnh ...
Nhưng mà, Lôi Thanh Hải còn chưa nói hết lời thì từ trong đám mây kia, một tia sáng mãnh liệt lao ra, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở phía trước mặt Lôi Thanh Hải tựa như thuấn di vậy, nắm đấm lóe ra ánh sáng như ngọc mang theo sức mạnh cuồng bạo, khiến cho không khí nổ tung, với tốc độ giống như sét đánh không kịp bưng tai đánh thẳng tới chỗ lồng ngực của Lôi Thanh Hải.
ở trong mắt Lôi Thanh Hải, nắm đấm sáng như ngọc kia nhanh chóng phóng đại. Lúc này, con ngươi của hắn hơi hơi co rụt lại, bởi vì hắn cảm giác được, một quyền hung hãn này của Chu Nguyên vậy mà cũng không có chút chấn động của nguyên khí.
Nói cách khác, đây là sức mạnh thuần túy của thân thể.
- Tiểu tử này vậy mà lại có thân thể mạnh mẽ như vậy hay sao?
Lôi Thanh Hải cả kinh, hắn không phải là cao thủ luyện thể cho nên thân thể cũng không quá mạnh mẽ, tự nhiên không dám ngạnh kháng một quyền này của Chu Nguyên. Lúc này hai tay giang rộng, nguyên khí nhanh chóng biến thành một mặt kính rộng hơn một trượng, bên trên sấm sét lưu chuyển.
- Lôi Kính!
Keng!
Nắm đấm sáng như ngọc củaChu Nguyên đánh thật mạnh lên trên mặt kính kia, lập tức có gợn sóng không ngừng hiển hiện nhưng cuối cùng mặt kính vẫn hoàn hảo không bị phá vỡ. Mặc dù như thế, ánh mắt của Chu Nguyên vẫn vô cùng bình thản, sắc mặt cũng không có gì thay đổi, sau nháy mắt, vô số cú đấm như gió bão trút xuống mặt kính kia.
Keng! Keng!
Chỉ mấy giây sau, ở dưới những đòn tấn công cuồng bạo của Chu Nguyên, mặt Lôi Kính kia đột nhiên nổ tung, vô số mảnh vỡ bắn ra bốn phía.
Lúc này, một bàn tay tỏa ra ánh sáng như ngọc tựa như là xuyên thấu hư không, hung hăng chộp tới cái cổ của Lôi Thanh Hải.
sắc mặt của Lôi Thanh Hải khẽ biến, hai tay nhanh chóng kết ấn.
- Huyễn lôi thân pháp!
Một tiếng sấm vang lên, ngay sau đó thân hình của Lôi Thanh Hải bắt đầu trở nên mờ ảo.
bàn tay của Chu Nguyên xẹt qua, lại rơi vào trong không trung, đưa mắt nhìn qua và hắn chỉ thấy được một bóng người giống như một tia chớp, nhanh chóng bắn ngược trở ra một cách quỷ dị.
trong mắt của Chu Nguyên cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc. Mặc dù phong cách hành sự của Lôi Thanh Hải này làm cho người ta không ưa thích nhưng kẻ này đích thật là có chút thủ đoạn, khó trách dám chủ động xuất đầu.
Nhưng mà, muốn thoát khỏi hắn, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
- Hóa Hư Thuật!
Thân thể của Chu Nguyên nhanh chóng hư hóa, mãnh liệt lao ra, như là một cái bóng dính chặt với Lôi Thanh Hải. Sau đó không lưu tình chút nào, Chu Nguyên không ngừng đấm, đá Lôi Thanh Hải .
Mọi người ở phía dưới chỉ thấy, ở trên bầu trời kia, hai bóng người mơ hồ không ngừng thoáng hiện, khiến cho không khí nổ vang.
Mà chỉ ngắn ngủn trong vòng mấy phút đồng hồ, Chu Nguyên cùng Lôi Thanh Hải đã chiến đấu đến mấy trăm hiệp. Nhưng mà càng đánh thì Lôi Thanh Hải lại càng kinh hãi, bởi vì hắn phát hiện từ đầu đến cuối Chu Nguyên đều đang dùng sức mạnh của thân thể làm chủ, nguyên khí làm phụ, kiểu tấn công này cực kỳ cuồng bạo hung hãn, đúng là có thể áp chế hắn.
Đây cũng lí do làm cho lửa giận ở trong lòng hắn cũng cháy bùng lên.
Những đòn tấn công của Chu Nguyên đúng là giống như mưa to gió lớn làm cho hắn không kịp trở tay nhưng cách đánh này lại cũng không có khả năng thật sự đánh bại hắn, tác dụng duy nhất là làm cho hắn trông có chút chật vật.
- Cút ngay cho ta!
Lôi Thanh Hải nghiến răng nghiến lợi nói. Từ trong cơ thể hắn, nguyên khí cuồng bạo không hề giữ lại bộc phát ra khiến cho thế tấn công của Chu Nguyên cũng hơi chậm lại, mà Lôi Thanh Hải liền lợi dụng cơ hội này, lập tức chạy ra ngoài ngàn trượng.
Hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên với ánh mắt âm trầm, hai bàn tay nhanh chóng kết ấn.
Ở giữa lòng bàn tay của hắn, nguyên khí cuồng bạo điên cuồng hội tụ đến, thậm chí trên đỉnh đầu còn có mây đen ẩn chứa thiên địa nguyên khí hội tụ.
Hiển nhiên là Lôi Thanh Hải này cũng không nhịn được nữa rồi, muốn trực tiếp vận dụng sát chiêu rồi.
- Ta thật không ngờ thân thể của ngươi lại mạnh mẽ như thế. Có lẽ đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao? Như vậy xem ra, tu vi nguyên khí của ngươi quả nhiên chỉ là Thái Sơ Cảnh Thất trọng thiên mà thôi!
Lôi Thanh Hải lạnh lùng cười nói.
Lúc trước, trong khi chiến đấu, Chu Nguyên thủy chung chưa từng vận dụng nhiều nguyên khí, điều này hiển nhiên là làm cho Lôi Thanh Hải cho rằng nhược điểm của Chu Nguyên chính là nguyên khí bạc nhược, yếu kém.
- Đáng tiếc, tuy thân thể có mạnh mẽ nhưng xét đến cùng thì chỉ có nội tình của nguyên khí mới là trọng yếu nhất!
Lôi Thanh Hải cười lạnh. Hôm nay, ở bên trong khí phủ của hắn có được hơn tám ngàn viên tinh thể nguyên khí. Đây chính là nguồn gốc cho sự tự tin của hắn, theo dự đoán của hắn, bởi vì tu vi nguyên khí chỉ là Thái Sơ Cảnh Thất trọng thiên cho nên trong khí phủ của Chu Nguyên chỉ sợ cũng sẽ có khoảng năm, sáu ngàn viên tinh thể nguyên khí mà thôi.
Rầm rầm!
Ở trên đỉnh đầu của hắn, mây đen quay cuồng, có từng tia sét rơi xuống và tụ lại ở trong lòng bàn tay của Lôi Thanh Hải, chỉ thấy được ở chỗ đó sấm sét cuồng bạo lưu chuyển, cuối cùng theo thời gian dần trôi qua, có một cái ấn màu bạc có sấm sét quấn quanh chậm rãi bay lên.
Từ trong đó, một chấn động cuồng bạo làm lòng người sợ hãi bộc phát ra.
Lôi Thanh Hải ngửa mặt lên trời thét dài. Tiếng hét này của hắn đúng là khiến cho những đệ tử đang đánh nhau ở bên dưới kia chấn động và phải ngẩng đầu nhìn qua. Mà khi bọn họ đang nhìn thấy cái ấn màu bạc có sấm sét quấn quanh kia, tất cả đều biến sắc, hiển nhiên là bọn họ cũng đã phát giác được sức mạnh khủng bố ẩn chứa trong đó.
Uy năng như vậy hoàn toàn chính xác là đã không kém hơn đệ tử thủ tịch của các phong đứng đầu trong Thương Huyền Tông rồi.
- Ha ha ha. Chu Nguyên, hãy xem ta đánh nát thân thể khiến cho ngươi kiêu ngạo kia đây!
- Hãy lĩnh giáo bí thuật độc môn của Tiểu Lôi Môn ta!
- Lôi! Vương! Ấn! .